Câu chiện mất đồ
1. Thìa sữa chua bí mật
https://youtu.be/J3RhbVkVdbU
Hì mình đi mua sữa chua mà, vài ngày qua 1 lần. Ngoài anh đúng gu mình thì còn có 1 anh nữa. Rất hiền. Ôi mê nhất mấy người dịu dàng đó. Thường mua thỉnh thoảng mình sẽ xin thêm thìa. Mà cô bán lẻ á, nên số thìa chắc ko nhiều. Hên xui có lần cô cho mình vài thìa, có lần thì có 1 bọc nguyên túi thìa. Nhưng mà nhé, hôm ấy mình đi mua, vẫn 1 dây sữa chua có đường như bình thường thui, ko xin thêm thìa nhé. Và người lấy là anh còn lại trong quán vì mình vừa gặp anh mình thích đi chở hàng ở ngoài đó. Lúc mình order thì cô bảo anh ấy vào lấy. Mình ko kiểm tra gì, trả tiền rồi về.
Ôi lúc về cất tủ, mình thấy có 1 bao thìa nguyên kẹp trong cái khe của 4 hộp sữa chua í. Ui chời như là một món quà í ạ ~ Bất ngờ vì vui luôn ý. Cảm giác có người lén tặng quà cho mình thật thích (dù chắc là ko phải thế đâu =))). Cảm giác như mình là người đặc biệt í, ví như anh ý bảo anh này đối xử đặc biệt, quan tâm mình 1 chút í. Ui. Đúng là sự an toàn đến từ cảm giác được thiên vị, được xem là ngoại lệ, được chú ý, được quan tâm.
Nhất định người iu của em cũng phải đối xử đặc biệt với em nhé. Nhớ lén lút tặng quà cho em nhé em thích lắm.
2. Hôn trả cccd
https://youtu.be/BLkQtJ1q8Uo
Hihi đợt trước thi Luật Hành chính xong mình có để quên cccd, sau đó có bạn nhặt được í. Thì bạn í đăng bài rồi trả mình. Lần đầu hẹn gặp mình phải chờ đến tận 10h đêm, trong khi bạn í quên ko để ý điện thoại, hẹn ngày thi vào thứ 7. Đợt ấy mình, cay lắm =)))) ko quý nữa, mắc công quá à. Thì hôm đến nhận cccd, mình cũng có cảm nhận tốt. Cái phong cách bạn í giống như nhà lãnh đạo í. Rất đàn ông. Rất kiểu sếp lớn. Cũng ko phải là chuyên nghiệp nhưng mà đủ tự tin để khiến người ta an tâm. Mình thấy con trai mà làm hoạt động trong LCĐ từ ĐH, kiểu sẽ có tham vọng, năng động, có trách nhiệm.
Thứ nhất bạn cao hơn mình, mình phải ngước lên để nhìn bạn.
Thứ hai tác phong của bạn í, từ từ, chậm nhưng chắc chắn. Nó ko kiểu phải cuốn theo người khác như mình. Bởi vì bạn hẹn trước giờ thi mà mãi 10p nữa vào vòng thi mới thấy bạn đến. Đến cũng rất từ tốn =))
Thứ ba giọng cũng bạn cũng gây chết tim đấy. Huhu sao toàn gặp người cực phẩm giọng trầm ấm muốn bắt về thế này huhu. Mình nghĩ bạn sau này sẽ có thể làm giám đốc hay trưởng phòng kinh doanh gì đấy. Thích phong thái của bạn lắm nha <3 Tại cái giọng bạn cũng giống lãnh đạo í, nghe có quyền lực, chậm rãi mà uy quyền =))) Nghe muốn làm HR lắm rồi đấy.
Thứ tư là bạn ko câu nệ, mình cho kẹo với quýt, bạn nhận liền. Hay con trai thì thế nhỉ? Bạn đón nhận mọi thứ thật nhanh chóng, như cách nó vốn thế. Ok mình cảm thấy điều đấy. Hơi bất ngờ thôi nhưng đó là tất thảy ấn tượng tốt của mình về bạn hôm ấy.
À thứ năm là bạn chủ động đến tìm mình. Mình ko biết bạn từ đâu ra luôn đấy dù mình đến trước. Mình nhắn là mình đối diện thang máy, bạn bảo thấy rồi thế mà mình đéo thấy bạn, bạn thấy mình trước, nhắn hỏi "Áo khoác hồng dko?" làm mình phải quay đầu nhìn xung quanh nhưng đéo xác định được bạn. Và bạn qua. :))? Hoang mang đấy. Nhưng đó là điểm thú vị. Mình sẽ học hỏi hihi.
3. Lại là câu chiện mất đồ
https://youtu.be/RQmy02UunH4
Mọi người ạ, mình sốc.
Lại rơi đồ tiếp mà. Lần này mình còn ko hề biết. Và người thông báo cho mình lại là bạn í. Dcm.
Hôm í mình có xách sách đến thư viện để trả, mình lười lấy cái chứng chỉ qpan ra khỏi cặp. 3 quyển khá nặng nên mình ko đeo cặp, sợ nó rách =))) mình xách thôi. Chắc làm rơi lúc í vì nghe bạn trả mình bảo nhặt được ở tận bên Trần Đại Nghĩa. Hóa ra vừa xuống xe phát rơi luôn =)))
Thì mình vẫn ko biết gì cho đến khi đang ngồi thong thả ở thư viện. Có tin nhắn. "Bạn oiii". Từ bạn í. Gửi cho mình 1 cái ảnh. Á dm cc qpan của mình????? Mình ko biết là bị rơi luôn mà. Mình sốc vcl. "Có phải c bị mất cc qpan ko". Vâng đúng mình ạ. Sợ thật như kiểu suốt ngày mất đồ. Hóa ra bạn của bạn í nhặt được ạ. Bạn í cho mình link face để nhận lại. Mà cái cách nói, nghe giống anh Huy cơ, cả 2 anh Huy luôn nha. Kiểu rất là có ý kiến của mình ý. Mình nói với bạn như kiểu mình đang nhắn với sếp á bạn. Cái phong cách của bạn. Đúng là ko thể đùa được. Mình có lời rất khen nha.
Hy vọng sau này gặp lại bạn khi bạn đã thành sếp lớn. Mình là một luật sư, chuyên viên pháp chế, phiên dịch viên giỏi. Chúng mình có cơ hội hợp tác và là cộng sự của nhau ha. Cảm ơn bạn vì đã nhận ra mình. Xin hứa sẽ ko làm rơi gì nữa. Nhặt được lần nữa chắc mình nhục hơn cọng bún quá trời.
Nhớ nhé, nhất định sẽ gặp lại nhau trong tương lai nhé. Rất muốn thấy hình ảnh bạn của tương lai. Để mình tham khảo hihi.
4. À =))) Bao giờ mình mới có thể lại viết về ông. Ông quên mình rùi à? Tệ. Mình đã và vẫn luôn chỉ thể với mỗi mình ông thôi đấy. Vậy mà ông lại quên mình luôn à. Ko phải vậy đúng ko. Vì mình vẫn luôn nhớ ông. Quý ông. Thôi ko mong đợi nữa vậy. Ko mong đợi ở ông nữa. Nhưng vẫn quý. Nhưng vẫn cần ông mở lời. Ông mở lời đi.
Nhanhhhh. Còn bánh trung thu. Lì xì cho mình. Rủ mình đi chùa đi. Đi xem phim. Dcm ông mà có ngiu rồi thì thôi đi vậy. Có chưa?
Ông nhắn mình đi. Để mình gỡ block.
Please.
PS: VCL vừa vào face chị HP mới nhớ ra chưa kịp trêu ông chiện đấy. Sau này tôi sẽ thắc mắc. Con ảnh chụp sau lưng ngồi trên mỏm đá với video trên insta đăng lúc 11h trưa. Tôi dám cá là ông cũng thích thôi. Nên mới quay. Đĩ mẹ cái đồ dẹo, thả thính dạo. Ôi đúng là trai alime. Có 1 dàn harem. DCM ông.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip