Chương 1
Một ngày nọ ở tuổi 17, Ace bắt đầu thể hiện sự khác biệt cho chính mình mà không báo trước.
Pheromone của omega bay phấp phới trong gia đình Dadan, và Dadan còn hoảng loạn hơn cả Ace. Bà chạy đến phòng của cậu bé, và nhìn thấy Ace đang gục trên mặt đất với khuôn mặt đỏ bừng, thở hổn hển.
Ace cố hết sức liếc nhìn nữ Alpha đột nhiên đeo khẩu trang, yếu ớt nói: "Bà coi tôi là mầm bệnh sao..."
Trên thực tế, so với sự kích thích của pheromone, Dadan còn ngạc nhiên hơn về vấn đề này. Vì vậy, bà nhanh chóng thông báo cho Trung tướng Garp, sau khi Garp đến, ông ta đã trực tiếp tiêm cho Ace một loại thuốc ức chế, giúp ngăn chặn sự lây lan liên tục của pheromone vị thành niên. Và đưa cậu vào giấc ngủ sâu.
Mùi pheromone mơ hồ trong không khí khiến mọi người vẫn còn hơi lo lắng, Dadan hỏi Garp tại sao đứa trẻ này lại là một omega, và liệu có điều gì không ổn không.
Garp cũng rất bất đắc dĩ: "Không thể nghi ngờ, những tên nhóc này cũng không có ý định buông tha cho bất luận cái gì có cơ hội gây khó dễ cho ta."
Lúc này, Sabo và Luffy đang cười khúc khích và quan sát Ace khác trước như thế nào.
"Không giống như trước nữa." Sau khi chạm vào Ace một lúc, Luffy đi đến kết luận với một chút bối rối.
Garp đơn giản là không thèm giải thích với cậu bé kia.
Với sự khác biệt, với tư cách là lần động dục đầu tiên của Ace, đến nhanh chóng và ngắn ngủi, và dưới tác dụng của một chất ức chế mạnh mẽ, nó thậm chí không để lại cho cậu nhiều ấn tượng.
Dù Luffy luôn quấy rầy hỏi han nhưng bản thân Ace cũng chỉ biết lúc đó cơ thể mình rất nóng.
"Nó gần giống như bị sốt."
Ngay khi Ace nghĩ rằng mình chỉ bị sốt cao, thì Garp lại xuất hiện. Bạn biết đấy, ông già hôi hám này thường chỉ xuất hiện mỗi năm một lần.
Ace và hai em trai của mình đã sống cùng gia đình Dadan ở khu vực gần ngoại ô thành phố suốt những năm qua. Chỉ cách đó vài con phố, khu vực trung tâm thành phố là một khu phố đầy rẫy những tên xã hội đen, một khu vực hoàn toàn vô luật pháp. Là một người nổi tiếng trong giới cảnh sát, Garp sẽ giữ một phong cách khiêm tốn khi ông ấy đến và đi đến đây.
Garp tỏ vẻ nghiêm túc và muốn nói chuyện riêng với Ace.
"Ace, nếu mi đã bị phân hóa, ta cũng phải làm, dù sao ta là người giám hộ của mi."
"Đây là lần đầu tiên tôi nghe về nó." Ace cắt ngang.
"Thằng nhóc, mi muốn bị đánh sao?" Garp giơ nắm đấm lên, nhưng bây giờ không phải thời điểm tốt để đánh người. Garp bình tĩnh lại. Ông lấy trong tay ra một xấp ảnh rồi nói tiếp
"Bởi vì vừa mới phân hóa, lần tiếp theo động dục của mi ít nhất cách hiện tại nửa năm, mi nên biết rằng sau khi một omega hoàn toàn phân hóa, bắt đầu hình thành chu kỳ cố định, sẽ đối với sinh hoạt của mi mang đến rất nhiều phiền phức."
Ace nhún vai, nhưng cậu không biết. Trước đây cậu không biết nhiều về omega, cũng giống như những người khác, cậu chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có quan hệ gì với omega ở giai đoạn này.
"Vì vậy, để không ảnh hưởng quá nhiều đến cuộc sống sau này của mi, ta nghĩ chúng ta nên dùng thời gian nửa năm để chọn một alpha thích hợp và đánh dấu cho mi. Ta đã chọn cho mi vài cảnh sát tốt từ đồn cảnh sát của chúng ta, mi cứ chọn một trong số người mi thích trong đó đi." Garp nói trong hài lòng "và mi sẽ ổn thôi."
"Mọi thứ sẽ ổn thôi, ổn cái đầu của ông!" Ace nhảy dựng lên.
"Đây có phải là một buổi xem mắt? Nhưng con mẹ nó tôi mới 17 tuổi thôi ông già, ông có vỡ sọ không?" Ace nói ra suy nghĩ của mình một cách trung thực.
Garp lắc đầu, chắc chắn rằng bây giờ là thời điểm hoàn hảo để đấm ai đó.
"Không được bạo lực!!—aa—"
Vài phút sau, Ace, người đã nếm trải nắm đấm của tình yêu, ngồi vào bàn với cục u trên đầu và bắt đầu xem những bức ảnh mà Garp mang đến.
"Đây là thông tin của gần như tất cả Alpha độc thân trong sở cảnh sát của chúng ta. Đầu tiên, ta hết sức đề cử Trung Tướng Kuzan. Anh ấy cùng cấp độ với ta, đàng hoàng và rất có sức sống."
Ace hai mắt cũng sưng lên, tức giận nói "Tôi ghét cảnh sát, tại sao nhất định phải là cảnh sát?"
"Vậy nhìn nữ alpha này đi? Thanh tra Hina, cô ấy là một thành viên ưu tú của thế hệ trẻ trong khoa, và ngoại hình của cô ấy khá nổi bật..."
"Tôi không có hứng thú với phụ nữ. Alpha nữ cũng là phụ nữ, phải không?"
"Được rồi," Garp thở dài nặng nề—Ace nghĩ rằng ông ấy sẽ bỏ cuộc, nhưng Garp đã tìm thấy một vài bức ảnh dưới cùng và đẩy chúng về phía Ace một cách rất rối rắm.
"Cũng đành thôi, đây là Sakazuki, Đại Tướng cao cấp, nếu như mi thật thích hắn, ta không dám bảo đảm mi có thể làm được, dù sao ta cùng hắn không có mối quan hệ tốt lắm, nhưng ta sẽ cố gắng."
"Cút đi! Ai thích anh ta! Ai mà biết đây là ai!" Ace tức giận và lật ngược cái bàn.
Buổi xem mắt ngớ ngẩn này tiếp tục từ buổi chiều đến buổi tối, Garp phát hiện cảnh sát thật sự là vô dụng về sau, bắt đầu giới thiệu một ít nhân vật mờ ám phối hợp tốt cùng cảnh sát. Chẳng hạn như Doflamingo và Boa Hancock. Nhưng vẫn không có kết quả.
"Tôi đã nói là tôi ghét cảnh sát mà!" Ace tiếp tục cáu kỉnh từ chối, "Cảnh sát cũng ghét tôi, người khác đương nhiên cũng sẽ ghét tôi... nhưng cảnh sát tuyệt đối không được!"
Garp cũng hiểu rằng vì cha của Ace, người cha kiệt xuất nhất, điên rồ nhất và độc ác nhất của thế giới ngầm ở thời hiện đại, cậu bé được sinh ra để không phù hợp với cảnh sát, cho dù ông đã dạy dỗ và nuôi nấng cậu bao nhiêu năm cũng không có sự cải thiện.
"Dạy dỗ cái gì, ông già, giả bộ lồng tiếng ăn nói lung tung cũng không đỏ mặt sao?"
Garp thực sự cảm thấy rằng điều này sẽ không hiệu quả. Ace nghiêng về xã hội ngầm hơn là cơ quan thực thi pháp luật, nhưng vì điều này, cậu bé có nhiều khả năng sẽ sống trong một thế giới rất hỗn loạn trong tương lai. Một omega trẻ tuổi không được đánh dấu, không có gì tốt đẹp đang chờ đợi cậu bé phía trước.
"Mi nói cảnh sát không làm được, vậy ta nói cho mi rõ ràng, thế giới ngầm càng thảm hơn." Garp cũng mệt mỏi, giơ tay dùng sức lau mặt. "Băng đảng không phải chỉ có những người như Roger hay những người trong băng Tóc Đỏ, hầu hết bọn họ đều là rác rưởi, cặn bã."
Garp dừng lại, sau đó thận trọng nói: "Nhưng Shanks cũng không thể."
"Tôi có nói là anh ta cũng được đâu!!" Ace phát điên lên, cậu biết đó là thần tượng của Luffy. Và yêu cầu cậu đối xử với một người mà mình thực sự biết như đối tượng đó thực sự là quá sức đối với chính mình. Cậu cảm thấy mình thực sự không thể nhịn được nữa.
"Ace, mi nên sống dưới ánh mặt trời và gắn bó với một sĩ quan cảnh sát, và một ngày nào đó mi sẽ hiểu rằng đó là cách duy nhất đúng đắn."
"Roger trong mắt đại đa số người cũng là cặn bã, mà tôi là con trai của hắn." Ace bình tĩnh lại, cậu ngang nhiên ngang ngược nói: "Tôi sinh ra chính là thuộc về thế giới ngầm."
"Mi căn bản không có nhìn thấy thế giới ngầm trong thực tế, mi ở chỗ này nói điên gì hả!" Lời nói của Ace tựa hồ đả thương Garp, cảnh sát già đột nhiên đứng lên, tức giận nói.
"Thằng nhóc, nếu mi đã ngoan cố như vậy, cũng đừng trách ta vô tình."
Chẳng mấy chốc, những người anh em và gia đình Dadan nhìn thấy một Garp giận dữ sải bước với một Ace yếu ớt và bất lực trên vai. Ngay cả khi ai đó muốn hỏi, họ cũng sợ hãi trước hào quang của Garp.
"Luffy! Sabo! Giúp tôi với——" Tiếng hét của Ace vang vọng trong màn đêm xanh thẫm.
~
Garp đi bộ xuống trung tâm thành phố, vào trong những ngõ hẻm chằng chịt đó.
Đó là nơi bọn xã hội đen tụ tập.
Đường xá chật hẹp chật chội, đèn đường lập lòe lờ mờ, dưới chân đủ loại nước đọng, chai rượu vỡ, rác rưởi. Tiếng ồn ào, la hét và la hét của kẻ say có thể được nghe thấy từ mọi hướng, nơi này hỗn loạn hơn nhiều so với khu vực nơi gia đình Dadan ở.
Mặc dù hai quận gần nhau và cả hai đều là vùng ven của thành phố, Ace hiếm khi đến đây.
Ngay sau đó, Garp đẩy cánh cửa của một quán rượu như thể ông định đập cửa, và tiếng ồn ào náo nhiệt bên trong đột nhiên dừng lại.
"Nhìn kìa, đó không phải là Garp sao?"
"Chuyện gì vậy?"
"Cảnh sát đến đây để bắt anh à?"
Garp nhìn quanh và nhìn chằm chằm vào những người ngồi ở bàn trong cùng.
"Này, Marco!" ông hét lên, trước khi thả Ace ra và ném Ace xuống đất.
"Từ hôm nay trở đi, thằng nhóc này sẽ thuộc về ngươi."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip