Chapter 13: Không nhiều không ít
****
Và Suga, cậu không thể tưởng tượng được rằng Jin là loại người ấy.
Không, anh không thể là loại người ấy được.
****
Suga nghĩ thời kì quảng bá I Need U là thời kì đáng nhớ nhất của bọn họ. Mặc dù họ thắng giải Daesangs trong Wings, được mời đến lễ trao giải BBMA trong Spring Day, I Need U vẫn là nơi mà mọi thứ bắt đầu.
Vậy nên khi cậu đứng trên sân khấu cùng với sáu thành viên còn lại, cậu đã biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. MC hét lên tên của họ khi mà số vote của họ cao hơn những gì tất cả bọn họ có thể mong đợi, và họ đã khóc sau sân khấu bởi vì cuối cùng họ cũng thắng.
Để quên đi kí ức này, thật sự nó rất đau. Bởi vì đây là con đường mà họ cứ thế tiếp tục đi lên, giải thưởng nối tiếp giải thưởng, sự nhận biết của cộng đồng quốc tế và có quá nhiều fan mà Suga chẳng bao giờ có thể mơ tới, kể cả trong mộng tưởng lớn nhất của mình. Nhưng phải qua những điều này một lần nữa, niềm vui sướng và hạnh phúc mà không có Jin, thật đau đớn làm sao.
Sau sân khấu, các thành viên bắt đầu rơi nước mắt. Jimin khóc nhiều nhất khi mà mắt thằng bé đã đỏ hoe còn mái tóc thì bù xù. Trước đó, thằng bé đã khóc vì cuối cùng họ đã thắng. Còn bây giờ, Suga nghĩ, có lẽ Jimin khóc bởi khoảnh khắc này rất quý giá và quan trong với họ, với cả bảy người bọn họ, nhưng bây giờ chỉ tồn tại sáu.
Suga nhớ Jin, nhưng cậu đang tính toán.
Thời gian trôi nhanh hơn cậu nghĩ, khi mà họ đã trải qua hết thời kì này đến thời kì khác. Mỗi khi họ làm việc cho một bài hát mới, Suga và Rap Monster đều phải dừng lại một lúc, bởi chất giọng mềm mại, nhẹ nhàng được mong đợi lại chẳng hề xuất hiện. Nó chẳng phải của Jimin, V hay Jungkook. Và điều đó làm cho bài hát cảm giác không đúng.
Sau sân khấu, Suga gửi cho Jin một tin nhắn nhanh khi mà cậu đính kèm tấm selfie của cậu cùng chiếc cúp. Cậu mỉm cười khi tin nhắn được gửi đi. Họ đã trở nên gần gũi hơn khi mà nửa số thành viên đã rời đi để bắt đầu sự nghiệp của mình. Jin nhắn tin lại cho cậu vào nửa đêm, và Suga đã thức đến 4h sáng để nhắn tin với anh.
Jin khác khi ở thế giới này. Không nhiều, nhưng đủ để chú ý tới. Luôn có sự khác biệt khi mà anh ở thế giới này đã trở thành idol khi còn trẻ, còn người ở thế giới kia phải tận khi anh đã trưởng thành, anh mới có thể trải qua cuộc sống của một idol thật sự. Ở thế giới này, Jin hoàn hảo hơn. Anh đã được đào tạo rất tốt, là vua trên các chương trình tạp kĩ, là người khấu động không khí khi mà luôn buông thả cùng với những người 92 line còn lại.
(J-hope đã từng bật một video dance practice của EXO, xem một cách kĩ càng mỗi khi Jin di chuyển ra phía trung tâm. Suga đã hỏi kĩ năng nhảy của anh như thế nào và J-hope chỉ thở dài, ngồi bệt xuống sàn tập nhảy bằng gỗ.
"Hoàn hảo." J-hope nói một cách cay đắng. "Hoàn hảo đến nỗi có thể so sánh với Kai-ssi hay Lay-ssi."
Suga gật đầu nhẹ. "Như kì vọng của SM.")
*
Suga chớp nhẹ mắt khi Jin bước bước phòng của hai người bọn họ, tư thế vẫn hiên ngang và kiêu kì cho đến khi cánh cửa đóng lại và anh trượt xuống. Anh cởi chiếc áo khoác ra, các ngón tay móc vào đai lưng.
"Anh đã đi đâu hôm nay vậy ?" Suga hỏi, mặc dù mùi soju nhẹ lan tỏa trong không khí đã đủ cho câu trả lời.
Jin ngước lên, anh ngạc nhiên rồi nở nụ cười tươi. "Không nghĩ rằng em lại về sớm thế Yoongi à. Anh đi chơi cùng với một vài người bạn khác trong 92 line, để mừng sinh nhật Heeyeon."
Suga gật đầu. "Một cách tốt để giết thời gian. Nhưng mà làm sao các anh không bị bắt gặp vậy ? Có quá nhiều idol ở cùng một chỗ...Giới truyền thông chắc chắn nắm lấy tin tức này."
Jin nhún vai. "Một người của Dispatch bắt gặp bọn anh nợ Heeyeon một sự giúp đỡ."
Gần như bản năng, lòng Suga thắt lại một chút. "Sự giúp đỡ ?"
Jin cào tóc trong khi tay còn lại cởi cúc áo, dừng lại và tặng một ánh nhìn thể hiện sự ghê tởm đến Suga. "Cô ấy không phải như vậy, Yoongi. Kể cả cô ấy là như vậy, thì sao nào ? Có rất nhiều người như vậy trong nền công nghiệp này."
Suga gật đầu, mặc dù tay cậu bỗng dưng chảy đầy mồ hôi.
"Đây là cách ta tồn tại. Không phải ai cũng có được tấm vé đến với sự nổi tiếng."
"Vâng." Suga đồng tình. "Nhưng cuối cùng, chúng ta cũng có được."
Jin chỉ nhăn mày, trước khi nhìn đi chỗ khác và lấy bộ đồ ngủ của mình. "Ồ ! Đấy có phải là điều mà mọi người nghĩ không ?"
Anh quay lại và rời đi, có lẽ là đến phòng tắm và Suga nhìn chằm chằm vào chỗ trống, nơi mà Jin vừa mới đứng.
Jin không phải loại người ấy.
*
"Các anh biết đấy." V nói trong khi cắn môi một cách lo lắng. "Nhớ thời N.O chứ ?" Nhận được những cái gật đầu, cậu nắm chặt tay lại. "Jin hyung đã từng suy nghĩ."
Rap Monster rướn người về phía trước. "Suy nghĩ điều gì hả Taehyung ?"
V hít một hơi thật sâu, cậu nói nhanh đến mức chẳng ai nghe được gì cả.
J-hope nhăn mặt lại. "Nói chậm thôi Taehyung."
V hít thật sâu một lần nữa, cậu nói từng chữ, vô cùng rõ ràng. "BÁN ĐI THÂN THỂ ANH ẤY ĐỂ ĐỔI LẤY CHIẾN THẮNG ĐẦU CỦA TA."
Sau đó là sự im lặng. Suga dường như đã quên cách làm sao để thở.
Jungkook lắc đầu, tay nắm chặt. "Anh không phải là người như thế đâu."
Rap Monster day trán một cách mệt mỏi, cái nhăn mày hằn sâu trên mặt anh. "Làm sao em biết được việc này ?"
"Em nghe thấy khi anh ấy gọi cho Jaehwan-ssi."
Suga cau có "Và Jaehwan-ssi khuyến khích anh ấy làm điều đó ?" Trao đổi thân thể, cậu nghĩ thế.
V lắc đầu "Không. Nhưng em nghĩ Jaehwan-ssi biết ai đã làm điều đó trước đây."
Yên lặng hơn.
J-hope cuộn chân lại. "Anh ấy luôn là người xinh đẹp nhất trong tất cả chúng ta."
*
Jin luôn là một người khó đoán. Tất cả các thành viên đều đồng ý về việc này. Đến tận lúc debut Rap Monster mới hiểu được một ánh mắt của anh hàm chứa điều gì, còn đối với Suga, thời gian vẫn đang thử thách cậu.
Nhưng dù là thế thì vẫn có một điều chắc chắn rằng Jin sẽ không bao giờ bán đi thân thể của mình để đổi lấy chiến thắng đầu tiên của họ. Bởi vì nếu anh đã từng làm thế thì họ sẽ chẳng có bất cứ chiến thắng nào trong thế giới này. Và kể cả khi Jin đã làm điều ấy, anh đã đưa đi cơ thể của mình để đổi lấy hạnh phúc mà cả nhóm đã mong đợi rất lâu, Suga chỉ có thể xin lỗi.
Xin lỗi vì cậu đã khiến cho Jin nghĩ đến một hành động cực đoan như vậy chỉ để có thể nổi tiếng.
Bán đi cơ thể để đổi lấy những lợi ích đã từng phổ biến trong ngành công nghiệp này, không đúng, nó luôn luôn như vậy. Trở nên nổi tiếng luôn là thách thức cho mỗi idol group và một số sẽ đến với cách cực đoan này để có thể vượt qua thách thức ấy. Đôi khi những gì họ cung cấp ở một chỗ sẽ lan ra nhiều chỗ khác.
Đây là cách sự nổi tiếng được hình thành, Suga nghĩ vậy. Sự nổi tiếng được đưa cho những người làm việc vì nó, hoặc được đưa cho những người không xứng đáng. Idol, những người đủ tuyệt vọng để bán đi thân thể mình, thuộc vào loại đầu tiên.
Đây là mặt tối của nền công nghiệp giải trí này. Bởi vì đôi lúc, có tài năng trong việc ca hát và nhảy là chưa đủ. Có nhiều nhóm nhạc mà các thành viên vô cùng tài năng bị cho tan rã bởi vì công ty không muốn phí thêm tiền vào họ nữa, hoặc là ban đầu nhóm nhạc ấy không thu hút được nhiều fan. Tự sát, hiếp dâm, tình dục và thuốc phiện là những khía cạnh tiêu cực của cái gọi là thế giới của sự nổi tiếng mà nhiều người muốn tham gia vào.
(Những người như Jin biết mình đang làm gì khi họ bước vào ngành công nghiệp này, những người như Suga và Rap Monster thì không, bởi tất cả những gì họ muốn là sáng tạo âm nhạc. Có lẽ đó là lí do tại sao hai người họ luôn có nhiều mối nghi ngờ nhất trong cả nhóm.
Bởi họ chẳng thể tin được ai trong nền công nghiệp này. Danh tiếng rời đi nhanh như lúc nó đến với bạn.)
Họ là con mồi và kẻ thù luôn ẩn mình xung quanh, họ không thể biết, cũng chẳng thế thấy.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip