Chap 36
Ở phía Bakugou
Trên TV là họp báo của trường UA. Xung quanh đó, đám người Liên minh tội phạm đứng rãi rác khắp phòng. Chẳng có ai thật sự để ý đến nội dung trong đó, ngoại trừ một kẻ
"Đây là lần thứ tư trong năm mà các em học sinh phải tiếp xúc với tội phạm. Các anh định giải thích thế nào với gia đình các em về sự việc bị thương nặng lần này? Và các anh đã có biện pháp đề phòng cụ thể nào?" Câu hỏi sắc bén của một phóng viên vang ra từ TV
"Lạ quá phải không...? Sao anh hùng lại bị chỉ trích như vậy!?" Shigaraki cất giọng run khàn đầy phấn khích, khuôn mặt đầy những bàn tay hướng về phía Bakugou. "Ngày nay ai cũng nghiêm khắc, cứng rắn với lũ anh hùng quá nhỉ...Bakugou-kun!" Hắn cười khúc khích
"Giây phút dùng việc bảo vệ người khác để chuộc lợi, những kẻ đó không còn là anh hùng nữa, chính Stain đã dạy như thế!" Spinner lên tiếng
"Một xã hội lố bịch biến mạng người thành tiền bạc, danh tiếng tiếng. Chẳng những thế còn gò bó bằng hết luật này đến luật khác. Giờ thì sao nào? Người dân đã không còn tôn sùng chúng nữa, họ khinh miệt, khi dễ bọn chúng như một lũ mọi rợ moi móc niềm tin người dân. Ha ha ha..." Shigaraki cười hục hặc khoái trá, ánh mắt hắn toát ra vẻ căm hận khôn xiết
"Vậy đặt ra câu hỏi đi. Anh hùng là gì? Công lý là gì? Xã hội này có thật sự đúng không? Bọn tao sẽ khiến mọi người nghi ngờ những việc đó! Đó chính là bước ngoặc của chiến thắng!" Gã thao thao bất tuyệt về lý tưởng khó hiểu của chính mình, dù không thấy rõ khuôn mặt nhưng dám chắc khi này hắn đang nở nụ cười đắc thắng. "Mày... cũng thích chiến thắng phải không?"
Bakugou từ đầu đến cuối vẫn im lặng không trả lời
"Dabi, cởi trói cho nó đi." Hắn ra lệnh cho tên có đầy vết bỏng trên người
"Hả? Thằng nhóc lại nổi điên đó!" Dabi khó hiểu
"Không sao. Nếu muốn chiêu mộ thì ta phải đối xử một cách bình đẳng. Với lại, mày cũng chẳng ngu ngốc đến nỗi nghĩ rằng mình có thể thắng được trong hoàn cảnh này đúng không, học sinh UA?" Shigaraki chầm chậm nói, như một lời cảnh cáo với Bakugou - đừng làm chuyện thiếu suy nghĩ.
"Twice, cởi trói cho nó đi" Dabi đẩy chuyện sang anh chàng mặc đồ kín người.
"Tại sao lại là ta? Còn lâu nhá!" Hắn tuy nói vậy, nhưng vẫn đi đến cởi trói cho Baugou
Mặc cho những kẻ khác cứ lảm nhảm, Bakugou giờ phút này bình tỉnh đến lạ, không hề giống cậu ta ngày thường. Cứ như bản thân cậu ta cũng đồng ý với đám người kia. Đến cả khi dây trói rơi xuống, Bakugou vẫn điềm nhiên xoa xoa cổ tay, xoay cánh tay vài vòng để giãn gân cốt sau một thời gian dài dính chặt trên ghế.
Bất ngờ, cậu ta tung một cú nổ vào mặt của Shigaraki khiến gã lùi về sau mấy bước đầy bàng hoàng
"Tao đã kiên nhẫn nghe mà không nói câu nào, nhưng mà mẹ nó bọn bây cứ lải nhải lâu đến phát bực! Một đám ngu si đến nổi thậm chí còn không biết nói tốt gì cho mình, cứ lảm nhảm mấy thứ hạ bệ kẻ khác. Nói tóm lại là, bọn mày bắt tao tham gia vì bọn mày muốn công kích phía bên anh hùng đúng không!?" Chất giọng khàn đặc trưng của Bakugou cứ đều đều vang lên.
"CÒN LÂU! THỨ CHIẾN THẮNG MÀ TAO NGƯỠNG MỘ CHÍNH LÀ DÁNG HÌNH CỦA ALL MIGHT KHI ÔNG TA CHIẾN THẮNG!! DÙ BỌN MÀY CÓ LẢM NHẢM BAO NHIÊU ĐI NỮA THÌ VIỆC ĐÓ KHÔNG BAO GIỜ THAY ĐỔI!" Cậu ta khẳng định chắc nịch, trên trán cũng hiện ra gân máu đỏ thẫm, chứng tỏ Bakugou đã nổi điên rồi.
Khi này, trong TV vang lên câu trả lời của Eraserhead sau câu hỏi đầy thách thức từ tên phóng viên
"Em ấy rất nóng nảy, nóng nảy trên con đường trở thành anh hùng đứng đầu. Nếu bọn tội phạm nghĩ cách ứng xử đó là cơ hội của chúng thì bản thôi tôi cho rằng bọn chúng rất nông cạn."
Câu nói của Eraserhead như khẳng định thêm ý chí của Bakugou, rằng cậu ta sẽ không bao giờ thay đổi ước mơ của mình
"Ha! Biết ngay thế nào UA và thầy cũng sẽ nói vậy mà. Mày nghĩ sao hả, cái liên minh khỉ gió kia!?" Bakugou khiêu khích. Cậu biết rằng đối với bọn này, cậu rất đáng giá, nếu không bọn chúng sẽ không triển khai cuộc tấn công quy mô lớn như vậy chỉ để bắt cậu đi. Trong phòng này có 7 người, nếu chúng không để ý, cậu hoàn toàn có thể giết 2 đến 3 tên để trốn thoát. "Tao vẫn còn được phép chiến đấu đấy". Cậu ta cảnh cáo
"Chà... thằng ranh này hiểu rõ tình hình phết! Khôn như rận ấy!" Magne suýt xoa
"Không đâu. Nó chỉ là một thằng ngốc thôi. Nếu mày không thích thì dáng ra mày vẫn có thể giả vờ nghe theo mà. Nhưng giờ thì, không được nữa rồi" Mr. Compress lắc đầu tỏ vẻ không đồng tình
"Tao sẽ không làm việc mình không thích, bao gồm cả việc giả dối. Để tao nói cho mày nghe, tao chẳng muốn có chung số phận với đám chết tiệt chúng mày đâu." Cậu ta bẻ từng ngón tay, vào tư thế chuẩn bị chiến đấu
Shigaraki nhìn cái mặt nạ bàn tay rơi xuống đất do cú đánh vừa nãy của Bakugou, gã trầm mặc không nói gì, thế nhưng xung quanh lại tỏa ra luồng sát khí nguy hiểm chết người. Những kẻ khác nhận ra điều đó, bọn chúng định xông lên cản hắn và trói Bakugou lại, thế nhưng gã đã giơ tay ngăn cản
"Đừng động vào thằng nhãi này. Bởi vì nó... là một quân cờ quý giá." Gã đeo lại chiếc mặt nạ, vẫn là chất giọng khàn run như thỏ thẻ ấy. "Tao nghĩ chúng ta sẽ có thể hiểu được nhau, Bakugou ạ"
"Không bao giờ!" Bakugou cười nhếch mép khiêu khích, anh hùng và tội phạm vốn dĩ đã là hai mặt của đồng xu. Hiểu nhau? Đừng nói chuyện buồn cười như thế!
"Tiếc thật. Bọn anh hùng kia nói chúng đang điều tra, ta không thể tốn thời gian vô cái việc thuyết phục này được. Thầy à... Cho em mược sức mạnh của thầy" Câu cuối cùng Bakugou không biết gã đang nói với ai, nhưng cậu linh cảm được, nó rất tệ.
"Thầy? Vậy nghĩa là sếp của chúng mày không ở đây sao? Chán thế" Dù nói vậy, nhưng thực chất cậu càng cảnh giác xung quanh hơn.
"Blackmist, Compress. Cho nó ngủ lại đi" Shigaraki ra lệnh
"Mày chẳng nghe bọn tao nói câu nào cả... cũng đáng nể thật đấy" Mr.Compress thở dài
"Nếu muốn tao nghe thì bọn mày dập đầu xuống đất mà nói â-..."
Cốc Cốc!
Bỗng nhiên cánh cửa phía sau Bakugou vang lên hai tiếng gõ khiến cho cả đám bất ngờ mà đứng lặng đi một nhịp.
"SMASHHHHHHH!" Một tiếng vỡ lớn vang lên từ bức tường bên trái, cùng với đó là sự xuất hiện đầy mạnh mẽ của All Might
"Cái gì thế!?"
"Blackmist! Mở cổng mau!" Shigaraki lập tức quay sang tên tạo ra khói đen kia
Thế nhưng Blackmist và những kẻ khác đã bị Grand Torino và Kamui khống chế.
"Quả không hổ danh là ngôi sao trẻ mới nổi, mộc nhân Kamui!! Và vị lão thành nhanh nhẹn đầy kinh nghiệm Grand Torino!!! Bọn ngươi không còn chỗ chạy đâu, liên minh tội phạm. Vì sao ư!? VÌ ĐÃ CÓ BỌN TA Ở ĐÂY!" Câu nói cửa miệng quen thuộc của vị anh hùng số một lại cất lên, đồng nghĩa với việc bọn họ sẽ hoàn thành nhiệm vụ này.
"Thì ra bọn bây tổ chức buổi họp báo là để lừa chúng tao!"
"Bọn ta không phải là những người duy nhất ở 'chi nhánh Kamino của Pizzala' đâu" Edgeshot xuất hiện sau cánh cửa, tiếp theo đó là đội cảnh sát trang bị đầy đủ vũ khí. "Nhiều anh hùng tài giỏi, cảnh sát cùng với Endeavor đã bao vây vòng ngoài rồi"
All Might quay sang phía Bakugou với vẻ mặt vừa tạ lỗi vừa tán thưởng
"Chắc em sợ lắm nhỉ, chịu đựng tốt lắm! Tha lỗi cho ta nhé... mọi chuyện đã ổn rồi" Lời nói của ông khiến cho tâm tình của Bakugou muốn vỡ vụn, cậu gần như không kiềm nỗi
"Tôi... tôi không hề sợ nhé! Cần ông đến làm gì!!" Vẫn là cái tính cọc cằn như thường ngày
"Không còn cách nào khác. Để tao đáp trả lại bằng chính câu nói 'Bọn ta không phải kẻ duy nhất' kia. Blackmist! Dịch chuyển càng nhiều càng tốt đến đây!!!!" Shigaraki bỗng gào lên
Thế nhưng đáp lại hắn lại là sự lúng túng của kẻ kia
"Xin lỗi, Shigaraki. Tôi e là lũ Nomu được cất giữ từ trước... đã không còn ở đó nữa!" Blackmist ấp úng
"Ngươi đúng là ngây thơ hệt như ta nghĩ, Shigaraki! Ngươi coi thường bọn ta quá rồi! Dù là tinh thần bất khuất của một đứa trẻ hay là cuộc điều tra không ngừng nghỉ của cảnh sát, hay kể cả là..." All Might nghiến răng, đôi mắt sáng quắc nhìn kẻ đối diện "CƠN THỊNH NỘ CỦA BỌN TA!" Giọng ông trầm xuống. "ĐÂY LÀ LẦN CUỐI CÙNG, NGƯƠI ĐƯỢC PHÉP CHƠI ĐÙA VỚI CHÚNG!"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip