Chap 5: Gạo đi học (2)
Chap 5: Gạo đi học (2)
Cậu không nói gì mà quay người bước đi, xem như thay cho lời đồng ý. Đứa nhỏ thấy ba đi một mình phía trước, giãy nãy đòi xuống khỏi cái ôm của hắn, lon ton chạy theo ba, nắm lấy bản thay gầy gò rồi cười thật tươi.
"Ba ơi, đi học với Gạo nào"
Cứ như vậy, khung cảnh người thấp hơn nắm tay đứa nhỏ chầm chậm đi đằng trước, người cao lớn hơn đeo theo cái balo hoạt hình không hề cân xứng với thân hình một tẹo nào đi theo phía sau khiến người ta nhìn vào không khỏi thấy ấm lòng. Người to lớn dù đi phía sau nhưng luôn rất chú ý đến hai ba con phía trước, thấy mấy đứa nhỏ đùa giỡn suýt va vào Gạo thì nhanh nhẹn bế bổng Gạo lên tránh, chờ chúng nó đi qua rồi tính để đứa nhỏ xuống thì nó một mực ôm cứng lấy hắn.
Thế nên khung cảnh bây giờ lại trở thành hai ngươi song song bước đi với đứa nhỏ vui vẻ tíu tít hát mấy bài nhạc thiếu nhi vui tai.
Đến khi đến cổng trường, cậu thật sự phải cảm thán thật lớn trong lòng. Dù biết hắn cho đứa nhỏ học trường quốc tế, nhưng không ngờ là trường tốt đến vậy. Nghe nói học phí trường này bằng lương hai, ba tháng của một người làm nhân viên văn phòng.
Hắn để lại cậu và đứa nhỏ trong sân chơi, bản thân nói là đi đến phòng hiệu trưởng để hoàn tất thủ tục nhập học cho Gạo. Cậu không chú tâm hắn đi đâu, chỉ ngồi trên ghế đá nhỏ nhìn theo 'Ryan béo phì' đang chạy đi chạy lại trong bãi cát, lấy mấy cái khuôn hình bướm nhỏ, cún nhỏ, xúc đất vào rồi lại đổ ra. Đứa nhỏ chơi vui lắm, mãi chơi đến độ có người đến gần cũng không biết.
Một đứa nhỏ tầm bốn tuổi đến kế bên Gạo, nó giật lấy cái khuôn cát trong tay đứa nhỏ rồi hếch mặt lên nói
"Ai cho cậu chơi chứ?"
Gạo nhìn cậu bạn dữ tợn mà chưng hửng, đứa nhỏ kia cao lớn hơn Gạo khá nhiều, vẻ mặt lại hung hăng vô cùng. Nhưng nghĩ đến khuôn cát cún nhỏ đáng yêu, Gạo đứng lên, với tay muốn giật lại. Đứa nhỏ thấy động tác của Gạo thì muốn lùi lại tránh đi, ai dè không để ý dẫm lên cái xẻng xúc cát bằng nhựa, mông nhỏ oạch một cái tiếp đất đau điếng.
Đứa nhỏ gào khóc đến tợn, khiến cho mẹ nó đang đứng gần đó cũng lo lắng chạy lại. Cậu đang mơ màng suy nghĩ cũng bị tiếng khóc làm cho giật mình, ban đầu nghĩ là Gạo nhưng nhìn kĩ lại thì thấy con trai đang đứng cúi đầu, khép nép nghe mẹ của đứa nhỏ kia mắng tới tấp, hai mắt nhỏ xinh đã ngập nước nhưng tuyệt nhiên không hề khóc nháo.
"Chị ơi, xin lỗi, có việc gì vậy ạ" cậu đi đến phía sau Gạo, ngồi thấp xuống cho vừa tầm với người phụ nữ đanh đá cũng đang ngồi sụp xuống đất ôm con mà mắng chửi
"Em trai cậu sao? Sao không biết trông chừng nó cho tốt vào, dạy dỗ thế nào mà để nó mới tí tuổi đầu đã có thói côn đồ đi bắt nạt con tôi thế kia?" Người phụ nữ nhìn thấy cậu, liên mồm mắng chửi, không cần biết con mình sai hay đúng
"Gạo, con nói ba nghe, có chuyện gì?" Cậu ân cần quay sang nhìn con trai đang một mực cắn môi nhỏ ngăn tiếng nức nở, bộ dáng uất ức lẫn nhẫn nhịn khiến cậu vô cùng đau lòng
Người phụ nữ kia nghe cậu hỏi Gạo, còn chưa kịp xem đứa nhỏ trả lời sao đã lại chua ngoa chửi rủa
"Ba? Còn trẻ vậy đã làm ba người ta? Haha, bảo sao lại dưỡng ra đứa nhỏ không ra gì như vậy. Này, đứa nhỏ như vậy lấy đâu tiền, lấy đâu tư cách vào học trường này vậy?"
Cậu nghe người đó nói mà âm thầm cắn răng nhẫn nhịn. Mấy câu nói miệt thị kia không phải lần đầu cậu và Gạo phải nghe, nhưng lần nào nghe thấy cũng không nhịn được đau lòng
"Cô nói con trai tôi làm sao không thể đi học ở đây?" Hắn chẳng biết từ khi nào đã đi đến, xốc Gạo lên ôm trên tay, đứng sát cạnh bên cậu, vai phải hơi hướng về phía sau lưng cậu làm ra bộ dáng bảo hộ tuyệt đối
Người phụ nữ kia nhìn thấy hắn, trong mắt lộ ra chút chột dạ. Người đàn ông vừa tới kia so với chồng bà ta còn bảnh bao hơn, nhìn vào là biết nhiều tiền hơn nhà bà ta rất nhiều. Tuy nhiên tính cách chua ngoa không phải nhẹ, miệng mồm vẫn oang oang nói
"Nhìn hai người chênh lệch như vậy, không phải cậu là tình nhân còn đứa nhỏ kia là con hoang chứ? Haha, tình nhân ngày nay cũng mạnh bạo thật nha"
Hắn mặc kệ bà ta, nhìn Gạo trong lòng từ đầu đến chân một hồi, bị vết cào đỏ đỏ trên bàn tay múp míp của đứa nhỏ thu hút sự chú ý. Sắc mặt hắn tối sầm thấy rõ, lại thêm nhìn thấy cậu đang âm thầm siếc chặt tay nhẫn nhịn bên cạnh, tâm trạng càng thêm bực tức
"Con trai vàng của cô cào con trai tôi chảy máu trước và cô căn bản không có quyền mắng vợ con tôi" nắm lấy tay cậu, siết chặt như muốn nói rằng 'Anh ở đây, đừng sợ'
"Ai nói với anh là do con tôi cào?" Người phụ nữ vẫn không ngừng cãi cùn, sấn sấn tới quát nạt rất lớn tiếng làm Gạo trong lòng hắn sợ đến run người
"Vậy ai nói với chị là con tôi làm con chị ngã?"
Hắn để lại một câu nói, nhìn người phụ nữ kia cứng mồm không thể cãi lại thì nắm tay kéo cậu đi. Đi được một đoạn cũng khá xa, hắn ấn nhẹ vai cậu, để cậu ngồi xuống ghế đá ven đường, bản thân cũng ngồi xuống kế bên còn đứa nhỏ thì được hắn cẩn thận đặt ngồi trên đùi.
"Gạo cho cha mượn tay một chút nhé" hắn nhẹ nhàng cầm cái tay bị cào của đứa nhỏ lên xem, vết cào không nặng lắm, chỉ rướm máu một chút. Cái này là do lúc đứa nhóc hung hăng kia giật cái khuôn đã vô tình cào phải
Đứa nhỏ thấy hắn cẩn thận nâng niu mình, bao nhiêu uất ức từ nãy đến giờ đều vỡ òa ra hết. Nước mắt đọng lại trên mi mắt thi nhau tuôn ra nhuộm ướt cả khuôn mặt trắng trẻo. Cánh tay múp míp vòng qua cổ hắn, mặt cũng vùi vào lòng hắn mà nức nở, vừa khóc vừa nói
"Cha ơi, Gạo đau lắm. Bạn đó hung dữ quá, bạn đó mắng con, bạn đó làm con chảy máu. Cô kia cũng dữ, cô mắng ba của Gạo, mắng quá trời luôn. Cha ơi"
Hắn xót xa vỗ lưng trấn an đứa nhỏ trong khi cậu ngồi bên cạnh úp mặt vào hai lòng bàn tay mà khóc. Cậu đã làm gì sai? Con trai cậu đã làm gì sai? Chỉ vì cậu làm ba khi tuổi còn trẻ mà bọn họ có quyền lăng nhục cả cậu lẫn con trai cậu sao? Nếu như vậy, tội lỗi chẳng phải là xuất phát từ Kim Namjoon - kẻ đã phá hủy cuộc đời cậu mới đúng chứ
Giành lại Gạo từ tay hắn, cậu lau đi nước mắt trên mặt. Lấy lại bình tĩnh rồi thản nhiên nói
"Chú vừa can thiệp vào cuộc sống của chúng tôi, tôi và Gạo liền phải chịu khổ. Làm ơn đi, chú tránh xa ba con tôi ra, tôi không cần con trai tôi đi học trường quốc tế trường quý tộc gì cả, càng không cần chú lo cho ba con tôi. Chú biến cho khuất mắt tôi đi, đó xem như là sự bù đắp lớn nhất rồi"
"Taehyung, Gạo là con của chúng ta" hắn đột nhiên đanh mặt lại, cậu không biết mấy lời nói tưởng chừng nhẹ nhàng kia lại gây ra tổn thương lớn thế nào sao?
"Không! GẠO LÀ CON CỦA KIM TAEHYUNG NÀY! Nó không liên quan gì đến chú cả, cha của nó...chết rồi"
Bỏ lại Kim Namjoon cùng bộ dạng khổ sở khó coi, cậu ẵm đứa nhỏ quay người đi. Vì không quay đầu lại nên không biết ánh mắt đứa nhỏ nhìn hắn có bao nhiêu thiết tha. Vì không quay đầu lại nên không biết Kim Namjoon ngạo nghễ kia đứng nhìn theo cậu mà âm thầm rơi nước mắt
"Ba ơi, ba không thích cha Gạo hả?"
Câu nói của đứa nhỏ thoáng chừng ngô nghê, nhưng rót vào tai hai con người kia sao hóa thành hòn than cháy đỏ, thiêu bỏng rát cả tâm can bọn họ
Kim Namjoon nhận ra hắn gây ra sai lầm lớn đến mức nào
Kim Taehyung nhận ra cậu đã để thù hận dày vò cả ba đến mức nào
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip