Chap 25: Không cho phép em thích người khác
"Chỉ là em thích anh, em thích anh đấy, Park Jimin "
Lời vừa buông ra cũng là lúc cô thật sự không nghĩ mình sẽ nói như vậy. Mặc dù cô có thể nói thích anh bao nhiêu lần cũng được. Nhưng trong hoàn cảnh này, nó không thích hợp với câu hỏi của anh. Cô chỉ là muốn anh không hỏi nữa nên mới nói như thế.
Park Jimin đôi mắt khẽ dao động. Ý thức được cô vừa nói gì. Đây không phải là lần đầu cô nói thích anh, nhưng cảm giác của anh lúc này thật kì lạ. Anh rung động rồi sao. Trái tim của anh bắt đầu đập cùng nhịp với cô rồi.
"A...."
Anh đang có chút mất tập trung vì câu nói của cô. Trong đầu đang cảm nhận những cảm giác rối ren trong lòng. Thì đột nhiên nghe cô la lên, anh liền ý thức được, cô là đang chuẩn bị ngã về phía sau, do là đứng tư thế này cũng quá lâu rồi. Anh nhanh tay vòng qua eo cô, nắm lấy vòng eo nhỏ nhắn kia, kéo chặt vào người.Vì cô mang áo crop top nên anh cảm nhận được sự tiếp xúc da thịt nơi bàn tay kia. Không khí có chút nóng hơn a. Anh không muốn cô bị thương một chút nào.
Cô bị anh kéo vào trong người liền có chút bất ngờ, thuận tiện dùng hai tay vòng qua người anh mà ôm. Áp mặt vào lòng ngực rắn chắc kia. Đối với anh, cô tham lam một chút thì có là gì.
"Em..."
"Được rồi, em buông ra là được chứ gì, anh không cần phải trách em đâu"
Anh muốn nói gì đó thì bị cô cắt ngang. Cô là biết anh khó tính, biết là anh muốn nói gì nên liền nói trước anh. Liền buông hai tay đang ôm, từ trong người anh lui ra.
"Tôi còn chưa nói xong"
Thấy vẻ mặt thất vọng kèm theo cái bĩu môi của cô làm anh bất giác bật cười. Anh còn chưa nói gì mà, cô nhóc này nghĩ anh khó tính vậy sao. Buồn cười thật mà.
"Em biết anh sẽ nói gì"
Cô lên tiếng, ngước mặt nhìn anh. Ánh mắt có chút tự đắc.
"Chuyện lúc nãy tôi hỏi em..."
"Em thích anh"
"Yaa..."
Park Jimin thật sự hết cách với cô mà. Lại lảng sang chuyện khác nữa rồi. Anh rất muốn biết cô là đang có bí mật gì a.
"Em không muốn. Em từ chối trả lời"
Đột nhiên lòng gan dạ của cô trỗi dậy, can đảm nói không muốn. Ánh mắt kiên quyết nhìn anh.
"Park Chaeyoung, có phải dạo này tôi dễ dãi với em quá rồi không."
Anh cau mày nhìn cô. Dáng vẻ dương dương tự đắc của cô làm anh có chút khó chịu. Phải dạy dỗ cô lại mới được.
Park Chaeyoung nghe được câu nói của anh cùng nét mặt của anh thì trong lòng cảm thấy uất ức. Khóe mắt chợt động nước.
"Là em không muốn nói, anh hà tất gì phải ép em."
Mặc dù là cô bí mật nhờ người hỏi thăm lịch trình của anh. Nhưng cô chưa làm gì xấu xa mà. Cô không muốn nói ra người kia vì cô không muốn bị mất uy tín a. Bây giờ giọng nói của anh như trách móc làm cô cảm thấy uất ức. Cô thật sự không muốn nói đâu.
Anh lập tức thấy được khóe mắt cô đọng nước. Trong lòng liền cảm thấy bối rối. Cô gái này nhạy cảm nữa rồi. Nhìn cô khóc, anh thấy không vui. Có chút vụng về dỗ dành cô.
"Em đừng khóc, tôi sẽ không ép em nói nữa"
Lời nói vừa dứt, nước mắt cũng rơi trên má, cô biết ngay thế nào cũng vì câu nói của anh mà rơi lệ mà.
"Là anh ăn hiếp em. Em là chịu ủy khuất a"
Cô nức nở nói ra. Hai tay tự đan chặt vào nhau. Như cố gắng kìm lại nỗi uất ức. Cúi đầu mà khóc.
" Tôi xin lỗi, là lỗi của tôi. Em đừng khóc nữa."
Anh đưa tay vỗ nhẹ vai cô. Gương mặt hiện rõ sự bối rối.
Hức....hức...
Mặc dù anh đã xuống nước dỗ dành cô nhưng cô vẫn nức nở khóc. Anh đành thở dài một hơi. Kéo cô vào người. Dùng hai tay ôm lấy. Vỗ nhẹ vào lưng cô.
"Ngoan, chỉ cần em không khóc tôi sẽ không hỏi em nữa."
Park Chaeyoung tất nhiên nghe rõ lời anh nói. Đột nhiên được anh ôm làm cô cảm thấy ấm áp trong lòng. Lợi dụng tình hình này cô liền ở trong người anh mà khóc. Tham lam hít lấy mùi hương trên người anh. Ngày mai anh đi rồi. Không biết khi nào gặp lại. Cô phải tận dụng tốt mới được.
Nhìn thân ảnh nhỏ bé trong lòng. Ánh mắt anh liền dịu dàng đi thấy rõ. Miệng vẽ một đường cong hoàn mĩ. Tay vẫn vỗ về dỗ cô.
"Anh mau về đi. Ngày mai còn phải bay sớm mà"
sau khi khóc xong. Cô dùng tay lau đi nước mắt còn đọng trên mặt. Từ trong người anh đi ra.
"Được rồi. Em đừng khóc nữa. Đừng vì tôi mà chịu ủy khuất "
Anh vuốt vuốt đầu cô. Dịu dàng thấy rõ. Ánh mắt đều là yêu thương cưng chiều.
"Em sẽ nghe lời anh. Anh về đi. Không còn sớm nữa."
"Được. Tôi đi trước. "
Park Jimin mỉm cười chào tạm biệt cô. sau đó xoay người rời đi. Nhưng chưa được vài bước, anh liền đột nhiên quay người lại. Tiến về phía cô. Park Chaeyoung đang nhìn anh thì thấy anh quay lại, liền có chút ngạc nhiên.
Anh tiến lại gần cô trong khi cô vẫn đang ngơ ngốc chưa hiểu chuyện gì. Đứng trước mặt cô, anh cúi người ghé nói nhỏ vào tai cô.
"Trước khi tôi trở về, không cho phép em thích người khác. Nhớ kỹ"
Vừa dứt lời. Khóe miệng của anh cũng cong lên. Nhìn cô còn đang ngơ ngác thì bật cười. sau đó liền rời đi. Để lại cô với gương mặt đỏ ửng. Trong khoảnh khắc anh rời đi lúc nãy. Đột nhiên anh cảm nhận được, anh không muốn cô nhóc này quên anh. Anh chính là không kìm chế được cảm xúc của mình mà quay người nhắc nhở cô.
Park Chaeyoung nhìn theo bóng dáng của anh càng ngày càng khuất dần. Lắc lắc đầu lấy lại ý thức. Hai tay đặt ngay lên ngực. Aaa...tim cô đập nhanh quá đi. Cô vừa rồi không nghe lầm chứ.
"Daebak...Park Jimin, anh là đang có ý gì chứ. Aaa...không biết đâu. Làm sao cũng được. Cả đời này em chỉ thích mình anh."
Cô vui vẻ nhảy cẫng lên. Cô sẽ nghe lời anh a. Cơ hội của cô đến rồi. Park Jimin, em đợi anh.
_____________________________
Ngày hôm sau
Park Jimin cùng BTS đã lên đường sang Châu Mỹ để chuẩn bị cho chuyến lưu diễn.
Trong Ký túc xá
Park Chaeyoung ngồi trước sopha cầm điện thoại lướt xem. Gương mặt vừa có chút vui vừa có chút buồn. World tour rất lâu. Không biết khi nào mới gặp lại anh. Nhìn tin tức của anh trên điện thoại, trong lòng cũng có chút an tâm. Anh hãy cố gắng hoàn thành công việc nha.
"Chaengnie à, em làm gì mà ngồi ngơ ngẩn ở đó vậy"
Jisoo trong trong phòng bếp đi ra, thấy Chaeyoung ngồi một mình nên liền quan tâm hỏi.
"Không có gì đâu unnie, em chỉ ngồi vậy thôi"
"Không có gì là tốt, mà em không đi tới công ty thu âm sao. Tuần tới em phải diễn rồi. Màn kết hợp này là giữa vocalist với nhau mà"
Jisoo gật đầu trước câu nói không sao của cô. sau đó liền nhớ ra Chaeyoung có một buổi trình diễn kết hợp. Liền nhắc nhở.
"Xém chút nữa là em quên mất. May mà có unnie nhắc. Thôi, em đi trước đây"
Cô đột nhiên ngồi bật dậy nhớ ra. Không có Jisoo chắc cô quên béng luôn rồi. Phải nhanh lên mới được. Lần kết hợp này rất quan trọng a.
Park Chaeyoung đến công ty, vừa vào phòng thu âm. Dột nhiên đập vào mắt cô là Kang Seulgi. What? Chị ta làm gì ở đây cơ chứ? Nhìn xung quanh phòng. Cô lại thấy chủ tịch Yang đang ngồi gần đó. Trong đầu hiện lên đoạn đối thoại ngày hôm qua cô nghe được.
"Chaeyoungnie, con ngồi xuống trước đi, ta có chuyện muốn nói."
Cô ngồi xuống theo như lời Chủ tịch nói. Có gì đó không ổn.
"Chaeyoung à, chuyện con kết hợp với những người khác sẽ bị hủy bỏ. Thay vào đó là Seulgi."
Chủ tịch Yang giọng nói đều đều vang lên. Nhưng nét mặt có chút cứng nhắc. Cảm thấy như lời nói ra không giống như trong người suy nghĩ.
Park Chaeyoung hoàn toàn bị bất ngờ, liền đoán ra được thì ra Kang Seulgi là muốn như vậy. Mặc dù lờ mờ đoán được vấn đề, nhưng lời nói ra lại làm cô thất vọng cùng với tức giận và uất ức. Cười giễu trong lòng. Giọng nói như chất vấn.
"Chủ tịch, con không hiểu. Chắc phải con đã tập luyện rất chăm chỉ sao"
"Ta biết. Có một vài lý do. Con thông cảm cho ta. Ta thật sự thấy có lỗi"
Nhìn nét mặt kiên cường của cô. Chủ tịch rất thất vọng bản thân mình. Tài năng như cô ông thật sự không muốn đẩy lùi. Chỉ là do Kang Seulgi.
"Con có thể không làm nữa. Nhưng tại sao lại là chị ta chứ. Con thật sự khó chịu. Chị ta lại là người không thuộc công ty mình"
Park Chaeyoung hai tay đan chặt vào nhau. Dấu phía sau chiếc áo khoác của mình. Cô không muốn cho chị ta thấy nhược điểm của cô. Ánh mắt liếc nhìn Kang Seulgi một cái.
"Chaeyoung, ta đã quyết định như thế. Còn đừng hỏi nữa. "
Chủ tịch Yang từ chối trả lời. Ông không muốn nói về vấn đề này nữa.
Cô nhìn Chủ tịch, rồi lại nhìn Kang Seulgi. Cô hiểu được, giới giải trí này, có quan hệ một chút thì sẽ không bị chịu thiệt thòi. Cười nhẹ một cái. Cô không nói gì, liền đứng lên rời khỏi phòng họp. Cô không muốn nhìn thấy vẻ mặt dương dương tự đắc của Kang Seulgi.
_____________________________
P/s : vote ủng hộ tui nha 👍
Cảm ơn nhiều 😍😍😍
Đôi lời hỏi thăm của tui.
Mấy bạn được nghĩ hè chưa vậy. Tui thì không có khái niệm nghỉ hè luôn. Tui còn phải đến trường ôn tập 2 tuần nữa để chuẩn bị thi rồi. Mặc dù truyện ra chậm. Nhưng tui đã cố gắng lắm rồi đấy. Mong mọi người vẫn tiếp tục ủng hộ tui nha. 😄
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip