tiny boss
"Cạch"
Kai thò tay lấy lon cà phê sữa từ chiếc máy bán hàng tiện lợi
-Nè, thèm thì tự mua đi chứ, sao lại lấy của tớ? Taehyun nhăn mặt nhìn theo cái lon nước đang được người kia bật nắp để uống, nhưng đó là tiền của cậu mà. Kai giơ hẳn một ly caramel macchiato thơm ngon trước mặt.
-Đặc biệt thêm nhiều caramel cho cậu ấy. Taehyun vội chộp lấy sợ thằng bạn đổi ý,
-Nè, hôm nay không có tiết nữa thì định ở nhà ngủ à? Kai vừa đi vừa hỏi
-Khôngg, hôm nay một cậu nhân viên của tớ xin nghỉ rồi, tớ phải vô làm thay cho nè, mệt ghê, chắc dẹp cái tiệm đó rồi ăn bám cậu quá. Taehyun nói xong liền quay qua nhìn, chưa kịp mở miệng ra nhõng nhẽo thì
-Tớ nghèo lắm, giờ cậu ăn bám tớ là hai đứa ra đường ở đấy! ước mơ còn chưa kịp hình thành thì bị đập bể cái đùng,
-Xạo zừa zừa thoi nha mạy, nhà riêng thì to như cái đình, mỗi ngày nghỉ đều bay đến Hawai chơi mà nuôi tớ không nổi, mày có mất mấy chục triệu trong tài khoản cũng không biết vì nhiều tiền thế cơ mà. Taehyun lườm cậu bạn.
-Kêu Choi Beomgyu đi, ảnh sẽ đồng ý cho coi! Kai nói
-Đã nói là không có nhắc cái tên đó nữa mà, tớ phải đấm cậu mấy cái mới được, đứng lại đây Huening Kai!! Đôi chân nhỏ nhắn của cậu làm sao đuổi kịp cái chân dài sọc kia, mệt ghê!
-Hình như quán hơi ế ấy nhỉ? Taehyun chán nản nằm nhoài người lên trên bàn, nói chuyện với chị nhân viên bên cạnh
-Ừ, ế thật.
-Tuyệt vậy chắc hôm nay chị làm một mình được đúng không? Em đi về đây! Taehyun nghe thế, thì xách giỏ chuẩn bị chuồn, thì một nhóm học sinh đang trò chuyện vui vẻ đi vào.
-Hì hì, số em hôm nay phải ở lại phụ chị rồi! Chị nhân viên cười cười kéo Taehyun lại, cậu ủ rũ đứng đó lau dọn đợi để pha chế.
Thế là chẳng hiểu sao, sau cái nhóm đó thì mấy người khách kia cũng lũ lượt kéo vào, quán đông mà cậu không vui chút nào, làm phục vụ mệt chết.
-Bai em! Chị nhân viên tạm biệt Taehyun, cậu đang lau nốt chiếc bàn cuối cùng, haizz,
"cậu kia tại sao lại nghĩ đúng ngày khách đông như thế chứ, hại mình ê ẩm cả người"
Cậu vứt cái khăn xuống bàn, ngồi lên chiếc ghế dài, móc điện thoại ra xem thì cũng gần mười giờ. Lướt lướt xíu thì cơn buồn ngủ ập đến, người từ từ trượt xuống để đầu ngửa ra thành ghế, chân sải dài ra sàn nhà, đôi bàn chân linh hoạt cởi nhẹ chiếc giày thể thao ra để thoái mái hơn.
Người cậu thật sự cần được nạp năng lượng.
Beomgyu đẩy cửa vào mặc dù đã treo biển "closed" rồi, tiếng chuông lách cách giúp cậu rơi vào trạng thái mơ màng,
-Xin lỗi.. quý khách, chủ quán mệt nên đóng cửa rồi - ạ. Taehyun với giọng ngèn ngẹn lắp bắp nói, anh nghe thế cũng bật cười nhẹ, cậu cũng không buồn mở mắt để nhìn lấy vị khách đặc biệt này.
Beomgyu trong đêm đó có chất cồn trong người lại bị cơn tức giận ấy mà buông ra những lời làm Taehyun đau lòng, lời xin lỗi cũng chưa nói được với cậu. Cả đêm không ngủ để suy nghĩ, anh hối hận mà ôm đầu rên rỉ. Nên đợi cậu bình tĩnh, hôm nay mới đến tìm Taehyun nói chuyện.
Beomgyu gửi gắm nỗi nhớ của mình vào nụ hôn cháy bóng hiện tại, cậu bừng tỉnh thì cũng đã muộn, miệng lưỡi anh quá nhanh nhẹn, khiến nước bọt chảy dài khiến cổ áo sơ mi có chút ướt. Đẩy Beomgyu ra thì anh lại nhắm đến chiếc cổ của Taehyun, đôi môi để lại những dấu hồng, tô điểm lên chiếc cổ trắng mịn.
-Anh là lưu manh hả? Cậu gục đầu lau lau mặt mình,
-Anh xin lỗi! Beomgyu nhìn thẳng mắt Taehyun nói.
-Xin lỗi về chuyện gì? Cậu quát lên, "một lời xin lỗi là đủ để tôi có thể tha thứ hả tên kia,"
-Đêm đó, anh không có gì với cô ta đâu, chỉ là để ăn mừng dự án thành công, mọi người mới rủ nhau đi uống một chút. Ai ngờ, con nhỏ đó lại đánh thuốc anh, nhưng mà Yeonjun với Soobin đã cứu anh trước rồi! Beomgyu nắm vai cậu nói, những lời nói đó đều là thật lòng, Taehyun mặt ngơ ngơ ra vì anh có thể bắn một tràng dài đến thế. Thấy vậy anh liền rút chiếc điện thoại, đưa cậu xem cảnh quay camera trong căn phòng đó.
-Anh chưa hề ngủ với ai ngoài em đâu, Taehyun à! Cậu liền ngại ngùng khi nghe câu nói hơi thô đó, "thì ra, mình hiểu lầm anh ấy"
-Còn em thì cũng như vậy nhá, cái thằng lúc ấy chỉ là một tên nhiều chuyện, bám đuôi mà thôi, anh không biết gì mà cũng la em còn gì? Taehyun tức tối, gạt phắt tay anh ra.
-Anh biết lỗi rồi mà, anh chưa hề chấp nhận chia tay đâu, chúng ta còn yêu nhau mà. Anh tiến tới ôm cậu, mà Beomgyu nào đâu dám ôm chặt đâu, chỉ hờ hờ thôi sợ cậu khó chịu lại đẩy ra.
-Được rồi! Về đi, em buồn ngủ rồi. Taehyun lại quay về tư thế cũ, lấy tay che mặt mình lại.
"chỉ thế thôi sao, con mèo này"
Tiếng đóng cửa khiến Taehyun tưởng anh đã đi về, thì đành ngủ thật luôn, ai dè một lực từ eo khiến cậu đứng thẳng dậy, đối diện với anh. Hành động mở đầu nối thắt lưng rồi kéo lên khiến đầu cậu có chút choáng.
-Anh.. um. Beomgyu lại hôn cậu,
-Đừng siết nữa, đau em... Người Taehyun dính chặt vào anh, vì lực từ chiếc thắt lưng mà anh đang siết. Beomgyu bế hẳn cậu lên, luồng tay vào trong chiếc áo mỏng, xoa chiếc eo nhỏ bị làm đau.
-Em nhuộm lại tóc rồi. Mái tóc cậu được bóng đèn chiếu sáng càng thêm hồng, anh khẽ vén Taehyun ra sau tai rồi từ từ lướt xuống, những chiếc cúc áo được cậu cài ngay ngắn lại được anh bung ra, Taehyun lấy tay chặn lại,:
-Không thích đâu. Cậu cúi đầu xuống ngặm ngặm cổ Beomgyu, lời nói có chút mè nheo với anh.
-Phòng ngủ em ở đâu? Anh yêu chiều, ghé tai cậu hỏi, sở dĩ Taehyun nói vậy chỉ là không thích làm ở đây mà thôi.
-Cưới anh đi babe. Beomgyu hỏi cái người đang dụi vào lồng ngực anh.
-Anh biết hỏi đúng lúc nhể? Taehyun hỏi lại, sau cuộc ân ái nhẹ nhàng nhưng không kém phần nồng nhiệt kia.
-Vậy là em hỏng chịu hả? Anh lôi cái mặt kia lên, hôn chụt chụt mấy cái.
-Lỡ anh đem tôi về, mai sau anh lại chán vứt tôi ra đường ở thì sao? Cậu chun mũi cắn cắn cái ngón tay kia.
-Nếu có vứt thì sẽ vứt vào đường anh xây, có biệt thự tên em, và tiền tiêu mỗi ngày mà thôi! Beomgyu đưa ngón tay trong khoang miệng cậu nãy giờ lên mút, cậu lập tức nhăn mặt.
-Eww,
-Anh cũng iu em, mà trả lời câu hỏi anh đi chớ!
-Được thôi. Cậu ngay lập tức rướn người lên phía cổ anh để mút để lại dấu hôn hệt Beomgyu vẫn thường làm. Một dấu vết đỏ đỏ tím tím hiện hữu lên khi cậu rời môi.
-Mộc đỏ tạm thời ấy! Taehyun cười cười nhìn lên mặt anh.
-Vậy thì anh cũng đóng! Anh đưa đầu lên cổ còn dấu hôn ban nãy, chậm rãi mút, anh còn cắn nhẹ khiến nó đậm hơn cơ, chiếc lưỡi tinh ranh kia không chịu dừng ở đó, chuyển hướng sang liếm láp yết hầu đang yên vị khiến nó phải nhúc nhích:
-Um..nhột đó.. Cậu lấy tay đẩy nhẹ đầu Beomgyu ra.
-Ngủ đi, tên ngốc kia! Taehyun kéo chăn quay lưng lại để ngủ, anh lôi hẳn cậu vào lòng, Taehyun vẫn có thể nghe được tiếng tim đập hồi hộp của anh
-Ngủ với em mà tim cũng đập nhanh thế đấy hả?
-Không, là lời đồng ý cưới anh ban nãy, aaa, bây giờ anh hạnh phúc quá đi mất! Anh càng ôm chặt người nhỏ hơn.
-Ngủ đi chồng iu.
-Hả? Em nói gì cơ?
-...
-Nói lại cho anh nghe đi mà! Anh nài nỉ
-Ngủ đi Beomgyu.
-Hứ! Mốt sẽ bắt em nói từ đó một trăm lần luôn, chúc chồng bé của anh ngủ ngon! Anh hôn lên sau gáy, mùi hương của hai phía, khiến hai người đều có cảm giác an toàn.
_________________________
Mọi người ới, sắp end rồi nhé, ê nhưng mà kiểu Taehyun lâu ròi hong được nhuộm tóc á, cứ để đen hoài cũng buồn. Hôm thấy Yeonjun, Beomgyu để quả đầu blonde ở sân bay, tui tưởng Taehyun cũng nhuộm màu gì, ai dè vẫn để nguyên. Tui u mê cái quả đầu hồng của ẻm nhất luôn á
nhưng mà ở concert ẻm cover ngọt xỉu, mong stylist đem lại taehyun tóc hồng, đỏ, bạc, blonde cho tuiiii
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip