[Chương 19] Miệng mồm xui xẻo

Nằm trong phòng bệnh, Danh Tỉnh Nam không ngừng vận dụng khả năng ngôn ngữ đến mức tối đa để đem hết tổ tông 18 đời nhà Tôn Thái Anh ra hỏi thăm một lần. Bao tử nàng rất tốt, cũng nhờ cái miệng xui xẻo của con nhóc kia mà vừa đặt chân ra khỏi thư viện thì dạ dày nàng đồng thời biểu tình dữ dội, Danh Tỉnh Nam đau đến chết đi sống lại, gương mặt trắng hồng theo đó chuyển sang tím tái.

Thật ra mà nói, triệu chứng của nàng chỉ là đau dạ dày bình thường, hoàn toàn không phải vấn đề nghiêm trọng, cùng lắm chỉ cần về nhà nghỉ ngơi uống vài viên thuốc, nhưng lúc phát bệnh bên cạnh nàng còn có thêm một con Hổ lắm chuyện, cũng không biết con Hổ đó nghĩ gì liền kêu xe cấp cứu, chớp mắt một cái, Danh Tỉnh Nam đã thấy mình quay trở lại phòng hồi sức cấp cứu bệnh viện Nam Dương, có điều, lúc này vị trí hai người đổi lại, nàng trở thành người bệnh còn con nhóc kia là người nuôi bệnh.

" Chị thấy hậu quả của bỏ bữa chưa, tôi nói mà " Tôn Thái Anh ngồi ở ghế đối diện nàng, miệng không ngừng nhấn mạnh tầm quan trọng của bữa ăn " kể từ bây giờ một ngày ba bữa tôi sẽ kiểm tra chị cẩn thận, tuyệt đối không thể xảy ra tình trạng này "

" Cô nói nhiều quá " Danh Tỉnh Nam buồn bực cắt ngang Hổ con " chỉ là đau dạy dày bình thường, chưa chết, tôi về đây "

" Không được "

Hổ con như hung thần ác sát túm nàng trở về chỗ cũ , Danh Tỉnh Nam giẫy giụa cách mấy cũng nhất quyết không buông.

Danh Tỉnh Nam giận đến tái mặt " bác sĩ cũng đã cho xuất viện, cô giữ tôi ở đây làm gì"

Tôn Thái Anh sớm dự kiến được trường hợp Danh Tỉnh Nam tìm mọi cách đuổi mình đi, vì vậy Danh Tỉnh Nam vừa nói xong Hổ con liền học theo tuyệt chiêu " làm lơ đại pháp " của Danh Tỉnh Nam, mắt điếc tai ngơ ngồi im tại chỗ.

Nhìn thấy Tôn Thái Anh như cục đá quyết tâm ăn vạ tại phòng bệnh, Danh Tỉnh Nam bất lực nói " Tôn Thái Anh, cô định nhốt tôi ở đây đến bao giờ"

" Chị ăn hết cơm đi rồi về"

Tôn Thái Anh vừa nói vừa mở ra hai phần cháo thập cẩm vừa mới được order mang tới. Hổ con nhét một hộp vào tay Danh Tỉnh Nam, sau đó cẩn thận thay nàng chuẩn bị muỗng đũa, cuối cùng mới chú ý đến phần cơm của mình.

" Đã bảo có một phần không để tôm " Tôn Thái Anh phụng phịu lựa từng con tôm gắp ra ngoài.

Mặc dù gia cảnh không tệ, nhưng từ nhỏ Danh Tỉnh Nam đã được bố mẹ giáo dục bản tính tiết kiệm, đặc biệt đối với thức ăn, nhìn thấy cảnh này liền theo bản năng hô lên " cô không ăn được thì bỏ qua đây, đừng lãng phí"

Tôn Thái Anh nghe xong liền như được ai đó quăng cho cái phao cứu sinh, lập tức đem toàn bộ tôm gắp vào tô của nàng.

Gắp xong, Tôn Thái Anh vẫn giữ nguyên chiếc đũa trong tay chưa có dấu hiệu muốn ăn cháo.

" Nấm tôi cũng ghét, thịt tôi không ăn, còn cái này nhiều quá..."

Danh Tỉnh Nam dở khóc dở cười nhìn hai tô cháo thập cổng một bị Tôn Thái Anh biến thành cháo trắng một bị thức ăn lấp vun lên như ngọn núi " cô gắp qua đây nhiều quá, tôi ăn không hết "

Tôn Thái Anh không quan tâm mấy lời của nàng, lúc này nhẹ nhõm nói " tôi không thích ăn nhiều, chị ăn đi, đừng lãng phí "

Danh Tỉnh Nam : Cô không ăn nhiều thì heo có thể thi siêu mẫu.

Danh Tỉnh Nam gắp một ít thịt bò trả trở về liền bị Hổ con chặn lại " chị thích ăn thịt bò, ăn nhiều vô, đợi bao tử khoẻ lại tôi dắt chị ăn Yukhoe

" Sao cô biết tôi thích Yukhoe " Danh Tỉnh Nam kinh ngạc nói. Bởi vì văn hoá cùng giáo dục của gia đình, trước giờ nàng rất ít khi tỏ thái độ yêu ghét với thưc ăn, chỉ cần có thể ăn được Danh Tỉnh Nam đều vui vẻ thưởng thức, kỳ thật rất ít người biết nàng có tình yêu tha thiết với thịt bò, đặc biệt là thịt bò sống nổi tiếng vùng Kobe."

" Lần trước đi ăn sushi nhìn thấy chị có vẻ thích Yukhoe, thế thôi " Tôn Thái Anh nuốt xuống một muỗng cháo lớn, nhúng vai nói, sau đó lại chuẩn bị múc thêm một muỗng cháo khác, lại thấy Danh Tỉnh Nam chuyển sang gắp nấm cùng bào ngư thả trở lại bát cháo của mình.

" Cô cũng không cần ăn cháo trắng như vậy".

Lúc nói mấy lời ngày, ngữ khí của Danh Tỉnh Nam vô cùng dịu dàng, ấm áp.

Kỳ thật, nàng đã sớm nhìn ra Tôn Thái Anh là một đứa trẻ đơn giản, ngây thơ như một tờ giấy trắng.

Nếu ghét một người, Tôn Thái Anh nhất định viết rõ năm chữ " bà đây không ưa mi " lên trán, tuyệt đối không có chuyện ra tay đánh lén hay dùng khổ nhục kế đâm sau lưng. Tương tự, nếu thích một thứ gì đó, tiểu Hổ sẽ không ngần ngại dùng hết lời lẽ tán dương, khen ngợi, không ẩn ý, không quanh co lòng vòng.

Lấy một ví dụ, Tôn Thái Anh từng ghét nàng, chuyện này quá rõ ràng, tiểu Hổ ầm ĩ đến mức gần như cả học viện Nam Dương đều nghe đến mối thâm thù đại hải của hai người. Nhưng mà, mặc dù ghét, Tôn Thái Anh luôn luôn ca ngợi khí chất trên gương mặt nàng, thậm chí muốn đem nàng trở thành người mẫu cho tranh vẽ của mình.

Đối với một người học luật, yêu thích chính nghĩa và sự thật mà nói, Danh Tỉnh Nam cực kỳ thích tính cách vừa quái đản vừa đơn thuần của Tôn Thái Anh. Cùng một lúc, đứa nhỏ kia có thể bày mưu tính kế, làm đủ biện pháp đẩy kẻ thù vào bước đường cùng, đồng thời, tiểu Hổ sẽ nói rõ cho hắn biết " bà đây ghét mi bởi vì #$%^&*&*(, khôn hồn mà chuẩn bị tinh thần, bởi vì bà đây sắp $%^&#$%^&*%^&*(&*9 " .

" Ăn uống nên tập trung chuyên môn, đừng thả hồn đi chỗ khác "

Tôn Thái Anh không biết đối tượng Danh Tỉnh Nam đang cân đo đong đếm là bản thân mình, nhìn thấy nàng ngẩng người không động muỗng liền nhắc nhở.

" Buổi tối có lớp không "

Hổ con gật đầu, sau đó lại lắc đầu " lớp luyện vẽ, không quan trọng. "

" Sinh viên kiến trúc không quan trọng vẽ thì quan trọng môn gì "

Tôn Thái Anh lại ăn một muỗng cháo, sau đó đánh trống lãng " chị không định gọi cho gia đình hả"

Hổ con vẫn còn nhớ Danh Tỉnh Nam từng mang cháo do mẹ nấu đến cho mình, từ đó có thể suy ra nàng đang ít nhất sống cùng mẹ.

Danh Tỉnh Nam lắc đầu " không, bố mẹ tôi ở tận Nhật Bản, vấn đề không quá quan trọng không cần phiền đến họ "

Tôn Thái Anh lập tức kinh ngạc " Có nghĩa là hiện tại chị sống một mình giữa một thằng mập biến thái và một thằng bốn mắt tâm lý vặn vẹo "

Danh Tỉnh Nam : .....

" Cô 19 tuổi rồi, ăn nói đàng hoàng được không "

Tôn Thái Anh không cần suy nghĩ, kiên định lắc đầu.

Danh Tỉnh Nam lần thứ hai muốn hộc máu.

Ăn được khoảng nữa chén cháo, Tôn Thái Anh buồn bực dừng lại, kiểm tra di động.

Từ lúc Danh Tỉnh Nam nhập viện đến giờ, điện thoại Tôn Thái Anh luôn trong tình trạng bị oanh tạc bằng tin nhắn lẫn cuộc gọi. Đến tận bây giờ Danh Tỉnh Nam mới phát hiện thói quen spam tin nhắn của Tôn Thái Anh xuất phát từ đâu.

Tôn Thái Anh cầm điện thoại bằng một tay, tay còn lại rút ra một tờ khăn giấy lau miệng, sau đó đưa điện thoại đến trước mặt nàng, đột nhiên nhõng nhẽo " Mấy người bên khoa thiết kế cứ khủng bố tôi hoài "

Danh Tỉnh Nam đột nhiên cảm thấy hả hê " cô hiểu cảm giác mỗi lần tôi bị cô khủng bố rồi hả"

" Nhưng mà chị quen tôi, còn tôi không quen họ " Tôn Thái Anh tiếp tục phụng phịu.

" Đàn anh tỏ tình hả " Danh Tỉnh Nam buồn cười nói, nói xong lại nhớ đến ánh mắt như muốn bắn ra tia lửa của đám nữ sinh lúc ở sân bóng rổ liền bổ sung thêm " có đàn chị không"

Tôn Thái Anh cổ quái ngẩng đầu nhìn nàng " chị cảm thấy con gái cũng có thể thích nhau hả "

Đến lượt Danh Tỉnh Nam sửng sốt " không ý kiến, dù sao hôn nhân đồng tính được hợp thức hoá ở Nam Dương rồi "

Hổ con nghe xong, không biết tại sao lại thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng chưa được bao lâu liền vội vàng giải thích " nhưng mà tôi không thích ai trong số bọn họ."

Danh Tỉnh Nam tiếp tục tập trung vào chuyên môn ăn uống " nếu phiền thì tắt máy đi "

Tôn Thái Anh lập tức chuyển điện thoại sang chế độ máy bay, sau đó bắt chước Danh Tỉnh Nam tiếp tục ăn chiều.

" Nhà chị gần đây đúng không "

" Ừ, khoảng hơn 1 cây số "

" Lát nữa em đưa chị về "

" Không thích"

" Chị vừa mới xuất viện " Tôn Thái Anh nhảy đong đỏng lên, Hổ con không ngờ đến trong tình huống này Danh Tỉnh Nam vẫn thẳng thừng từ chối đề nghị của mình.

" Thứ nhất, tôi không phải con nít, thứ hai, an ninh ở Nam Dương cực kỳ an toàn, thứ ba, về đi học đi "

" Chị lại vòng vo tam quốc, coi chừng trời mưa nữa bây giờ ". Tôn Thái Anh giở lại chiêu cũ đe doạ.

Danh Tỉnh Nam từng hai lần bị cái miệng xui xẻo của Tôn Thái Anh cho ăn hành, lúc này đâu còn dám khinh thường " cô ít nói lại dùm tôi "

Nhưng hiển nhiên, ông trời chưa bao giờ đứng về phía Danh Tỉnh Nam.

Nàng vừa làm xong thủ tục xuất viện, chưa kịp đặt chân ra đến cổng bệnh viện đã thấy mây đen tụ lại thành một cục, bầu trời u ám xám xịt, trong nháy mắt dội thẳng một cơn mưa tầm tã xuống bầu trời Nam Dương.


Chúc mấy bé 2000 thi tốt ^^ mặc dù tớ đoán với đề văn toán sáng nay chẳng còn đứa nào 2k có tinh thần đọc fanfic :))) . Với nữa là tớ bận quá :((( chắc thời gian này phải tạm bỏ bê bé fic này để tập trung viết TCTV

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip