.try again.

Donghyuck.

Ta đã từng dành thời gian bên nhau nhiều đến nhường nào.
Suốt những năm tháng đầu tuổi thanh xuân của một đời người. Em của tuổi 17 và Mark của tuổi 18, cho đến giờ, em của tuổi 23 và Mark của tuổi 24.
6 năm quá nửa tuổi thanh xuân của cuộc đời, em dành tất cả cho người.

Có lẽ sẽ là một điều hiển nhiên thôi nếu như em có tình cảm với Mark. Và cũng chính vì tình cảm của mình mà em để những kỳ vọng cứ thế lớn dần.
Là kỳ vọng Mark có thể nhìn về phía em dù chỉ một chút, bằng một thứ tình cảm khác thứ tình cảm mà người hay gọi là "bạn bè".

Có lẽ cho dù em cố gắng hét thật lớn biết bao lần xin đừng chỉ coi em như một người bạn thì Mark vẫn sẽ nhìn về em như vậy.
Thế nên em chọn cất gọn mọi thứ vào tận sâu trong tim.

Bởi vì, em chẳng thể chạm đến lồng ngực của người, người lại chẳng thể chạm đến cảm nhận của em, chúng ta chẳng thể chạm tới trái tim nhau.
Và vì cuộc đời, là đôi khi ta bỏ lỡ nhau như vậy.

Bất cứ khi nào người hỏi em về cảm xúc trong em. Chỉ cần hãy nhớ một điều rằng người luôn là đáp án của mọi câu hỏi.
Như việc, ngày nắng nào, Mark hỏi em "sẽ ra sao nếu anh tỏ tình với một ai đó mà anh thầm thương đã từ rất lâu". Em nói rằng "chỉ cần là Mark, thì người ta chắc chắn sẽ đồng ý thôi". Vậy mà em quên không nói nếu như "người ta" là em.
Như việc, ngày mưa nào, Mark hỏi em "anh phải làm sao nếu như người ấy thật sự đang lừa dối sau lưng anh". Em nói rằng "bởi vì anh là Mark, nên người ta chắc chắn sẽ không lừa dối đâu". Và em cũng quên không nói nếu như "người ta" là em.

Mọi câu trả lời là Mark.
Em biết đó sẽ đều là những điều mà em không thật lòng muốn nói nếu như những việc người hỏi liên quan đến ai khác mà chẳng phải là chuyện của người, chuyện của em, chuyện về chúng mình.

Nhưng cho dù tình cảm đôi ta phải đi qua một quãng đường dài thì cảm xúc của em vẫn luôn vẹn nguyên như vậy.

Vẫn luôn vẹn nguyên như lần đầu gặp mặt là chiều mưa hôm ấy em va vào Mark khi đang vội tìm chỗ trú tạm. Va mạnh đến nỗi tất cả sách trên tay người đều rơi hết, vậy mà người lại đỡ em đứng dậy trước mặc cho những trang sách đang dần thấm nước.
Vẫn luôn vẹn nguyên như những ngày sau đó Mark liên tục ngồi ăn cùng em ở căng-tin của trường dù trước đây người thậm chí còn chẳng bao giờ ló mặt ở căng-tin.

Vẫn luôn vẹn nguyên như ngày Mark khoác trên mình bộ đồ tốt nghiệp cuối cấp cùng tấm bằng trên tay, nói lời cảm ơn em vì nhờ có em mà những tháng ngày của năm cuối cấp thật đặc biệt, nhưng nhìn người chẳng có vẻ gì là đang vui cả.
Vẫn luôn vẹn nguyên như ngày em khoe với Mark tấm bằng đỗ đại học lại chính là trường đại học mà người đang theo học, người ôm em vào lòng, nói có biết bao tự hào về em.

Vẫn luôn vẹn nguyên như ngày Mark nói rằng đã hoàn thành đồ án tốt nghiệp đại học, người nói em nhất định phải cố gắng.
Vẫn luôn vẹn nguyên như ngày em khoe với Mark rằng đồ án tốt nghiệp đại học của em được nhà trường xin giữ lại và trưng bày, người nói em chính là người bạn giỏi nhất và tốt nhất mà người may mắn có được.

Cả một quãng đường dài như vậy, dẫu cho Mark coi em là "người bạn", nhưng tình cảm của em cũng sẽ chẳng thay đổi, bởi vốn dĩ câu trả lời đã là Mark rồi.

Tất cả rồi sẽ ổn thôi, và nếu như có khó khăn quá thì em nguyện sẽ thử yêu lại từ đầu.

_
Mark.

Tôi gặp Donghyuck lần đầu vào một buổi chiều khi em va mạnh vào tôi dưới cơn mưa nặng hạt.
Khi ấy em bước sang tuổi 17 chưa lâu, tôi lại vừa đi đến tuổi 18.
Năm nay tôi 26 và Donghyuck cũng đã 25, chẳng còn trong dáng vẻ của những cậu bé thời niên thiếu ngày nào, thế mà chúng tôi vẫn bên nhau như vậy.

Trước ngày tôi tốt nghiệp cuối cấp không lâu, tôi đã hỏi Donghyuck rằng "sẽ ra sao nếu anh tỏ tình với một ai đó mà anh thầm thương đã từ rất lâu".
Donghyuck nói chỉ cần là tôi thì người đó chắc chắn sẽ đồng ý. Thế mà tôi lại bị từ chối, vào đúng ngày tốt nghiệp cuối cấp của mình.

Và rồi tôi cũng thực sự có một mối tình đầu tiên khi tôi học năm hai đại học. Vốn tưởng sẽ là một mối tình trọn vẹn cho đến khi tôi thấy người yêu tôi đang ôm hôn người khác ngay trong quán bar mà tôi thường đến cùng Donghyuck.
Sau đó tôi lại ngồi đúng chỗ người yêu tôi tán tỉnh người khác mà hỏi Donghyuck rằng "anh phải làm sao nếu như người ấy thật sự đang lừa dối sau lưng anh".
Donghyuck nói bởi vì tôi là Mark nên người đó chắc chắn sẽ không lừa dối tôi. Thế mà tôi đang bị lừa dối đấy thôi.

Lúc đó tôi đã vì chuyện này mà nổi giận với Donghyuck. Tôi cho rằng em lừa tôi, bởi vì chuyện tình cảm của tôi cứ đi ngược lại với những gì em nói.

Sau đó tôi quyết định chia tay mối tình năm hai đại học, khoảng thời gian ấy tôi trở nên cáu gắt hơn và hay gây sự với Donghyuck. Tôi cứ bắt em nghe tôi kể về người yêu cũ và mối quan hệ cũ dù em đã nói rằng em không muốn nghe.
Tôi lúc đó còn tin Donghyuck đang ghen tị với tôi vì tôi thì đã có người yêu và thậm chí còn được trải nghiệm cái cảm giác gọi là chia tay trong khi chơi cùng với em suốt chừng ấy thời gian, tôi chưa từng thấy em yêu đương bao giờ cả.

Và những cuộc cãi vã bắt đầu xảy ra thường xuyên hơn khi tôi nghĩ vì quá thân với Donghyuck nên người ta cho rằng chúng tôi là một đôi và chẳng ai lại muốn tán tỉnh người đã có đôi cả.
Donghyuck nói lí do của tôi thật sự rất trẻ con, ừ thì ngay cả tôi cũng thấy vậy, nhưng tôi lúc ấy cũng chỉ vì bực tức cá nhân nên muốn gây sự với em.

Mặc cho những cuộc cãi vã cứ tiếp tục như thế, đến mức có đôi khi tôi chợt khựng lại vì sợ điều này sẽ khiến mối quan hệ của chúng tôi xấu đi.

Nhưng sau tất cả, tôi lại nhận ra một điều quan trọng nhất rằng chúng tôi vẫn bên nhau.
Donghyuck vẫn luôn bên cạnh tôi như vậy kể từ ngày em va vào tôi buổi chiều mưa hôm ấy.
Donghyuck chưa từng rời xa, dù cho tôi đã làm em tổn thương đến nhường nào.

Vậy nên những chuyện còn lại đều trở nên vô nghĩa, nếu như một ngày Donghyuck không còn cạnh bên tôi nữa.
Cho đến năm thứ 8 khi kể từ khi cuộc đời đẩy chúng tôi đến với nhau, lần đầu tiên tôi sợ Donghyuck sẽ rời xa tôi.

Mối tình năm hai đại học đã dạy cho tôi biết tha thứ và cùng nhau bước tiếp.
Tôi chọn cách tha thứ cho những hiểu lầm của bản thân mình rằng Donghyuck lừa tôi.
Em chẳng lừa tôi điều gì cả, là do tôi không hiểu được em.
Em nói chỉ cần là tôi thì người đó chắc chắn sẽ đồng ý, "người đó" phải là em mới đúng. Em nói bởi vì tôi là Mark nên người đó chắc chắn sẽ không lừa dối tôi, "người đó" phải là em mới đúng.
Và "người đó" mà tôi muốn cùng bước tiếp, nhất định phải là em mới đúng.

Nếu những tổn thương lập lại, tôi chỉ mong Donghyuck sẽ nhớ rằng tôi luôn ở cạnh bên em.
Nhớ rằng em chính là câu trả lời cho mọi xúc cảm trong tôi.
Nhớ rằng dù cho tình cảm của tôi và em đã phải đi qua cả một quãng đường dài thì tôi cũng nguyện yêu em như cách em yêu tôi từ thuở ban đầu.

Tất cả rồi sẽ ổn thôi, nếu như Donghyuck đồng ý để thứ tình cảm chậm trễ của tôi tiếp cận em.
Và vì những gì Donghyuck dành cho tôi đều là những gì mà tôi thật sự trân quý. Nên nếu như là Donghyuck, thì em xứng đáng để tôi thử cố gắng một lần nữa.
Hãy để tôi yêu em lại từ đầu.

_
/Chúng ta rồi sẽ ổn thôi
Nếu một ngày em muốn bắt đầu lại.
Chúng ta rồi sẽ ổn thôi
Nếu anh muốn yêu em thêm lần nữa.
Chúng ta rồi sẽ ổn thôi
Chỉ cần ta cứ bên nhau là đủ.

Ừ,
Chúng ta rồi sẽ ổn thôi.../

___
[try again - d.ear ft.jaehyun]

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip