Chap 57: Hạ Nhân Mã bách phát bách trúng

Hạ bảo bối nói:"Kỳ thực, Đường tiên sinh nói đều là lời nói thật"

Nhân Mã đạp Hạ bảo bối:"Kẻ phản bội!"

Hạ bảo bối cười đến thập phần ưu nhã mê người, phong độ nhẹ nhàng.

Đường tiên sinh lập tức nảy sinh tình cảm sâu đậm:"Bảo bối, sau này em đi theo ca lăn lộn"

Hạ bảo bối phi thường hợp tác nhào tới trong lòng Thiên Yết:"Hảo ca ca, sau này anh muốn che chở cho em sao"

"Phải"

Nhân Mã yên lặng xoay người qua bên cạnh, không thèm nhìn đến cha con buồn nôn bọn họ.

Ăn uống no đủ nghỉ ngơi một giờ, mấy người lại đi chơi, Nhân Mã vừa mới ăn no, lại không thích công viên nước, nên Thiên Yết mang theo bảo bối đi chơi, cô ở ngoài cửa chờ bọn họ, buồn chán lấy máy ảnh ra chụp hình.

Chờ đến khi hai cha con họ ra, Hạ bảo bối nói:"Chị, chụp ảnh chung, chụp ảnh chung"

Nhân Mã cười, giúp bọn họ chụp ảnh chung.

"Muốn cùng nhau chụp một tấm không?" Thiên Yết hỏi.

Hạ bảo bối chạy tới:"Đương nhiên muốn"

Hạ bảo bối đem máy ảnh đưa cho một người phụ nữ ở gần đó, phấn nộn ngọt ngào cười thỉnh cầu người khác chụp chung cho ba người bọn họ một tấm, người phụ nữ kia gật đầu liên tục.

Nhân Mã bên trái, bảo bối ở chính giữa, Thiên Yết ở bên phải, phía sau là công viên nước.

Bọn họ cùng nhau xem bức ảnh đầu tiên mới ra lò.

"Chị, chúng ta đi chơi bắn xạ kích" đây là trò chơi bảo bối thích nhất, đặc biệt sân chơi này được thiết kế rất độc đáo, Hạ bảo bối phi thường thích.

Bình thường sân chơi thiết kế đều là mười mét, nơi này là hai mươi mét.

Và mục tiêu rất nhỏ, chuyển động rất nhanh, rất ít có người có thể bách phát bách trúng.

Nhân Mã mỗi lần dẫn Hạ bảo bối đến chơi đều là bắn không trúng.

Ba người tới sân bắn, hôm nay sân bắn rất ít người, Hạ bảo bối chọn một khẩu súng trường, bắn năm phát, trúng ba phát, Thiên Yết nhíu mày. Kỳ thực anh đã quan sát hiện trường, ở đây xạ kích rất có khiêu chiến, nếu không phải dân chuyên nghiệp, sợ rằng mười phát chỉ có thể bắn trúng ba phát.

Dự đoán trúng một phát đã vô cùng tốt.

Hạ bảo bối rất có thiên phú trời cho, tiếp được nạp đạn, nhưng chỉ bắn trúng hai phát.

Hạ bảo bối không ngừng cố gắng, bắn tổng cộng năm mươi phát, thành buổi biểu diễn dành riêng một mình bé.

"Con rất có năng khiếu" Thiên Yết nói.

"Thực sao?" Hạ bảo bối hỏi.

Bé là cao thủ máy vi tính, biết Thiên Yết nội tình, cha là lãnh đạo đứng sau Long Môn, kỹ thuật bắn súng rất chuẩn, đánh nhau rất giỏi, Hạ bảo bối ưu nhã cười:"Khả năng trời cho năng khiếu con tốt"

"Năng khiếu trời cho, sao tôi lại không có" Nhân Mã xưa nay đều bắn mười phát, nhưng chưa bao giờ bắn trúng phát nào.

Thiên Yết hỏi:"Cô rất thích bắn xạ kích sao?"

"Thích!" Hạ bảo bối nói, biết rõ còn hỏi:"Đường tiên sinh bắn xạ kích được không?"

Thiên Yết cầm lên một khẩu súng trường, nhắm vào, bóp cò, mười giây, mười phát, trúng tám phát, đây là thành tích tốt nhất ở sân bắn, bởi vì mục tiêu chuyển động quá nhanh, có thể bắn được thành tích như vậy, đã xem như là tay súng thiện xạ.

"Thật là lợi hại!" lão bản ở một bên nói.

Hạ bảo bối nói:"Dạy con, dạy con"

Thiên Yết cười nói:"Đến đây, đứng thẳng, lưng thẳng, cánh tay nâng cao, vai ngang bằng nhau... Ừ, cứ như vậy, nhìn thẳng phía trước, hít sâu, không cần vội, từ từ sẽ đến, nhắm vào..."

Nhân Mã mỉm cười nhìn một màn này, đột nhiên trong đầu thoáng qua một hình ảnh mơ hồ, ở nhiệt độ cao, một cô bé cầm khẩu súng Browning, nhắm vào một người phụ nữ nhìn rất yếu ớt.

Trong óc Nhân Mã như kim châm đau, hình ảnh chợt lóe lên, ngược lại không thấy.

Cô mờ mịt mở mắt ra, chuyện gì xảy ra?  

Cô nghe những lời Thiên Yết chỉ dạy Hạ bảo bối bắn xạ kích, hơi nhíu mày, đột nhiên cầm lấy súng trường bên cạnh.

Nâng lên, kéo chốt an toàn.

Xạ kích.

Mười phát, liên tục không ngừng.

Chờ cô xạ kích xong, toàn sân chơi lặng im.

Thiên Yết đều quên muốn dạy Hạ bảo bối cái gì, kinh ngạc nhìn về phía mục tiêu.

Mười phát toàn trúng mục tiêu!

Vượt kỷ lục của Thiên Yết.

Nhân Mã chậm rãi bỏ súng xuống, ánh mắt lãnh khốc, rơi vào thế giới riêng của mình, giờ khắc này, cô giống như một nữ vương đến từ địa ngục, toàn thân tản mát ra một cỗ sắc bén băng lãnh.

Không người nào dám đến gần.

"Chị... chị?" trái tim nhỏ của Hạ bảo bối run.

Tiếng nói của Hạ bảo bối xa xôi mơ hồ, lại đem Nhân Mã kéo về thế giới hiện thực, cô vô cùng mờ mịt.

"Làm sao vậy?"

Hạ bảo bối chỉ vào mục tiêu nơi xa xa , Nhân Mã vừa nhìn:"Oa, vận khí của chị tốt như vậy sao, toàn trúng?"

Liền nhận được điện thoại di động Samsung A8.

Giải thưởng cao nhất.

Lão bản mặt như lá chuối, vì từ lúc mở sân bắn tới nay, lần đầu tiên có người bách phát bách trúng.

Quá kinh khủng.

Người phụ nữ này là người sao?

Thiên Yết như có điều suy nghĩ nhìn Nhân Mã:"Cô từng học xạ kích?"

Trừ phi là tay súng thiện xạ, bằng không không ai có thể dưới tình huống như vậy có thể bắn bách phát bách trúng, Thiên Yết cũng là tay súng thiện xạ cũng làm không được như vậy, theo anh biết, có thể làm được loại trình độ này, chỉ có vài người làm sát thủ cùng đặc công nằm trên bảng xếp hạng quốc tế.

"Không có a, tôi trước đây chưa từng bắn trúng phát nào" Nhân Mã rất vô tội, đột nhiên cười hắc hắc:"Bảo bối, chị so với em rất có thiên phú a"

Hạ bảo bối 囧:"Chị nói bừa"

"Cô vừa thế nào xạ kích ?" Thiên Yết không tin có sự trùng hợp như vậy.

"Dựa theo lời anh chỉ bảo bối" Nhân Mã nói.

Thiên Yết đem súng trường cho cô:"Bắn lại một lần"

Lão bản vẻ mặt đau khổ, Thiên Yết nói:"Dù cho bách phát bách trúng cũng sẽ không bắt ngươi đưa di động"

Hạ bảo bối mặc dù không hiểu, vẫn như cũ cầm súng trường lên, xạ kích.

Tư thái, động tác đều đúng, thế nhưng, chỉ trúng một phát.

"Ai, vận khí tốt quả nhiên chỉ có một lần"

Thiên Yết 囧, chẳng lẽ mèo mù thật có thể ngậm đến chuột chết?

Quá thần kỳ.

Hạ bảo bối nói:"Con muốn học, con muốn học, chị cũng có thể mơ hồ làm được, không có do gì con không làm dược, Đường tiên sinh, dạy con"

Thiên Yết cười tiếp tục chỉ dạy Hạ bảo bối, Nhân Mã ở một bên buồn chán nhìn.

Không ra nhìn có một chút hứng thú đối với xạ kích, Thiên Yết thầm nghĩ, có lẽ là anh suy nghĩ nhiều.

Nếu không biết Nhân Mã, nếu không biết cô là một kỹ sư.

Thì một màn kia, Thiên Yết sẽ không chút do dự phán đoán, Nhân Mã là sát thủ chuyên nghiệp đứng thứ ba trên bảng xếp hạng quốc tế. (Sa: Chị ấy đứng thứ nhất nha anh!)

Cô xuất thủ mau lẹ, chính xác, hơn nữa, vô cùng hung ác.

Đây là khẩu súng trò chơi, nhưng khi ở trong tay cô như biến thành súng thật.

Nhanh, chuẩn, chính xác.

Phi thường làm người ta giật mình.

Thiên Yết ở hắc đạo lăn lộn nhiều năm như vậy, chưa từng thấy qua kỹ thuật bắn súng thần kỳ như vậy.

Chỉ có sát thủ hàng đầu mới có tốc độ cùng chuẩn sát như vậy.

Chỉ tiếc, Nhân Mã sao có thể.

Cô đẹp mỹ lệ, xinh tươi như vậy, một chút sát khí cũng không có.

Hơn nữa, cô rất ấm áp.

Sát thủ sao lại có trái tim ấm áp như vậy.

Nhân Mã bắn xong, không yên lòng luyện thêm.

Cô thử mấy lần nữa, nhưng đều không trúng.

Thiên Yết kinh ngạc đến cực điểm, chẳng lẽ mèo mù thật có thể bắt được chuột?

Tròn một buổi chiều, Hạ bảo bối đều ở đây tập bắn, bắn gần hai ngàn viên đạn, may mắn Thiên Yết tiền mặt quá nhiều, tài đại khí thô, mặc dù bị mất một chiếc điện thoại Samsung A8, lão bản vẫn đang rất vui vẻ.  

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip