Lý Lịch Trích Chéo: Người Không Dự Thi

Ai là ai thì ai cũng biết rồi ha :)

Nhiệm vụ của bài viết không dự thi này chỉ là để giữ lửa cho chương trình  trong lúc đợi bài thi kế tiếp nha 😂

×××

Một ngày đẹp trời tháng nào đó năm nào đó,  có một kẻ xa nhà ngồi buồn trên "xe đò".  Hồi đó có hai loại xe khách tuyến Sài Gòn Đà Lạt, một loại to đùng chạy cả ngày mới đến nơi, một loại giống như van 16 chỗ ngồi, gọi là xe tốc hành.

Tốc hành, là so với loại xe khách to xác chạy cả ngày kia, chứ còn với cái kẻ xa nhà đếm ngược từng phút thì tốc hành chẳng khác nào rùa nhích.

Cho nên trong lúc ngồi ngáp vặt giết thời gian, kẻ kia mơ màng thấy... Triển đại ca ngạo nghễ cưỡi bảo mã lướt qua bên cạnh, trên môi còn nở một nụ cười kiểu "muốn được giống như ta sao"?

Nghĩ lại, đây hẳn là "fanfic" đầu tiên của CK, tuy là lúc ngoáy nó (bằng bút mực trên vở học trò), định nghĩa fanfic hẳn còn chưa ra đời đâu.

Kể từ lúc Mèo còn là đại ca, cho đến giờ Mèo biến thành... con ghẻ, tính ra CK cũng hí hoáy được hơn chục truyện, tất cả đều là truyện-dài-rất-ngắn, tức là có chia chương nhưng chỉ khoảng 15-20 chương đổ lại.  Ngoại trừ truyện về Mèo, tất cả đều là truyện tâm thần, ý lộn, tâm lý xã hội hiện đại có rắc chút gia vị tình cảm hoặc trinh thám nửa mùa.

Trước cái ngày đẹp trời định mệnh đó, CK vốn là một đứa học trò bình thường hơn cả bình thường, học Toán tốt hơn học Văn, nhưng luôn bị thầy cô túm vào biên tập nguyệt san cho trường.  Nếu thiếu bài, bạn CK sẽ được thầy cô ưu ái khuyến khích "Em viết (đại) đi!"

Sau đó bạn bè xúi dại "Gởi báo đi, kiếm tiền nhuận bút!"

Nhuận bút không thấy, chỉ thấy một ngày có một chị đẹp gái xuất hiện "Chị cần ảnh bìa!"

A huhu, em chỉ định bán văn, không nghĩ bán thân, ặc, làm nhân vật ảnh bìa gì đâu chị ơi!

"Không sao, chị chỉ cần em làm nền (cho mấy bạn) thôi!"

Òa!  Giấc mơ về một sự nghiệp viết lách nghiêm túc, đến đây liền bất đắc kỳ tử từ-trong-trứng-nước.

×××

Một ngày không mấy đẹp trời tháng nào năm nào đó, có một kẻ xa quê ngồi buồn trong ký túc xá, rảnh rỗi không biết làm gì, liền lơ đãng lướt net.  Trong lúc mơ màng tự nhiên lại thấy người quen.

Tha hương phùng cố nhân, còn gì vui bằng, vì thế liền dại dột lôi bàn phím ra gõ liền một mạch.  Chỉ là vẫn cảm thấy có chút... tội lỗi, nên viết bằng Anh ngữ.  Ngộ nhỡ tía má hỏi con học hành ra sao thì còn có thể trả lời con đang siêng lắm.

CK viết được ba bộ hoàn chỉnh, đến bộ thứ tư thì Winglin (tương tự như Wattpad) phá sản, CK được bạn rủ rê về DAN (dienanh.net) một thời gian.  CK thực sự bắt đầu viết truyện tiếng Việt trở lại cũng là ở diễn đàn này, bắt đầu với bộ Ngọc Trong Đá (Nguyệt Thạch).

Vào DAN không được lâu thì diễn đàn bị hacked, CK lúc này mới trở về Facebook và đăng ở đây trong group kín (Sỏi Đá, Phù Du,...) cho đến khi gặp được Mèo Thư Hùng của Thủy Phong.

Mèo Thư Hùng và Thủy Phong không chỉ dụ dỗ CK vào Wattpad, mà còn "mở mang trí óc" CK về một thể loại vô cùng mới mẻ - huấn văn.

Tuy nhiên nhờ một con Mèo khác, Mèo Ngố Hạ Hạ, luôn ghìm cương nhắc nhở, mà huấn văn của CK mới có điều kiện biến thể thành một "trường phái" vô cùng khác người - huấn hài!

Thực tình mà nói, CK hoàn toàn không có ý định gắn bó với huấn văn, vì nhiều khi viết ra thực sự không dám đọc lại.  Mỗi lần đọc lại đều cảm thấy muốn bắt chước Từ tam ca của bé Chuột độn thổ thôi! 🙄

Thể loại CK yêu thích đọc nhất vẫn là trinh thám.  Tác giả gối đầu giường là Agatha Christie.  CK mơ ước một ngày nào đó sẽ đầu tư nghiêm túc vào một cốt truyện trinh thám tử tế không nửa mùa! 😂  CK thích đọc lịch sử nhưng biết mình không có khả năng viết.  CK tối kỵ tình cảm ủy mị sướt mướt, nhưng khi bị nhập lại miễn cưỡng viết ra được vài đoạn nhột nhạt rùng cả mình. 😏

Khi viết CK nhất định phải có trà hoặc cafe, tốt nhất là được rúc trong cái góc quen ở nhà,  nhưng chẳng đặng đừng thì góc nào khuất khuất một chút cũng ổn.  Nơi kỳ quặc nhất CK từng thử là ở... hồ bơi!  Xin đừng hỏi tại sao, Nano khiến người ta làm ra khối chuyện bất thường! 🤣

Bí quyết thì CK không có, bí mật thì... ừm...

Đã nói là bí mật mà!

Làm sao nói ra được? 😅

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip