10

Khi Donghyuck thức dậy vào sáng hôm sau, Jaemin đang dịu dàng hôn lên cổ cậu, một tay vẫn vòng ôm quanh eo cậu. "Chào buổi sáng nha cưng..." Giọng vô cùng trầm của nó thì thầm vào tai Donghyuck và cậu cắn môi, ngoái đầu lại để ngắm nhìn vẻ đẹp của Jaemin khi ngày mới bắt đầu.

Bạn trai của cậu đang cười thật tươi. "Chào buổi sáng..." Donghyuck thì thầm đáp lại trước khi Jaemin cúi xuống và hôn lên môi cậu, "...cưng" cậu thêm vào và Jaemin nhếch môi cười trên môi cậu.

Trước khi cả hai lại lạc lối trong nụ hôn một lần nữa thì có tiếng gõ cửa vang lên. "Tao Jeno đây!" Tiếng nó vang lên bên ngoài cửa. "Nếu chúng mày đang chưa mặc quần áo thì làm ơn che thân đi nha, mới sáng ra tao không muốn thấy cảnh gì đáng sợ đâu!" Nó nói to, đập cửa một lần nữa đề phòng Donghyuck và Jaemin không nghe thấy.

Renjun gào lên từ trong phòng của nó. "Im đi Jeno! Tao đang cố ngủ mà!"

"Xin lỗi nha!" Jeno hét đáp lại trước khi chậm chạp xoay nắm cửa và mở ra. Khi nó bước vào, nó thấy Jaemin và Donghyuck đang đắp chăn ôm nhau nhưng Jaemin lại thản nhiên mút và cắn cổ Donghyuck. "Eo ôi, mày không chờ được đến lúc tao đi ra khỏi phòng rồi hẵng làm gì thì làm được à? Tao còn chưa ăn sáng đâu đấy!" Jeno hét lên trong khi chạy tới tủ lấy quần áo.

"Im đi Jeno!" Renjun lại gào lên một lần nữa, âm thanh bị chặn lại sau những bức tường nhưng vẫn nghe thấy rõ được.

Jaemin và Donghyuck rúc rích cười với nhau vì Jeno bị Renjun mắng ngay vào sáng sớm. "Cho đáng đời." Donghyuck lè lưỡi trêu nó.

"Hahaha," Jeno trả lời nhạt thếch, giơ ngón tay thối vào cả hai rồi lại tiếp tục lục tìm quần áo để mặc.

Jaemin thì thầm gì đó vào tai Donghyuck làm cậu bật cười còn Jeno khẽ nhăn mày nhìn chúng nó. Hai đứa đang ở trong thế giới nhỏ bé của riêng mình, Jeno cười cười khi hiểu ra. Nó đã tìm thấy quần áo nhưng lại nhìn xuống hai đứa nó, rồi tìm kiếm dấu hiệu nào đó trên sàn nhà làm Donghyuck và Jaemin phải hỏi nó muốn gì.

Jeno nghĩ một lúc, mở miệng rồi lại ngậm miệng lại làm Donghyuck phải nhìn nó chằm chằm. "Nói toạc ra đi Lee Jeno." Donghyuck mím môi lại và chuẩn bị tinh thần cho một điều ngu ngốc nào đó mà nó chuẩn bị phun ra.

Jeno gõ gõ tay lên cằm mình, nhìn hai đứa với ánh mắt nguy hiểm. "Thế hôm qua chúng mày đã làm chưa hay là—"

"Biến đi Jeno!" Jaemin nhịn để không cười, lắc lắc đầu vì cả nó và Donghyuck đều đỏ mặt trước câu hỏi không ngờ này.

Jeno cười đểu, "ờ được rồi nhưng mà chúng mày đã—"

Renjun từ đâu xông vào phòng, mặt nó trông bực bội khi tóm lấy tai Jeno. "Để chúng nó yên đi anh trai thẳng." Renjun kéo Jeno đi làm nó kêu lên vì đau, nháy mắt với Donghyuck và Jaemin trước khi đóng cửa.

Má Donghyuck vẫn còn đỏ và Jaemin nghĩ trông cậu bây giờ thật đáng yêu. "Tao ghét cả hai đứa chúng nó," cậu lầm bầm vì ngượng, còn Jaemin mỉm cười và hôn lên mặt nó thật yêu thương.

"Mày yêu bọn tao mà," nó tự mãn nói.

Donghyuck ậm ừ, "chỉ mày thôi." Jaemin dừng khựng, làm Donghyuck cũng co người lại. "Chậc, mấy câu sến sẩm như thế này đúng là không hợp với tao." Donghyuck nhăn mặt lại như thể cậu vừa ăn phải chanh chua.

Jaemin phì cười và lại dụi mũi nó vào mũi cậu. "Đừng lo, cái đó để tao, tia nắng của tao ạ." Nó cúi xuống và lại hôn thật dịu dàng lên môi Donghyuck làm cậu khúc khích cười, trái tim như đang vỗ cánh bay lên trước sự cưng chiều này.


-


"Không," Donghyuck ngang bướng lắc đầu, đảo mắt khi Jaemin nhìn mình. "Jaemin, tao nói không là không." Cậu buông tay nó ra mà khoanh tay trước ngực.

Jaemin phá lên cười và đặt một bàn tay lên đầu gối cậu. "Đi mà, Renjun với Mark sẽ làm thế để kỉ niệm 100 ngày đó, mình cũng làm đi mà Hyuck." Jaemin mỉm cười khi Donghyuck lại lắc đầu quầy quậy. Nó thấy Donghyuck khi bị trêu đáng yêu kinh khủng.

"Thế nếu Mark với Renjun định đi chết thì mày cũng muốn chúng mình chết à?" Donghyuck nói quá lên, mặc kệ Jaemin đang cố nhịn cười. "Tao nghiêm túc đó Jaemin!" Cậu búng nhẹ vào trán của bạn trai mình khi nó cứ cợt nhả.

"Tao với Mark vẫn sống khỏe nha," Renjun ngồi ở đối diện, khẳng định chắc nịch trong khi nắm tay Mark. "Mà người ta đảm bảo an toàn mà. Ít khi bị thương lắm."

"Ít khi thôi," Donghyuck lặp lại và lắc đầu. "Tức là cũng có người chết rồi!"

"Ý là tỉ lệ nhỏ thôi mà?" Mark hỏi lại, trông anh ấy cũng sợ như Donghyuck khi Renjun nói ý tưởng ngu ngốc này cho Jaemin hai phút trước.

Donghyuck nheo mắt với Renjun vì đã xui Jaemin và Mark. "Tao không muốn chết, đừng có trách tao, là tại Renjun nghĩ ra ý tưởng điên rồ này rồi Mark cũng điên chẳng kém mà đồng ý đấy chứ." Jeno phì cười khi nghe thấy thế còn Mark kêu lên một tiếng này!

"Cưng à, tao sẽ nắm tay mày mà." Jaemin cố dùng nụ cười quyến rũ của mình để đánh lạc hướng Donghyuck. Bình thường thì sẽ có tác dụng nhưng đây là việc Donghyuck sẽ không cho qua, nhìn bạn trai nhà mình cười cũng chẳng thay đổi điều gì hết. Muốn Donghyuck đổi ý thì cần nhiều hơn là hàm răng trắng bóng và đôi môi tuyệt vời ấy.

"Mày đang bảo tao nhảy bungee từ trên vách núi xuống đó." Donghyuck mím môi lại và Jaemin nhiệt tình gật đầu. "Tao sẽ chia tay với mày, tự đi mà nhảy kỷ niệm 100 ngày một mình đi đồ dở hơi."

Jaemin lại cười, biết thừa rằng Donghyuck sẽ không chia tay với mình vì tuần nào mà cậu chẳng nói thế. "Không, mày không làm thế đâu," nó tự tin nói. Donghyuck nhướn một bên mày lên với nó, còn nó thì cúi xuống và hôn lên môi cậu.

Donghyuck níu theo nụ hôn khi Jaemin lui lại, làm nó nhìn cậu với ánh mắt "đấy, đã bảo rồi mà". Donghyuck đảo mắt, ghét thật, cậu đúng là thích được Jaemin hôn chết đi được. Sao Jaemin lại hôn giỏi thế chứ, lại còn cười đẹp trai như thế, Donghyuck cảm thấy mình như bị đàn áp.

"Jeno cũng đi mà!" Renjun nói làm Jeno nghẹn cả miếng cơm đang ăn.

"Tao nói thế bao giờ?" Jeno rít lên, nhanh chóng lắc đầu. "Đm, không nha, tao sợ độ cao—"

"Jeno đi đó," Renjun lặp lại, mặc kệ Jeno kêu ca. "Tao đã đặt trước cho năm người vào thứ bảy tuần này rồi." Renjun tự cười với bản thân mình, cảm thấy như đạt được thành tựu.

Donghyuck quay phắt ra lườm Mark, "anh có thể làm gì đó để dẹp mấy cái ý tưởng điên khùng của Renjun không?"

Mark nhún vai, buông tay Renjun ra để ôm lấy vai, kéo nó lại và hôn lên má. "Anh biết nói gì được? Anh yêu Renjun mà."

"Đồ không có tiền đồ gì cả Mark Lee." Donghyuck nạt nhưng Mark chỉ đảo mắt mặc kệ.

"Đồ không có tiền đồ dở hơi." Jeno đâm thêm một nhát nữa vào Mark. Bình thường nó không như thế này đâu nhưng lần này liên quan đến mạng sống của nó cơ mà.

Jaemin bắt lấy cổ Donghyuck và kéo lại. "Mình có thể nhảy cùng nhau mà, tao sẽ ôm mày thật chặt mà cưng." Donghyuck càu nhàu nhưng Jaemin lại cọ mũi hai đứa vào nhau. "Chúng mình làm cùng nhau đi mà. Tao hứa là sẽ vừa vui vừa an toàn." Nó thì thầm chỉ để cho hai đứa nghe.

Donghyuck ngưng lại một lúc để ngắm nhìn đôi môi xinh đẹp của Jaemin rồi vô thức tự cắn môi dưới của mình. "Thế là hôm nào cơ?" Cậu cũng thì thầm lại, tựa trán hai đứa vào nhau vì cậu cũng thực sự đang rất muốn hôn Jaemin.

Jeno đập cái nĩa nó đang cầm xuống bàn. "Donghyuck!" Nó gào lên giữa nhà ăn. "Sao lại thế?!"

"Im đi Lee Jeno, mày không hiểu đâu!" Donghyuck quay ra đáp trả rồi lại quay về đúng tư thế lúc nãy, môi kề môi với bạn trai của mình.

Jeno mím môi nhìn cả Donghyuck và Mark. "Đúng là lũ không có tiền đồ dở hơi." Nó dùng nĩa đâm vào miếng súp lơ xanh khi Renjun nhếch môi cười nụ cười chiến thắng, năm người sẽ đi nhảy bungee vào cuối tuần. "Khoan đã, vì sao tao cũng phải đi trong khi là kỷ niệm 100 ngày của chúng mày mà?" Nó hỏi cả hai cặp đôi.

Renjun bĩu môi, không giống nó chút nào. "Mày là bạn thân nhất của bọn tao mà, bọn tao không thể làm một điều quan trọng như thế này mà thiếu mày được." Renjun đập tay xuống bàn khẳng định, làm Mark bật cười vì thấy bạn trai mình quá dễ thương.

"Ôi cha mẹ ơi, cảm động quá đi nè!" Jeno ôm tim rồi thở dài. "Được rồi, nhưng mà chúng mày có thể thôi hôn hít được không, tao đang ăn nha!" Cuối cùng thì nó cũng hết chịu nổi mà mắng Jaemin và Donghyuck.

Donghyuck ưm một tiếng khi Jaemin rời môi ra, nở một nụ cười tự mãn vì đã dễ dàng thu phục được Donghyuck chỉ với một nụ hôn. "Được rồi, thứ bảy nhé." Jaemin tuyên bố rồi lại hôn chụt một cái vào dưới xương hàm của Donghyuck để cảm ơn.

Donghyuck đan tay mình vào tay Jaemin. "Nếu tao mà chết thì tao sẽ chia tay với mày."

Jaemin định nói là điều đó là bất khả thi mà nhưng nó chỉ bật cười và gật đầu. "Tao sẽ ôm chặt mà, tao hứa." Nó lại xáp lại và hôn cậu một cái nữa. "Tao yêu mày."

Donghyuck đẩy nhẹ ngực nó, má lại hồng lên. "Tao cũng yêu mày hâm ạ." Cậu tóm lấy cổ áo của Jaemin và kéo nó lại về phía mình. "Giờ thì hôn tao tiếp đi không tao đổi ý đấy."

Jaemin liếm môi với ánh mắt nguy hiểm. "Ý muốn của cưng là mệnh lệnh." Nó nhìn cậu với ánh mắt ngập tràn ẩn ý rồi nhoài tới, lại ngấu nghiến lấy môi Donghyuck.

Jeno, Mark và Renjun càu nhàu kêu lên, đứng cả dậy mà mang đồ ăn đi chỗ khác. "Hai thằng dở chúng mày đừng quên thở nha." Renjun nói, định chửi một câu khi Donghyuck quơ tay giơ ngón tay thối với nó trong khi vẫn đang hôn Jaemin.

Donghyuck lui lại, dịu dàng vuốt tóc mái của Jaemin. "Mày tồi thật đấy," cậu nói nhưng giọng chẳng có chút trách móc nào mà giống như đang làm nũng vì nó làm cậu quá u mê thì đúng hơn.

"Tao biết," Jaemin cọ mũi lên mũi cậu. Nó cười nụ cười rạng rỡ luôn khiến con tim Donghyuck lỗi nhịp, "nên hôn tao tiếp đi cưng." Nó thì thầm, mắt lại nhìn xuống môi cậu.

Donghyuck mỉm cười, chẳng cần phải để nói đến câu thứ hai mà mau chóng hôn bạn trai nhà mình.

.

Hết.

---

.

.

.

Vậy là hết fic thật rồi đó : ((

Đây là fic NaHyuck đầu tiên mình đọc, là câu chuyện confident Na Jaemin làm confident Lee Donghyuck trở nên panicked giống với hình tượng NaHyuck mà mình thích. Lại còn có thêm một Huang Renjun vừa mạnh mẽ vừa biết suy nghĩ và Lee Jeno có vẻ ngoài ngẫn ngờ nhưng thực ra bên trong rất sâu sắc nữa, nên ngoài câu chuyện tình yêu đáng yêu ra thì câu chuyện tình bạn cũng rất đẹp, làm mình rất rất là thích fic này. Mình rất là vui khi xin được bạn tác giả để dịch fic này và mình hy vọng mọi người khi đọc bản dịch này cũng có chung cảm giác này với mình.

Cảm ơn vì đã đọc và ủng hộ!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #nahyuck