4. Sự sắp đặt âm thầm



Sau lần đi ngang lớp học Toán, nghe thấy thầy D nhắc về thầy N, lòng thầy M dậy sóng. Hắn không để lộ ra, vẫn giữ vẻ điềm tĩnh của một phó hiệu trưởng. Nhưng từ hôm ấy, thầy N bắt đầu nhận thấy công việc của mình bỗng... nhiều hơn một chút.

Các kế hoạch chuyên môn, báo cáo, kế hoạch dự giờ… đều vô tình được thầy M giao thêm cho thầy N. Những việc không quá lớn, nhưng đủ để buộc thầy N phải thường xuyên tìm thầy M để xin ý kiến, trao đổi, xác nhận.

Thoạt đầu, thầy N nghĩ đơn giản: “Có lẽ thầy M tin tưởng mình.” Anh không phàn nàn, vẫn vui vẻ nhận trách nhiệm. Mỗi lần chưa rõ, anh lại chủ động bước sang phòng phó hiệu trưởng, gõ cửa và mỉm cười hỏi:

“Thầy M, chỗ này tôi làm vậy đã ổn chưa ạ?”

“Thầy M, phần này cần bổ sung thêm gì không ạ?”

"Thầy M..."

Thầy M ngồi đó, mắt dán vào từng cử chỉ của thầy N. Hắn thích cái cách thầy N khẽ nhíu mày khi đọc tài liệu, thích giọng nói dịu dàng xen chút hóm hỉnh khi muốn làm bớt căng thẳng. Và nhất là… hắn thích cái cảm giác anh chủ động bước về phía mình.

Đằng sau sự khó chịu khi thấy thầy D “nhắc tên N” trong lớp học, thầy M lại tìm thấy một niềm vui thầm kín: hắn  đã thành công ép thời gian của thầy N phải gắn chặt hơn với mình.

Thậm chí, có những việc hắn hoàn toàn có thể giao cho người khác, nhưng thầy M vẫn cân nhắc, rồi viết tên thầy N vào danh sách phụ trách. Lý do đưa ra thì luôn hợp lý, không ai nghi ngờ.

“Thầy N đã quen với việc này rồi. ”

“Thầy N cẩn thận”

“ Thầy N làm tôi sẽ yên tâm hơn”…

Thầy N thì không hề hay biết. Anh vẫn cho rằng đó chỉ là trách nhiệm, và vẫn giữ thái độ vui vẻ. Anh coi việc tìm thầy M để hỏi ý kiến là chuyện bình thường giữa cấp dưới – cấp trên. Nhưng mỗi lần anh gõ cửa bước vào, hắn lại thấy tim mình đập nhanh hơn.

Có những đêm thầy M ngồi một mình trong phòng, nhớ lại từng ánh mắt thầy N nhìn mình khi nói “Dạ, tôi hiểu rồi ạ”, nhớ cái cách anh vô thức đẩy gọng kính khi căng thẳng. Hắn cảm thấy hạnh phúc kỳ lạ, như thể hắn đã ràng buộc được anh vào quỹ đạo của mình, một cách hợp lý, hợp pháp, không ai có thể chất vấn.

Còn thầy N – vẫn dành trọn tâm trí cho nghề dạy học. Anh không biết rằng, chính sự nghiêm túc và trách nhiệm của mình đang trở thành cái cớ để một người khác âm thầm biến tình yêu thành sự sở hữu.

---

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #đammỹ