19


Chỉ cần anh tin em, dù thế nào em vẫn đợi anh.

————

Sân khấu sẽ bắt đầu sau 2 phút
Chuẩn bị ghi hình

Nghỉ 5 phút

Sân khấu sẽ bắt đầu sau 2 phút

Chuẩn bị ghi hình

Nhưng tiếng báo bắt đầu rồi lại nghỉ. Nối tiếp nhau, cảm giác lo lắng bất chợt rồi chậm lại vài phút, cảm giác rung động rồi tĩnh lại, tất cả rối lên trong tâm trí em. Park Jimin ở ngay bên cạnh, chỉnh lại tai nghe, ngày tổng duyệt thứ 2 anh mặc chiếc áo khoác dài, chiếc mũ kéo sâu xuống dưới che cả hai bên mắt. Trông anh mệt mỏi vô cùng, từng nhịp thở liền nhau không ngắt kịp, em thoáng thay đổi nét mặt, tự hỏi tại sao lại vắt kiệt sức anh nhiều đến thế. Park Jimin của em dù gì cũng là con người, dù gì cũng cần được sống như một con người...

Chaeyoung ngồi lại chỗ Jimin đang nghĩ ngơi, cúi xuống nhìn anh qua lớp mũ đen che kín. Anh không đỏ mặt ngượng ngùng, cũng không cười, chỉ ngả về phía sau tránh ánh nhìn Chaeyoung. 2 tuần kể từ khi em theo đuổi Jimin, em kể cho Jimin nghe về đủ thứ trên đời, những thứ ăn gần đây cũng đổi thành những món Jimin thích nhất dù nó rất dễ tăng cân đối với idol nữ. Jimin sợ em sẽ buồn, cũng sợ em lo lắng. Anh nghe câu chuyện Chaeyoung kể về thế giới đầy những điều kì lạ với em, về những ngày tăng cân chỉ vì muốn ăn những thứ Jimin thích. Anh nói làm thế không tốt, mọi người sẽ lo lắng. Chaeyoung đã không còn làm vậy nữa, em hỏi liệu anh cũng lo lắng hay không. Anh nói, chắc vậy.

Nhưng hôm nay, lần gặp nhau thứ 2 sau 2 tuần ấy, Park Jimin tránh em. Anh không còn nhắc  phải đi lại cẩn thận, cũng không còn hỏi về những câu chuyện kì lạ kia nữa. Em tự bảo mình, rằng do anh mệt quá, anh không nên nói nhiều vì giọng anh sẽ bị lạc đi rồi không còn quanh quẩn bên Jimin nữa. Chaeyoung biết anh sẽ đến chỗ Seulgi, anh sẽ quan tâm và nói chuyện với cô ấy rất nhiều. Như cách anh làm với Chaeyoung những năm trước.

Jimin. Sau lễ trao giải anh sẽ làm gì?

Sao em lại hỏi thế?

Em muốn... Em muốn cùng anh chúc mừng

Về lần solo debut sao?

Không. Về sân khấu lễ trao giải. Chỉ hai người thôi...

Anh sẽ suy nghĩ thêm. Chaeyoung này, em có thể cùng anh đến chỗ này được không?

Dạ?

Chaeyoung hỏi ngược lại, mọi thứ chìm trong khoảng im lặng ngắn ngủi rồi bị sự bối rối của Chaeyoung làm tan biến hết. Em đi cùng Jimin đến nơi mà anh bảo ấy, quán cà phế thú cưng cũ không có lấy một vị khách. Người chủ ngồi trên sàn nhìn những chú cún đang ăn ngấu nghiến đồ ăn trong bát, thấy chuông cửa rung, anh ta theo phản xạ nhìn theo, thấy Jimin cũng không quên cười và trêu đùa vài thứ. Taemin là tên anh ta, một người khá thân với Jimin thời đại học. Chaeyoung cúi chào Taemin, hy vọng anh ta nói ra rằng nhìn cô rất quen, kiểu như thường xuyên đến cùng Jimin chẳng hạn.

Thấy Chaeyoung, Taemin nghiêng đầu, suy nghĩ một lúc lâu. Cô gái này quả thực rất quen. Anh chỉ vào tấm poster dán trên tường rồi nhìn Chaeyoung, nét mặt anh lần này bất ngờ hơn. Anh bạn Jimin nổi tiếng của anh, đi cùng một người vô cùng nổi tiếng khác, anh ta cá rằng có gì đó giữa hai người.

Đồ uống được mang đến trong khi Chaeyoung đang bận chơi đùa với mấy chú cún bằng quả bóng trên tay mình. Jimin gọi cô cũng đã hai, ba lần nhưng cô hoàn toàn không để ý. Mọi sự quan tâm đều dành cho mấy cậu bạn 4 chân đang tung tăng trước mặt.

Em xin lỗi. Tại em mải chơi với mấy em cún quá nên không để ý.

Không sao..em mau uống đi. Nếu không sẽ không còn mát

Chaeyoung cười xấu hổ nhận lấy cốc smothie được đẩy về phía mình. Cảm giác ngập ngừng rồi lại thôi, cứ thế em chẳng còn muốn biết tại sao Jimin lại đưa em đến đây nữa. Em không muốn thời gian này sẽ trôi qua vô nghĩa như thế. Dù gì đây cũng là nơi nhiều kỉ niệm giữa hai người nhất, cũng là nơi Park Chaeyoung em đã rung động với Jimin dù sau đó em lại bỏ qua nó. Và, ngoài nơi này ra, em và Jimin chẳng còn nơi nào khác.

Chaeyoung. Có phải em nói sẽ đợi cho đến khi anh trả lời phải không? Em nói đi. Em muốn anh trả lời điều gì

Chúng ta... Có thể bỏ qua hết mọi chuyện mà trở về bên nhau được không? Em biết anh có Seulgi, cũng chẳng mong một câu trả lời như mong muốn. Chỉ cần anh nói không, em chắc chắn sẽ không xuất hiện trước mắt anh thêm một lần nào nữa. Chỉ cần anh nói có, em dù có chết cũng không từ bỏ anh, cho đến khi nào anh chán em và bỏ đi, em sẽ buông tay anh.

Chaeyoung đã cố gắng để không rơi vào trạng thái tĩnh lặng đến khó chịu này. Nhưng dù thế nào, giữa hai người vẫn không thể thoát khỏi điều ấy. Em lén ngước lên nhìn Jimin, đôi mắt sợ hai thoáng run lên. Jimin hòa vào ánh mặt trời vàng muộn, nhẹ cúi đầu cười em. Gì thế? Câu nói của em rõ ràng rất dài, cũng vô cùng thật lòng, vậy mà Jimin lại thấy buồn cười lắm hay sao? Chẳng hề hấn gì với điều ấy, cuối cùng Jimin của em cũng đã cười rồi, nụ cười mà đã mấy năm qua Chaeyoung đã chẳng còn nhớ rõ. Thứ mà chính Chaeyoung em đã ví nó như ánh mặt trời ban sớm, đẹp đẽ hơn bất kì thứ rạng rỡ khác mà em đã bỏ lỡ.

Em ngốc quá... Anh với chị Seulgi chẳng có gì cả. Sau khi chia tay em thì mấy năm sau ra mắt, chị Seulgi cũng giống như anh nên có thứ để chia sẻ với nhau thôi. Chị ấy thích người khác, và anh cũng thế...

Anh nói với em tức là em là người quan trọng phải không... Anh thích người khác rồi sao?

Người khác ấy tên Rosé, thành viên của BlackPink. Cũng là người ngồi ở trước mặt anh này.

Em chống tay lên cằm nghiêng đầu hỏi anh chăm chú, nghe anh nói lại bối rối nhìn xung quanh. Sao câu trả lời của anh lại lạ lùng thế, chẳng giống với những câu đồng ý bình thường của những người con trai khác gì cả.

Thế là. Anh Jimin sẽ không phũ với em nữa, sẽ không cố bơ em đi phải không?

Em nghĩ xem?

Em không biết.

Vậy em biết vì sao anh lại đưa em đến đây không?

Không...

Đối với anh, đây là nơi đầu tiên chúng ta bắt đầu hẹn hò. Hôm nay anh đưa em đến đây, chúng ta bắt đầu hẹn hò nhé?

Jimin nhìn em cười, trả lời một câu đồng ý thật lớn rồi ngồi nhìn anh chăm chú cả buổi. Chưa bao giờ em rạng rỡ thế này bên cạnh anh trước kia. Mấy ngày qua không thể chả lời tin nhắn của Chaeyoung đầy rẫy trong điện thoại, mỗi lần cầm mic lên, Chaeyoung sẽ gửi tin nhắn đến và mỗi lần Jimin cầm điện thoại bấm vào hộp thư của em, thông báo bắt đầu lại kịp đến. Không phải vì lịch trình dày đặc, mà vì không được gặp em nên tâm trạng Jimin mới vô cùng khó chịu. Đến khi gặp rồi lại bối rối mà tránh đi khi nhận ra em ở ngay sát.

Và rồi ngày này sẽ đến, Park Chaeyoung nhận ra em yêu Park Jimin vô cùng

Park Jimin nhận ra anh yêu Park Chaeyoung nhiều hơn bản thân mình thấy....

———

Các trế chuẩn bị tình thân ngược tâm nữa chưa :))

Nì, để mị nói cho mà nghe 😝😝😝

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip