một - chuyện tốt
Jeon Wonwoo cứ nghĩ mình hẳn đã tồi lắm rồi, cho đến khi anh gặp tên khốn Kim Mingyu. Tiệc tùng đang đến giai đoạn khó kiểm soát nhất, cơ thể trai gái dính sát vào nhau ưỡn ẹo khắp nơi trong nhà, mùi rượu bia tràn ra khắp ngõ ngách vì có tên nào đó vô tình đánh rơi vài cốc trên thảm hoặc sàn nhà. Wonwoo ngồi trên sofa, áo sơ mi dài tay xăn đến khuỷu để hở một phần ngực, bên trong lấp ló mấy dấu son bóng nhẫy. Anh lắc lon bia trong tay trước khi cụng nhẹ với cậu trai ngồi bên cạnh, sau đó lại cười một cái đủ lả lướt và mời gọi khiến tên nhóc kia cứ nhìn mình mãi không thôi.
Thú thật thì Wonwoo không hứng thú với người trước mặt cho lắm, cả về tính cách lẫn ngoại hình đều không phải gu của anh, nhưng anh lại không đủ nhẫn tâm để từ chối một tấm lòng đang hết mình hướng về bản thân như thế, vậy nên lúc này Wonwoo đã nghĩ đến cảnh đêm nay mình phải dẹp đi sở thích cá nhân mà chiều theo đối phương một bận.
Jeon Wonwoo luôn nổi tiếng lịch thiệp và nhã nhặn, cử chỉ anh dịu dàng và lời nói luôn cẩn trọng, anh chưa từng khiến người khác bẽ mặt hay đặt họ vào thế tiến thoái lưỡng nan, anh tinh tế và biết cách kiểm soát mọi mối quan hệ xung quanh mình bằng thái độ tốt đẹp nhất mà một người nên đó.
Dẫu trong lòng anh chẳng hề nghĩ vậy.
Anh biết bản thân mình là một người khá vị kỉ và đôi khi còn có chiều hướng ích kỉ nữa là khác, thế nhưng Wonwoo cũng đủ thông minh và sáng suốt để nhận ra nếu muốn mọi thứ thuận lợi, anh phải tỏ ra dĩ hòa vi quý, anh phải dẹp đi cá tính của mình. Và anh cũng biết rằng, khi anh thật sự bộc lộ tính cách thật của bản thân thì sẽ chẳng một ai tình nguyện ở bên cạnh hoặc yêu thương anh cả. Vậy nên một lớp mặt nạ nhã nhặn, lịch lãm đã được kĩ lưỡng đeo lên, hòng che đi bản chất không mấy tốt đẹp của anh bên dưới.
Cũng giống như việc tối nay Jeon Wonwoo muốn một đêm nồng nhiệt hơn, chứ không phải gồng mình phục vụ mấy cậu nhóc vừa xong một hiệp đã rên rỉ đòi tha, sau đó dùng lần lăn giường ấy giành lấy một danh phận. Wonwoo cảm thấy quyết định tìm tình một đêm trong bữa tiệc quả nhiên luôn là một ý tưởng tồi tệ, đêm nay có lẽ lại là một đêm nhàm chán, sau buổi tiệc lại là màn hôn hít quấn quýt mà Wonwoo chẳng mấy hứng thú gì cho cam. Anh cảm thấy cơn bực tức của mình đang ém sâu trong lồng ngực là chuẩn bị bùng lên. Thế nhưng ngoài mặt người nào đó vẫn rất mời gọi mà hôn vào cổ người đối diện, sau đó còn thì thầm vào vành tai đã đỏ au của cậu nhóc mấy câu chòng ghẹo chẳng chút đứng đắn.
Vài phút sau, Wonwoo cùng người đi vào một gian phòng khá bừa bộn, hẳn đây là nhà kho chứa mấy thứ không cần thiết của Kwon Soonyoung. Wonwoo áp người trong lòng lên ván cửa, sau đó dây dưa môi lưỡi, cơ thể bị anh áp chế dưới thân cũng run rẩy theo từng cái rê tay trên đốt sống lưng của Wonwoo.
Bàn tay của cậu nhóc luống cuống cởi bỏ mấy cúc áo còn sót lại trên người anh, tiếp theo lại lần mò xuống cúc quần jeans. Đến khi phéc mơ tuya cũng sắp kéo xuống rồi thì bên ngoài lại vang lên tiếng đập cửa. Hai người họ đang dựa vào cửa làm mấy chuyện không đứng đắn, âm thanh lúc này cứ thế phóng đại bên tai muốn giả vờ không nghe cũng không giả vờ nổi. Thế nên Wonwoo chỉ có thể dứt ra khỏi nụ hôn, sau đó tay chân thoăn thoắt sửa sang lại quần áo cho người đang thở dốc đối diện rồi không màng đến bản thân mình hớ hênh thế nào, cứ thế đẩy tay nắm cửa.
Kính trên mặt trông đứng đắn ngay thẳn, vậy mà quần áo trên người lại gợi tình quyến rũ như kia. Đó là ấn tượng đầu tiên của Kim Mingyu khi nhìn thấy người trước mặt.
Ngực Jeon Wonwoo khá đầy đặn, ở giữa có rãnh nhỏ, phần vai lưng đủ đầy không quá nhiều cơ bắp cũng không quá ẻo lả. Vòng eo khá là vừa vặn, còn thứ kia, thứ kẹt trong chiếc boxer và quần jeans nửa kín nửa hở khiến khóe môi của Mingyu hài lòng mà nhếch lên.
Như nhận ra mình vừa phá hỏng chuyện tốt của anh, người mới đến chỉ giơ hai tay lên rồi vờ vịt bảo.
"Ồ, xin lỗi, tôi không biết trong này cũng có thể làm tình."
Cậu nhóc kia nghe việc chàng trai cao ráo nọ vừa xuất hiện lại không nề hà gì mà thẳng thừng bảo họ đang làm tình thì ngượng đến chín cả mặt, không như Jeon Wonwoo đang đứng cạnh đó nét mặt chẳng chút dao động, anh nheo mắt quan sát người lạ một hồi rồi ôm lấy eo người lẽ ra sẽ là bạn tình đêm nay của mình rồi mềm mại nói vào tai cậu.
"Hẹn gặp lại em sau nhé, bé cưng."
Thoáng chỉ thấy cậu nhóc mặt lại càng đỏ hơn, sau đó cậu chỉ gật đầu rồi lẻn ra khỏi phòng chạy mất.
Bầu không khí sau khi người thừa thải rời đi đột nhiên lại trở nên căng thẳng đến kì lạ.
Bên ngoài tiệc tùng đang thác loạn, nhạc đập vào tai lớn đến mức dường như chẳng ai nghe được đối phương nói gì. Một nơi náo nhiệt và hỗn loạn như vậy, chẳng có người nào chú ý đến chàng trai cao lớn với mái tóc xoăn nhẹ của mình trong cái chớp mắt đã nhanh nhẹn bước vào kho chứa đồ rồi sập cửa.
Cửa vừa đóng thì bên trong cũng mất đi ánh sáng, Kim Mingyu chẳng đợi mắt mình thích nghi với bóng tối thì bàn tay đã vươn ra, chuẩn xác luồn vào hai vạt áo sơ mi hững hờ ai kia khoác trên người rồi ôm lấy eo anh, kéo anh tới áp chặt vào người mình.
Jeon Wonwoo lúc này chẳng bày ra vẻ lịch thiệp dư thừa nữa mà nghiến răng ken két nói.
"Tên khốn, cậu cố tình đúng không?"
Thoáng chỉ nghe giọng nói chẳng chút thành thật nào của người kia vang lên.
"Xin lỗi, tôi không biết thật mà."
Wonwoo không đáp lại ngay, anh lần vào trong túi quần của người đối diện, bỏ qua thứ nóng đến bỏng tay mình vô tình chạm vào thì anh thật sự lôi ra được mấy cái bao cao su người kia nhét sâu trong túi rồi đập chúng vào ngực cậu.
"Không biết thật?"
Kim Mingyu bị anh bóc mẽ cũng không lấy làm lo lắng, chỉ hôn lên đường hàm anh một cái rồi lại hôn loạn trên tai anh, ậm ừ bảo.
"Thì không biết hôm nay phải dùng mấy cái thật."
Jeon Wonwoo nghe tức đến mức đẩy mạnh người đang ôm ấp mình ra, sau đó cười gằn bảo.
"Trừ khi người sử dụng là tôi, còn không thì cút."
Cuộc đời anh nằm dưới một lần đã quá nhục nhã rồi, sẽ không bao giờ có lần thứ hai xuất hiện, hơn nữa lại cùng một người thì còn khuya.
Mingyu đột nhiên bị đẩy ra, lồng ngực mất đi hơi ấm, môi cũng bị ép buộc rời xa da thịt mịn màng mà hơi cụt hứng, cậu nhún vai một cái rồi quyết định hòa hoãn, không xem đó là chuyện lớn.
"Vậy thì hôm nay dùng tay thôi cũng được."
Wonwoo khoanh tay đứng đó, rõ ràng không có ý muốn nhượng bộ, một là hôm nay anh phải đè được người này còn không thì đi kiếm tình một đêm. Và khi nhận ra điều kiện đầu tiên không thể đáp ứng, Wonwoo thật sự muốn bước ra khỏi phòng để thực thi kế hoạch B của mình.
Mingyu nhìn bàn tay anh đặt trên nắm cửa, một tiếng cười tự giễu mình quán nhân từ hay chế giễu người trước mặt quá ngu ngốc lập tức truyền tới, trước khi bẻ quặt bàn tay đang đặt trên tay nắm cửa của Wonwoo ra phía sau, áp chặt người anh lên thành gỗ lạnh toát.
"Tên điên này, cậu cút ra."
Mingyu thấy anh vùng vẫy muốn thoát ra khỏi cái khóa tay của mình mà không mảy may dao động, cậu chỉ ghé sát người lại thật gần rồi lại thì thầm vào tai anh hệt như cách Wonwoo nhắn nhủ tình nhân nhỏ mấy mươi phút trước.
"Có nhiều chuyện tôi còn giỏi hơn bé cưng của anh nữa đó, anh biết điều đó mà đúng không?"
Wonwoo của một tiếng sau thật sự không muốn biết tí nào, anh nhìn hai mép đùi trong đỏ au của mình rồi lại nhìn đống dấu vết ẩn hiện trên người, vệt đỏ năm ngón ở vùng eo, mấy dấu hôn rải rác ở xương đòn, và đôi môi sưng lên trông thật kì cục. Tất cả những thứ đó đều khiến Wonwoo không có hứng ở lại bữa tiệc nữa mà chỉ lẳng lặng nhắn một tin cho Soonyoung rồi leo lên taxi quay về.
Việc xảy ra quá mức kịch liệt khiến người lớn hơn quên mất chuyện mình định tìm tình một đêm, trong đầu lặp đi lặp lại hình ảnh tên khốn kiếp nào đó cười lộ răng nanh, sau đó không chút nương tình mà cắn một cái thật mạnh lên vai Wonwoo, đau đến mức khiến anh ứa cả nước mắt. Mấy ngón tay anh cong lại, móng cào mạnh lên bắp tay của người nọ trước khi quắc mắt mèo lên, vệt nước trong suốt còn lưng tròng lại khiến anh không chút nguy hiểm mà chỉ trong như đang dỗi hờn.
"Cút ra."
Cho nên lời đe dọa hùng hồn là thế mà người ta cũng không thèm cút, sau còn xán mặt lại gần, hôn lên môi anh như dỗ dành.
"Xin lỗi bé cưng, em hơi mạnh tay."
Wonwoo nhìn người kia cứ đâm ra rút vào giữa đùi mình mà cơn giận dữ lại bộc phát, hình tượng nho nhã gì đó đều quăng hết ra sau đầu, chỉ dùng sức cắn mạnh lên môi dưới của Mingyu một cái, cho đến khi cảm nhận thấy vị sắt tràn ra trong nước bọt, Wonwoo mới đẩy mặt cậu ra.
Bên này Mingyu bị cắn đến chảy máu cũng không lấy làm tức giận, chỉ cười cười nuốt xuống máu hòa lẫn với nước bọt trong miệng rồi nói.
"Thích không?"
Wonwoo như thể không tin nổi độ điên của tên thần kinh này lên mắt trợn lên, sau đó liền bị người ta bắt nạt đến thở dồn dập liên hồi. Lúc ấy anh mới hiểu rằng, không phải cậu không tức giận mà là cậu thích tìm ra một cái cớ chính đáng để dày vò anh hơn mà thôi.
Lúc Wonwoo đi tắm ra thì điện thoại đã hiện thông báo, người dùng min9yu_k đã đăng một ảnh mới.
Thân hình chắc khỏe kia đứng trước gương, cậu để trần thân trên lộ ra cơ bụng lí tưởng còn phía dưới đơn giản tròng vào một chiếc quần nỉ dài màu xám. Điện thoại che đi gần hết khuôn mặt chỉ để lộ mái tóc xoăn vô cùng hỗn loạn như vừa bị ai vò rối, hơn nữa ở cánh tay lại xuất hiện mấy miếng băng urgo hình trái tim màu hồng trông không chút ăn nhập gì với giao diện kia. Thế mà comment bên dưới đã trở nên mất kiểm soát.
Caption chỉ để độc một icon mèo đen và miếng băng urgo, nhìn qua cũng đủ xuyên tạc thành 7749 câu chuyện giường chiếu nóng bỏng. Wonwoo nhìn mà cảm thấy cáu kỉnh vô cùng, thế nhưng anh lại chọn cách phản đòn bằng việc chụp một bên vai bị cắn đến nổi bầm của mình. Sau đó đăng lên vòng bạn bè với ngữ điệu thiếu đánh vô cùng.
Chắc là mai phải đi tiêm phòng mất.
Jeon Wonwoo nổi tiếng lịch thiệp nhẹ nhàng, vậy mà chỉ cần dính dáng đến tên khốn nào đó liền không kìm được bản tính cáu gắt cộc cằn của mình, cứ thế phô ra tất cả.
end 01.
????????????????????????????? aoi ơi are you ok?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip