(6)
//
"Hmm, a đau, rất đau..."
Cậu kêu đau khiến Minho càng thêm hưng phấn, mạnh mẽ đẩy vào rồi rút ra.
Song Minho đã rất lâu không làm với ai, bây giờ nếm lại hương vị tình dục có chút kềm không nổi. Bởi vì cơ thể gắng gượng quá mức, vết thương trên vai cậu lại nhói lên, nước mắt sinh lý cũng theo đó chảy xuống mi mắt, mang theo chút nức nở.
"Nhẹ chút, Song Minho!"
Lý trí hắn được thanh âm kia kéo về một ít, động tác thong thả lại, cúi đầu hôn xuống nước mắt cậu.
"Ngoan, một chút nữa sẽ hết đau."
Hắn dùng lực, ra ra vào vào, ma xát lên thành ruột yếu ớt của cậu, đau đớn truyền đến cùng một lượt với khoái cảm.
Động nhỏ nóng ướt của Seungyoon gắt cao vây lấy hạ thể thô tráng của hắn, từng chút một co rút lại, khiến khoái cảm tựa như dòng điện truyền qua toàn bộ cơ thể hắn.
Cảm giác khiến dục vọng của hắn càng dậy lên dữ dội. Minho điều chỉnh tư thế, đặt chân cậu lên khuỷu tay mình, sau đó tăng tần suất va chạm.
Âm rên rỉ nhỏ vụn đan chéo giữa tiếng thở dốc trầm thấp trong phòng không thể áp chế.
Seungyoon thấy thật khổ sở lại thật thoải mái, trên người toát ra một tầng mồ hôi tinh mịn.
Tay cậu bám lên vai Minho, vùi đầu vào ngực hắn, cố gắng nhẫn nhịn nhưng rốt cuộc không chịu được, mới hạ giọng cầu xin hắn.
"Không được, em thật sự chịu không nổi... muốn ra..."
Minho liếm liếm vành tai cậu, trên này cũng nổi lên một tầng mồ hôi mỏng.
"Đợi một chút."
Một đêm này hai người làm tới hai ba lần. Song Minho đứng trước cơ thể vừa nhạy cảm vừa ngây ngô vậy có chút không đành lòng, lúc tận hứng rồi vẫn liên tiếp đòi hỏi làm Seungyoon khóc sưng cả mắt, thanh âm cũng trở nên nghẹn ngào.
Seungyoon cuộn tròn ở trên giường, thân thể khẽ run rẩy, da dẻ ửng lên. Trong lòng nảy lên một loại cảm xúc không thể gọi tên.
"Đây là lần đầu tiên của em." Cậu đột nhiên nói, ngữ khí thật bình thản, giống như một lời này không hề liên can tới mình.
Người nằm cạnh cậu nghe xong có chút sửng sốt. Khi nãy hắn nói Seungyoon không có kinh nghiệm chỉ là trêu cậu thôi.
"Với nữ giới em cũng chưa từng làm sao?"
"Chưa từng."
"Ừ, đã biết."
Seungyoon cũng không hiểu vì sao mình muốn nói ra, có thể chỉ muốn để người kia biết, nụ hôn đầu lẫn lần đầu tiên của mình đều cho hắn.
Đây là lần đầu tiên của em, tuy rằng chúng ta không yêu nhau, tuy rằng chúng ta chỉ mới quen biết có bốn ngày, tuy rằng người bình thường đều cho rằng lần đầu tiên của con trai không quan trọng, nhưng em rất muốn nói cho anh, đây là lần đầu tiên, mà cả đời chỉ có anh là người cùng em trải qua lần đầu tiên này.
/:((( chết tui, cưng muốn ngất/
Song Minho mặc xong quần áo thì xuống giường.
"Nhớ tẩy rửa kỹ một chút, nếu không sẽ sinh bệnh. Em có thể tự làm được không?"
"Em làm được mà."
"Tôi về phòng, nếu có chuyện gì, có thể qua tìm tôi."
Lúc rời khỏi phòng cậu, Minho cũng không lập tức về phòng mà ra ban công châm thuốc, chậm rãi rít một hơi.
Đây thật là một đứa nhỏ không bình thường, rất thú vị, còn "ăn" rất ngon. Kang Seungyoon.
Hai giờ sáng, đêm tối thực yên tĩnh, không có gió cũng không có mây. Cả trời sao chiếu rọi bên trên lộng lẫy vô cùng.
//
Kang Seungyoon từ giờ sống rất yên ổn.
Cậu ngủ từ sáng đến lúc nào tự nhiên tỉnh thì tỉnh, trong bếp sẽ có thức ăn được dì giúp việc để sẵn cho.
Cậu không có chuyện gì làm, có thể ngẫu nhiên đi siêu thị mua ít đồ ăn vặt, trái cây, mua vật dụng cá nhân.
Đôi lúc xuống lầu tản bộ, có thể chào ông cụ mình hay gặp một chút. Có khi ngồi một mình trên giường ngẩn ngơ xem tin tức hôm nay. Nhưng mà hầu hết là ngồi trên sô pha phòng khách xem tivi, chuyển từ đài này sang đài nọ.
Kỳ thực, cậu nên tận hưởng cuộc sống như vậy. Cuộc sống của cậu hai mươi năm nay thật sự quá mức bận rộn vất vả, so với cuộc sống hiện tại hoàn toàn đối lập. Mọi thứ trong tay đều là Song Minho cho, ngay cả việc nhà cũng có dì giúp việc làm, không chuyện gì cần cậu lo lắng.
Nhưng cậu không hưởng thụ vật chất Minho cho mình, mà là hưởng thụ mấy phần an ổn này.
Seungyoon mỗi ngày tỉnh dậy đều không thấy Minho. Người kia thường dậy sớm đi làm suốt đến tối mới về.
Đến một ngày nọ, dì giúp việc không cẩn thận bắt gặp Minho hôn môi cậu ngoài ban công.
Minho thì tỉnh rụi như không có chuyện gì, chỉ đi giải thích với dì một chút, dặn lần sau trước khi vào nên mở miệng chào hỏi.
Nhưng hai má Seungyoon lại đỏ bừng, về sau rất để ý sự hiện diện của dì, không chịu thân mật với hắn. Song Minho sau đó mới đổi lại, nói dì buổi tối đừng tới đây, chỉ cần mỗi sáng qua dọn dẹp và làm bữa sáng là được rồi.
Từ lúc đó, trọng trách làm cơm trưa cơm tối đều rơi xuống người Seungyoon. Thật may Seungyoon học gì cũng nghiêm túc, rất mau thành thạo, không mất bao nhiêu thời gian là có thể làm ra những món y hệt.
Quan hệ giữa hai người bây giờ càng giống chủ nhà và khách trọ, không quấy rầy lẫn nhau, cần gặp thì gọi, bình thường sẽ không nói chuyện quá nhiều, có lúc số tin nhắn qua lại giữa bọn họ còn nhiều hơn cả đối thoại trực tiếp.
Chỉ có lúc ở trên giường Song Minho mới có thể nói nhiều một chút, dỗ dành cậu, cũng coi như nhờ có tình dục làm chất xúc tác. Tới khi chấm dứt, không thấy gì lưu luyến nữa thì tắm rửa, sau đó rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip