Chương 15.2 : Sự Buông Bỏ

Phòng khách sạn lặng im, chỉ có tiếng thở gấp gáp của Y/n và Nagumo. Không gian nặng trĩu, như thể mọi thứ xung quanh đều bị nuốt chửng bởi sự căng thẳng trong không khí. Nagumo, không còn là người đàn ông lạnh lùng và kiểm soát như trước, anh buông bỏ tất cả những điều đã kiềm chế trong lòng bấy lâu nay. Cảm giác chiếm hữu mạnh mẽ ấy bây giờ không phải là sự ép buộc hay ghen tuông nữa, mà là một sự đam mê ngập tràn, một khát khao mà anh không thể dập tắt.

Anh ngồi xuống giường, nhìn thẳng vào mắt Y/n, nhưng không phải với ánh mắt lạnh lùng như lúc trước. Ánh mắt anh giờ đây chứa đầy sự cương quyết và mong muốn. Anh đưa tay ra, vuốt nhẹ tóc cô, nhưng động tác ấy không còn nhẹ nhàng nữa, mà đầy quyết đoán, như thể anh đang xác định lại ranh giới giữa hai người.

Y/n không rút lui. Cô nhìn anh, đôi mắt vẫn giữ vững, nhưng sâu thẳm bên trong là sự bất ổn. Cô biết rõ điều này, và cũng biết mình không thể dễ dàng thoát ra khỏi vòng xoáy này. Nhưng chính cảm giác lạ lùng ấy lại khiến cô không thể khước từ. Cô khao khát anh, dù biết rằng đó là sự khao khát không thể kiểm soát, một thứ tình cảm mâu thuẫn mà cả hai không thể giải thích nổi.

Nagumo cúi xuống, môi anh gần như chạm vào tai cô, thì thầm bằng một giọng trầm ấm, đầy lôi cuốn. “Em không thể chạy trốn khỏi anh, Y/n. Cái gì đã bắt đầu giữa chúng ta rồi, sẽ không bao giờ kết thúc.”

Y/n nhắm mắt lại, cảm giác trái tim mình đập nhanh hơn. Cô không còn muốn đấu tranh nữa, không còn muốn hiểu tại sao lại có những cảm xúc này. Cô chỉ muốn buông bỏ, để những cảm giác này cuốn mình đi.

Anh kéo cô lại gần hơn, kéo cô lên phía mình, đôi tay anh không còn nhẹ nhàng nữa, mà là những cử chỉ mạnh mẽ, khẳng định quyền sở hữu. Không một lời nói nào được thốt ra, chỉ có sự im lặng của hai con người, bị cuốn vào một thứ tình cảm mãnh liệt và không thể kiểm soát.

Nagumo hôn cô, nụ hôn không phải là dịu dàng, mà là một thứ nụ hôn nóng bỏng, đầy khát khao, như thể anh muốn nhấn chìm cô trong cảm giác ấy. Y/n không phản kháng, mà đáp lại nụ hôn ấy bằng tất cả những cảm xúc của mình, như một sự chấp nhận rằng cô không thể thoát khỏi anh.

Đôi tay anh di chuyển lên cổ cô, rồi vòng ra sau lưng, kéo chiếc váy của cô lên, để làn da cô chạm vào tay anh. Cảm giác của anh thật mạnh mẽ, khiến mọi cảm giác kiềm chế của cô tan biến. Cô không còn biết mình đang làm gì nữa, chỉ biết rằng mình muốn ở đây, với anh, lúc này, không còn gì có thể ngăn cản.

Mỗi động tác của Nagumo đều rõ ràng, đầy chiếm hữu và mạnh mẽ. Anh không chỉ muốn cô về mặt thể xác, mà còn muốn cô ở lại với anh, trong mọi ý nghĩa. Cảm giác anh mang lại cho cô không phải là sự đau đớn hay ép buộc, mà là một sự hòa quyện của dục vọng, của khát khao và sự đồng thuận.

Y/n không nói gì, chỉ để anh dẫn dắt. Cô đã nhận ra rằng những cảm xúc này, dù có mâu thuẫn, nhưng lại khiến cô cảm thấy sống động. Mọi suy nghĩ về sự kiểm soát hay việc tự do bỗng trở nên mơ hồ, khi mà cô chỉ còn lại cảm giác của chính mình, của anh.

Cả hai không còn khoảng cách, không còn sự ngần ngại hay sợ hãi nữa. Họ đã ở trong một thế giới của riêng mình, nơi mọi giới hạn đều bị phá vỡ, nơi mà chỉ có những cảm xúc và dục vọng tràn ngập. Nagumo và Y/n buông bỏ tất cả, không còn phải lo lắng về những rào cản hay lo sợ về những cảm xúc không thể lý giải.

Chỉ có lúc này, giữa họ, là sự thỏa mãn, là sự đồng điệu giữa thể xác và tâm hồn. Không còn sự ghen tuông, không còn sự kiểm soát. Chỉ còn lại một sự kết nối mạnh mẽ và cháy bỏng.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip