Jaehwan à!!!


- Jaehwan à...

- Vâng, hyung

- Jaehwan à...

- Hyung cứ nói đi, em vẫn đang nghe mà.

- Nhưng sao hôm nay nói chuyện em không nhìn vào mắt hyung như mọi khi nữa.

- À,... chỉ là hôm nay bầu trời đẹp quá em muốn nhìn nó thêm một chút nữa thôi.

- Hôm nay..., à...trăng khuyết mà phải không...! Đúng là đẹp thật đấy...

- Jaehwan à

- Vâng, hyung...

- Hôm nay... chúng... ta... tốt nghiệp... rồi...

- .......................................

- Sao em không nói gì cả...?

- Trăng hôm nay đẹp thật, tựa như đôi mắt hyung vậy,...

- Ngày mai, nếu ....

- Em thấy hơi lạnh, em ngồi sát vào hyung một chút nhé được không, gió thổi mạnh quá...

- Chúng ta...

- Nếu quay lại thời điểm đó, hyung vẫn chọn em vào team Sorry Sorry chứ...?!

- Jaehwan à, em hỏi câu này lần thứ n rồi đấy...

- Thì hyung cũng nên trả lời lần thứ n cho em đi...

- Jaehwan à,...đừng bướng bỉnh nữa, sau này hyung...không...có...

- Minhyun hyung

- Ừ

- Minhyun hyung

- Sao thế...?

- Chỉ là em thích gọi tên hyung vu vơ thế thôi

- Ngốc ...

- Hôm nay em đi tìm hoa hướng dương cho ngày lễ tốt nghiệp, nhưng em tìm mãi không có...

- Ngốc, đang là mùa đông mà...

- Mùa đông nhưng vẫn có những vệt nắng trái mùa mà, em nghe nói chỉ cần có ánh mặt trời thì hướng dương vẫn sẽ nở không phải sao...!

- Hyung cũng không biết nữa, nhưng hyung biết một điều dù là mùa đông, mùa xuân, mùa hạ hay mùa thu chỉ cần nhìn thấy nụ cười em mỗi ngày là hyung vui rồi.

- Hyung...

- Mà hyung bất chợt nhận ra một điều...

- Là gì ạ?

- Nụ cười của em cũng giống đóa hướng dương kia vậy luôn rực rỡ biết bao!

- Hyung...

- Ừm

- Minhyun hyung...

- ....

- Minhyun hyung...

- Em cứ gọi như vậy thôi sao...

- NĂM 22 TUỔI CÓ HYUNG...THẬT TỐT

..........................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................

P/s: chỉ là đoạn văn rất nhỏ mà tớ chợt buồn mà viết ra, mn đọc tạm nhé

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip