Chương 11:Con đường bóng tối
Biệt thự Hoa Dương chìm trong im lặng đến lạnh người. Sau những tiếng súng vang rền, chỉ còn lại khoảng không đặc quánh của tang thương và hoang tàn. Lực lượng cảnh sát đã phong tỏa hiện trường, nhưng trong tâm trí Hồ An, cơn bão vẫn chưa lắng xuống.
Quang – người bạn, người đồng đội từng đứng bên kia ranh giới – đã chọn cách chuộc lỗi bằng chính mạng sống của mình. Nhưng sự hy sinh ấy có đủ để khép lại tất cả? Hay chỉ là khởi đầu cho một trận chiến còn đen tối hơn?
Hồ An đứng trước một cánh cửa sắt nặng nề nơi tầng hầm biệt thự – nơi Ethan Crane cố thoát thân trước khi bị bắt giữ. Hắn không kịp xóa sạch mọi dấu vết.
"Một chiếc chìa khóa và tập tài liệu này được giấu trong hộc bàn, thưa anh," một sĩ quan trẻ đưa cho Hồ An.
Anh cầm lấy, ánh mắt dừng lại trên biểu tượng in mờ ở bìa hồ sơ. Một ký hiệu quen thuộc – Cục Tình Báo Quốc Gia.
"Không thể nào..." Anh lẩm bẩm, cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng.
Lật mở từng trang, Hồ An đọc trong im lặng. Bên trong là hàng loạt hồ sơ giao dịch tài chính mờ ám, danh sách nhân sự, ảnh chụp các buổi họp kín và một cái tên lặp đi lặp lại – Trần Thụy Lan.
Biểu tượng thanh liêm của đất nước. Người đàn bà quyền lực được cả xã hội kính trọng.
Hồ An siết chặt tập hồ sơ. Ethan Crane... chỉ là một quân cờ. Và Trần Thụy Lan – kẻ ẩn mình sau ánh hào quang – mới là bàn tay giật dây tất cả.
Hồ An rời biệt thự, nhưng tâm trí anh vẫn bị cuốn theo những gì đã phát hiện. Anh bước đi trong màn đêm tĩnh lặng, đầu óc đầy lo lắng. Dù mọi thứ dường như đã khép lại, một cảm giác bất an vẫn bao trùm lấy anh.
Khi anh di chuyển qua khu vực gần cửa chính, bất chợt một ánh sáng yếu ớt lướt qua từ căn phòng nhỏ bên cạnh. Anh không có ý định tìm kiếm thêm, nhưng một sự tò mò vô hình khiến anh bước tới gần cửa sổ.
Qua lớp kính mờ, anh nhận thấy những tờ giấy vương vãi, không được xếp ngay ngắn. Những thứ như vậy có thể dễ dàng bị bỏ qua, nhưng Hồ An cảm thấy có điều gì đó đặc biệt. Anh đẩy cửa ra và bước vào.
Căn phòng không có gì đặc biệt ngoài những vật dụng lộn xộn. Nhưng ngay khi anh ngồi xuống chiếc bàn làm việc, ánh mắt của anh bắt gặp một chiếc ví da cũ. Không có gì nổi bật, nhưng điều khiến anh chú ý là nó được đặt một cách lạ lùng trên ngăn kéo bị hư hại.
Anh mở ví và thấy một bức ảnh cũ. Trong đó, một người phụ nữ đứng cùng những nhân vật khác trong một buổi họp kín. Mặc dù bức ảnh đã mờ, Hồ An nhận ra khuôn mặt người phụ nữ trong đó – chính là Trần Thụy Lan.
Bức ảnh này, cùng với những tài liệu xung quanh, không phải là một ngẫu nhiên. Hồ An cảm thấy như mình vừa phát hiện ra một mảnh ghép quan trọng.
Tiếp tục lật qua một vài tờ giấy, anh tìm thấy những giao dịch tài chính mờ ám, những tên tuổi được liệt kê, và thậm chí một số thông tin chi tiết về các cuộc họp bí mật. Nhưng trong tất cả, cái tên Trần Thụy Lan lặp đi lặp lại, cùng với những mối liên hệ mà anh chưa từng nghĩ tới.
Cảm giác của Hồ An lúc này như một cú sốc. Những gì anh đã tưởng tượng về những người đứng sau vụ việc này dường như hoàn toàn sai lầm. Trần Thụy Lan không chỉ là một người có quyền lực đơn thuần; bà ta là một phần của cái hệ thống thối nát này.
Khi Hồ An đang cố gắng xâu chuỗi lại mọi thứ, một bóng người bước ra từ bóng tối, khiến anh giật mình. Là một người đàn ông trung niên, áo khoác dài, dáng vẻ trầm tĩnh và ánh mắt sắc lạnh.
"Hồ An?" Người đàn ông lên tiếng, giọng trầm thấp nhưng đầy sự tự tin.
Hồ An ngay lập tức đưa tay chạm vào báng súng, chuẩn bị đối phó. "Anh là ai?"
"Minh. Tôi từng làm việc cho Ethan Crane. Và tôi biết anh vừa phát hiện ra điều gì trong căn biệt thự đó," người đàn ông trả lời.
Hồ An cảnh giác, nhưng cũng tò mò. "Anh muốn gì?"
"Tôi không cần gì cả. Chỉ muốn giúp anh," Minh đáp, giọng bình thản. "Nếu anh muốn vạch mặt Trần Thụy Lan, tập tài liệu đó chưa đủ. Nhưng tôi biết cách giải mã dữ liệu mà Ethan đã thu thập. Và tôi biết bà ta sợ điều gì nhất."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip