Chap 1
Park Hyomin, nữ vương của đế chế HD, là một trong những người phụ nữ thành công nhất thập kỷ vừa qua của Đại Hàn. Tạp chí Forbes vừa kết thúc đợt bình chọn, đưa ra vị trí 100 phụ nữ ảnh hưởng nhất hành tinh và chủ tịch HD lần thứ 3 lọt vào top 10, mà vị nữ vương của vương quốc hoa lệ ấy còn sớm được bầu chọn là doanh nhân Under 30 của thế kỷ.
Sáng nay, chủ tịch HD đã bay từ Paris về Hàn Quốc, sau khi dự tuần lễ thời trang Thu- Đông, cánh báo giới trong nước đang sẵn sàng để chào đón nữ hoàng.
Việc Hyomin tiếp tục có tên trong danh sách của Forbes khiến cho cổ phiếu MY của HD tăng thêm 5%, con số tăng kỷ lục của sáu tháng đầu năm.
Phóng viên trên TV không ngừng nhắc lại tin tức về Hyomin. Dường như cái tên này còn hot hơn cả những Super Star đang nổi tiếng nhất.
Trong căn phòng rộng lớn, vậy mà chỉ còn tiếng nói phát ra từ TV plasma trên tường, màn hình hiển thị thông tin chính khoáng bên trái bàn làm việc không ngừng biến động. Cả thế giới đều đang chật vật trôi đi, chỉ có con người đang ngồi trên chiếc ghế bọc da Italy cao cấp, vẫn dáng vẻ nhàn tản lạnh lùng, nàng nâng ly rượu, ngắm nhìn thế giới dưới chân mình.
Từ vị trí của nàng, có thể nhìn bao quát hết toàn bộ Seoul. Tấm kính hoa lệ kéo dài từ trần nhà đến tận sàn, láng bóng không một hạt bụi, tầng thứ 50 của tòa nhà chọc trời do tập đoàn HD hoàn thành vào năm ngoái, chính là con mắt Seoul thu nhỏ.
Cửa phòng đột nhiên bật mở, tiếng gót giày nện lên sàn, tạo thành một nhịp điệu nhàn nhã, một người có đôi chân thon dài được bao bọc trong chiếc quần tây đơn giản nhưng lại là hàng thiết kế được đặt làm giới hạn, áo sơ mi trắng phẳng phiu không một vết nhăn. Mái tóc đen xõa dài qua vai, vừa mỹ lệ vừa thuần khiết, khuôn mặt tinh xảo đẹp đẽ, ngũ quan cân xứng hoàn hảo, trên tay cầm một bản hợp đồng, thẳng tiến đến chiếc bàn duy nhất trong phòng
Cô ta đưa bàn tay thon dài, nhẹ nhàng đặt bản hợp đồng lên bàn, sau đó đưa tay lấy điều khiển tắt TV.
Cả căn phòng lại chìm vào tĩnh lặng, cô không nói gì, người ngồi trên ghế cũng không mở lời. Chỉ xoay ghế lại, nheo đôi mắt đẹp, nhìn người trước mắt.
Bầu không khí căng thẳng, lạnh lẽo bắt đầu bao trùm cả căn phòng, Hyomin gõ ngón tay được chăm sóc cẩn thận lên bản hợp đồng trên bàn. Dường như nàng vẫn chưa có ý định làm việc, mặc dù đã sắp đến giờ tan làm.
Vốn dĩ với danh tiếng và sự phát triển của HD, nàng với vị trí chủ tịch công ty, phải ở trạng thái tất bật bận rộn, ăn không kịp, ngủ không đủ. Thế nhưng thần thái của nàng vẫn vô cùng tỉnh táo, khuôn mặt trang điểm tỉ mỉ đẹp đẽ hiện ra, làn da được chăm sóc đến không tì vết, cả người đều toát nên vẻ biếng nhác vô cùng.
''Đưa đến làm gì?''
Hyomin hé miệng nói, liếc về phía bản hợp đồng. Dường như đây là việc dư thừa nhất mà Park Jiyeon từng làm.
''Kinh phí 200 triệu USD, cần có chữ ký chủ tịch''
Người đối diện vẫn giữ thái độ bình thản như thế, giọng nói có vẻ khô khan, không nói một lời dư thừa.
Hyomin cười khẩy, đặt bút ký tên mà không cần đọc bản hợp đồng. Sau đó lại ngả lưng vào chiếc ghế tựa, ngước nhìn trần nhà, chùm đèn trần xa hoa được nàng mua từ một cuộc đấu giá ở Hy Lạp, đang chiếu ánh sáng dịu nhẹ xuống căn phòng.
Jiyeon càng không nhiều lời, cầm lấy bản hợp đồng, quay ngước bước ra khỏi cửa. Trước khi đi còn nhẹ giọng thông báo.
''Halm Eunjung về nước rồi...''
Jiyeon không quay đầu, cánh cửa tự động khép lại, dường như người vừa nói chuyện không phải là cô.
Hyomin nhẹ nhàng mỉm cười, ánh mắt hơi nheo lại tiếp tục nhìn phong cảnh bên ngoài. Chẳng ai biết lúc này trong lòng nàng suy nghĩ điều gì.
Eunjung nhìn đồng hồ, đã qua giờ làm việc rất lâu, Seoul hoa lệ đã lên đèn, cả thành phố chìm trong ánh sáng nhân tạo lạnh lẽo.
Cô tự lái chiếc Rolls Royce màu đen sang trọng, Eunjung lái xe vun vút trên đường, tốc độ đã sớm vượt mức cho phép từ lâu, camera giao thông đã kịp chụp được mấy chục bức hình chiếc xe vi phạm kia.
Trong Queen's hội quán cao cấp giành cho giới tài phiệt Hàn Quốc, căn phòng VV-06 nằm ở cuối tầng 3 của tòa nhà, chiếm trọn hơn một nửa của tầng 3. Đây là căn phòng tổng thống không tiếp đãi người ngoài, hằng năm chỉ được mở cửa vài lần, tiếp đón những vị khách đặc biệt của Queen's.
Trong căn phòng hơn 1000m2 được bày trí như một căn penhouse xa xỉ, Hyomin ngồi trên ghế sofa, chân vắt qua nhau, chiếc váy ngắn cứ thế bị kéo cao, hở ra cặp đùi hoàn mĩ, tuy không phải rất dài nhưng vô cùng thon thả.
Nàng cầm ly rượu nhẹ nhàng lắc chúng trong tay, rượu màu đỏ sẫm sóng sánh trong bàn tay mỹ miều. Park Soyeon ngồi bên cạnh ngước nhìn, khí thế công chúa tôn quý này của Hyomin phải chăng là di truyền, không ai có thể học được.
Vừa ngẩn ngơ bên hông lại đau nhói, một bàn tay với mười ngón tay sơn hồng đính đá lấp lánh đang ra sắc vặn hông Soyeon. Nhìn vẻ mê gái không giấu nổi trong mắt tên kia, Lee Qri tức giận dùng hết sức bình sinh mà vặn. Soyeon đau quá vội rụt người về, cũng không dám la to, nhìn cái người vẫn đeo cặp kính gọng vàng đang ngồi gõ văn bản bên cạnh. Cô mà la to làm hỏng kế hoạch của Jiyeon chắc chắn ngày mai sẽ có khủng hoảng chứng khoáng trên sàn rồi. Dù sao Soyeon cũng mua không ít, nếu làm tên mặt sắt kia mất hứng, khẳng định ngày mai sẽ lỗ chắc.
Soyeon chỉ biết câm lặng xoa hông, nhỏ miệng nhắc khẽ Qri.
''Jiyeon đang làm viêc, đừng làm phiền cậu ấy...''
Nhìn cái vẻ khép nép của Soyeon thì Qri đã bĩu môi khinh thường. Chắc lần trước bị Jiyeon chỉnh đến độ mất mấy con xe yêu quý, Soyeon nhà cô đã sợ mất mật rồi.
Nhớ lần đó Soyeon này vẫn thói cũ mê gái, nhìn chằm chằm Hyomin đang ngủ trên sofa, đầu gối lên đùi Jiyeon đang làm việc trên máy tính. Trong lúc làm việc Jiyeon rất im lặng, nhưng lại bỗng nhiên ngẩng đầu nâng cốc nước lọc, vừa uống nước vừa chỉnh gọng kính, mắt như có như không nhìn Soyeon.
''Nghe nói cậu đầu tư vào cổ phiếu SD không ít nhỉ?''
Soyeon lúc đó không biết tai họa sắp ập đến, giật mình gật đầu lia lịa, còn cười ngốc nghếch bảo Jiyeon giúp mình nâng giá.
Jiyeon chỉ khẽ cười nói Soyeon đừng phiền mình làm việc, nhưng Soyeon chính là đánh chết không đổi, rất thích dài dòng, làm cho Jiyeon đang gõ bàn phím cũng dừng lại không làm nữa, Soyeon còn không biết sống chết kéo Jiyeon đi uống rượu. Sáng hôm sau thì vui rồi, vừa tỉnh dậy mấy trăm nghìn cổ phiếu thành con số 0, cũng phải bán mất vài chiếc xe mới bù lỗ được.
Soyeon lập tức gào thét đến cửa phòng Jiyeon, chỉ thấy Jiyeon nhíu mi hơi mệt mỏi nhìn lên, không kiên nhẫn đuổi khách.
''Nếu cậu còn làm ồn, tin rằng mấy biệt thự trên núi của cậu cũng phải bán lỗ''
Cứ như thế Soyeon không bao giờ dám làm ồn lúc Jiyeon làm việc nữa. Cái người cuồng công việc, lại độc tài tàn nhẫn kia, một khi đã tức giận đúng là không chừa đường lui cho ai cả.
Hyomin lúc nào cũng nhàn nhã như thế, mọi công việc trong HD mấy năm qua, đều là một tay Jiyeon làm chủ, Park* chủ tịch chỉ việc ngồi ở phòng làm việc ký vài hợp đồng lớn, hoặc ở trước mặt báo giới khoe bày vẻ nữ cường bá đạo, thật ra thì cuộc sống sớm chỉ có ăn chơi và hưởng thụ, Soyeon nhìn thấy cũng phải cảm thán. Nô lệ không công như Jiyeon thật sự là nghìn năm có một, cô một bước cũng chưa từng rời Hyomin, thế mà vẫn khiến cho HD vươn lên đến đỉnh cao hôm nay.
Cửa phòng bỗng bật mở, Eunjung tự tin bước vào, Soyeon hơi nhíu mi, không biết tại sao bảo vệ lại dám cho người lạ vào phòng này? Qri liếc mắt nhìn, đối với Eunjung cũng không tính là quen biết, chỉ có điều chuyện của Hyomin cô cũng có biết chút ít.
Jiyeon cũng không tỏ thái độ gì, cô cũng không cảm thấy đối mặt với Eunjung trước mắt thì có gì phải ngượng ngùng. Trong lòng cô, chuyện của bọn họ chẳng tính là gì, cô cũng đã sớm không để tâm đến cái người cứ thích tự mình đa tình kia. Cô chỉ để tâm đến Hyomin của mình thôi, sợ nàng khó chịu nên phải ở bên cạnh nàng...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip