Chap 25: Không thể nói ra
Một bữa tiệc muộn được tổ chức ở Laem khiến cho mọi người ai nấy đều chìm vào cơn say của men rượu để rồi bật cười hả hê trước những trò đùa của mình. Nhưng đến nửa đêm, thì tất cả đều đã gục xuống bàn hết. Trừ Aladdin và Morgiana do hai người không uống nên vẫn tỉnh táo như thường.
- Làm sao đem họ về phòng đây. - Aladdin
- Em đưa Titus và Sphintus về phòng đi. Vì hai cậu ấy nhẹ, còn chị sẽ vác những tên đô con này cho - Morgiana
- Vâng! Vậy cũng được ạ! - Aladdin
- Ừm. Em nhớ cẩn thận đấy! - Morgiana liền vác mấy tên còn lại trên bàn như Sinbad, Mu và cả Alibaba nữa về phòng và không quên quay đầu lại dặn dò Aladdin
- Vâng! Em biết mà! Mor - san cũng vậy nha! - Aladdin liền đỡ Titus lên rồi bắt đầu đưa Titus về phòng của cậu ấy.
Sau khi tất cả được đưa về phòng thì Morgiana và Aladdin đã chia nhau đồ của mình lúc mới tới đây để soạn ra.
- Này! Cái này của em phải không!? - Morgiana lôi ra một cái túi màu đen rồi hỏi Aladdin
- Cái này là.... - Aladdin nhìn cái túi rồi tự hỏi
- Là cái túi mà Vua Kougyoku đưa cho em đấy - Morgiana
- À à! Em nhớ rồi! Cám ơn Mor - san! - Aladdin nhận cái túi từ tay Morgiana rồi nói
- Được rồi! Cũng đầy đủ hết cả rồi! Nên em về phòng đi! Chị cũng về phòng đây! - Morgiana
- Vâng! Mor - san ngủ ngon nhé! - Aladdin
- Ừm! Em cũng vậy - Morgiana
Thế là hai người tách nhau ra hai hướng rồi ai nấy cũng trở về phòng của mình. Sau khi Aladdin trở về phòng thì cậu nhẹ đặt túi đồ lên bàn, vào nhà vệ sinh để thay đồ rồi bước ra ngoài. Không quên uống nước rồi tiến đến chiếc giường nơi Sinbad đang ngủ rồi bước lên. Khi cậu đã đặt đầu xuống gối nằm thì cũng đã từ từ chìm vào giấc ngủ sâu.
Đến sáng hôm sau
- "Sáng rồi à!" - Sinbad bất ngờ dậy sớm rồi ngồi bật dậy. Cho dù tối hôm qua có uống say đến chừng nào thì sáng hôm nay anh vẫn dậy sớm được. Nhưng khi đó là ở Sindria hoặc ở những nơi không ngủ được.
Nhìn qua kế bên thì thấy Aladdin đang ngủ say khi nằm trên cánh tay của anh. Anh nhẹ cười rồi hôn nhẹ lên trán cậu. Làm cậu giật mình mở mắt.
- Sáng rồi sao chú Sinbad!? - Aladdin dụi dụi mắt mình rồi ngồi dậy hỏi
- Ừm! Ta làm nhóc thức giấc hay sao? - Sinbad
- Không! Chỉ là cháu muốn dậy sớm thôi! Nếu chú dậy rồi sao chú không đi vệ sinh cá nhân gì đi rồi chúng ta còn ra ăn sáng cùng mọi người nữa - Aladdin
- Thì.....ta muốn đợi nhóc - Sinbad
- Được rồi! Vậy đi vệ sinh cá nhân thôi - Aladdin bước xuống giường rồi tiến vào phòng vệ sinh. Sinbad cũng đi theo sau.
Trong lúc cậu đang rửa mặt thì Sinbad ôm cậu từ đằng sau. Đầu tựa vào vai cậu. Liên tục tận hưởng mùi thơm từ cơ thể cậu.
- Thôi nào! Cháu chưa có tắm đâu đấy - Aladdin
- Không! Cho dù nhóc tắm hay chưa tắm thì đối với ta nhóc vẫn rất tuyệt - Sinbad
- Được rồi! Vậy thả ra cho cháu đi tắm - Nhanh nhanh nha! - Sinbad phải luyến tiếc bỏ ra rồi đi ra khỏi phòng tắm rồi ngồi trên ghế đợi Aladdin tắm xong
- Aladdin! Cậu dậy chưa!? - Lúc đó Titus mở cửa bước vào phòng
- Aladdin đi tắm rồi! Còn cậu qua đây làm gì!? - Sinbad
- Tôi qua đón Aladdin ra ăn sáng. Như vậy không được à!? - Titus
- Aladdin đã có ta rồi. Nên không cần cậu đâu - Sinbad
- Cái gì! Một tên vừa biến thái, háo sắc, mê gái như ngươi mà không hiểu sao Aladdin lại chọn ngươi được nhỉ!? - Titus
- Còn đỡ hơn ngươi. Một người hoàn hảo mà không được nhóc ấy chọn - Sinbad
- Ngươi nói cái gì!? - Titus
Hai người bắt đầu nhào vô choảng nhau các thứ.
- Sinbad à! - Aladdin vừa lau tóc vừa bước ra nói
- Hả!? Sao vậy Aladdin!? - Hai người liền dừng lại vì hai người biết Aladdin chúa ghét việc đánh nhau
- Chú vào trong tắm gì đi rồi chúng ta còn ra ăn sáng nữa. Ủa mà Titus, cậu làm gì ở đây!? - Aladdin vừa lau tóc vừa ngồi xuống ghế hỏi
- Tớ qua đón cậu ra ăn sáng nè. Mà tóc cậu nhiều quá nhỉ!? - Titus
- Tóc của cậu cũng vậy thôi! Ai là Magi nên cũng có tóc như vậy mà - Aladdin
- Vậy ta đi tắm nhé Aladdin!? - Sinbad
- Vâng - Aladdin đáp lại
Sinbad cũng vào phòng tắm để lại Aladdin một mình với Titus. Nếu như Titus làm gì Aladdin thì chắc chắn cậu cũng khắc chế lại được nên Sinbad cũng phần nào yên tâm.
- Cậu biết thắc tóc à!? - Titus
- Đương nhiên rồi! Tớ hay thả tóc ra cho thoải mái nên cũng biết thắt tóc - Aladdin vừa thắc tóc lại vừa nói
- Aladdin! - Cùng lúc đó Alibaba đẩy cửa vào, theo sau là Sphintus, Mu và Morgiana
- Alibaba!? Anh vào đây có chuyện gì sao!? - Aladdin
- Anh qua đây để rủ em ra ăn sáng nè! - Alibaba
- Mà ngài Sinbad đâu rồi!? - Morgiana
- Sinbad đi tắm rồi nên em đang ngồi đợi cùng Titus - Aladdin
- Titus qua đây lúc nào vậy ta!? - Sphintus
- Tớ mới qua lúc nãy thôi! - Titus
- Làm gì mà tụ tập đông đủ ở phòng của ta và Aladdin vậy - Sinbad vừa bước ra vừa nói trong khi tóc ướt sũng mà chưa kịp lau khô
- Chỉ là muốn rủ cậu ấy ra ăn sáng thôi mà - Titus
- Sinbad! Chú chưa lau khô tóc kìa! Để vậy dễ bị cảm lắm - Aladdin lấy cái khăn gần nhất rồi lau cho Sinbad. Làm anh thoải mái, còn những con người đang đứng trước mặt kia thì không ngừng ghen tị, còn chửi rủa Sinbad các thứ nữa.
Sau một hồi thì cũng lau xong nên tất cả đều ra khỏi phòng Aladdin mà đi đến phòng ăn. Ai nấy cũng ngồi vào chỗ của mình mà bắt đầu thưởng thức đồ ăn tại nơi được xem là nơi lớn nhất ở vương quốc Laem này
- Đồ ăn ở đây công nhận ngon thật đấy! - Alibaba
- Đương nhiên rồi! Đồ ăn của Laem mà! Còn cậu thấy sau Aladdin!? - Titus
- Rất ngon! - Aladdin
- Mà hôm nay Mu không đi huấn luyện binh hay sao!? - Sphintus
- Có chứ! Nhưng hôm nay lịch tập là buổi chiều nên sáng tôi tranh thủ thư giãn - Mu
- À.... - Morgiana
- Titus! Titus! - Aladdin thấy Titus liên tục nhìn mình không thôi thì cậu liền hơ hơ tay trước mặt Titus
- A! Hả!? - Titus giật mình đáp lại Aladdin
- Cậu làm gì mà nhìn tớ dữ vậy!? - Aladdin
- À à không! Không có gì đâu! Cậu ăn đi! - Titus
- Ừm! - Aladdin vẫn ăn bình thường nhưng mấy người còn lại thì thấy rằng có vẻ Titus rất thích Aladdin. Sinbad thì cứ liên tục dè chừng sợ Titus làm gì Aladdin.
Sau bữa sáng, mọi người tập trung tại sảnh để bắt đầu trò chuyện.
- Công nhận một điều là đồ ăn ở Laem ngon thật! - Alibaba
- Đương nhiên! Toàn tay đầu bếp đẳng cấp thực hiện mà - Sphintus
- Mà này Titus! - Mu
- Có chuyện gì sao!? - Titus
- Bên huấn luyện binh của tôi có một số vấn đề nên cậu đi kiểm tra với tôi được chứ!? - Mu
- Ừm! Vậy đi thôi! Mọi người ngồi đây mà cứ từ từ trò chuyện nhé - Titus
- Tớ biết mà! Cậu đi cẩn thận nhé - Aladdin
- Cám ơn cậu! - Titus nói xong liền cùng Mu ra chỗ huấn luyện binh. Để lại nhóm Aladdin ngồi ở sảnh nói chuyện.
Mu và Titus đi được một hồi thì đột nhiên Mu hỏi cậu.
- Cậu thích Aladdin đúng không!? - Mu
- .....Sao..cậu biết!? - Titus nghe vậy mặc dù có chút hoảng nhưng vẫn bình tĩnh hỏi ngược lại Mu
- Lúc Aladdin nói trở về Sindria thì tôi thấy biểu hiện của cậu như là hối tiếc, buồn bã nhưng vẫn cố cười mà tiễn cậu ấy trở về. Đặc biệt ngày qua. Cậu đã cho tổ chức tiệc ngay, mặc dù Laem rất hiếm khi mở tiệc. Với lại tôi thấy cậu cũng rất vui khi Aladdin giữ lời hứa mà trở lại thăm cậu. Từ những biểu hiện đó thôi thì tôi đã chắc chắn rằng cậu đang rất thích Aladdin! Hoặc thậm chí hơn cả mức ấy - Mu
- ...Tớ...yêu Aladdin! Vì cậu ấy đã giúp đỡ tớ rất nhiều khi còn ở Magnostadt. Nên.... - Titus
- Vậy sao cậu không nói!? - Mu
- Tớ...không thể nói ra được! Nếu như, tớ nói ra, tớ sợ rằng tình bạn giữa tớ và Aladdin sẽ chấm dứt mãi mãi, và từ đó có thể cậu ấy sẽ ghét tớ hơn - Titus
- Đồ ngốc này! Nếu yêu thì hãy dũng cảm nói ra! Đừng có mà suy nghĩ như vậy. Titus lúc trước tôi quen dũng cảm, gan dạ lắm mà. Sau giờ yếu đuối thế!? - Mu
- Nhưng nếu cậu ấy không chấp nhận thì sao!? - Titus
- Đừng lo! Aladdin là một cậu bé tốt, không đời nào cậu ấy chối bỏ đâu - Mu
- Được rồi! Nghe theo cậu! Trước khi Aladdin đi sang Magnostadt thì tớ sẽ nói ra - Titus
- Như vậy mới là Titus chứ! - Mu
Hừm! Có lẽ một tình yêu mới chớm nở đã bắt đầu. Và có lẽ rằng Aladdin của chúng ta sẽ phải chấp nhận hạnh phúc dần dần sau này rồi đây.
=========End chap 25========
Thanks for watching <3
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip