Ngọt ngào

Trở lại với Jihoon và JungHwan một chút. Sau câu hỏi bất ngờ của Jihoon về việc đi xem phim, JungHwan đã đắng đo suy nghĩ rất nhiều. Vì chỉ có hai người, đã vậy còn là con trai nên JungHwan sợ cả hai sẽ không được thoải mái. Cậu nhắn tin cho Jihoon:

Anh không ngại việc chúng ta đi xem phim cùng nhau thật sao?

Từ Anh Jihoon :
Anh chẳng thấy có vấn đề gì cả, anh không quan tâm đến xung quanh đâu. Em thấy ngại hả nhóc?

Từ Nhóc con:
Dạ em sợ anh sẽ để tâm thôi ạ. Thứ 7 tuần sau mình hẹn ở đâu ạ?

Từ Anh Jihoon :
Em cứ chuẩn bị đi, anh sẽ đợi em trước nhà lúc 5h chiều.😉

Cứ thế cuộc hẹn diễn ra suôn sẻ. Họ cùng nhau xem phim, cùng nhau bàn luận thật vui vẻ. Sau buổi xem phim, cả hai đi bộ về lại nhà.

- Hôm nay đi chơi cùng em anh đã rất hồi hộp. Anh sợ mình làm em thấy không thoải mái. _ Jihoon nói.

- Anh đừng nghĩ như vậy. Đi với anh thật sự rất thú vị đấy ạ. Em chỉ toàn ở nhà sau giờ học vì em không dám kết bạn nhưng từ khi biết anh em thấy thật may mắn vì có anh cùng đi học và giờ còn được đi chơi nữa. Lần sau em sẽ khao anh. _ JungHwan cười nói.

- Em dễ thương thật, làm anh luôn muốn được bảo vệ em. Anh thật sự rất rất thích em, ngay từ lần đầu tiên được JunKyu giới thiệu và làm quen với em anh đã luôn muốn được che ô cho em khi trời mưa và sưởi ấm cho em khi trời se lạnh._ Jihoon bất ngờ nói.

- Ý anh là sao ạ? _ JungHwan bối rối.

- Anh đang tỏ tình với em đấy đồ ngốc. Em đừng bận tâm, chỉ là anh muốn bày tỏ tấm lòng của mình một ít thôi tại anh thấy dạo này nó hơi tràn ra ngoài nên anh muốn nói với em về nó thôi. Em không cần phải trả lời vội đâu. Anh đợi được._ Jihoon xoa đầu JungHwan.

- Em vào nhà đây ạ. Anh cũng về đi ạ. _ JungHwan bối rối chạy ào vào trong nhà.

'Mày điên rồi Park Jihoon! Rồi mày sẽ không còn thấy em ấy như trước đây nữa đâu?' Jihoon vừa đi vừa thở dài tự trách mình.

Chạy ào lên phòng, JungHwan trùm chăn kín người, nhịp tim đập loạn xạ, cậu cố gắng lấy lại bình tĩnh. 'Là anh ấy nói thích mình, không phải chỉ một mình mình thích anh ấy, mình phải làm sao đây? Khi nãy chắc anh ấy bối rối lắm...' _JungHwan nghĩ.

Vì lời tỏ tình bất ngờ nên khiến cả hai không thể ngủ được. Mặt trời dần ló dạng, Jihoon ngồi dậy chuẩn bị quần áo để đến trường. Cậu không hề hi vọng JungHwan sẽ đáp lại tình cảm của mình mà chỉ mong em ấy không né tránh cậu. Ra khỏi nhà lúc 7h30p, Jihoon bước từng bước buồn bã đến trường. Trên đoạn đường sẽ ngang qua chỗ JungHwan nên cậu quyết định chạy thật nhanh để không làm em bối rối. Đang bước từng bước đến gần hơn, cậu nhìn thấy bóng của JungHwan đang in xuống mặt đường. Ngước mắt lên nhìn, cậu trông thấy JungHwan đang đứng trước cổng hai tay xoa vào nhau vì lạnh. Cậu bối rối.

- Anh đến rồi hả? _ JungHwan hỏi.

- Em đợi anh sao? _ Jihoon hỏi.

- Em muốn đi cùng anh...và cũng muốn đứng chung một ô với anh nữa...nên em..._ JungHwan khó mở lời.

- Anh hiểu rồi. Anh hiểu mà. Em không cần phải giải thích đâu mà. Anh sẽ che ô cho em. _ Jihoon mỉm cười nói.

- Aigoo! Tay em sẽ đông cứng mất đồ ngốc. _ Jihoon tiến đến nắm tay JungHwan và thổi hơi ấm vào tay em.

- Mình đi thôi anh, sắp trễ mất rồi. _ JungHwan ngại ngùng nói.

Cả hai vui vẻ đến trường. Jihoon và JungHwan không giấu nổi niềm vui nên cứ cười suốt. Hôm ấy thật là một ngày ấm áp đối với cả hai.
.
.
.
Chạy đến JunKyu và Mashiho. Sau cái đêm hẹn hò đó thì sáng hôm sau JunKyu rời khỏi phòng từ sớm. Không phải để chạy ào ra ga tàu đợi Mashiho đâu mà là để lên lầu trên đợi Mashiho đi cùng. Nhìn đồng hồ đã là 7h15p, JunKyu nhét hai tay vào túi để giữ ấm.

'Cạch' _ Tiếng cửa phòng vội vã mở ra.

- Huh? Sao anh lại đứng đây? Không phải anh đã ra ga tàu rồi sao? _ Mashiho hoảng hốt.

- Anh muốn đi cùng em từ đây luôn chứ không muốn đợi em ở ga nữa. _ JunKyu cười tươi.

- Anh không lạnh sao? _ Mashiho tiến đến nắm chặt tay JunKyu xoa xoa hỏi.

- Khi nãy thì có còn bây giờ thì ấm rồi. _ JunKyu nựng má Mashiho.

- Xìa! Mình đi thôi để kịp tàu nữa. _ Mashiho nói.

Nắm chặt tay nhau đợi thang máy, JunKyu hỏi Mashiho :

- Anh không phải đang mơ đúng không? Là mình đang hẹn hò phải không?

- Là anh đang mơ đấy JunKyu. Ple~~Trông em giống như đang ở trong giấc mơ của anh lắm sao? _ Mashiho tinh nghịch hỏi.

- Vì anh thực sự quá hạnh phúc nên bây giờ cả người anh nóng ran luôn này. _ JunKyu cười nói.
.
.
.
Trên chuyến tàu đến trường, JunKyu cứ nhìn Mashiho suốt, cậu không rời mắt đi nơi khác dù chỉ một giây.

- Anh đừng nhìn em nữa mà, anh cứ như vậy tí nữa khi xuống tàu anh sẽ buồn nôn đấy. _ Mashiho mỉm cười nói.

- À...anh biết rồi. _ JunKyu cười ngại ngùng.

- Hết tháng sau là thi kết thúc học kì 1 rồi, anh có lo lắng không? _ Mashiho hỏi.

- Dĩ nhiên anh có chút lo lắng rồi. Sang kì tiếp theo anh cũng phải chọn chuyên ngành nữa. Anh căng thẳng lắm. _ JunKyu nói.

Mashiho nhẹ nhàng nắm tay JunKyu :

- Nếu anh căng thẳng thì mình đi chơi. Ta hãy hứa với nhau sẽ không giấu nhau bất cứ điều gì nhé.

- Anh hứa. _ JunKyu ngoắc tay với Mashiho.

Cả hai đi bên cạnh nhau, cười nói vui vẻ đến trường.

- Khi nào anh mới được nghe em hẹn đi chơi đây? _ JunKyu áp mặt mình lại gần Mashiho hỏi.

- Mình vừa đi chơi hôm qua mà..._ Mashiho vội né ra.

- Khi nào đây? Ỏoooooo...._ JunKyu chợt làm nũng với Mashiho.

- Tuần sau...mình cùng xem phim...tuần sau anh có rảnh không? _ Mashiho bối rối.

- Hahahaha! Gì đây? Em dễ thương quá. Vậy tuần sau mình đi xem phim nhé. Anh sẽ đợi em trước nhà rồi mình ra rạp xem phim. _ JunKyu vui vẻ.

- Mình sẽ không ra rạp đâu...Hãy đến nhà em, ta cùng làm bữa tối, sau đó xem phim và cùng nhau và làm bài được không? _ Mashiho hỏi.

- Em nói thật sao? Anh sẽ đến thật đấy nhé? _ JunKyu đỏ mặt.

- Anh nghĩ gì vậy đồ ngốc? Đừng có nghĩ bậy bạ. Nếu thấy nguy hiểm em sẽ không mở cửa cho anh đâu. _ Mashiho bật cười.

- Anh biết rồi. Hôm đó mình cùng đi siêu thị mua ít đồ ăn nhé? _ JunKyu bẹo má Mashiho.

- Em sẽ đợi ở trước phòng anh rồi mình cùng đi. _ Mashiho mỉm cười.

- Anh biết rồi bé cưng~~_ JunKyu hào hứng nói.
.
.
.
Vào tiết học, JunKyu cứ nhìn Jihoon với ánh mắt đầy nghi ngờ. Thấy lạ nên Jihoon hỏi :

- What's up man?

- Mày với nhóc JungHwan có gì đó đúng không? _ JunKyu tra hỏi.

- Gì là sao? Vẫn bình thường phè phỡn thôi. Mày với Mashiho yêu nhau rồi hả? _ Jihoon hỏi lại.

- Mày trả lời tao rõ ràng coi! Đừng có mà dụ tao nữa. _ JunKyu liếc.

- Ờ thì...ờ cũng nói chung là có ứm ứm... _ Jihoon ấp úng.

- Ứm ứm là cái gì cha nội? Đầu óc tao phong phú lắm nha, tao nghĩ bậy giờ á. _ JunKyu cố gắng nhịn cười nói.

- Là hẹn hò đó ông nội! _ Jihoon liếc JunKyu.

Không thể nhịn cười thêm được nữa nên JunKyu đã cúi mặt xuống bàn để ôm bụng cười :

- Trời đất ơi! Cà khịa tao lắm mà Jihoon...Hahahaha...

- Mày nói nhỏ thôi thầy nghe thấy, tao táng cho cái bây giờ thằng quỷ. _ Jihoon hoảng hốt.

- Mày nói sẽ ế cùng tao đến khi tốt nghiệp vậy mà mày sa vào bãi lầy nhanh hơn tao. _ JunKyu khịa.

- Mày bớt chọc tao đi. À mà...Mày với Mashiho quen nhau rồi đúng không?_ Jihoon hỏi.

- À sẵn đây tao muốn hỏi, bình thường đến nhà người yêu sẽ coi phim gì? _ JunKyu tò mò.

- Ồ wow...hú....Hahaha....mày muốn cỡ nào thì xem cỡ đó. _ Jihoon gian xảo.

- Bớt lại đi! Mày đừng có nghĩ bậy bạ nữa, tao đấm cho giờ. _ JunKyu liếc mắt.

- Haha được rồi bạn toi ơi...tao nghĩ xem phim tình cảm hay hành động đều có vẻ được. Tình cảm thì hai đứa sẽ thấy thoải mái và có thể chú ý tới nhau, còn hành động thì khá cuốn hút nên có thể xem xuyên suốt phim mà không thể nói chuyện gì. _ Jihoon gợi ý.

- Vậy được rồi. Cảm ơn nhé bro. Chúc mày vui vẻ. _ JunKyu cười đáp.
.
.
.
Tiếng chuông trường kết thúc môn học đã vang lên. Mỗi ngày cứ trôi qua như thế, hai cặp đôi vui vẻ đến trường rồi lại vui vẻ cùng nhau về nhà. Jihoon và JungHwan thì mỗi ngày đều là ngày hẹn hò. Họ cùng nhau đi ăn, cùng nhau làm bài tập, Jihoon cứ thế ân cần chăm sóc JungHwan đến từng cử chỉ. JunKyu và Mashiho cứ từng bước nhẹ nhàng và tiến lại gần nhau hơn nữa. Cậu sưởi ấm cho em khi trời lạnh, nắm tay em đi chậm từng bước để kể cho em nghe chuyện của lớp mình. Cả hai đều mong đợi vào tuần tiếp theo để có thể cùng nhau xem phim và ăn uống thật thoải mái. Mỗi ngày trôi qua đều khiến JunKyu và Mashiho trở nên hồi hộp hơn. Có lẽ ngày hôm ấy sẽ là một ngày đặc biệt đối với cả hai.

___________END CHAP 10___________
Nếu mọi người thích fic thì hãy vote và cmt cho mình nha.❤

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip