Trở lại trong phòng, Trình Chanh rút đi sắc mặt hoảng loạn, nhàn nhã chơi di động, thẳng đến màn đêm buông xuống, Trình Chanh lúc này mới thay áo hoodie rộng rãi ngã xuống trên giường đi ngủ.
Nửa đêm, dáng người mạnh mẽ Mộ Dung Minh từ ban công đột nhập vào phòng Trình Chanh, nhìn khuôn mặt Trình Chanh ngủ say, Mộ Dung Minh nhịn không được tinh thần xao động.
"Trình ca."
Mộ Dung Minh nuốt nuốt nước miếng, cúi xuống thân mình, giống như say mê trộm liếm láp cánh môi của Trình Chanh.
"Chỉ cần liếm một chút liền được."
Mộ Dung Minh cấp bách vươn đầu lưỡi, đem miệng của Trình Chanh liếm ướt dầm dề, nhưng ngọn lửa trong nội tâm không hề được đến thỏa mãn.
"Vói vào đi...... Liền một chút."
Như là thuyết phục chính mình, Mộ Dung Minh mê muội đem đầu lưỡi chính mình chen vào trong miệng Trình Chanh.
Nếm đến vị ngọt ngào trong miệng, ánh mắt Mộ Dung Minh sậu ám, không chút do dự ngậm lấy môi Trình Chanh, quấn lấy đầu lưỡi của cậu lại hút lại liếm, từng ngụm từng ngụm hấp thu dòng nước ngọt ngào từ môi cậu.
"Ngô......"
Trong lúc ngủ mơ, Trình Chanh đã chịu quấy nhiễu, bất mãn nhíu mày, Mộ Dung Minh nghe một tiếng rên rỉ nháy mắt cứng đờ, thẳng đến phát hiện Trình Chanh cũng không có tỉnh lại mới chậm rãi thả lỏng.
"Liền xem một chút."
Mộ Dung Minh từng bước thuyết phục chính mình, vén lên chăn trên người Trình Chanh, hai chân thon dài liền bại lộ như vậy ở dưới tầm mắt Mộ Dung Minh.
"Trình ca thật đẹp."
Mộ Dung Minh si mê nhìn người trước mắt, bàn tay to tiếp xúc với đùi Trình Chanh, cảm thụ được da thịt tinh tế một đường hướng lên trên, chậm rãi vén lên quần áo của Trình Chanh.
"Thế nhưng không có mặc quần lót, Trình ca tao quá a."
Nhìn côn thịt không có một tia lông mao, Mộ Dung Minh miệng khô lưỡi khô, tạm thời dừng lại động tác trong tay, cúi xuống hôn một ngụm ngậm đi vào.
"Ha a...... Ngô hừ...... Ha......"
Trong lúc ngủ mơ Trình Chanh lập tức nổi lên phản ứng, Mộ Dung Minh tham lam liếm láp côn thịt lớn, đầu lưỡi theo thịt trụ hoạt động, nhấm nháp lên côn thịt tanh ngọt.
"Ăn ngon thật."
Mộ Dung Minh sợ đem người hút bắn, Trình Chanh liền tỉnh, quyến luyến không tha đem côn thịt phun ra, ở quy đầu hôn một cái, tách ra hai chân Trình Chanh, muốn nhìn xem kia mạt cúc non.
Nhìn đến tao huyệt trong nháy mắt, Mộ Dung Minh ánh mắt một ngưng, một cổ cảm xúc bạo ngược ở trong lòng nảy sinh, là ai, là ai đem Trình Chanh cấp thượng.
Mộ Dung Minh xốc lên quần áo Trình Chanh, quả nhiên, ở trên người Trình Chanh nơi nơi đều là dấu vết ái muội.
Mộ Dung Minh ý đồ phân tích ra là ai ra tay trước, nhưng trong tiết mục bốn cái nam nhân đều đối Trình Chanh sinh ra ý xấu, Mộ Dung Minh trong lúc nhất thời cũng không thể kết luận.
"Tao hóa!"
Mộ Dung Minh tức giận bất bình nhéo một phen trên mông Trình Chanh, hắn nguyên bản muốn cấp Trình Chanh khai bao, không nghĩ tới bị người đoạt trước một bước.
"Đại buổi tối thật là hứng thú."
Mộ Dung Minh quay đầu nhìn lại, liền thấy trên ban công nhiều cái thân ảnh, người tới đúng là Vinh Nguyên Tu.
"A, ngươi cũng không giống nhau sao"
Mộ Dung Minh không chút khách khí phản bác, hắn tới trộm hương, chẳng lẽ Vinh Nguyên Tu liền không phải tới trộm ngọc sao.
Vinh Nguyên Tu nhướng mày, một chút cũng không che giấu ý đồ chính mình đến, bước nhanh đi đến bên người Trình Chanh, thưởng thức Trình Chanh bị Mộ Dung Minh cởi sạch sẽ.
"Ngươi thao qua?"
Vinh Nguyên Tu nhìn dấu vết trên người Trình Chanh, phát ra nghi vấn, Mộ Dung Minh lắc đầu, trên nét mặt rất là phẫn hận.
Vinh Nguyên Tu hiểu rõ, không phải Mộ Dung Minh, đó chính là mặt khác hai cái, bất quá trước mắt không phải thời điểm so đo cái này, đem trên mỹ nhân trên giường ăn vào trong miệng mới quan trọng nhất.
Mộ Dung Minh nhìn Vinh Nguyên Tu ở trên người Trình Chanh tác quái, trong lòng không cam tâm nhưng lại bất lực, chỉ có thể ép buộc chính mình đem tầm mắt chuyển dời đến trên người Trình Chanh, yên lặng tiếp nhận sự thật cùng chung.
"Ngô ha...... Ha a a...... Ách......"
Trình Chanh đang ngủ say dần dần cảm giác được xao động trong thân thể,
Đang ngủ say trình chanh dần dần cảm giác được trong thân thể xao động, cảm giác khó chịu trên người cùng bàn tay to tác quái làm cậu giãy giụa suy nghĩ muốn từ trong mộng tỉnh lại.
"A, Trình ca thật chặt."
Mộ Dung Minh khiêng hai chân của Trình Chanh, côn thịt lớn thong thả thâm nhập thao đến tao huyệt, tao huyệt nuốt vào côn thịt lớn thực nhanh liền phân bố ra dâm thủy sền sệt, theo động tác của Mộ Dung Minh phủ đầy nguyên cây côn thịt.
"Núm vú cũng mềm mại, Trình ca thật đúng là cái bảo bối."
Vinh Nguyên Tu phóng xuất ra côn thịt chính mình, đem tay Trình Chanh đặt ở mặt trên, dẫn đường cậu trên dưới loát động.
Khuôn mặt hồng nhuận của Trình Chanh nhíu chặt, miệng không tự giác mở ra, hô hấp dần dần dồn dập lên, trạng thái tùy thời đều sẽ tỉnh lại.
Hai cái cầm thú đối hành động này hoàn toàn không có ý thu tay lại, ngược lại làm trầm trọng thêm đùa bỡn thân thể Trình Chanh.
"A a a a ha...... Cái gì ngô a ha a......"
Theo quy đầu thật mạnh nghiền áp quá tao tâm, thân thể Trình Chanh đột nhiên run lên, ở dưới động tác của Mộ Dung Minh tỉnh táo lại.
Trong lúc mê mang Trình Chanh nhìn đến hai người nam nhân trên người, thiếu chút nữa cho rằng chính mình đang nằm mơ.
"Trình ca ngươi tỉnh? Thoải mái sao?"
"Ha a không...... Ngô ngô ngô......"
Trình Chanh rốt cuộc phản ứng lại, chính mình bị bọn họ cưỡng gian, há mồm liền phải cự tuyệt, lại bị Vinh Nguyên Tu giành trước một bước ngậm lấy miệng, đầu lưỡi lớn câu lấy lưỡi thơm ở khoang miệng cuồng múa.
Tao huyệt gắt gao bao vây lấy côn thịt lớn, Mộ Dung Minh thấy Trình Chanh tỉnh lại, động tác cũng càng thêm làm càn, không đến trong chốc lát, Trình Chanh mới tỉnh lại liền nghênh đón lần đầu tiên cao trào đêm nay.
"A a a a ha a không...... Muốn bắn...... Ha a a......"
Khóe mắt Trình Chanh ửng đỏ, thân mình run rẩy hướng quy đầu Mộ Dung Minh tưới từng luồng chất lỏng ấm áp.
"Mềm quá, Trình ca hút ta thật thoải mái."
Mộ Dung Minh tạm thời dừng lại động tác, cảm thụ được tao huyệt âu yếm.
Vinh Nguyên Tu thừa dịp Trình Chanh thất thần, hướng bên trong tao huyệt đang cắm côn thịt nhét vào một ngón tay, Mộ Dung Minh nhìn hắn một cái, không làm phản đối, ngược lại có chút ngo ngoe rục rịch.
Thẳng đến cảm giác xé rách mãnh liệt đánh úp lại, lúc này Trình Chanh mới phản ứng lại, ở giữa hai người vô lực giãy giụa.
"Không cần ha a a a...... Đau quá...... Sẽ hỏng mất......"
Vinh Nguyên Tu yêu say đắm hôn lên khóe mắt Trình Chanh, thấy như thế nào đều cảm thấy đáng yêu.
"Sẽ không hỏng mất, Trình ca sờ sờ xem, toàn bộ đều ăn đi vào."
Trình Chanh sờ tao huyệt của chính mình, phát hiện thật sự đem hai căn côn thịt lớn ăn đi vào, còn không có bị thương, không khỏi bị chính mình dâm đãng khiếp sợ, trong mắt hiện lên một tia xấu hổ buồn bực.
Mộ Dung Minh cùng Vinh Nguyên Tu nhìn tâm ngứa khó nhịn, lập tức liền không quan tâm động lên.
"A a a a căng quá...... Từ bỏ ha a a a...... Ngô ha a a a a......"
Chân Trình Chanh ở giữa không trung vô lực lắc lư, đại não vốn không rõ ràng lắm bị tính dục trộn lẫn càng thêm hỗn độn, chỉ có thể vô lực ngã vào trên người Mộ Dung Minh, tùy ý hai người đòi lấy.
"Ha a a a a thật nhanh...... Nhẹ chút...... Ngô ha a......"
Mộ Dung Minh một ngụm cắn lấy bả vai mượt mà Trình Chanh, ở dưới sự giữ lại của mị thịt mạnh mẽ rút ra, lại hung hăng thao đi vào.
"Nhẹ không được, tao huyệt thật sự quá mềm, thật muốn chết ở trên người Trình ca."
"Không a a a a a...... Đi ngô ha a a a......"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip