Chương 2.1: Keep you [R18]
WAR: Nagumo x Reader, OCC, gore, R18, non-con, dark.
(Mình định đăng chương này vào ngày mai - là sinh nhật của mình cơ. Nhưng mai lịch bận cả ngày nên mình đăng sớm hôm nay nha)
----------------
Nagumo đưa Y/n trở lại căn phòng quen thuộc. Gã sải bước nhanh chóng, vòng tay ôm em dịu dàng. Gã đặt em lên giường một cách nhẹ nhàng như thể em là một món đồ sứ dễ vỡ.
"Em thật sự làm anh thất vọng đấy, Y/n."
Gã nói, giọng điệu mang sự trách móc nhẹ nhàng.
Gã lấy chiếc xích bạc, khóa cổ chân của Y/n lại. Tiếng "cạch" khô khốc vang lên, kết thúc mọi hy vọng chạy trốn còn sót lại.
Sau đó, Nagumo lấy hộp sơ cứu. Gã không vội vàng xử lý vết thương của mình. Thay vào đó, quỳ bên giường, bắt đầu xử lý những vết trầy xước trên người Y/n do quá trình chạy trốn trong rừng. Vẻ mặt gã tập trung, tỉ mỉ bôi thuốc sát trùng lên những vết trầy trên cánh tay, trên chân em, và dán băng cá nhân.
Y/n cứng đờ như một khúc gỗ. Em nhìn chằm chằm vào vết máu vẫn đang ứa ra trên vai Nagumo, nơi mảnh thủy tinh đã cắm vào. Không phản kháng, không nhúc nhích, tâm trí em trống rỗng.
"Đau không?" Nagumo hỏi, gã thổi nhẹ lên một vết xước trên đầu gối em.
"Anh đã nói rồi mà, bên ngoài nguy hiểm lắm. Em không nên tự ý đi đâu cả."
Sau khi băng bó xong xuôi cho Y/n, Nagumo mới quay lại xử lý vết thương của chính mình. Gã tự xử lý vết thương cho mình một cách thành thạo, dường như vết đâm đó không ảnh hưởng gì đến gã. Gã sát trùng, dán một miếng băng gạc lớn, và mặc một chiếc áo mới.
Sau khi băng bó xong, Nagumo quay lại bên cạnh Y/n. Gã ngồi xuống mép giường, ánh mắt gã nhìn em đầy thâm tình, chứa đựng sự tha thứ và chiếm hữu.
Bàn tay to lớn của gã nhẹ nhàng vuốt ve mắt cá chân em, nơi xiềng xích lạnh lẽo đang bao bọc. Gã trượt dần lên, xoa bóp bắp chân em, rồi dừng lại ở đùi.
Y/n không phản kháng, cơ thể như bị tê liệt bởi sự kinh hoàng. Em không thể co chân lại.
Nagumo tiến gần hơn, gã khẽ cúi xuống, hôn lên mặt em. Từng chút một, dịu dàng, gã hôn lên khóe mắt, gò má, rồi lướt qua vết sẹo dài ở khóe miệng em. Mỗi nụ hôn đều dịu dàng, một sự tôn sùng bệnh hoạn dành cho em.
"Anh không giận em đâu. Em chỉ là hơi bướng bỉnh thôi." gã thì thầm.
Bàn tay gã luồn vào phía sau gáy em, những ngón tay dài luồn qua mái tóc đen. Gã nhẹ nhàng xoay gương mặt Y/n về phía gã, buộc em phải đối diện với đôi mắt đen sâu thẳm.
Và rồi, môi gã chạm vào đôi môi khô nứt của em.
Một dòng điện chạy qua cơ thể Y/n. Em giật mạnh cơ thể lại, cố gắng lùi đầu ra xa, tránh né.
Em phát ra những tiếng kêu phản kháng vô ích. Nhưng Nagumo đã giữ chặt em, cơ thể gã ghì sát, kéo em lại gần hơn. Y/n cảm thấy nước mắt chực trào ra, sự bất lực khi không thể nói, không thể cầu xin gã dừng lại.
Cơ thể em bị ép sát vào lồng ngực gã. Nagumo nhìn thẳng vào đôi mắt đen ngấn nước của em, ánh mắt gã vừa có sự tàn nhẫn, vừa có sự thỏa mãn.
"Ngoan nào, em cần phải học cách chấp nhận anh."
Nagumo nhẹ nhàng đưa ngón tay trỏ luồn vào miệng em, tách hàm răng đang nghiến chặt ra. Khi miệng em hé mở vì bị ép buộc, Nagumo cúi xuống, không còn sự dịu dàng. Nụ hôn trở nên chiếm hữu và hung bạo. Lưỡi gã luồn vào trong, khuấy động khoang miệng của em một cách thô bạo.
Tay còn lại của Nagumo giữ chặt đùi Y/n, đảm bảo em không thể vùng vẫy hay trốn thoát. Y/n nhắm chặt mắt, bất lực. Cả cơ thể em run lên, em cảm nhận được sự ghê tởm dâng lên cuộn trào, nhưng em không còn sức để phản kháng.
Sau nụ hôn, Nagumo lui lại một chút. Gã nhìn Y/n, người đang nằm trên giường, run rẩy và kiệt sức. Nagumo thản nhiên mỉm cười, bàn tay gã vuốt ve gò má ướt đẫm của em.
"Đừng buồn. Anh biết em thích mà. Em chỉ là chưa quen với cách yêu của anh thôi."
Y/n nằm đó, cố gắng hít thở. Cảm giác ghê tởm và nhục nhã đang nuốt chửng em.
----------------
Nagumo lại tiến sát, vẻ mặt gã trở nên ám ảnh hơn. Một tay gã vươn tới, siết nhẹ cổ Y/n. Cảm nhận nhịp đập tuyệt vọng của em dưới lòng bàn tay.
Tay còn lại, gã cầm một con dao găm nhỏ.
Y/n mở to mắt. Hơi thở em bị nghẹn lại, lồng ngực em phập phồng lên xuống trong sự hoảng loạn. Em dùng cánh tay trái yếu ớt, cố gắng nắm lấy cổ tay Nagumo đang bóp cổ mình, nhưng lực của em chẳng thấm vào đâu so với sức mạnh của gã.
Nagumo nhìn chằm chằm vào đôi mắt em, sự thích thú dâng lên trong đôi mắt gã.
"Em sợ sao?"
Gã dùng con dao găm lướt một đường lên chiếc áo. Lưỡi dao sắc bén lướt qua vải, Nagumo dùng lưỡi dao, nhẹ nhàng hất những mảnh vải rách sang hai bên.
Đôi mắt gã dừng lại trên bộ ngực phập phồng trước mắt gã, ẩn sau áo lót ren đen. Lưỡi dao găm lại nhấc lên, nhanh chóng cắt đứt dây áo lót.
Chiếc áo lót rơi xuống, bầu ngực nhỏ nhắn của Y/n bật ra hoàn toàn.
Nagumo nheo mắt nhìn, tập trung vào hai đỉnh đầu vú đang cương cứng vì lạnh. Gã bật cười thành tiếng.
"Nhìn em kìa. Em đang hưng phấn đấy à? Thật là một cô gái hư hỏng."
Nagumo buông tay khỏi cổ Y/n, trả lại không khí cho em. Gã cúi xuống, áp môi vào bầu ngực nhỏ nhắn, trắng ngần của em.
Ban đầu, gã nhẹ nhàng, cực kỳ nhẹ nhàng hôn lên bầu vú, như thể đang nâng niu một bông hoa quý giá. Y/n cảm thấy da thịt mình nổi gai ốc. Nhưng sự dịu dàng của Nagumo không bao giờ kéo dài.
"Thơm quá."
Ngay sau đó, Nagumo cắn lấy núm ti, day nghiến trong miệng, mút mạnh. Y/n đau điếng, em cong người lại, cố gắng đẩy vai gã ra, nhưng gã vẫn ghì chặt, giữ em lại. Nước mắt em nóng hổi lăn dài xuống thái dương.
Gã mút mạnh như một đứa trẻ thèm khát. Sau một hồi, Nagumo mới nhả ra, đầu ti sưng đỏ, ướt nhẹp nước bọt của gã.
"Tiếc thật." gã than thở, giọng đầy thất vọng.
"Thực sự rất muốn uống thử sữa của em mà."
Nagumo chuyển sang bên kia. Hai ngón tay gã kẹp lấy núm ti còn lại, day day, thỉnh thoảng kéo nhẹ, trêu đùa một cách tàn nhẫn.
"Vòng một của Y/n nhỏ thật, dễ thương lắm."
"Vừa vặn trong tay anh." Gã nói với giọng điệu thích thú.
Ngón tay gã gảy qua gảy lại, đùa nghịch với núm vú sưng đỏ.
Nagumo vẫn giữ vẻ mặt thỏa mãn khi nhìn ngắm bầu ngực sưng đỏ của Y/n. Ánh mắt gã lướt xuống, dừng lại ở nửa dưới cơ thể em.
(Vì Nagumo đã xích cổ chân Y/n 24/7, nên em thường ko được mặc quần 👌)
Nagumo dịch chuyển, bàn tay to lớn của gã trượt xuống. Gã vén nhẹ tà váy lên, nơi riêng tư của Y/n ngay lập tức phơi bày trước mắt gã.
Bàn tay Nagumo vuốt ve từ đùi, trượt dần lên phía trong, nhẹ nhàng miết. Từ từ banh hai chân em ra, ngắm nhìn khung cảnh trước mắt. Nagumo hít một hơi sâu, cổ họng gã khô khốc, ánh mắt gã chứa đựng sự thèm khát dữ dội.
Tay gã không tự chủ mà di chuyển đến gần, ngón tay mân mê bên ngoài. Gã nhẹ nhàng vuốt ve cánh hoa mềm, ẩm ướt.
Y/n lúc này đã hoàn toàn bị nhấn chìm trong nhục nhã. Em nghiến chặt răng đến mức đau buốt. Em dùng tay trái, bấu chặt vào cổ tay gã. Móng tay em cắm sâu vào da thịt Nagumo.
Nhưng Nagumo không hề hấn gì. Gã chỉ giả vờ nhăn mặt một chút, vẫn giữ cái giọng lười biếng, cợt nhả.
"Ôi, đau quá. Em không được làm đau tay anh. Tay này còn phải chăm sóc em đấy."
Gã đột ngột buông em ra, nhanh chóng lấy một chiếc còng tay, không chút lưu tình, còng luôn tay trái đang cố phản kháng của Y/n vào đầu giường.
"Ngoan nào."
Y/n hoàn toàn bị khóa chặt vào giường. Em nhìn vào sự bất lực của chính mình, nước mắt tuôn ra ướt đẫm gối, sự tuyệt vọng hóa thành những tiếng "ư... ức" nghẹn ngào trong cổ họng.
Nagumo lại gần, tách hai chân Y/n ra, ghì chặt đầu gối em xuống nệm. Hắn lại tiếp tục công việc bị gián đoạn của mình.
Ngón tay gã khám phá nơi tư mật, sự ẩm ướt vì sợ hãi của em khiến gã càng thêm hưng phấn. Gã dùng hai ngón tay, nhẹ nhàng nhưng kiên quyết banh hai mép âm hộ của Y/n ra, lộ ra lỗ lồn hồng hào, nhạy cảm bên dưới.
Gã cúi sát xuống, hơi thở ấm nóng của gã phả vào.
"Không ai có thể thấy em thế này, Y/n. Chỉ có anh thôi."
Nagumo không cho Y/n bất kỳ cơ hội nào để định hình lại suy nghĩ hay phản ứng, thọc thẳng hai ngón tay vào bên trong.
Y/n cảm thấy sự xâm nhập đột ngột và lạnh lẽo. Cơ thể em co rúm lại.
"Thả lỏng ra, Y/n. Em căng thẳng quá." Nagumo nói, giọng gã khàn đi vì phấn khích.
Ngón tay gã ra vào không đều, chúng di chuyển loạn xạ bên trong, khám phá mọi ngóc ngách, như đang tìm kiếm một thứ gì đó. Gã ấn vào thành âm đạo, di chuyển đến khi Y/n run bần bật. Bên trong em thít chặt, mút lấy ngón tay gã như phản xạ không kiểm soát được.
Nagumo thỏa mãn.
"Thấy rồi. Em là một cô gái hư hỏng đấy." giọng gã đầy chế giễu.
Ngón tay gã ra vào dồn dập, ấn mạnh vào điểm sướng của em. Bên dưới, dịch tình ngày càng tiết ra nhiều. Y/n cố gắng cắn môi để ngăn tiếng rên rỉ vô tình thoát ra.
Quần Nagumo căng phồng, như sắp không chịu nổi. Gã thở dốc, đôi mắt tối sầm lại, nhưng gã vẫn tiếp tục, không vội vàng kết thúc mà muốn kéo dài sự thỏa mãn bệnh hoạn này.
Y/n đã không còn kiểm soát được cơ thể mình. Từng cơn sóng điện chạy dọc sống lưng. Cuối cùng, khi dịch tình đã tiết ra đủ nhiều làm ngón tay gã ướt đẫm, Nagumo mới dừng lại. Gã rút ngón tay ra, kéo theo một sợi dịch nhờn.
Y/n chưa kịp thả lỏng, chưa kịp lấy lại hơi thở sau chuỗi cảm giác khoái lạc, thì tiếng tháo thắt lưng và kéo khóa quần kim loại khô khốc vang lên.
Sự kinh hoàng mới ập đến. Y/n giật mình, cố gắng quay đầu đi. Em muốn gào thét, muốn phản kháng. Nhưng tay, chân đều bị xích.
Y/n chưa kịp nhìn xuống, Nagumo đã nâng chân em lên, đặt lên vai mình. Tay gã giữ chặt chân còn lại, kẹp hai đùi của em lại.
Dương vật Nagumo bật ra. Cự vật nóng bỏng, to lớn và cương cứng được kẹp chặt giữa hai đùi của Y/n, thân nó ép sát vào nơi tư mật đang ướt át của em.
Nagumo thở dốc, ánh mắt gã đầy vẻ điên cuồng. Gã đẩy hông, con cặc ma sát với đùi và cửa mình Y/n. Dịch nhờn tiết ra từ em khiến sự ma sát trở nên trơn tru.
Gã thở dốc, mỗi nhịp đẩy hông là một tiếng rên rỉ khàn khàn thoát ra khỏi cổ họng gã.
"Y/n...ha" Nagumo nói đứt quãng.
"Cảm giác như đang đụ em thật vậy..." "Anh yêu nó... Đùi em... thật mềm mại."
Đầu óc Nagumo muốn nổ tung vì khoái cảm. Y/n nhắm chặt mắt, đầu em quay ngoắt sang một bên. Em cảm thấy nóng ran và ướt át, một cảm giác nhơ nhuốc đang bao phủ lấy mình. Em chỉ còn biết siết chặt tay, ngón tay cắm vào lòng bàn tay, cắn chặt môi đến mức bật máu, cố gắng dùng cơn đau thể xác để chống lại sự xâm phạm và khoái cảm đang làm lu mờ tâm trí em.
.
.
.
Con cặc của Nagumo đã sưng lớn, cứng như đá, dường như sắp đến đỉnh điểm sau chuỗi ma sát cuồng nhiệt. Gã nhìn xuống khuôn mặt Y/n, đôi mắt em nhắm chặt, những vệt nước mắt nóng hổi lăn dài, lem nhem trên gò má. Sự yếu đuối và tuyệt vọng đó, thay vì làm gã hối hận, lại khiến khóe môi gã nhếch lên một cách thỏa mãn bệnh hoạn.
"Đừng sợ, em sẽ thích nó thôi." gã thì thầm, giọng nói khàn đặc vì dục vọng.
Nagumo hơi lùi lại. Gã dùng đầu quy đầu đang ướt đẫm dịch nhờn rê nhẹ trước cửa huyệt của Y/n. Gã nhấn nhẹ, cảm nhận nơi cửa mình mềm mại, ấm nóng bên trong thít chặt lại, cự tuyệt sự tiến vào của gã.
Gã từ từ tách hai chân em ra. Tay gã vuốt nhẹ phần đùi non dính đầy dịch nhầy của cả hai.
"Em ướt quá. Em muốn anh đúng không?" gã nói, giọng điệu đầy vẻ tự mãn.
Rồi gã nhấn dần xuống.
Y/n cảm thấy một sự căng tức đau đớn và nóng rực nơi cửa mình. Cơ thể em giật nảy lên, lưng cong lại một cách vô thức. Em cố gắng giãy giụa, nhưng chân bị xích và tay bị còng đã cố định em lại.
Gã nghiến răng, từ từ đẩy vào. Đầu cặc cứ thế tiến sâu vào bên trong, cảm nhận vách thịt mềm mại, ấm nóng của Y/n ôm trọn lấy gã.
Y/n hít một hơi sâu, tiếng rên nghẹn lại trong cổ họng, tạo thành một âm thanh đau đớn và tuyệt vọng.
Nagumo rên lên một tiếng trầm đục vì sướng, gã nắm chặt eo Y/n, siết mạnh để cố định em. Con cặc lớn của gã đã vào hết nơi "thiên đường".
Cả hai đều im lặng. Nagumo đang tận hưởng sự hòa quyện đó, còn Y/n nằm đó, nước mắt chảy dài vào tóc, cảm nhận sự xâm nhập, nặng nề, và nóng bỏng đang chiếm giữ cơ thể mình.
Nagumo nhìn xuống gương mặt Y/n, đôi mắt em nhắm nghiền, những giọt nước mắt cứ thế lăn dài. Dù gã thích thú với sự tuyệt vọng của em, nhưng gã cũng không muốn em hoàn toàn tan vỡ.
Nagumo yêu em, theo cái cách méo mó và bệnh hoạn của riêng mình.
Gã hơi nghiêng đầu, thâm tâm gã đấu tranh giữa sự thỏa mãn của kẻ chinh phục và sự "mềm lòng" của kẻ yêu.
"Đừng khóc, Y/n. Em làm anh đau lòng đấy." gã thì thầm, giọng gã trở nên dịu dàng đến bất ngờ, một sự dịu dàng chỉ để xoa dịu nỗi sợ của em mà thôi.
Gã cúi xuống, hôn lên trán em, rồi hôn lên khóe mắt đang chảy nước. Hôn đến môi em, không còn thô bạo mà nhẹ nhàng mút mát, như muốn truyền cho em chút yên tâm.
"Nào, ngoan. Thả lỏng đi. Anh sẽ không làm em đau nữa đâu. Anh hứa."
Tay Nagumo buông lỏng khỏi eo em, chuyển sang vuốt ve mái tóc đen dài của Y/n, nhẹ nhàng xoa dịu. Gã giữ nhịp đẩy chậm lại, từ từ và đều đặn, chờ đợi cơ thể em thích nghi với sự hiện diện của gã.
Sự dịu dàng bất chợt đó, cùng với những cơn khoái cảm bắt đầu bùng lên do sự xâm nhập sâu và đúng điểm, khiến Y/n dần dần chìm vào trạng thái mơ hồ, phân tâm giữa đau khổ và khoái cảm. Em không thể tự kiểm soát cơ thể nữa.
Y/n cảm thấy mình như đang trôi nổi. Cơ thể em đung đưa theo nhịp thúc của Nagumo, chậm rãi rồi dần trở nên mạnh mẽ và dồn dập hơn. Từng nhịp đẩy sâu vào, chạm đến tử cung, mang đến những cơn co thắt vô thức mà em không thể ngăn cản.
Nagumo cảm nhận được sự thả lỏng và phản ứng của em. Gã cười thỏa mãn.
"Đúng rồi, Y/n. Cứ như vậy đi."
Gã thích thú lắng nghe những âm thanh phát ra từ em. Dây thanh quản bị hỏng khiến em không thể rên rỉ rõ ràng hay thốt ra từ ngữ, chỉ phát ra những tiếng nghèn nghẹt, khàn đặc trong cổ họng. Những âm thanh đó, đối với gã, lại dễ thương vô cùng, như tiếng kêu của một con mèo nhỏ bị làm phiền. Nhưng Nagumo vẫn cảm thấy một chút tiếc nuối, gã muốn em gọi tên gã trong cơn say tình này.
----------------
Trong vòng xoáy dồn dập và tàn bạo của Nagumo, Y/n đã dần mê muội. Sự đấu tranh lý trí đã kiệt quệ, chỉ còn lại những cơn co thắt vô thức và cảm giác khoái lạc bị ép buộc đang xâm chiếm cơ thể.
Nagumo điều chỉnh tư thế. Em nằm sấp xuống, cố gắng giấu đi khuôn mặt nhục nhã.
Nagumo càng hưng phấn hơn khi thấy sự đầu hàng này. Gã thúc mạnh từ phía sau, đẩy em sâu hơn vào cơn mê muội. Bàn tay gã vuốt dọc sống lưng trần của em, xuống bờ mông căng tròn, nắn bóp, rồi vỗ vỗ vào nó, như một dấu hiệu của sự hài lòng.
"Ngoan lắm. Em thích nó mà, phải không?"
Nagumo nhìn vào tấm lưng em, những vết sẹo ngang dọc cũ kỹ đã mờ dần nhờ sự chăm sóc kỹ lưỡng của gã. Gã đã giữ cho em không còn phải chịu thêm bất kỳ tổn thương nào từ bên ngoài, nhưng giờ đây, nhìn tấm lưng trống trải đó, Nagumo lại cảm thấy thiếu. Nơi này cần một dấu ấn.
Gã đột ngột ngừng động hông. Sự dừng lại bất ngờ khiến Y/n giật mình. Cơ thể em, vốn đã quen với nhịp điệu của gã, hông không tự chủ mà nhấp nhô di chuyển, vô tình khiến thằng em của gã vào sâu hơn một chút.
Nagumo cười vui vẻ. Gã vỗ mạnh vào mông em khiến em giật mình.
"Nhìn em xem. Anh dừng lại một chút là em đã nhớ anh rồi."
Tay gã lần mò, tìm đến con dao găm nhỏ đã bị bỏ quên bên cạnh giường sau khi gã dùng nó cắt áo em. Lưỡi dao sắc lạnh, lướt nhẹ trên sống lưng trần của Y/n.
Y/n cảm nhận được sự lạnh lẽo đó, một cảm giác có điềm chẳng lành. Em cứng người lại, mọi khoái cảm tan biến, chỉ còn lại nỗi kinh hoàng tột độ.
"Anh sẽ khắc tên anh lên em." Nagumo thì thầm, giọng gã chỉ còn là một tiếng thì thào ám ảnh.
"Để ai cũng biết, em là của Nagumo Yoichi."
Gã đã tự xăm hình cho bản thân rất nhiều lần, nên gã tự tin vào sự khéo léo của mình. Nhưng lần này, gã không dùng mực. Gã sẽ dùng lưỡi dao này khoét từng miếng thịt trên cơ thể em, tạo thành những vết sẹo vĩnh viễn, khắc sâu danh tính của gã lên cơ thể em.
Lưỡi dao sắc bén ấn xuống.
Y/n thét lên một tiếng "A!" đau đớn bị nghẹn lại, lồng ngực em co thắt dữ dội. Em giật nảy người, cố gắng lăn ra khỏi Nagumo, nhưng gã đã giữ chặt hông em.
"Ngoan. Chỉ đau một chút thôi." gã trấn an, giọng gã bình tĩnh đến ghê rợn.
"Sau này, nó sẽ là vết sẹo đẹp nhất của em."
Nagumo bắt đầu khắc, từng nét chữ bằng da thịt và máu.
Nagumo hoàn toàn chìm đắm trong công việc của mình. Gã tập trung cao độ, sự tinh tế của một sát thủ bậc thầy được áp dụng để khoét từng miếng thịt nhỏ trên lưng Y/n, tạo thành những nét chữ rõ ràng, đau đớn. Máu tươi rỉ ra, nhỏ xuống ga giường.
"Nào, cố gắng giữ yên nhé." gã khẽ ra lệnh.
Thỉnh thoảng, Nagumo lại động hông, khiến Y/n thét lên một tiếng bị bóp nghẹt. Sự xâm nhập dồn dập khiến em lẫn lộn trong sự khoái cảm bên dưới và cơn đau buốt rát kinh hoàng trên lưng.
Y/n quằn quại. Em cố gắng dùng toàn bộ sức lực còn lại để giãy giụa, nhưng bị Nagumo ghì chặt. Sự giãy giụa của em chỉ làm con cặc của gã cọ xát sâu hơn, tạo ra sự ma sát mạnh mẽ, khiến cả hai càng thêm hưng phấn một cách bệnh hoạn. Cơn đau từ lưỡi dao và khoái cảm từ sự xâm nhập thay phiên nhau thống trị cơ thể em, khiến em không biết nên giãy giụa hay đầu hàng.
Cuối cùng, Nagumo hoàn thành tác phẩm của mình. Gã thả con dao găm xuống đệm. Lưng Y/n đã bị khắc sâu bằng những vết sẹo mới, tạo thành tên của gã.
Gã nắm chặt eo Y/n, ghì em xuống giường, thúc mạnh những nhịp cuối cùng, dồn dập và tàn bạo, dẫn cả hai cùng lên đỉnh.
Khi gã xuất ra bên trong em, một sự hỗn loạn bùng nổ trong Y/n. Khoái cảm dữ dội, đau đớn từ vết thương, tạo thành một cú sốc quá tải. Cơ thể Y/n co giật một cái thật mạnh, và em ngất đi ngay sau đó, hoàn toàn kiệt sức.
Nagumo rên lên một tiếng dài thỏa mãn. Hắn vẫn ở bên trong Y/n một lúc, tận hưởng cảm giác được vách thịt mềm mại của em bao bọc. Sau khi đã hoàn toàn thỏa mãn, gã nhẹ nhàng rút ra.
Gã quay sang, nhìn những vết sẹo máu me trên lưng em. Gã lấy hộp dụng cụ y tế và bắt đầu xử lý hậu quả. Sự tập trung và chăm sóc của gã dành cho vết thương mới trên lưng em cũng tỉ mỉ và chuyên nghiệp như khi gã khoét nó ra. Gã dùng thuốc khử trùng, sau đó dùng thuốc mỡ đặc biệt để giảm đau, rồi băng bó kỹ lưỡng.
Xong xuôi, Nagumo leo lên giường, đẩy Y/n nằm nghiêng lại, để em không nằm đè lên vết thương mới. Gã ôm em vào lòng, gương mặt gã đầy vẻ bình yên và mãn nguyện sau khi đã thỏa mãn được nhu cầu của mình.
Gã vui vẻ vuốt ve khuôn mặt Y/n. Gương mặt em mệt mỏi, khoé mắt đỏ ửng, bọng mắt sưng lên vì khóc. Nhìn những vết sẹo trên mặt em, Nagumo dịu dàng vuốt lên chúng, như vuốt ve một món đồ quý giá. Gã dùng ngón cái lau đi giọt nước mắt cuối cùng còn vương trên khóe mắt em.
"Ngủ ngon nhé, bé cưng."
Nagumo thì thầm, hôn lên mái tóc em. Gã ôm Y/n thật chặt, chìm vào giấc ngủ với sự thỏa mãn.
****************
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip