Bác sĩ, em thích anh! (End)

Lúc bác sĩ Johan đến phòng bệnh của North, lại bắt gặp tình cảnh quen thuộc là North đang nói chuyện vui vẻ với bác sĩ Boom, anh hơi khó chịu, sao cái tên bác sĩ Boom này rảnh thế chứ.

"Bác sĩ Johan, ăn bánh này đi, bác sĩ Boom mua đó, ăn ngon lắm" North có đồ ngon, đương nhiên muốn chia sẻ với người trong lòng.

"Ăn cái này đi, ăn bánh nhiều vừa béo phì, lại không tốt cho sức khoẻ" Johan lấy bánh trong tay North, đưa cho cậu khay dâu tây căng mọng thơm ngon đã được anh rửa sạch.

"Oa, sao bác sĩ Johan biết tôi thích dâu tây?" North ngoan ngoãn ăn dâu tây Johan đưa cho, bác sĩ Johan chu đáo còn rửa sẵn dâu cho cậu nữa, trong lòng cậu cảm động lắm.

"Ngon quá, bác sĩ Johan ăn không?" North vui vẻ nói. Nhìn đôi mắt long lanh ngập tràn hạnh phúc kia của cậu, Johan thấy bản thân đi xa như vậy để gặp cậu, cũng thấy thật đáng giá.

"Ừm, cậu bón đi tôi mới ăn" Johan lạnh lùng nay bỗng giở trò xấu xa nói.

"A....được.." North không ngờ Johan vậy mà nói câu đó, hơi shock một chút, nhưng rồi hạnh phúc chọn quả dây to nhất, bón cho bác sĩ Johan.

Johan tiến lại gần, hé miệng để cậu dễ bón. Không biết do vô tình hay là cố ý, mà Johan liếm nhẹ ngón tay North.

Cậu hơi run, lưỡi bác sĩ Johan vừa ướt vừa nóng, chạm vào tay cậu như điện giật, may mà cậu có tinh thần thép, nếu không đã kêu lên rồi.

"Ừm, dâu ngon" Johan gật đầu khẽ nói, vẻ mặt hài lòng.

"Tôi cũng muốn ăn" Bác sĩ Boom nãy giờ bị lãng quên, lúc này mới lên tiếng.

"A được" North định lấy dâu bón cho y, nhưng đã bị Johan nhanh hơn lấy dâu đút vào miệng đang hé mở của bác sĩ Boom.

"Ai đút chẳng được, phải không bác sĩ Boom?" Johan xấu xa nói, định bắt trước tôi chiếm tiện nghi cậu ấy à? Mơ đi nhá! Johan khẽ hừ một cái.

"À bác sĩ Boom, tôi lúc nào thì có thể xuất viện? Cũng đã nằm được mấy hôm, với cả tôi thấy cũng không còn đau nhiều nữa" North cũng quyến luyến bác sĩ Johan. Nhưng sự nghiệp theo đuổi trai phải tạm gác lại, không kiếm tiền thì cậu chết đói ra đấy, làm gì có sức mà đi tán trai nữa.

"À để tôi cho cậu xuất viện, mai là có thể về rồi" Thật ra cậu đã không còn vấn đề gì, chẳng qua bác sĩ Boom muốn giữ cậu lại lâu một chút, mỗi ngày nói chuyện với cậu y thấy vui vẻ, và thấy mình hình như thích cậu, nên mới lén lút giữ cậu lại thêm hai ngày. Nhưng có lẽ bây giờ thì không thể rồi, nằm viện lâu cũng không tốt.

"Vậy tốt quá, ở đây lâu tôi thấy chán lắm rồi" North vui vẻ nói.

"Cậu không muốn gặp tôi nữa?" Johan thấy hơi hụt hẫng khi cậu xuất viện.

"Không phải, nhưng tôi phải kiếm tiền, không có tiền tôi chết đói mất thôi" North khó xử nói.

"Vậy cậu nhớ thường xuyên nhắn tin cho tôi"

"Được, tôi vẫn luôn làm thế mà. Nhưng mà bác sĩ Johan....anh thích tôi rồi đúng không?" North lúc này chợt nhận ra, ánh mắt mong chờ nhìn Johan.

"Ừm..." Johan bí hiểm ậm ừ, không nói rõ là có hay không.

"..." North yên lặng nhìn.

"Hình như có một chút" Johan thấy khuôn mặt mong chờ như cún con của cậu, khẽ cười.

"Haha..tốt quá, tôi đỡ phải kiếm cớ vào viện" North vui vẻ mà nói, mặc kệ ánh mắt thất vọng của Boom bên cạnh.

"North, thật ra tôi thích cậu, ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi." Bác sĩ Boom trong lúc hai người kia vui vẻ nói chuyện, thốt ra một câu như vậy.

Khó xử.

Đó chính là cảm xúc hiện tại của North lúc này. Nhưng cậu biết, không thể mềm lòng, nếu không đau khổ nhất bác sĩ Boom mà thôi.

"Bác sĩ Boom, anh cũng biết rồi đấy, tôi thích bác sĩ Johan, nên... xin lỗi anh." North ngượng ngùng nói.

"Ừm.. không sao, tôi chỉ muốn nói ra cho thoải mái thôi, chúng ta vẫn có thể làm bạn chứ?" Bác sĩ Boom không nghĩ nhiều, chỉ là thật lòng muốn kết bạn với cậu.

"Được, được chứ! Rảnh rỗi cứ tìm tôi, chúng ta đi ăn"

"E hèm..." Johan bâng quơ ho nhẹ một cái.

"À...nếu anh không ngại bác sĩ Johan đi cùng" North quên mất mình với bác sĩ Johan vừa tiến triển đôi chút, không thể để xảy ra hiểu lầm không mong muốn được.

"Được rồi, rảnh tôi sẽ liên lạc, hẹn gặp lại"  Bác sĩ Boom biết mình sẽ không có cơ hội, nên rất bình tĩnh mà rút lui.

"Sau này mỗi ngày phải nhắn tin đều đặn cho tôi." Johan lạnh giọng nói, vẻ mặt không cho cậu từ chối.

"Được" North trước giờ vẫn đều đặn nhắn tin cho Johan, chẳng qua anh không trả lời mà thôi.

"Nếu đã có tình cảm với nhau, tuy chưa sâu đậm. Nhưng tôi muốn nghiêm túc, nên thi thoảng chúng ta phải hẹn hò ăn cơm các thứ là điều không thể thiếu" Johan lại nói.

"Tôi đương nhiên đồng ý, nhưng chỉ sợ anh bận"

"Bận đến mấy, tôi vẫn dành thời gian cho em" Johan mặt lạnh, nhưng câu nói thốt ra lại như ngọn lửa từ từ sưởi ấm trái tim của North.

"Bác sĩ Johan, anh đừng nói vậy. Nếu không tôi sẽ muốn hôn anh mất" North mặt đỏ nói.

"Vậy thì cậu hôn đi!" Jo nhẹ nhàng nói một câu.

"Sao cơ ạ?"

"Tôi bảo nếu cậu muốn thì hôn đi!" Johan vẫn bình tĩnh lặp lại câu nói.

North trong lòng hét ầm, oa aaaa bác sĩ Johan đồng ý cho cậu hôn kìa. Phải làm sao đây, tim cậu đập nhanh quá, chắc bị đau tim luôn quá. Cậu hạnh phúc đến nỗi, sợ là đêm nay mất ngủ luôn ấy chứ.

Nhưng cậu lại nghĩ, mới tiển triển chút ít, mà đã hôn môi thì có nhanh quá hay không? Vì khi tiến triển quá nhanh, anh ấy sẽ thấy nhàm chán mình thì sao? Lúc cậu còn đang phân vân, môi đã bị đôi môi khác áp lên rồi! Tuy chỉ là một cái chạm môi nhẹ thôi, nhưng cũng đủ làm bọn họ giật mình rồi tránh ra, mặt ai cũng hơi ửng đỏ như người trẻ tuổi biết yêu.

Vậy là cậu ra viện đã hơn tháng, quay trở về cuộc sống bận rộn với công việc, nhưng bận mấy thì mỗi ngày cậu vẫn nhắn tin đều đặn cho Johan, anh cũng đã bắt đầu đáp lại.

[Em vừa đi làm về, anh vẫn đang ở viện à?]

[Không có, tôi hôm nay được về sớm, em ăn gì chưa?]

[Em chưa, cơ thể bây giờ đau nhức, không muốn ngồi dậy, mai là cuối tuần, nên cũng không vội]

[Mau dậy ăn cơm đi, nhịn đói rất hại dạ dày]

[Em mệt lắm, hay anh mua đồ ăn cho em đi]

Nhưng mãi không thấy anh hồi âm lại, khi cậu nghĩ rằng anh có việc bận, nên cũng không chờ nữa. Cố dậy đi tắm rửa.

Lúc tắm xong, cậu nghe tiếng điện thoại kêu và có tiếng gõ cửa. Tóc còn chưa lau, quấn tạm cái khăn rồi chạy ra mở cửa.

"Sao anh lại đến đây?" Trước mặt cậu là Johan ăn mặc giản dị, nhưng vẫn rất đẹp trai. Trên tay anh cầm túi đồ ăn. Bình thường chỉ thấy anh trong bộ quần áo đồng phục ở bệnh viện hoặc là mặc vest, hôm nay thấy anh ăn mặc như bình thường, tóc vuốt lên, đi giày thể thao, nhìn vừa đẹp trai vừa năng động, trái tim cậu đập thình thịch.

"Định cứ ở đây ngắm anh à?" Johan nhìn người trong lòng nửa kín nửa hở, tóc tai sũng nước nhỏ xuống mặt rồi cổ, nhìn thật hấp dẫn. Nhưng sức chịu đựng của anh tốt lắm, nếu không đã bổ nhào về phía cậu mà cưỡng hôn rồi.

"À, mời anh vào" North đứng sang một bên nhường đường cho anh đi vào, sau đó cậu mới khoá cửa lại.

"Em chỉ nói vậy, không ngờ anh đến thật" North ngơ ngác nói.

"Anh luôn nghiêm túc, sợ em bỏ bữa nên mới đến đây" Johan đặt đồ ăn lên bàn trong phòng khách, quan sát căn hộ của cậu.

"Vậy anh ngồi chờ em lát, em đi mặc quần áo" North lúc này mới nhớ ra, mình còn chưa mặc gì, chỉ quấn tạm khăn tắm quanh hông. Cậu xấu hổ nghĩ, nhỡ đâu anh ấy nghĩ cậu cố tình câu dẫn anh ấy thì chết.

"Lần sau có người gọi cửa, phải xem người đến là ai hãy mở. Nhỡ đâu có kẻ biến thái, nhảy bổ vào cưỡng hiếp em thì sao?" Johan thấy cậu ngây ngô như vậy, khẽ nói.

"Em biết rồi" Cậu là đàn ông, ai lại đi cưỡng hiếp cậu đâu, nhưng cậu cũng lười cãi, biết thừa Johan lo cho mình.

Sau khi mặc đồ, cậu ngồi ăn còn anh ngồi đối diện nhìn, có chút gượng gạo, nhưng bụng đói, với cả đồ ăn rất ngon nên cậu ăn hết sạch.

Lúc vừa ăn xong, cậu còn đang dọn dẹp. Trong đầu tính toán xem lát nữa hai người nên làm gì, thì trời đột nhiên đổ cơn mưa. Kéo theo gió mạnh, mùa hè là vậy. Mưa rất thất thường, cơn mưa như vậy, chỉ sợ mưa cả đêm đi.

"Mưa to như vậy, đi đường nguy hiểm, em không ngại anh ngủ lại chứ?" Johan lên tiếng.

"Dạ? À không sao...anh ngủ lại cũng được mà" North vui còn không kịp, nhưng cũng thấy rất ngượng.

Bọn họ ngồi ăn hoa quả rồi xem TV, chả biết làm gì, nhàm chán chuyển kênh liên tục.

"Mai chúng ta được nghỉ, hay là đi hẹn hò đi" North hỏi dò nhìn anh.

"Được, chiều theo ý em" Johan gật đầu. Tâm trạng anh đang rất tốt, được ngủ cạnh cậu, mai đi hẹn hò. Toàn những việc lần đầu của bọn họ, trái tim cũng hơi đập nhanh.

Nhưng rồi bọn họ lúc chuẩn bị ngủ, mới nhận ra một vấn đề, anh không có đồ ngủ. Người North nhỏ hơn Johan, kể cả bộ đồ rộng nhất Johan cũng không thể miễn cưỡng mặc nổi, nên là Johan chỉ còn cách mặc mỗi đồ lót đi ngủ.

Cơ thể anh áp sát vào cậu, trái tim cậu không chịu yên đập liên hồi. Anh rõ ràng cố tình khoe cơ thể, làm cậu để ý, rồi bị mê hoặc.

Đêm đó, thanh niên sinh hoạt tốt cư nhiên mơ thấy bản thân và Johan lăn giường, lại còn là cậu chủ động câu dẫn, dụ dỗ anh đủ tư thế. Miệng khẽ rên rỉ không dứt.

Lúc cậu còn đang say mê ngủ, không biết gì. Thì Johan bên cạnh phải chạy vào nhà vệ sinh mấy lần để giải quyết. Trong lòng oán thầm, North, yêu tinh nhà em, sau này tôi sẽ tính đủ với em. Sau đó bàn tay chăm sóc cậu nhỏ nhanh hơn, xong xuôi mới não nề tẩy rửa rồi lên giường ngủ, ôm lấy cậu rồi nhắm mắt ngủ.

Sáng hôm sau, North tỉnh dậy, thói quen của cậu rất tốt, thường tỉnh dậy sớm mà không cần báo thức. Cậu khẽ vươn vai, thấy Johan nằm bên cạnh, mới nhận ra hôm qua anh ngủ lại.

North nhìn khuôn mặt đẹp trai đang say ngủ. Không khỏi si mê, tại sao lại có người đẹp trai ngay cả khi ngủ như vậy cơ chứ? Nhìn xem, tóc tai rối bù loạn cả lên mà vẫn đẹp trai cho được.

Cậu bước xuống giường, nhẹ nhàng đi vào nhà vệ sinh, nhận ra sao quần mình hơi ướt. Lúc này cậu mới nhớ, đêm qua mình thế mà lại mơ thấy giấc mơ xấu hổ như vậy.

Cậu đỏ mặt cởi đồ, tiện thể tắm luôn, dòng nước mát lạnh chảy lên cơ thể, làm đầu óc cậu tỉnh táo hơn hẳn. Có lẽ bản thân lâu rồi chưa phát tiết, nên mới nhạy cảm như vậy.

Không biết anh ấy có nghe thấy mình rên hay không? Nếu có thì ngại lắm, anh ấy sẽ nghĩ cậu dâm đãng thì sao?

Lúc cậu tắm xong quấn khăn tắm bước ra ngoài, lấy đồ mặc vào, thì Johan nằm trên giường nói.

"Mới sáng sớm đã tắm rồi?"

"Oa" North giật mình quay lại.

"Làm gì mà giật mình như vậy?" Johan thấy cậu hoảng sợ thì buồn cười.

"Anh...làm em hết hồn! Anh dậy rồi thì đi đánh răng, chúng ta đi hẹn hò" North ôm ngực nói.

"Tuân lệnh vợ" Johan khẽ cười, đi vào nhà vệ sinh đánh răng.

Sau đó bọn họ ăn sáng rồi đi xem phim, lượn lờ trong trung tâm thương mại mua sắm, đến chiều mới lết về nhà. Cả ngày đi chơi với nhau, làm tình cảm tăng lên không ít.

Sau đó thì ai cũng bận rộn với công việc riêng, chỉ có điều mỗi ngày vẫn nhắn tin qua lại. Thỉnh thoảng sẽ gọi điện.

Nhớ đến lần đầu Johan gọi cho cậu, tim cậu đập nhanh lắm, nghe giọng anh qua điện thoại cũng làm trái tim cậu rung rinh cho được.

"Anh gọi em có chuyện gì không?"

[Nhớ em thì gọi, phải có việc mới được gọi à?]

Nghe anh nói vậy, tim cậu mềm nhũn. Bác sĩ Johan bây giờ đã thay đổi nhiều lắm, ôn nhu, thỉnh thoảng hơi biến thái, nhưng lại cực kì yêu và chiều cậu. Cậu rất mãn nguyện.

Một ngày nọ, Johan hẹn cậu đi ăn tối, bảo có việc muốn nói. North xoắn xuýt một hồi, không phải anh đòi chia tay chứ? Lẽ nào đã chán cậu rồi?

Mang tâm trạng hồi hộp cậu đến chỗ hẹn, nhưng anh lại không ở đó một mình, mà với hai người khác.

"Đây là bố mẹ anh, còn đây là người yêu con, North" Johan thấy cậu thì cười mỉm, lên tiếng nói.

"Cháu chào hai bác" Cậu lễ phép cúi đầu chào, trong lòng sợ hãi, anh giới thiệu cậu với bố mẹ anh, mà không nói một lời.

"Không cần căng thẳng, chúng ta biết con lâu rồi. Hôm nay mới được gặp, ta thật tò mò không biết ai có thể cưa đổ con trai nhà ta" Mẹ của Johan cười nói.

"North, ta rất ưng con nha" Bố của Johan thấy cậu bộ dạng xinh đẹp, lại ngoan ngoãn, hài lòng nói.

"Được rồi, ăn cơm đã" Johan thấy cậu căng thẳng thì khẽ nói.

Sau đó bọn họ ăn cơm vui vẻ, trong lúc ăn ông bà thay nhau hỏi thăm cậu, từ chuyện nghề nghiệp, tuổi tác đến gia cảnh. Càng hỏi càng hài lòng đứa con rể tương lai này.

"Con không mau lấy North, không là bị cướp mất đấy" Mẹ của Johan nói một câu như vậy, mỉm cười rồi cùng chồng đi về.

Vì Johan sống riêng nên không đi cùng, chỉ còn lại hai người, North lúc này mới thở ra một hơi, căng thẳng quá lâu, bụng cậu có chút đau.

"Căng thẳng như vậy?" Cả hai đã lên xe North, anh nhẹ nhàng xoa bụng cậu.

"Anh đấy, có bố mẹ đến mà không nói, làm em chẳng kịp chuẩn bị quà gì cả"

"Anh sợ em căng thẳng rồi nghĩ nhiều, nên không nói. Nhưng em khỏi lo, bố mẹ rất hài lòng với em"

"Nhưng em vẫn sợ, lần đầu gặp mà không tặng quà gì cả. Em thấy cứ sao sao ấy." Cậu vẫn băn khoăn nói.

"Nghĩ nhiều làm gì, nghĩ xem bao giờ làm lễ cưới đi đã"

"Cái gì?" Cậu vội hỏi lại.

"Chúng ta yêu nhau hơn năm rồi, cũng không còn trẻ, em định cứ yêu nhau thôi à?"

"Không phải, nhưng anh còn chưa gặp bố mẹ em" Cậu đau đầu.

"Anh gặp rồi mà, đến mấy lần cơ, bố mẹ em quý anh lắm, còn gọi anh là con rồi"

"Anh đến bao giờ? Sao em không biết?"

"Thì anh muốn đến hỏi cưới em, muốn tạo bất ngờ cho em mà. North, đồng ý lấy anh không?" Johan bỗng nghiêm túc nói.

"Đột ngột như vậy? Anh còn không có nhẫn mà đòi cầu hôn em? Anh nghĩ em mất giá thế à?" North phụng phịu nói.

"Có mà" Johan lấy hộp nhẫn trong túi áo ra, đưa đến trước mặt cậu. "Bây giờ thì đồng ý rồi chứ?" Johan mỉm cười rồi nhìn cậu.

"Em đồng ý." North hạnh phúc, để cho anh đeo nhẫn vào tay, vừa như in. Thật đẹp mắt.

Au: (Rồi có giá dữ chưa?)

"Trước đây chỉ cần anh nhìn em là tim đã đập nhanh, đã thấy mãn nguyện, không ngờ anh yêu em, bây giờ lại còn cầu hôn em" North hai má hơi đỏ.

"Anh sẽ còn làm em hạnh phúc hơn nữa" Johan tiến lại gần cậu, hôn môi. Nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng cũng đủ sâu để làm đối phương mê đắm. Bây giờ bọn họ chỉ còn kết hôn nữa thôi.

"Chúng ta kết hôn sớm nhé?"

"Vâng"

"Rồi đi tuần trăng mật ở Paris"

"Được ạ"

"Anh yêu em"

"Em cũng yêu anh lắm, bác sĩ Johan" North hạnh phúc nói, hai bọn họ lại sát gần nhau, trao nhau những nụ hôn ngọt ngào.

_____

Mọi người muốn tui viết cp nào? AllBas/North là được nhé

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip