Chương 1: Cuộc sống chênh vênh
Lý Uyển Đình đứng ở cửa sổ, ánh sáng mờ ảo của buổi chiều tà chiếu vào căn phòng nhỏ bé của cô, tạo nên một không gian yên ắng nhưng lạnh lẽo. Cô đưa mắt nhìn ra ngoài, thấy những cơn gió mơn man làn tóc của các bạn học đang đùa giỡn, cười đùa vui vẻ. Còn cô, chỉ đứng đó, lặng lẽ như một bóng ma trong thế giới của chính mình.
18 tuổi, một lứa tuổi đầy triển vọng với bao ước mơ và hoài bão, vậy mà cô lại chỉ có thể sống một cách cô đơn trong bóng tối. Những khó khăn trong giao tiếp xã hội khiến cô luôn cảm thấy mình lạc lõng, không thể hòa nhập. Áp lực từ gia đình càng khiến cô cảm thấy nặng nề hơn, những lời trách móc của mẹ cha luôn vọng về bên tai như những tiếng rít ngọt ngào nhưng đầy độc hại.
Cô thậm chí không dám nhìn vào mắt người khác vì sợ rằng mình sẽ làm sai, sợ rằng sự im lặng của mình sẽ khiến người ta cười chê. Những trận cười nhạo ở trường học, những lời nói cay nghiệt từ bạn bè… Tất cả chỉ như những lưỡi dao sắc bén cứa vào trái tim non nớt của cô.
Mỗi ngày trôi qua, cô chỉ muốn biến mất. Dẫu biết rằng điều đó là yếu đuối, là sự từ bỏ, nhưng đôi khi, sự đau khổ và cô đơn lại lớn hơn hết thảy.
Chỉ có một người khiến cô cảm thấy được an ủi – Mạc Thiên Phong. Anh là người duy nhất nhìn thấy cô, không đánh giá, không xoi mói. Tuy nhiên, anh và cô lại giống nhau, hai người đều mang trong mình những nỗi đau riêng biệt, đều cảm thấy mình là kẻ lạ lẫm trong thế giới này. Mạc Thiên Phong là người hiểu cô nhất, dù anh có thô lỗ và lạnh lùng đến đâu đi chăng nữa.
Nhưng rồi, khi tình yêu bắt đầu nảy nở giữa họ, mọi thứ lại không hề dễ dàng. Cảm giác yêu một người mà không thể bày tỏ ra ngoài luôn khiến cô bối rối. Cảm giác cô đơn vẫn đeo bám, ngay cả khi có người yêu thương bên cạnh. Và rồi, cuộc sống của cô càng trở nên chán nản, cho đến khi, một ngày, cô không thể chịu đựng nổi nữa. Cô quyết định kết thúc tất cả.
---
Mạc Thiên Phong ngồi trong căn phòng tối, mắt nhìn vào khoảng không vô định. Anh đã quá mệt mỏi với mọi thứ xung quanh. Từng ngày qua đi, anh cảm thấy mình càng lạc lõng hơn. Dù là một học sinh giỏi, nhưng anh lại chẳng có bạn bè. Mọi người xa lánh anh vì anh quá khác biệt. Anh không thích tham gia vào những cuộc trò chuyện vô nghĩa, cũng chẳng có hứng thú với những cuộc vui chơi mà bạn bè thường làm. Thế giới này đối với anh như một chiếc lồng chật hẹp, và anh là con chim bị giam cầm.
Duy chỉ có Lý Uyển Đình là người mà anh có thể trò chuyện, là người mà anh có thể chia sẻ những suy nghĩ thầm kín. Nhưng ngay cả khi yêu nhau, giữa họ vẫn có một khoảng cách vô hình không thể vượt qua. Đó là sự cô đơn mà cả hai người đều mang trong mình.
Nhưng khi mọi thứ bắt đầu đi vào ngõ cụt, anh và cô đều có quyết định giống nhau. Một quyết định để chấm dứt cuộc sống đầy đau khổ này. Một quyết định tưởng chừng như sẽ là cách để giải thoát khỏi tất cả. Nhưng không ngờ, số phận lại đẩy họ vào một vòng xoáy mới.
---
Khi Mạc Thiên Phong tỉnh lại, anh cảm thấy như mình vừa trải qua một cơn ác mộng. Anh nhìn xung quanh và nhận ra mọi thứ đều xa lạ. Cảm giác này giống như khi anh tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài nhưng lại không thể nhận ra nơi mình đang ở. Một cơn đau đầu nhói lên khiến anh phải nhắm mắt lại. Khi anh mở mắt lần nữa, anh phát hiện ra mình đang nằm trên giường của một căn phòng cổ kính, với những món đồ xưa cũ mà anh chưa từng thấy qua.
Một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên trong đầu anh. "Chào mừng ngài, Lý Thanh Hàn. Tôi là hệ thống của ngài, Miumiu. Tôi sẽ giúp ngài thay đổi vận mệnh và giúp ngài sống sót trong thế giới này."
Sự bối rối và hoang mang khiến anh không thể phản ứng ngay lập tức. Chuyện gì đang xảy ra? Anh đang ở đâu? Lý Thanh Hàn là ai?
Mạc Thiên Phong không có thời gian để suy nghĩ thêm. Hệ thống Miumiu tiếp tục truyền tải thông tin, nhưng trong lòng anh chỉ còn một suy nghĩ duy nhất: Liệu Uyển Đình có thể tìm thấy anh trong thế giới mới này?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip