Phần 2 chương 1: Lily - Bản Sao Hoàn Hảo
London, biệt thự Moore – 2035
Lily Moore, 18 tuổi, đứng trước gương phòng thay đồ. Cô bé gái xinh đẹp như búp bê sứ – da trắng mịn màng, mắt to long lanh, mái tóc đen dài uốn lượn – giống hệt Hạ Lan năm 20 tuổi.
"Mẹ ơi, con giống mẹ quá!" – Lily reo lên khi Hạ Lan bước vào, tay cầm váy dự tiệc.
Hạ Lan mỉm cười, vuốt má con gái: "Con đẹp hơn mẹ nhiều. Nhưng nhớ nhé, vẻ đẹp phải đi đôi với trí tuệ – như ba con."
Lily cười khúc khích, quay một vòng trong chiếc váy đỏ bó sát, lộ đường cong ngực non nớt và eo thon. Cô là nữ hoàng trường đại học Oxford, theo học kiến trúc – ngành của Isaac.
Nhưng đằng sau nụ cười, Lily giấu bí mật: Cô luôn cảm thấy thiếu một mảnh ghép. Tại sao ba mẹ yêu nhau cuồng nhiệt đến vậy? Tại sao Elvin (anh trai 23 tuổi) hay nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ? Và những đêm, cô nghe tiếng rên từ phòng ba mẹ – tiếng "con trai... đụ mẹ..." vọng qua tường mỏng.
Lily lắc đầu, tự nhủ: Chỉ là tưởng tượng thôi.
Chương 2: Hộp Bí Mật Trong Gác Mái
Một chiều mưa, Lily trốn vào gác mái – nơi Isaac cất đồ cũ từ Việt Nam. Cô tìm thấy hộp gỗ khắc tên "Thái Minh".
Mở ra, bên trong là:
Bức thư tay của Isaac (Thái Minh) viết năm 7 tuổi: "Mẹ ơi, con sẽ chữa bệnh cho mẹ bằng tiền con kiếm."Ảnh gia đình cũ: Hạ Lan trẻ trung ôm cậu bé tóc đen (Thái Minh) – gương mặt giống Isaac đến 99%.Giấy khám bệnh: "Hiến tủy sống cho mẹ – rủi ro tử vong 30%."Băng ghi âm: Giọng Isaac thì thầm: "Con yêu mẹ... như chồng yêu vợ."
Lily run rẩy: "Ba... từng là con trai mẹ?"
Cô lao xuống phòng khách, ném hộp trước mặt Isaac và Hạ Lan.
"Ba mẹ giấu con chuyện gì? Ba là... anh trai ruột của con sao?!" – Lily gào, nước mắt lăn dài.
Isaac tái mặt, ôm vai vợ: "Lily... ngồi xuống. Chúng ta cần nói chuyện."
Chương 3: Bí Mật Loạn Luân – Sự Thật Đau Đớn
Isaac kể – giọng trầm ấm, tay nắm chặt tay Hạ Lan:
Năm xưa, ở Việt Nam, tôi là Thái Minh – con trai Hạ Lan. Cha ruột bỏ rơi chúng tôi vì mẹ bệnh. Tôi, chỉ 7 tuổi với trí tuệ 25, hiến tủy cứu mẹ dù biết có thể chết.
Tôi bỏ đi để mẹ không chứng kiến tôi chết. Nhưng may mắn, tôi sống sót, mất trí nhớ, được nhận nuôi bởi gia đình Moore.
Khi gặp lại mẹ – giờ là Hạ Lan – ký ức trở về. Chúng tôi yêu nhau... không phải mẹ con, mà là người yêu.
Con – Lily – là kết tinh tình yêu ấy.
Hạ Lan khóc, ôm con gái: "Mẹ xin lỗi... mẹ sợ con ghê tởm gia đình này."
Lily sững sờ: "Nhưng... sao ba mẹ vẫn... làm tình như vậy? Con nghe hết rồi!"
Isaac nhìn thẳng mắt con: "Vì tình yêu chúng tôi không bình thường. Nhưng nó chân thật. Con có quyền ghét, nhưng đừng xa lánh."
Lily quay đi, chạy ra mưa. Elvin đuổi theo: "Em... anh cũng biết từ lâu. Nhưng gia đình này là tất cả."
Chương 4: Cảnh Nóng Giữa Isaac Và Hạ Lan – An Ủi Trong Cơn Bão
Đêm đó, Hạ Lan co ro trên giường, nước mắt ướt gối: "Con ghét chúng ta rồi... vì bí mật dơ bẩn này."
Isaac ôm vợ từ phía sau, tay luồn vào váy ngủ: "Không phải dơ bẩn. Là tình yêu vượt giới hạn."
Hạ Lan quay lại, môi tìm môi chồng: "Đụ em đi... để em quên nỗi sợ mất con gái."
Cảnh nóng bi thương:
Isaac cởi váy vợ, hôn dọc từ cổ đến âm hộ. Hạ Lan rên khẽ: "Con trai... liếm sâu vào... nơi sinh ra Lily."
Cậu dùng lưỡi xoáy tròn âm vật, ngón tay thọc vào âm đạo: "Lồn mẹ... vẫn chặt như ngày đầu con phá trinh."
Hạ Lan co giật: "Ừm... con... bắn tinh vào tử cung đi! Để em mang thai lần ba... chứng minh tình yêu này sống mãi!"
Isaac đứng dậy, dương vật cương cứng đâm mạnh: "Bẹp! Bẹp!" – tiếng thịt vang trong phòng. Mỗi cú đẩy là lời an ủi: "Anh yêu em... mẹ ơi... vợ ơi."
Họ lên đỉnh cùng lúc – tinh dịch phun đầy tử cung, Hạ Lan khóc trong khoái cảm: "Cảm ơn con... vì đã quay về."
Sáng hôm sau, Lily trở về – mặt sưng húp: "Con... không ghét. Nhưng con sợ... nếu yêu ai, con sẽ giống ba mẹ."
Isaac ôm con gái: "Yêu là tự do. Nhưng nhớ, gia đình này sẽ luôn che chở con."
Chương 5: Lily – Bản Sao Hoàn Hảo
Lily quyết định học kiến trúc ở Oxford để gần ba mẹ. Cô gặp Alex – chàng trai Anh gốc Việt, bạn cùng lớp, cao ráo, thông minh.
Nhưng Lily giấu: Cô sợ tình yêu sẽ lặp lại "lỗi" của ba mẹ.
Một tối, Lily về nhà muộn, thấy Isaac và Hạ Lan đang làm tình trên sofa – Hạ Lan rên rỉ: "Con trai... sâu nữa!"
Lily đỏ mặt, quay đi. Nhưng Alex gọi điện: "Lily, anh yêu em. Đừng sợ như ba mẹ em."
Lily khóc: "Em sợ... vì em giống mẹ quá."
Hạ Lan nghe lén, ôm con: "Con gái... tình yêu không phải gánh nặng. Hãy sống cho mình."
Lily hẹn Alex. Họ hôn dưới mưa London – nụ hôn đầu thuần khiết.
"Em sẽ không lặp lại... nhưng em tự hào có ba mẹ như vậy."
Chương 6: Kết Thúc – Di Sản Tình Yêu
Năm sau, Lily tốt nghiệp, mở studio thiết kế riêng – "Lan Lily Designs". Cô cưới Alex nhưng anh bị liệt dương nên khổng thể đụ cô, sgia đinh xin một cô con gái nuôi từ cô nhi viện làm con gái đầu lòng.
Isaac và Hạ Lan, giờ 23 và 42 tuổi, vẫn cuồng nhiệt. Một đêm, họ làm tình bên cửa sổ:
"Con trai... em già rồi... lồn em có còn ngon?" – Hạ Lan thì thầm.
"Mãi mãi... mẹ là bản sao hoàn hảo của tình yêu con." – Isaac đáp, xuất tinh sâu.
Lily đến thăm, thấy ba mẹ ôm nhau: "Con hiểu rồi... tình yêu của ba mẹ là hoàn hảo."
Elvin, giờ là phó CEO, cười: "Gia đình chúng ta... lệch lạc nhưng vĩ đại."
Dưới trăng London, Lily ôm con gái nuôi nhỏ – và mỉm cười.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip