mAt' niEm' tIn

Nhìu lúc tưởng chừng như mún gục ngã....đau đớn......

Lại bắt đầu sợ....sợ cái cảm giác....mất....đy cái hy vọng......

Sợ....bị tổn thương lần nữa.....sợ k ai bên cạnh mình...

Dường như mình đã mất đy cái nụ cười thật từ lâu thì fải....

1 gia đình... k mấy hạnh phúc , k có sự ấm áp từ ba mẹ mang đến

1 ng mình iu.... cũng k có đc cơ hội ở bên cạnh....

ko ai hĩu đc cảm nhận của mình.......mọi ng chỉ tìm đến mình khi họ cần

những lúc mình thấy trống trãi thì k có 1 ai đến.....

Thì hỏi làm sao mình zui cho đc......

Mình chỉ mong ước....tìm lại tiếng cười của gia đình......

.....tìm đc hạnh phúc từ anh ban đến....

....tìm đc niềm zui của bạn bè.....

Chỉ cần có vậy là wá đủ òy......

Sức chịu đựng cũng có giới hạn cơ mà.....vậy tại sao cứ bắt mình chịu đựng hoài thế.....bao nhiu đó vẫn chưa đủ hay sao ?

Hầu như gần đây...đêm nào mình cũng khóc....

.....khóc vì bị sự cô đơn đè nén, sự nhạt nhẽo của mọi ng ban cho....

Chỉ còn tồn tại lại nụ cười chua chát để che lắp cái đau đớn đó...

Chỉ cầu mong.........ai mang đến cho mình 1 ánh sáng của ngày mai.....

mong...ai dìu mình đứng dậy khi mình vấp ngã trong cuộc sống....

.....đừng để mình tuyệt vọng trong cái thực tại này.....

Nhưng đó chỉ là cái mong ước cái hy vọng ảo tưởng....

vì mình bík sẽ k 1 ai làm đc điều đó...k 1 ai sẽ giúp mình sưởi ấm trái tim bị tổn thương đang dần mất cảm giác....

mà nếu có...thì cũng chỉ là sự thương hại màk thoy....

Niềm tin của e bây h chỉ có a....mỗi 1 mình a....

......nhưng......e bík a sẽ chẳng bao h thuộc về e..........

Bởi vì khoảng cách....giữ a & e là 2 thế giới....

Và em chỉ bík.....chờ....chờ đến khi nào 1 ng khác thay thế e cho a hạnh phúc

Thì....đó cũng là niềm zui lớn màk e mong....!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: