Chương 25

- Jin hyung, bản thiết kế áo cưới của hai người này
Jimin vui vẻ đưa cho Seokjin một tập thiết kế. Cậu dường như rất tâm đắc với chúng, định là gửi mail rồi ấy chứ, ai ngờ hôm qua Seokjin lại gọi điện bảo anh đến Thượng Hải rồi, cậu lại vẫn đang trong kì ăn chơi dài hạn của mình ở đây, hiện tại chính là vẹn cả đôi đường đi. Nhanh chóng kéo anh cùng đi hết chỗ này đến chỗ khác, bây giờ lại dừng lại ăn uống tại một nhà hàng danh tiếng. Duy chỉ có Seokjin vẫn cứ mặc cậu kéo đi đâu thì kéo, đi đâu thì đi, anh chẳng còn tâm trí đâu mà chơi bời, tâm trạng anh ủ rũ kinh khủng, lúc này Seokjin chỉ chăm chăm uống hết rượu ở trên bàn, đồ ăn còn chẳng thèm động đũa.

- Này, Jin hyung....nàyy, anh sao vậy?

Nãy giờ thấy anh chỉ thừ người ra uống rượu, cậu cũng sốt ruột mà lay mạnh vai anh, đã hai tiếng ăn ở nhà hàng này rồi, anh định rửa ruột bằng rượu sao?

- Đừng nói nữa Jimin, dẹp đi!

Seokjin gạt ngang tập thiết kế trên tay Jimin xuống đất, gò má của anh sớm ửng đỏ và giọng cũng có chút lè nhè, nhưng ánh mắt anh chẳng có lấy một tia xao động, thực sự chỉ muốn thật say rồi quên đi cho xong.

Jimin giật mình và khó hiểu, anh rốt cuộc bị làm sao vậy? Tâm huyết của cậu, sao lại gạt phăng đi vậy? Không phải tầm tuần sau sẽ cử hành lễ cưới sao? Nhặt lại những tờ giấy rơi lộn xộn dưới đất, cậu không chấp kẻ say, nhưng cậu phải hỏi Seokjin, nhìn biểu cảm của anh chắc chắn là có vấn đề gì rồi.

- Mau nói cho em biết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Đừng uống nữa Kim Seokjin!!

Jimin túm lấy Seokjin mà lay mạnh anh

- Bỏ anh ra, đừng nhắc đến chuyện kết hôn nữa....

- Anh và Namjoon hyung cãi nhau sao?

- Anh muốn ly hôn....

- Hả?!!!
Jimin lúc này chắc chắn một điều, người phụ nữ hôm trước bắt tay với Namjoon ắt hẳn đã liên quan không ít đến chuyện này, cậu chỉ không biết rằng, người phụ nữ kia là ai mà lại có thể chọc ngoáy được vào hạnh phúc hai anh của mình. Seokjin lại còn muốn ly hôn, đích thực không ổn một chút nào

- Vì người phụ nữ.....

- Phải! Cô ta là Lý Triệu Vy....là đối tác....là làm tình...haha, buồn cười thật đấy

Seokjin lúc này bắt đầu nói năng loạn hết ngôn ngữ trong miệng nói ra, anh cười sảng lên, tay vẫn cố tháo chiếc nhẫn ở ngón áp út đến mức làm ngón tay thâm tím lại. Seokjin bắt đầu vùng vằng, tại sao lại không thể tháo nó ra? Anh không muốn thấy nó xuất hiện nữa, làm ơn đi, nhìn nó anh lại không thể ngừng nghĩ về Namjoon được

- Anh điên à?!! Namjoon hyung không phải người như vậy. Đừng có tháo nó ra nữa Jin hyung à....tay anh đã bầm hết lên rồi

Jimin cố gắng giữ chặt bàn tay Seokjin lại, anh bắt đầu gục xuống bàn và khóc lớn, cảm giác thực sự rất khó chịu. Dù đã cố quên rồi, mọi thứ vẫn cứ đập thẳng vào tâm trí anh, nhất là đêm hôm ấy, anh không thể quên được. Chết tiệt!

Ánh mắt của anh Namjoon chẳng đặt lên người phụ nữ kia dù chỉ một chút, cậu thề với đời rằng như vậy, dù chỉ là muốn quay để trêu tức Jin hyung, nhưng Jimin đặt hoàn toàn tin tưởng với Namjoon, vả lại cũng đúng như cậu nghĩ, hắn duy trì khoảng cách với nữ nhân kia lớn nhất có thể, còn chẳng để cô ta chạm vào người thêm chút nào ngoài một cái bắt tay.

- Sao anh lại nghĩ đến chuyện ly hôn chứ? Namjoon yêu anh nhiều như thế nào? Anh biết mà Kim Seokjin

- Haha....hic Namjoon yêu anh....yêu anh mà làm tình với cô ấy trong chính sinh nhật anh? Ừ thì em ấy yêu anh, còn anh thì không muốn yêu Namjoon nữa....

- Cái gì? Làm tình?Anh chắc mình không nhìn nhầm đấy chứ? Bảo anh đang mang thai còn dễ tin hơn đấy!

- Thế là em không biết rồi haha...hic - Seokjin lại tiếp tục rót rượu vào ly mình- em ấy còn làm trên chính giường mà anh cùng em ấy nằm chung gần 10 năm nay đấy...hic

- Được rồi chuyện này nói sau đi. Em đưa anh về phòng nghỉ, anh say quá rồi.

- Anh không say.....bỏ ra đi, em thật giống Namjoon, lúc nào cũng bắt bẻ anh....anh ghét em! Bỏ ra....

Seokjin vẫy đạp loạn xạ, anh gần như mất nhận thức rồi, nhìn cái đống vỏ chai rượu la liệt kia xem. Rốt cuộc Jimin mắc nợ vợ chồng nhà này điều gì, khổ sở chết đi được, chắc cậu cũng nhanh gọi cho tên gấu bự kia đến mà mang vợ mình về, giải quyết cái hiểu lầm kia đi là xong. Một mụ đàn bà ở đẩu đâu mà cũng làm họ cãi nhau to như này, chắc cũng chẳng phải dạng vừa gì.

- Một lát nữa em liền gọi Namjoon, bảo anh ấy đưa anh về cho rồi

- Không được....anh đã phải trốn em ấy tốn bao nhiêu công, em không được gọi...hic

- Rồi được rồi không gọi, nàyyyy....đừng nói là anh nôn đấy nhé

- Anh....oẹ....oẹ

Jimin khóc trong lòng nhiều chút.
_______

Jimin đặt anh nằm gọn trên giường, kéo cao chăn lên một chút, quần áo thì cũng có dịch vụ giặt là xử lý rồi. Cậu mệt mỏi thở hắt ra một hơi, Jin hyung a Jin hyung, anh rốt cuộc bỏ trốn cái kiểu gì, dù em không gọi cho Namjoon thì anh ấy chắc cũng sớm tìm thấy anh ở đây rồi. Đây là Thượng Hải, là Thượng Hải đó, Namjoon tai mắt ở đây cả một đống, anh giả ngốc hay ngốc thật đây.

Dù nghĩ như thế, nhưng cậu vẫn là lấy điện thoại ra gọi cho Namjoon, ngày mai là cậu phải tham dự tuần lễ thời trang rồi, sau đó cũng sớm trở về Pháp, để anh ở đây thật không yên tâm chút nào cả.
______

Namjoon bên này cầm chặt điện thoại trên tay, Seokjin dường như đã ném điện thoại đi rồi, điện thoại không định vị được, đồng hồ, vòng cổ thì cũng vứt ở nhà. Hắn lo lắng đến phát điên đi được, Hoseok và Taehyung cũng hợp sức mà cùng liên lạc khắp nơi cùng tìm anh, hạ lệnh thuộc hạ của tổ chức dải rộng nhân lực đi tìm. Hiện tại ngồi trong thư phòng mà mở hình ảnh camera lên, quái lạ....camera ở góc cầu thang sao lại hỏng.

- Mẹ kiếp Lý Triệu Vy....con điếm đấy đảo lộn hết cả cuộc sống của mình lên.

Hắn thở hắt ra một hơi mà bấm số định gọi cho Hoseok, ai ngờ lại có một số khác gọi đến, gương mặt thoáng chút thất vọng nhưng cũng bắt máy, hắn nặn ra một nụ cười trên miệng mà trả lời

- Alo?

" Là em Jimin đây, em mang đến cho anh một tin"

- Ừmm....chuyện bản thiết kế, em hay là cứ gác lại đi, anh và Seokjin đang có chút việc, chưa cử hành....

" Em không muốn nói với anh về chuyện bản thiết kế, chắc chắn là phải gác lại rồi, hiện tại điều em muốn nói còn quan trọng hơn đấy"

- Có chuyện gì? Em nói nhanh chút, anh đang khá bận đây

" Seokjin đang ở với em, là đang ở bên cạnh em, khách sạn X ở Thượng Hải. Em không biết hai người có chuyện gì và cô Lý Triệu Vy kia là ai, làm ơn đến để đưa anh ấy về đi, em đang đặt tin tưởng ở anh đấy!"

Namjoon lúc này lặng như tờ, đôi mắt hắn sáng lên như bắt được vàng, Tay run rẩy đến suýt làm rơi điện thoại, hắn vui mừng khẩn trương mà trả lời

- Được, được, anh sẽ đến đấy. Cảm ơn em...

Đầu dây bên kia cúp máy cũng là lúc Namjoon nhanh chóng gọi điện cho Hoseok chuẩn bị phi cơ riêng và bay sang Thượng Hải. Hắn chẳng chần chừ thêm điều gì nữa, chính tay bản thân sẽ kết thúc tất cả, Triệu Hào nhất định sẽ văng khỏi sàn chứng khoán, hay là chặn luôn đời sau của Lý gia đi, Namjoon sẽ chẳng nể mặt Triệu Hào đã cống hiến bao nhiêu cho kinh tế Hàn Quốc, chiến tích vẻ vang như thế nào, nếu đụng đến hắn 1 lần, hắn sẽ trả lại gấp 3, còn nếu đụng vào gia đình hắn, hắn sẽ trả lại gấp ngàn, gấp vạn lần. Đóng khoá chiếc vali lại, hắn cầm chặt sợi dây chuyền trên tay mình, những viên kim cương nhỏ vẫn sáng lấp lánh hiện hữu ở đó, ánh mắt hắn cương nghị xen theo một chút mưu mô thủ đoạn trong ấy

- Chính tay em sẽ kết thúc tất cả. Người nào đụng đến anh, em thề sẽ không bao giờ tha thứ!

______

Một thuộc hạ đang dọn dẹp trên khoang máy bay, anh ta khẽ chạy ra một góc ở bên ngoài, tay nghe điện thoại, anh ta nói tiếng Trung, giọng nói hết sức cung kính

- Anh Lý, trong khoảng 15 phút nữa Kim Nam Tuấn sẽ lên máy bay sang Thượng Hải.

" Cảm ơn cậu, tiền tôi cũng đã chuyển khoản, không thiếu một xu, nếu cần thêm thì cứ gọi"

- Dạ, dạ, thật khách sáo quá anh Lý. Nhận được đãi ngộ của anh, tôi sẽ làm việc hết mình.

Lý Triệu Phong bên này ngồi khoan thai uống rượu, giữa hai đầu ngón tay vẫn kẹp điếu thuốc cháy dở, tay gõ nhịp trên chiếc bàn gỗ cao cấp. Anh ta cười phá lên đầy thích thú, xung quanh còn vô số những nam nhân xinh đẹp quấn quýt

- Hahaha....chỉ trong đêm nay thôi, anh sẽ chính thức có được Thạc Trân đấy! Các em yêu nên chúc mừng chứ nhỉ

Một người trong số nam nhân xinh đẹp kia ngồi lên đùi Lý Triệu Phong, còn ôm cổ anh ta ra sức lấy lòng

- Chúc mừng Triệu Phong ca ca nha, có mỹ nhân khác rồi thì đừng có mà quên bọn em đấy nhé!

Anh ta cười đầy đắc thắng, tay còn vuốt ve biết bao nhiêu mỹ nhân, còn lấy tiền ra để mà mồi thuốc khoe khoang.

Đêm nay hộp đêm vì một vị khách VIP mà cực kì náo nhiệt.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip