Chương 11: Ám Ảnh Và An Ủi
"Con sẽ đụ mẹ mỗi đêm... để mẹ biết hơi ấm này là thật."
2h sáng. Tiếng thét xé giấc ngủ:
"ĐỪNG BỎ MẸ! THÁl MINH ƠIIII!"
Isaac giật mình tỉnh giấc. Hạ Lan đang co quắp trên giường, mặt tái nhợt, tay nắm chặt ga gối – như thể ai đó sắp kéo cô xuống vực.
"Mẹ! Mẹ ơi, con đây!" – Isaac ôm chầm lấy người phụ nữ đang run rẩy.
Hạ Lan mở mắt, nước mắt giàn giụa:
"Con... con thật sao? Hay là ảo ảnh... rồi lại biến mất?"
Cô sờ vội lên mặt Isaac – da thịt ấm nóng, hơi thở phả ra mùi bạc hà quen thuộc.
"Con không phải ma... con là Thái Minh... là Isaac... là chồng của mẹ!" – cậu hôn lên trán mẹ, tay vuốt tóc.
Nhưng Hạ Lan vẫn khóc nức nở:
"Ba năm... mẹ mơ thấy con hàng trăm lần... toàn là con bỏ đi! Có hôm mơ thấy con chết trên bàn mổ... máu me khắp người!"
Isaac thắt tim. Cậu mới hiểu: 3 năm bỏ đi của cậu là 1.095 ngày địa ngục với mẹ.
Isaac bế Hạ Lan vào phòng tắm, rửa mặt cho mẹ bằng nước ấm. Cô kể trong tiếng nấc:
"Đêm nào mẹ cũng nghe tiếng bước chân con... y hệt đêm con bỏ đi."
**"Mẹ chạy ra... chỉ thấy bóng tối. Rồi tỉnh dậy... giường trống trơn."*
*"Có lần mẹ uống thuốc ngủ... mong gặp con trong mơ. Nhưng toàn thấy con quay lưng..."
Isaac ôm mẹ từ phía sau, ngực áp vào lưng trần mẹ:
"Con xin lỗi... con không ngờ mẹ đau khổ thế."
Hạ Lan quay lại, mắt đỏ hoe:
"Giờ con có thật không? Hay sáng mai... mẹ lại thấy giường trống?"
"Để con chứng minh..." – Isaac thì thầm, dương vật cương cứng chạm vào mông mẹ.
Isaac không vội. Cậu bế mẹ lên bồn rửa mặt, để cô ngồi cao hơn mình.
"Mẹ nhìn này... con sẽ làm từ từ... để mẹ cảm nhận từng centimet."
Isaac hôn lên ngực trần mẹ – từng núm vú được liếm mút cẩn thận. Hạ Lan rên khẽ: "Ưm... con trai... mẹ thấy rồi..."
Tay cậu sờ soạng âm hộ – ngón trỏ nhẹ nhàng luồn vào. "Lồn mẹ ướt quá... vì nhớ con phải không?"
Hạ Lan gật đầu, tay ôm đầu con: "Ừ... lồn mẹ chỉ ướt khi nghĩ đến cặc con."
Isaac nâng mông mẹ, dương vật trượt vào âm đạo chậm rãi:
Isaac không đập mạnh. Cậu rút ra – đẩy vào nhịp nhàng, mắt không rời mẹ:
"Mẹ thấy không? Con đang đụ mẹ... hơi thở con nóng hổi... tinh dịch con sắp trào ra..."
Hạ Lan khóc – nhưng là nước mắt hạnh phúc:
"Con trai... đừng bao giờ bỏ mẹ nữa!"
Cậu xuất tinh vào lúc mẹ lên đỉnh – tinh dịch ấm áp phun đầy tử cung như lời thề.
Sau khi làm tình, Isaac bế Hạ Lan – người phụ nữ 30 tuổi, cao hơn cậu 10cm – lên giường.
Kỳ lạ thay:
Hạ Lan cuộn tròn như bào thai.Cô rúc mặt vào ngực Isaac – nơi có nhịp tim đập đều."Con... cho mẹ ngủ như thế này nhé? Mẹ sợ" – giọng cô nhỏ như trẻ con.
Isaac ôm mẹ, tay vỗ nhẹ lưng – như xưa mẹ vỗ cậu ngủ:
"Ngủ đi... sáng mai con vẫn ở đây. Và tối mai... con lại đụ mẹ."
Hạ Lan thiếp đi với nụ cười đầu tiên sau 3 năm.
Isaac lên kế hoạch:
Mỗi đêm, trước khi ngủ:
Tắm chung – dùng nước ấm xoa dịu tâm lý mẹ.Giao hợp nhẹ nhàng – không thô bạo, tập trung vào âu yếm.Ôm ấp suốt đêm – để mẹ nghe nhịp tim cậu.
Kết quả sau 1 tháng:
Hạ Lan ngủ xuyên đêm, không còn ác mộng.Cô tự tin hơn – biết Isaac không biến mất.Âm đạo luôn ẩm ướt – sẵn sàng đón "chồng nhỏ" bất cứ lúc nào.
Một tối, Hạ Lan tự cởi đồ, nằm lên giường:
"Con trai... đến 'chữa bệnh' cho mẹ đi."
Isaac cười, bò lên người mẹ:
Đêm đó, Hạ Lan mơ một giấc mơ mới:
Cô và Isaac già đi cùng nhau. Trên giường bệnh, cậu vẫn đụ cô bằng dương vật nhăn nheo.
Tỉnh dậy, cô hôn Isaac:
"Mẹ không sợ nữa rồi... vì biết con sẽ đụ mẹ đến tận thiên đường."
Isaac nắm tay mẹ, đặt lên dương vật buổi sáng:
"Cặc con cứng rồi... mẹ muốn 'uống thuốc' không?"
Hạ Lan cười, tự luồn xuống gầm chăn:
"Mẹ sẽ tự 'chữa bệnh' bằng miệng... để con ngủ thêm."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip