Chương 10
Bàn tay khớp xương rõ ràng dùng dao nĩa xiên lấy một miếng gan ngỗng để ở bên miệng Tô Tinh Hà, cậu hơi bất ngờ, đỏ mặt mở miệng ra.
Nhìn Tô Tinh Hà mấp máy môi đỏ, đáy mắt Lâm Tuân Thụy càng ngày càng tối lại, hắn dùng ngón cái chà lau thức ăn dính ở khóe miệng Tô Tinh Hà , trước lúc rời đi còn cọ xát vài cái.
"Lâm, Lâm ca ca......"
Tô Tinh Hà như là bị Lâm Tuân Thụy dọa đến, thân thể theo bản năng bắt đầu giãy giụa lên, Lâm Tuân Thụy buộc chặt tay chính mình, Tô Tinh Hà giãy giụa hồi lâu, ngược lại cả người đều bị Lâm Tuân Thụy ôm ở trong lòng ngực.
"Làm sao vậy?"
Lâm Tuân Thụy giống như xem không hiểu ý Tô Tinh Hà, dùng sức ôm Tô Tinh Hà, bàn tay to không an phận đi xuống, mềm nhẹ vuốt ve mông vểnh của Tô Tinh Hà.
Ngửi lấy thanh hương trên người Tô Tinh Hà, cổ họng Lâm Tuân Thụy khát khô, đáy lòng phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn, nếu không phải có Tô Tinh Hà chống đỡ, thân dưới hắn sưng to liền phải bại lộ ở trước mặt mọi người.
Nhưng người khác nhìn không thấy, bị Lâm Tuân Thụy ôm vào trong ngực Tô Tinh Hà như thế nào không có phát hiện, cậu dùng đôi tay hoảng loạn chống lại ngực Lâm Tuân Thụy, bộ dáng không biết làm sao làm Lâm Tuân Thụy lại yêu lại hận.
"Đừng sợ."
Lâm Tuân Thụy hôn một cái lên gương mặt Tô Tinh Hà, xung quanh truyền đến tiếng hút khí cao cao thấp thấp, thực hiển nhiên, mỗi một động tác của bọn họ đều rơi vào trong mắt người có tâm.
Lăng Lại thông qua làm phục vụ sinh trà trộn vào yến hội nhịn không được siết chặt khăn bàn, rời khỏi nguyên bản đường đi hướng Tô Tinh Hà đi đến.
"A! Tiên sinh thực xin lỗi."
Lâm Tuân Thụy còn trầm mê cùng bảo bối trong lòng ngực hỗ động, sau lưng đột nhiên truyền đến một trận lạnh lẽo, Lâm Tuân Thụy không vui nhíu mày, vừa quay đầu lại liền phát hiện một cái phục vụ sắc mặt thanh tú, đang đáng thương hề hề nhìn hắn.
"Ta đi tranh phòng vệ sinh."
Tô Tinh Hà mượn cơ hội tránh thoát khỏi ôm ấp của Lâm Tuân Thụy, không đợi Lâm Tuân Thụy mở miệng, liền vội vàng rời đi, cấp Lâm Tuân Thụy lưu lại một cái bóng dáng tràn ngập mơ màng.
Ở nơi Lâm Tuân Thụy không thấy, Tô Tinh Hà gợi lên một cái mỉm cười sung sướng.
Người trong lòng bị phóng chạy làm Lâm Tuân Thụy dị thường khó chịu, cố tình lúc này Lăng Lại còn không sợ chết mở miệng.
"Tiên sinh ~"
Người như Lăng Lại, Lâm Tuân Thụy thấy nhiều, nêu là dĩ vãng, hắn không ngại cùng Lăng Lại chơi chơi, nhưng hiện tại trong lòng hắn đã có Tô Tinh Hà, sao có thể đem thời gian lãng phí ở trên những người râu ria.
"Một khi đã như vậy, ngươi liền ấn giá gốc bồi thường đi."
Nói xong Lâm Tuân Thụy liền mau chân rời đi, tiến đến tìm kiếm Tô Tinh Hà đã chạy xa, lưu lại Lăng Lại vẻ mặt dại ra đứng ở tại chỗ.
"Xuy, thật coi chính mình là bàn đồ ăn"
Thiên kim nhà giàu một bên xem diễn phát ra một tiếng cười nhạo, Lăng Lại mặt đỏ lên, cúi đầu giống như bất lực, lấy này che giấu bực tức trong mắt chính mình.
"Ai nha, thật là cái tiểu đáng thương."
Theo một thanh âm xuất hiện, mông Lăng Lại cũng bị một bàn tay đột nhiên xuất hiện ái muội xoa bóp.
"Khách, khách nhân, thỉnh ngươi tự trọng."
Lăng Lại kinh hoảng ngẩng đầu, nhìn nam nhân anh tuấn trước mặt, đáy mắt hiện lên một tia vừa lòng.
Kỹ thuật diễn sứt sẹo của Lăng Lại khó có thể giấu quá nam nhân, bất quá hắn không có chọc thủng, mà là dùng mắt đào hoa phong lưu đối với Lăng Lại phóng điện, đem Lăng Lại mang khỏi yến hội.
"Ai, kia không phải bạn trai nhỏ của ngươi sao."
Ở một góc yến hội, một cái công tử ca giống như phát hiện đại lục mới đẩy đẩy Lục Nhạc mới vừa đến, Lục Nhạc ngẩng đầu nhìn thoáng qua, nam nhân ôm Lăng Lại đều đã bắt tay dán kẽ mông dao động, mà Lăng Lại không hề có ý phản đối.
"Tùy hắn đi thôi."
Lục Nhạc lãnh đạm mở miệng, công tử ca thấy bộ dáng hắn như vậy nhún nhún vai, vẻ mặt không thú vị trở lại sô pha.
"Nhanh như vậy liền nị, sẽ không có người mới đi."
Công tử ca một tiếng trêu chọc trong lúc lơ đãng nói ra sự thật, nghĩ đến Tô Tinh Hà, đáy mắt Lục Nhạc nhu tình như thế nào đều không che lấp được, công tử ca xem đến tấm tắc.
Mà bên kia, Tô Tinh Hà cũng không có đi cái gọi là WC, mà là đi tới một chỗ hoa viên hẻo lánh, ngồi trên ghế dài nghỉ ngơi, lẳng lặng chờ đợi một người khác đến.
Lâm Tuân Thụy đi vào hoa viên nhỏ, liếc mắt một cái liền nhìn đến Tô Tinh Hà ngồi ở trên ghế dài, ánh trăng dừng ở trên người Tô Tinh Hà, da thịt như phát sáng làm hô hấp Lâm Tuân Thụy cứng lại.
"A ~"
Tô Tinh Hà thở nhẹ một tiếng, di động trong tay thiếu chút nữa rơi xuống trên mặt đất, cậu theo bản năng quay đầu, còn không có kịp thấy rõ khuôn mặt người nọ môi đỏ đã bị người ngậm lấy.
"Ngô ngô ngô...... Ngô hừ......"
Tô Tinh Hà nâng lên tay muốn chống đẩy, lại bị nam nhân nắm ở trong tay xoa bóp, hơi thở nam nhân không ngừng xâm phạm toàn thân, tao huyệt bắt đầu không thỏa mãn co rút lại.
"Ngươi...... Không cần...... Ngô ha a......"
Tô Tinh Hà dần dần cảm thấy thở không nổi, thân thể nguyên bản xụi lơ lại lần nữa bắt đầu giãy giụa, lần này Lâm Tuân Thụy không có nhiều ngăn trở, theo động tác của Tô Tinh Hà buông ra cậu.
Khuôn mặt nhỏ nhiễm tình dục càng thêm đáng chú ý, Lâm Tuân Thụy gắt gao nhìn chằm chằm cậu, côn thịt lớn trướng phát đau.
"Lâm...... Lâm ca ca......"
Tô Tinh Hà đối ánh mắt Lâm Tuân Thụy như lang tựa hổ vô cùng vừa lòng, trên mặt lại là một bộ thấp thỏm lo âu, trốn tránh không dám cùng hắn đối diện.
"Vừa nãy như thế nào đột nhiên chạy, ân?"
Lâm Tuân Thụy tiến đến ghế dựa, một mông ngồi xuống bên cạnh Tô Tinh Hà, đồng thời bóp lấy eo cậu đem cậu ôm tới trong lòng ngực chính mình.
"Ngươi vừa mới, như vậy đối ta."
Tô Tinh Hà ngượng ngùng mở miệng, Lâm Tuân Thụy tươi cười càng thêm làm càn, trực tiếp đem tay phóng tới giữa háng Tô Tinh Hà, ái muội xoa bóp côn thịt cậu.
"Như thế nào đối với ngươi, là như thế này sao."
"Ha a...... Không, không được...... ha a a......"
Nam nhân nắn bóp kỹ xảo mười phần, Tô Tinh Hà bắt lấy cánh tay Lâm Tuân Thụy không ngừng phát ra nhỏ vụn rên rỉ.
"Bảo bảo, Lâm ca ca thích ngươi mới làm như vậy, bảo bảo cảm nhận được tình cảm của Lâm ca ca sao."
Lâm Tuân Thụy thở hổn hển, hung hăng xoát lộng côn thịt, vòng eo Tô Tinh Hà mềm nhũn, trực tiếp ngã quỵ ở trên ngực Lâm Tuân Thụy.
"Chúng ta mới lần đầu tiên gặp mặt ha a a......"
Lúc này quần Tô Tinh Hà đã bị Lâm Tuân Thụy cởi bỏ, bàn tay nóng bỏng không hề trở ngại dán sát thịt trụ, rõ ràng là chính mình thôi miên người khác, Tô Tinh Hà lại ác thú vị đem nồi ném ở trên người đối phương.
Lâm Tuân Thụy tự nhiên là cam tâm tình nguyện vì Tô Tinh Hà bối nồi, hắn đem côn thịt lớn chính mình phóng xuất ra tới, nhanh chóng cắm vào giữa chân Tô Tinh Hà, dùng tinh tế thịt non tự an ủi.
"Là ta đối bảo bảo nhất kiến chung tình, chỉ cần nhìn đến bảo bảo, côn thịt liền cứng lợi hại."
Tô Tinh Hà bị tiếng nói khàn khàn trêu chọc đến, không tự chặt lại hai chân, Lâm Tuân Thụy kêu lên một tiếng, khóe mắt mang lên một tia sảng khoái.
"Thật ngoan, tiếp tục."
Dùng tay trống không xoa bóp mềm mại mông vểnh, đầu lưỡi Lâm Tuân Thụy liếm láp môi đỏ Tô Tinh Hà, dụ dỗ cậu tiếp tục chặt lại hai chân.
Khuôn mặt Tô Tinh Hà đỏ bừng, cậu dùng đôi tay nắm lấy cổ áo Lâm Tuân Thụy, ở dưới lời nói hắn lại một lần kẹp chặt hai chân.
"Ha a a......"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip