Chương 3

Người đó nhìn cô hồi lâu rồi đưa ra miếng ngọc bội:

- Ngươi tại sao lại có cái này ?Ngươi có quan hệ gì với Tư Bình?

Tư Bình - cái tên này dĩ nhiên rất quen thuộc đối với nàng. Bởi vì nó chính là nhũ danh của mẹ nàng- Tàng Sắc tán nhân phải đã lâu lắm rồi mới nghe nó phát ra từ miệng của một người khác mà không phải là ai trong chính huynh muội hai người . Người đời chỉ biết cái tên Tàng Sắc tán nhân đồ đệ của Bão Sơn tán nhân nhưng không hề biết khi trở về với gia đình thì nàng chính là người mẹ tuyệt nhất,tốt tốt nhất . 

(Trong truyện của mình thì Tàng Sắc tán nhân sẽ tên là Tư Bình nhé)

Nàng cứ lặng người như vậy hồi lâu, người đó thấy vậy tưởng nàng không muốn nói chuyện về mẫu thân mình với người ngoài liền cất lời :

- Nếu như ngươi không muốn nói thì thôi vậy.

Nàng ngước nhìn người bên cạnh , khuôn mặt ánh mắt như hòa nhìn nàng còn có không rõ tự trách buồn bã, trong đầu nàng bỗng hiện lên mơ hồ không rõ ngũ quan một nữ nhân bạch y ánh mắt mang cười tràn đầy yêu thương. Tuy thời gian qua đã lâu, nàng lúc ấy lại còn rất nhỏ nhưng trí nhớ lại hơn đại ca của mình rất nhiều, nàng có thể nhìn ra được người trước mắt hẳn là rất giống với mẫu thân quá đời đã lâu. Trong người cứ có xúc cảm là lạ  tin tưởng người nọ ngày một mãnh liệt hơn.

- Tư Bình là mẫu thân của ta _ nàng ngừng một chút như cố tìm lại thêm một chút gì về người đó trong mớ kí ức hỗn độn, rồi tiếp tục nói_ tiền bối, người quen với nương ta sao?

Người nọ nghe đến đây nước mắt dường như đang lưu trên khóe mi chực đổ, nghẹn ngào nói :

- a Bình là nhi nữ của ta.

Y nghe đến đây không khỏi bất ngờ bất thần hồi lâu, tỉnh ra nàng ngơ ngác ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc cùng ngạc nhiên hiện rõ run run hai tiếng" bà, bà ngoại". Nữ nhân như có chút vui vẻ thương tiếc gật đầu. Nàng vội quỳ xuống gối lên đùi bà như khóc như không gọi hai tiếng :

-bà ngoại.

Tuyền Nghi tiên nhân khẽ xoa đầu nhỏ của y :

- a Vân ngoan không khóc . Kể ta nghe về nương ngươi cho ta nghe được không ?

- được a _ nàng vội mi dùng tay áo chùi lên mi mắt hãy còn sặc nước kể chuyện.

- được rồi , nào ngồi lên đi, đừng khóc nữa cô nương phải cười lên mới xinh đẹp.

Y ngồi lên ghế và bắt đầu kể ngắn gọn câu chuyện của phụ mẫu mà bản thân biết được.

- mẫu thân ta cũng là vị kia được người đời gọi với cái tên Tàng Sắc tán nhân vốn là môn đồ của Bão Sơn táng nhân. Người sau khi học đạo ở trên núi, thì xuống núi trừ bạo và gặp được phụ thân. Hai người sau khi yêu nhau thì cưới nhau . Và sau đó sinh ra ta và ca ca .

-  ngươi còn có một vị ca ca nữa ?

- phải.

- hắn tên là?

- là Nguỵ Anh tự Ngụy Vô Tiện.

- quả là một cái tên hay. Vậy cha ngươi là ?

- à, cha ta là Ngụy Viễn Ngụy Thường Trạch.

( đừng ai thắc mắc quá nhiều nha tên nhiều nhân vật ta chém không ít đó :]])

- sau khi sinh ra ta được ba tuổi , ca ca được bốn tuổi thì hai người đi săn đêm rồi chết chỉ còn cho chúng ta miếng ngọc bội này.

- ôi a Bình của ta , biết thế ta đã không đưa ngươi ra ngoài để rồi bị như thế này_ Tuyền Nghi tiên nhân sau khi nghe hết thì khóc thương tâm.

Y liền vuốt vuốt tấm lưng bà và nói:

- bà ngoại dù gì mọi chuyện cũng qua lâu rồi hối hận cũng chẳng còn kịp nữa, nếu người không làm vậy chắc gì đã có con và đại ca được, người đừng khóc nữa nương người ấy cũng sẽ buồn theo mất _ y liền nở nụ cười an ủi bà.

- ngươi thật giống nương ngươi_ vừa nói vừa khẽ vuốt khuôn mặt của y_ vậy sau đó hai huynh muội ngươi sống ra sao?

- ta và huynh ấy phiêu bạt ngoài đường được một khoảng thời gian thì được Giang thúc thúc cưu mang, đem về nuôi dưỡng đến tận bây giờ.

- Giang thúc thúc?

- chính là Giang Phong Miên -Giang tông chủ Vân Mộng Liên Hoa Ổ 

- suốt thời gian đó các ngươi sống như thế nào ? có ổn không? Giang Phong Miên hắn có đối tốt với các ngươi không?

- Tất nhiên là tốt , Giang thúc thúc đưa tụi ta về, cho ta ăn ngon, mặc đẹp còn cho một hảo tỉ tỉ xinh đẹp , một hảo ca ca ngạo kiều tốt tính nữa.

- vậy thì còn tốt , nếu không ta đưa cả sơn trang đến tính sổ với hắn. Được rồi chắc ngươi cũng đói rồi chúng ta đi ăn thôi.

- được , ta hôm sau sẽ về đưa ca ca đến đây gặp người nhé.

- được , không vội, cứ từ từ đừng vội đường từ Vân Mộng đến đây cũng không phải gần. 

-----------------------------------

- vậy đây là núi Nga Mi ? _Ngụy Vô Tiện hỏi lại.

- phải, ta xuống núi định đưa ngươi đi gặp bà ngoại mà như thế này, đành vác cả ngươi và tên Kim Tử Hiên kia luôn đến đây .

- vậy Kim Tử Hiên thế nào rồi ? 

- đã bảo ngươi là chưa chết nổi đâu mà, các y sư ở đây đang chữa thương cho hắn dù sao đây cũng nổi tiếng tinh thông y thuật . Khoan đã ngươi đừng cố đánh trống lảng nữa mau kể cho ta kim đan của ngươi đâu? Ngươi đã mổ đan?cho ai?

-...

- vậy còn đứa con trong bụng của ngươi , của ai?

-... 

- tại sao lại tu ma để rồi oán khí chiếm quanh người dày đặc như thế?

-...

- ngươi không tin tưởng ta sao ? ngươi nghĩ ta không hiểu rõ con người ngươi sao? ngươi cũng không hiểu rõ cho tấm lòng của muội muội ngươi sao ? a Tiện ca ca.

Cái tiếng gọi " a Tiện ca ca " không hiểu sao đau lòng người khác như vậy . Đã lâu không nghe nàng gọi như vậy .Cứ tưởng khi gọi nó lên phải là vui sướng nhưng thực chất lại nặng nề đến như vậy.

- thôi được rồi ,  ta sẽ nói cho ngươi biết ._hắn lại càng hiểu rõ cái tính cứng đầu của nhà đầu này, không biết thì cũng muốn tự tìm ra chân tướng, mà sau đó nàng sẽ lại ân oán tự phân minh, ai không hại đến người mình thì thôi, có ân sẽ báo, có thù không tha. Đơn giản mà nói là một cái người thiên vị người nhà,ai nằm trong vòng bảo hộ nàng sẽ hết sức bảo hộ đem cho người ta một cảm giác yên tâm, tỉ như Giang yếm ly nàng là người sư tỉ tốt nhất của nàng vì tư chất tầm thường mà bị mọi người ghét bỏ Kim Tử Hiên ngu ngốc ghét bỏ nàng sư tỉ thiếu điều không thoát khỏi tay nàng và hai sư huynh trong bóng tối giáo huấn. Giang Trừng,Ngụy vô tiện đều tự cho không bằng nàng với cái pháp cho hắn khổ sở hơn nữa nàng không lộ ra với người ngoài, tên kia chỉ biết hận nàng hai vị sư huynh. Nàng lần này ra ngoài cũng muốn thử tìm cách tạo đan cho sư tỉ, Nhiếp hoài tang tư chất cẩu gặm từ trong bụng mẹ mà còn nhờ dược vật mà kết đan sư tỉ có phải không cũng được, nếu không liền tìm hoặc tạo ra pháp khí bảo vệ nàng cũng không tệ nha. Nàng cái này ý tưởng bị Giamg phong miên cùng Ngu tử diên nghe được đều cảm thấy không quá có khả năng nhưng Ngu phụ nhân sau đó cũng liền đẹp mặt không ít, không quá gây khó dễ hai huynh muội, nhật tử trôi qua cũng khá tốt đẹp.

-  kim đan là .... ta đã mổ cho Giang Trừng. Vân Mộng bị hủy, Giang gia bị diệt. Trong lúc trốn đi ,hắn đã bị Hóa Đan Thủ hủy đan. Nên ta đã nhờ Ôn Tình - thần y giỏi nhất Kì Sơn Ôn thị mổ đan đưa cho hắn. Dù gì hắn cũng là người duy nhất có thể chèo chống Giang gia, ta không thể giương mắt nhìn như vậy được.

- nhưng ngươi cũng không nghĩ cho hắn, lỡ như.... lỡ như hắn cũng hoàn toàn không muốn như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip