Chương 8
"Nghe Lục Nhạc nói ngươi sinh bệnh, làm ta trở về xem ngươi."
Nghe được lời này, Trình Tư ở trong lòng cười lạnh một tiếng, Tô Tinh Hà đến tột cùng có sinh bệnh hay không hai người bọn họ trong lòng biết rõ ràng, ở ngay lúc này làm tiểu béo trở về, làm tính toán gì Trình Tư rõ ràng.
"Không có việc lớn gì, ra mồ hôi liền tới tắm rửa một cái...... Ngô ha a......"
Tô Tinh Hà ứng phó tiểu béo dò hỏi, kết quả bị Trình Tư một cái động hông lập tức liền phát ra một tiếng dâm kêu.
"...... Tinh Hà ngươi không sao chứ."
Tiểu béo không được tự nhiên lắc lắc đầu, trong lòng hiện lên vô số ngọa tào, Tô Tinh Hà như thế nào sẽ kêu, như vậy mị a.
"Không có việc gì...... Vừa mới vặn đến chân."
Tô Tinh Hà hoãn trong chốc lát, quay đầu trừng mắt nhìn Trình Tư, vội vàng trả lời tiểu béo.
"Nga nga, ngươi đói bụng sao, ta đi mua đồ ăn."
"Ta đây muốn một phần cháo gạo kê, cảm ơn tiểu béo."
Tiểu béo lung tung lên tiếng, cuống quít chạy ra ký túc xá, hắn sợ chính mình lại ngốc đi xuống, thật sự sẽ ngạnh lên.
"Ngươi gấp cái gì ha a a a...... Đều phải bị phát hiện......"
Tô Tinh Hà giả vờ tức giận đánh một chút Trình Tư, ngược lại bị hắn nắm lấy, phóng tới bên miệng khẽ hôn.
"Bảo bối quá mê người, côn thịt không nhịn xuống."
Trình Tư nói như vậy, lại hướng phía trước đâm một chút, Tô Tinh Hà phát ra một trận kiều suyễn, cũng liền mặc kệ hắn.
"Ngươi nhanh lên, phải đi về."
Cảm giác chính mình giống như một cái tình nhân, Trình Tư có chút không cao hứng cắn một ngụm lên bả vai Tô Tinh Hà, làm theo cách trái ngược nhanh chóng trừu động lên.
"A a a a ha...... Ngô ha a a a a a từ bỏ......"
Khóe mắt Tô Tinh Hà lại một lần thấm ra nước mắt, hai chân đứng thẳng trên mặt đất ngăn không được nhũn ra, cũng may cánh tay bên hông chặt chẽ đem cậu giam cầm lại, Tô Tinh Hà lúc này mới không té lăn trên đất.
"Bảo bối cũng không bỏ được thả ta đi không phải sao, cắn thật chặt."
Giọng nói Trình Tư hơi khàn nói, ở trên cổ trắng nõn của Tô Tinh Hà hút duẫn ra từng khối vệt đỏ, thao đến Tô Tinh Hà thần sắc hoảng hốt, cũng không nhớ sự tình muốn cho hắn rời đi.
"Ha a a a...... Ngô ha a a lại nhanh lên...... Ách ha a a a......"
Đáp lại Tô Tinh Hà, là Trình Tư càng thêm hung ác thao lộng.
Mặt đất nguyên bản khô ráo trong bất tri bất giác hình thành một cái vũng nước, chỗ hai người giao hợp còn cuồn cuộn không ngừng đi xuống nhỏ giọt chất lỏng.
"Muốn bắn...... Ha a a a a...... Ha a a a a Nóng quá......"
Móng tay được cắt ngắn gọn đâm vào cánh tay Trình Tư , mị thịt không ngừng buộc chặt, phân bố ra chất lỏng trong suốt chảy ra bên ngoài.
Trình Tư kêu lên một tiếng, ở dưới mị thịt hút duẫn bắn ra tới.
"Thật mạnh...... Ha a......"
Nửa người Tô Tinh Hà kề sát lạnh lẽo mặt tường, nhếch lên mông đang ở thừa nhận Trình Tư rót tinh.
Khoái cảm bị nội bắn cùng thân thể dâng lên ấm áp làm Tô Tinh Hà không thể tự kềm chế mê luyến.
"Mau trở về."
Tô Tinh Hà chủ động rút ra thân mình, không lưu tình chút nào sai sử Trình Tư rời đi, chân chính làm được rút huyệt vô tình.
"Ta ở bên ngoài thuê phòng ở."
Trình Tư không có lập tức rời đi, mà là thò lại gần hôn một cái lên khóe miệng Tô Tinh Hà, đối cậu nói câu không đầu không đuôi.
"Đã biết."
Tô Tinh Hà kiều đà lên tiếng, Trình Tư mặc tốt quần áo của mình, trước khi đi còn thuận tay nhéo một phen mông vểnh của Tô Tinh Hà.
Tô Tinh Hà bị niết thiếu chút nữa mềm xuống dưới, thân thể chính mình thật đúng là càng ngày càng mẫn cảm.
Thừa dịp tiểu béo còn không có trở về, Tô Tinh Hà đơn giản rửa sạch một chút thân thể của mình, đi đến tủ quần áo của Lục Nhạc cầm một kiện quần áo của hắn tròng lên, quần áo rất lớn, tới tận giữa đùi Tô Tinh Hà.
"Tinh Hà, ta trở về......"
Cửa ký túc xá bị mở ra, trở về không phải tiểu béo, mà là bị Lăng Lại bám trụ Lục Nhạc.
Lục Nhạc nhìn đến Tô Tinh Hà trang điểm, mũi một ngứa, đương trường chảy ra một tia máu tươi.
"Thượng hoả sao?"
Tô Tinh Hà thực vừa lòng biểu hiện của Lục Nhạc, nhưng trên mặt lại là một bộ biểu tình lo lắng sốt ruột, cầm giấy đi đến bên cạnh Lục Nhạc, nhón chân vì hắn chà lau.
Quần áo bị hơi nước ướt nhẹp làm lộ ra phấn nộn núm vú của Tô Tinh Hà, dưới háng Lục Nhạc nhanh chóng sưng khởi đại bao, hắn ôm lấy Tô Tinh Hà muốn đem cậu mang về trên chỗ ngồi.
"Ăn cơm trước,"
Lục Nhạc đem cháo gạo kê mở ra, làm Tô Tinh Hà ngồi ở trong lòng ngực chính mình ăn, thấy cậu cầm lấy cái muỗng, tay Lục Nhạc bắt đầu ngo ngoe rục rịch, ở thân mình quyến rũ củaTô Tinh Hà di chuyển.
"Tiểu béo đâu?"
Tô Tinh Hà không có ngăn lại động tác Lục Nhạc, ngược lại phóng mềm thân mình làm hắn càng phương tiện đùa bỡn.
Ngô, rõ ràng mới ăn qua côn thịt lớn, tao huyệt lại bắt đầu ngứa.
"Có người hẹn hắn đi chơi, đêm nay không trở lại."
Lục Nhạc xốc lên quần áo, nhìn trên người Tô Tinh Hà ái muội dấu vết cùng tao huyệt còn đọng lại tinh dịch, có chút khó chịu sách một tiếng, Trình Tư vẫn là so với hắn nhanh một bước.
Lục Nhạc móc ra côn thịt lớn sưng tím của chính mình, kẹp ở giữa kẽ mông Tô Tinh Hà, đôi tay nắm lấy hai cái phì nị mông bắt đầu đè ép.
"Ha a...... Ngươi nhẹ chút......"
Tay Tô Tinh Hà cầm cái muỗng khẽ run lên, dùng thân thể hướng phía sau đỉnh đỉnh.
"Hô...... Thật thoải mái."
Lục Nhạc sảng khoái nheo lại hai mắt, nhìn Tô Tinh Hà đem hơn phân nửa chén cháo gạo kê toàn bộ cất vào trong bụng lúc sau, nâng lên mông cậu, đột nhiên đâm đi vào.
"A a a a a ha...... Ha a a a a......"
Cái muỗng lạch cạch một tiếng rơi xuống ở trong chén, Tô Tinh Hà vô tâm chú ý cái muỗng kia, đôi tay cậu chống mặt bàn, ngửa đầu giảm bớt bị xuyên thấu khoái cảm.
Bảo hộ quả lớn bị người dễ dàng ngắt đi, Lục Nhạc trong lòng cũng có chút tức giận, không chờ Tô Tinh Hà hoàn toàn phản ứng lại đây, bóp eo nhỏ cậu hung hăng trừu lộng lên.
"Ha a a a a...... Sâu quá...... Ngô ha a a a a......"
Tô Tinh Hà ê ê a a kêu, chỗ giao hợp truyền đến ái muội phụt thanh, thực hiển nhiên, cậu lại bị thao ra thủy.
Lục Nhạc dùng ngón cái vuốt ve hõm eo Tô Tinh Hà, nhìn bộ dáng cậu ở dưới thân chính mình nở rộ, nội tâm xao động không thôi.
Hai người quên mình giao triền ở bên nhau, một bên đột nhiên truyền đến chuông điện thoại thanh, Tô Tinh Hà miễn cưỡng khôi phục một tia thần trí, đem di động của chính mình cầm lại đây.
"Ngô ha a...... Đừng nhúc nhích...... Là mụ mụ ha a a......"
"Mụ mụ......"
Lục Nhạc sửng sốt một chút, chậm rãi đem động tác dừng lại, thực thông minh ôm Tô Tinh Hà, chỉ là côn thịt chôn ở tao huyệt như cũ không chịu rời khỏi.
Tô Tinh Hà liếc Lục Nhạc một cái, nói mụ mụ ai đâu, chụp bay chó lớn tiến đến trên mặt, Tô Tinh Hà tiếp lên điện thoại.
"Mụ mụ?"
"Tinh Hà tiếng nói làm sao vậy?"
Tô Tinh Hà lúc này mới ý thức được tiếng nói chính mình khàn khàn, thuận miệng biên cái sinh bệnh lấy cớ, Tô mụ mụ tin là thật, làm Tô Tinh Hà nhiều hơn nghỉ ngơi.
"Ta đã biết mụ mụ."
Bên cạnh ánh mắt cực nóng xem Tô Tinh Hà miệng khô lưỡi khô, không chỉ có là Lục Nhạc khó chịu, cậu cũng ngứa khẩn.
Tô Tinh Hà nhìn thoáng qua Lục Nhạc, ở ánh mắt như hổ rình mồi của hắn đứng thẳng thân thể, côn thịt lớn thoát ly tao huyệt khi phát ra phụt một tiếng.
"Mụ mụ hôm nay tìm ta có chuyện gì sao?"
Tô Tinh Hà ngồi xuống trên bàn, nâng lên một cái thon dài đùi, đem chính mình tao huyệt bại lộ ở dưới tầm mắt Lục Nhạc.
Nghe được Lục Nhạc đột nhiên trầm trọng tiếng hít thở, Tô Tinh Hà vừa lòng nheo lại hai mắt, ngón trỏ ở Lục Nhạc trên môi nhẹ nhàng một chút, ngay sau đó phóng tới miệng huyệt ái muội ám chỉ.
"Đúng rồi, ngày mai nhớ rõ về nhà một chuyến, Lâm lão gia tử đại thọ 80, chúng ta qua đi một chuyến."
"Ngô...... Được mụ mụ."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip