Chương 29
- Seokjin à...anh ăn chút gì đi.
Jimin cầm chút đồ ăn trên tay mà chìa về phía Seokjin. Ca phẫu thuật đã diễn ra được hơn 4 tiếng, ánh đèn phòng phẫu thuật vẫn sáng, chẳng có chút chuyển biến gì, cả ngày Seokjin vẫn nhất quyết không chịu bỏ bụng thứ gì mặc cho Jimin động viên hết lời, anh vẫn muốn chờ Namjoon, chẳng còn tâm trạng mà ăn nữa, ánh mắt vẫn không chớp mà vân vê hai mặt dây chuyền trên tay
- Tại sao em là mặt trời, còn anh lại là mặt trăng? Như vậy thì chúng ta đâu có gặp được nhau?
- Em là mặt trời. Vì khi màn đêm buông xuống, mặt trời sẽ soi sáng cho mặt trăng, và em cũng sẽ ở phía sau soi sáng cho anh
....
Ngẫm nghĩ về quá khứ cũng khiến cho anh không nhịn được mà nở một nụ cười trên môi. Dù là nụ cười vẫn luôn hiện diện, nhưng nước mắt vẫn không tự chủ mà rơi xuống. Namjoon tỉnh dậy thì sẽ như thế nào? Anh cũng có còn là duy nhất trong mắt hắn nữa không? Hay anh vẫn cứ chỉ là trông chờ?. Seokjin thở hắt ra không biết bao nhiêu lần, ngẩng mặt lên cao mà ngăn dòng lệ cứ đua nhau lăn xuống, hiện tại bản thân không thể tiếp tục uỷ mị như thế, anh cần phải mạnh mẽ ngay lúc này, chỉ cần Namjoon còn sống, anh mới có thể mãn nguyện mà....rời đi.
- Jin hyung à.....Namjoon hyung sẽ không sao đâu
Cậu ôm lấy Seokjin đang cúi gằm mặt khóc nấc lên kia, trong lòng rủa thầm mụ đàn bà tên Lý Triệu Vy kia, ngay lúc gặp thị là cuộc sống của hai người đảo lộn hết cả lên, cãi nhau, hiện tại còn là tai nạn chưa rõ sống chết. Chỉ tội nghiệp Seokjin vẫn cứ thổn thức mà trông chờ, ừ thì cậu tin tưởng Namjoon không ngoại tình, nhưng ai mà biết được chứ? Lỡ đâu mọi chuyện đều là sự thật, vậy thì Seokjin sẽ như thế nào?
- Jin hyung!!!
Hoseok cùng Yoongi và Taehyung nhanh chóng chạy đến, phi cơ tư nhân của tổ chức thì Namjoon đã dùng rồi, buộc họ phải đặt một chuyến bay khẩn cấp trong ngày, thủ tục giấy tờ chán chê mới có thể đến được Thượng Hải.
Trước khi bay sang Thượng Hải, căn bản lão nhị cùng lão tam cũng đã sớm biết được ngọn ngành tình hình, hiện tại chỉ cần điều tra người giết tên thuộc hạ kia, chắc chắn đấy là chủ mưu, giết tên thuộc hạ kia là để giệt khẩu. Nhưng điều quan trọng ở đây, chủ mưu ở đây có thể là ai?
Seokjin quay gương mặt hốc hác của mình ra mà gật đầu với cả ba người, xong liền quay qua Taehyung hỏi chuyện.
- Cha mẹ cùng Jungkook đã biết hay chưa?
- Em vẫn chưa có báo....nhưng chắc em ấy cũng biết được rồi, hiện tại Hàn Quốc đều chấn động lên cả
- Hoseok, Taehyung! Anh cần hai người giúp anh điều tra kẻ sát hại Namjoon, anh muốn chính bản thân mình giải quyết vụ việc này
- Anh.....anh chắc chứ? Namjoon cậu ấy vẫn luôn không muốn anh tham gia, chỉ sợ nếu anh có chuyện gì....
Hoseok lúc này lúng túng mà nói với anh, nó chỉ sợ, bản thân nếu làm trái ý lão đại tội sẽ rất nặng, hơn nữa nếu Seokjin bị thương, tội sẽ càng thêm chồng chất. Ở đây nó có chút chần chừ.
- Joonie vẫn còn là chồng hợp pháp của anh. Anh thề sẽ bảo vệ em ấy đến cùng, từ giờ cho đến lúc anh và em ấy ly hôn, chính bản thân anh sẽ đứng ra giúp em ấy rửa hận
Tông giọng của anh lạnh tanh mà đáp lại Hoseok. Hơi thở nặng nề và bất lực của anh chầm chậm phả ra, được rồi, anh sẽ xử lý chủ mưu lần này, dù rằng đây có là lần đầu mà anh đứng ra giải quyết những việc có liên quan đến thế giới ngầm kia, nhưng hơn hết....anh mong hắn được hạnh phúc.
Sau đó chỉ việc lặng lẽ mà rời đi, dù có luyến tiếc như thế nào, yêu thương nhiều như thế nào, anh cũng phải đi khỏi, lúc ấy thà là dứt áo ra đi để đau một lần, còn hơn là ở lại để rồi cứ âm ỉ khó chịu như thế. Cất hai chiếc dây chuyền vào túi áo, đôi mắt Seokjin cụp xuống nhìn mũi chân mình. Ha....lo lắng đến nỗi đi cả dép của khách sạn đến đây sao?
- Anh à - Yoongi đặt tay lên vai Jin- tại sao lại nhất quyết muốn ly hôn vậy? Hai người còn đang rất tốt mà không phải sao?
- Namjoon....có người khác rồi
- Cái gì?!!!
Lúc này cả ba người Hoseok Taehyung và Yoongi cùng thuộc hạ phía sau một phen sửng sốt. Lão đại có người khác? Còn lời nói nào đáng tin hơn không? Kim lão đại trước đến giờ chỉ thấy thân mật cùng Kim Seokjin, làm sao mà bây giờ lại lòi ra người nào khác? Vô lý, hoang đường, hết sức hoang đường!
- Tại sao anh lại khẳng định như vậy? Cậu ấy trước đó còn sang nhà Hoseok khóc lóc say xỉn nhớ anh đó.Em không tin nổi đâu Kim Seokjin
Yoongi mặt mày méo xẹo mà khoanh tay hỏi Seokjin, nói gì thì nói, chuyện này anh- Yoongi không thể nào có thể dễ mà tin nổi, tất cả mọi người cũng vậy. Chắc chắn chỉ là có ai đứng sau giở trò, Namjoon cùng Seokjin nắm bao nhiêu quyền hành trong tay, chắc hẳn sẽ có rất nhiều kẻ dòm ngó.
- Anh nhìn thấy hết rồi, hai người, một giường....trong chính sinh nhật anh hôm ấy!
- Thật là, chuyện này có thể xảy ra sao? Em học qua một khoá tâm lý rồi mà cũng chẳng nhìn ra được Namjoon có biểu tình chán ghét anh chút nào. Chuyện này khó tin thực sự đó Seokjin
- Anh.....
* Ting*
Một tệp mail được gửi đến vang lên trong máy Seokjin, anh mở điện thoại ra, soi xét tệp mail một lúc. Đôi mày anh nhíu chặt, mắt cực hạn chú ý vào thông tin trông ấy, bày ra cả bộ dáng ngạc nhiên.
- Anh Seokjin, sao vậy?
Cả bốn người xung quanh nhìn thẳng vào màn hình điện thoại của anh, ai nấy cũng đều bày ra bộ dáng cực khó hiểu
- Lý Triệu Vy....là em gái của Lý Triệu Phong sao? Hoá ra là anh em, mình lại nghĩ là trùng họ
- Anh nói gì vậy? Lý Triệu Vy là ai? cả Lý Triệu Phong nữa
- Là người cùng Namjoon trên đường ngày hôm đó
Nói xong Seokjin đứng bật dậy mà chạy ra ngoài, định là giơ máy gọi cho Lý Triệu Phong. Ai ngờ vừa ra khỏi sảnh bệnh viện liền gặp người cần gặp ở đó, có duyên chắc.
- Lý Triệu Phong?
- Ừm Thạc Trân à, là mình
Anh ta cười lên một nụ cười thân thiện, tay vẫy tay với cậu. Lòng vẫn đang sung sướng tột đỉnh, sớm hay muộn gì anh ta cũng sẽ giở trò với Namjoon ở trong bệnh viện, trong đầu Triệu Phong đã suy tính kế hoạch rất kĩ, anh ta chắc chắn phải giết Namjoon đến cùng, Lý Triệu Vy lúc trước cũng là thành công ở kế ly gián rồi, hiện tại chính là lúc để tấn công vào Thạc Trân. Anh ta càng nghĩ càng đắc thắng, chắc chắn Seokjin sẽ chỉ là của riêng mình anh ta mà thôi, kế hoạch diễn ra trên cả hoàn hảo.
- Thật hay quá, mình cũng rất muốn gặp cậu - Seokjin tiếp bước đến gần anh ta
- Thật sao? Có chuyện gì mà Kim phó tổng đây muốn tìm mình vậy?
- Chúc ta đến quán cafe trước mặt đi, mình muốn nói chuyện
.
- Sao vậy Thạc Trân? Cậu muốn nói chuyện gì?
- Lý Triệu Vy....là em gái cậu đúng chứ
Lý Triệu Phong lúc này giật mình, từ lúc quen Seokjin đến nay, anh ta vẫn chẳng hé răng chút gì về gia đình cả, thậm chí còn tự nói rằng bản thân là con 1. Bây giờ tự nhiên anh lại hỏi thế này? Không phải là đã phát hiện gì nghiêm trọng chứ?
- Đừng giấu tớ, Triệu Phong!
- Cậu....cậu làm sao lại biết?
- Vì em gái cậu....lên giường với chồng mình
Lý Triệu Phong nghe xong thở phào, chuyện này thì hắn cũng biết rồi, chỉ là không ngờ anh lại phát hiện được Triệu Vy là em gái của mình thôi. Chúng chẳng có gì đáng lo cả, anh ta bày ra dáng vẻ lo lắng cùng hoảng hốt
- Hả?....ôi thật không ngờ...Chắc là vì chồng cậu huỷ hợp tác với Triệu Hào...nên em ấy suy nghĩ dại dột. Thật là, đứa em gái này của mình....cái kia, thật xin lỗi cậu.
Triệu Phong nói ra lời này, nghĩ rằng bản thân lại bơm đểu cho Namjoon lần nữa, để Seokjin nghĩ rằng Namjoon kia bụng dạ hẹp hòi mà thêm căm ghét hắn.
Lý Triệu Phong dù là có tính toán, nhưng nào có thể đoán được lòng người, suy nghĩ nông cạn như anh ta mà cũng chắc bản thân sẽ lập ra một kế hoạch hoàn hảo? Lời nói này chính là một lỗ hổng cực lớn của anh
- Ý cậu là Lý Triệu Vy quyến rũ chồng mình vì mong NS hợp tác lại tập đoàn Triệu Hào sao?
Kim Seokjin mắt trừng lớn, tay siết chặt thành bàn mà đứng dậy, nghe lời kia anh thật không ngờ, hoá ra là Lý Triệu Vy có chủ ý, vậy mà bản thân lại nóng giận mà cãi nhau với hắn, hiện tại Namjoon nằm trong bệnh viện, không phải là nhờ ý tốt của anh hay sao? Tốt, quá tốt rồi
- Ơ...mình, ý mình là...là
- Được rồi, cảm ơn cậu đã cho mình biết - Seokjin quay người toan rời khỏi quán cà phê, bước được một bước liền khựng lại- Còn nữa, mình mong Lý gia nên biết dạy lại người trong nhà, nếu còn đụng vào Nam Tuấn thêm một lần nữa....mình chắc chắn sẽ không tha thứ dù đó có là em gái của cậu. Cậu hiểu chứ?
- Này...cái kia, không phải cậu nghĩ đâu Thạc Trân à
Bước chân Seokjin nhanh chóng rời khỏi quán cà phê ấy, dù là bản thân cũng đã đoán ra được hơn phân nửa vụ việc, nhưng anh vẫn luôn muốn mình phải có bằng chứng mà buộc tội thị, Kim Seokjin lúc này suy đi tính lại, cuối cùng kết luận được Namjoon hoàn toàn là bị người ta dụ dỗ. Hoá ra...từ đầu đã là anh trách lầm hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip