Chương 5
Lê Giai Thụy kiên trì mỗi ngày viết xong mười cái chữ to. Kiếp trước Lê Giai Thụy là nữ nên hắn không có nhiều cơ hội tiếp xúc thể thao nhiều, càng lớn càng hướng về phương diện ôn nhu nữ tính phát triển. Mấy bạn học nữ xung quanh lại cũng không có ai nguyện ý thường xuyên chơi thể thao. Lúc này đây hắn đỉnh nam thân phận, còn không phải muốn chơi cái gì chơi cái đó sao.
Mỗi ngày luyện tự xong, Lê Giai Thụy đều đi đến khu chơi bóng rổ gần nhà luyện kỹ thuật, hắn thật thích bóng rổ, lúc trước cũng có chơi qua. Bắt đầu mỗi ngày điên cuồng huấn luyện, hắn kỹ thuật càng ngày càng nâng cao, lại nhờ có lực lượng so mọi người đại rất nhiều, nên sức bật của hắn rất khả quan. Mỗi ngày chơi chơi, Lê Giai Thụy cũng kết giao qua vài tiểu đồng bọn. Chơi với nhau cũng quen thuộc lên, đại gia cũng rất hâm mộ kỹ thuật của hắn, đã cao lại chơi bóng hay, tiện sát mọi người. Lê Giai Thụy có thể cảm nhận sức sống thanh xuân tràn ngập cơ thể hắn.
Rất nhanh mấy ngày này liền qua đi, tới lúc hắn phải đi trường báo tin. Lúc này đây do mãi hưởng thụ sức sống thanh xuân nên Lê Giai Thụy phải nhờ lão mẹ nhắc mới nhớ. Hắn thật cảm phục khả năng nhìn xa trông rộng của lão mẹ. Này chắc hẳn là lời mọi người hay nói "Mẫu tử liền tâm" đi.
Lê Việt Bân vốn muốn thuận tiện đi công ty trực tiếp chở Lê Giai Thụy đến trường học, nhưng Lê Giai Thụy từ chối. Hắn muốn tự đi đến trường, trường học cũng không xa, mấy ngày nay hắn thừa dịp rèn luyện có đi ngang qua xem thử. Lê Giai Thụy đạp xe thẳng một mạch đến trường. Vào trường gửi xe xong, hắn một bên đi, một bên quan sát khung cảnh trường học. Diện tích trường học rất lớn, vì là trường học liên cấp từ tiểu học đến cao trung. Trong đó, khu vực sơ trung chiếm một phần ba diện tích. Tuy là trường học liên cấp nhưng khu vực tiểu học không chung khu vực với trung học. Vì vậy hai phần ba khu vực còn lại là của cao trung. Tuy kiến trúc trường học rất hiện đại nhưng không hề thiếu cây xanh, rất mát mẻ thoải mái.
Lúc trước Lê Giai Thụy thành tích học tập tuy tốt, nhưng chung quy không có bạn bè gì, cũng không tham gia nhiều hoạt động tập thể. Nhưng giờ đây hắn muốn sống thật thỏa mái, nên kết bạn thì kết bạn, nên chơi thì chơi, thật chờmong. Lê Giai Thụy là lần đầu đi vào trường nên cũng không rõ chỗ cụ thể lớphắn học, chỉ biết theo thư thông báo nhập học, hắn học là sơ nhất nhị ban.
Trên đường đi gặp rất nhiều người, Lê Giai Thụy định ngăn đón ai đó hỏi. Nhưng chưa kịp làm thì hắn bị người cho ngăn đón, người tới là Chu Hạo, của hắn bạn tiểu học, hắn với Chu Hạo trước đây là ngồi cùng bàn. Chu Hạo đi đến khoác vai hỏi hắn "Giai Thụy a, ngươi học ban nào? Ta học tam ban." Chu hoài khoác vai cũng cực khổ, hắn thấp hơn Lê Giai Thụy nử cái đầu nên phải vươn lên một xíu mới khoác thượng.
Lê Giai Thụy thấy Chu Hạo cực khổ như vậy cũng cố khoác vai hắn, chỉ cười nói: "Ta học nhị ban. À, sẵn tiện ngươi có biết nhị ban đi như thế nào không?" Chu Hạo kiêu ngạo trả lời: "Đương nhiên biết nha, ngươi không biết? Ta dẫn ngươi đi, dù sao nhị ban với tam ban nằm cạnh nhau." Chu Hạo cái này kiêu ngạo được cái mũi đều hểnh lên, cũng không trách hắn, bình thường trong lớp luôn là hắn thỉnh cầu Lê Giai Thụy. Hôm nay được dịp Lê Giai Thụy thỉnh cầu lại hắn, hắn phải thể hiện chứ.
Lê Giai Thụy thấy hắn như vậy cười nói: "Xem ngươi cái mũi đều cắm lên trời."
"Ta cao hứng, ngươi quản ta?" Chu Hạo thẹn quá thành giận, hung dữ nói.
"Hảo, không quản ngươi. Ai quản nổi ngươi?!" Lê Giai Thụy không khách khí đáp lại.
Chu Hạo thấy Lê Giai Thụy hôm nay còn viết nói giỡn thì ngạc nhiên rồi: "Lê Giai Thụy ngươi hôm nay còn biết nói móc ta, ta tiêu diệt ngươi." Nói xong hắn nhanh chóng dùng tau ôm chặt cổ Kê Giai Thụy lắc qua lại.
Lê Giai Thụy bị hắn làm cho choáng váng phải xin tha: "Hảo hảo, Chu đại ca ngươi hảo, ta thua." Hắn chính sợ mình dùng lực quá mạnh gây đại họa.
"Hừ, viết vậy thì tốt. Ngoan ngoãn theo ta dẫn đi nhị ban nga, không thôi bỏ ngươi bơ vơ." Chu Hạo hung ác nói. Hai thiếu niên một bên đi một bên đùa giỡn một lát cuối cùng cũng đến nhị ban. Chu Hạo luyến tiếc nói: "Hảo, tới nơi, ngươi vào đi, ta về lớp đây." Lê Giai Thụy buồn cười, hai lớp kế bên nhau, bị hắn làm cho như cách xa mấy núi: "Hảo, ngươi về lớp đi, tan học gặp." Dù sao hắn cùng Chu Hoài đã hẹn cùng đạp xe về. Nhà bọn hắn về cùng đường.
Tạm biệt xong, Lê Giai Thụy bước vào lớp, Trong lớp bạn học đã đến khá đầy đủ. Khi Lê Giai Thụy bước vào mọi người đồng loạt nhìn về phía hắn, hắn không quan tâm lắm đi đến phía cuối lớp, chọn vị trí gần cửa sổ bàn thứ hai từ dưới đến lên ngồi xuống. Lúc này mọi người mới tiếp tục làm tiếp công việc dang dở khi nãy, người thì trò chuyện, người thì đọc sách. Lê Giai Thụy không làm gì cả, hắn chỉ quan sát mọi người, nhìn xem từng gương mặt sau này sẽ sinh hoạt chung bốn năm đồng học. Trong lúc này lật đật có vài người nữa đến lớp, cũng sắp đến giờ học. Bảy giờ ba mươi vừa đến, tiếng chuông vang lên, mọi người tự giác trở về chỗ ngồi.
Đợi không lâu, chủ nhiệm lớp đến. Lão sư lên tiếng: "Hoan nghênh đại gia gia nhập tập thể sơ nhất nhị ban. Trước hết xin giới thiệu, ta tên Chử Nguyệt, là các ngươi chủ nhiệm lớp kiêm giáo viên tiếng Anh. Trước hết chúng ta điểm danh đi, để đại gia nhận thức nhau. Vì lớp chúng ta số học sinh từ tiểu học liên cấp lên khá nhiều, nên hy vọng đại gia sẽ có thể ở chung vui sướng." Nói xong Chử lão sư mới mở danh sách lớp ra bắt đầu điểm danh.
"La Thành"
Một tiểu tử nhỏ gầy đứng lên: "Có!"
....
"Lê Giai Thụy"
Lê Giai Thụy đứng lên trả lời: "Có!"
Tuy nói là từ tiểu học liên cấp lên khá nhiều, nhưng Lê Giai Thụy quen biết cũng không bao nhiêu. Không biết có phải hay không do hắn xui xẻo, không có một ai hắn thuần thục, chỉ có một nữ đồng học chung lớp tiểu học, nhưng không thân, bình thường Lê Giai Thụy với vị đồng học này cũng không trò chuyện gì với nhau. Lê Giai Thụy thở ra một hơi, xem ra phải làm quen một vài người mới thôi.
Điểm danh vừa xong, Chử lão sư khép danh sách lại sau đó nói: "Hảo, ngày đầu tiên tới lớp đưa tin nên ta trước hết chọn một bạn lớp trưởng giúp đỡ xử lý một chút sự tình. Sau này xem tình hình lớp chúng ta sẽ tiến hành tuyển chọn ban cán sự sau. Các ngươi có ý kiến gì không?"
Cả lớp đồng thanh nói: "Không có, lão sư."
Chử lão sư vừa lòng gật đầu, lập tức điểm: "Hảo. Lý Quân Dao, lúc trước ngươi đã từng làm lớp trưởng, có kinh nghiệm, như vậy liền từ ngươi trực tiếp đảm nhiệm lớp trưởng tạm thời, hảo không?"
Lý Quân Dao ngoan ngoãn đáp: " Hảo, lão sư." Lê Giai Thụy nhìn về phía bạn học Lý Quân Dao, nữ sinh có đôi mắt to tròn, mặt thanh tú, cột tóc cao lên nhìn rất hoạt bát.
Chử lão sư tiếp tục an bài: "Bây giờ lớp chúng ta đến xếp chỗ ngồi, đại gia trực tiếp ra hành lang xếp hàng, nam một hàng, nữn một hàng, xếp theo thứ tự từ thấp tới cao."
Dưới sự an bài của Chử lão sư, các bạn học nhốn nháo rời khỏi chỗ ngồi ra hành lang xếp hàng, lúc này đã bắt đầu có một vài đồng học bởi vì cãi nhau ai cao hơn ầm ĩ một vài phút sau mới đứng hảo. Lê Giai Thụy đứng ở trong đám người, hắn thuộc về cái đầu cao nổi bật một cái mà thẳng tắp đứng gần cuối. Sau lưng Lê Giai Thụy là một bạn nam thuộc dạng người phương Bắc to lớn cái loại này.
Sơ nhất nhị ban năm nay số lượng nam học sinh nhiều hơn nữ, vì vậy nên đối diện Lê Giai Thụy bên hàng nữ không có ai. Xếp hàng xong, các học sinh theo lão sư gọi ngồi vào chỗ thích hợp. Lớp học có tổng cộng có ba dãy bàn, xếp làm sáu hàng, bàn là dạng bàn đôi. Lê Giai Thụy được xếp ngồi ở cuối, bàn cạnh cửa sổ, hắn không có cùng bàn. Nhìn mọi người bắt đầu trò chuyện làm quen cùng bàn, hắn cười cười quay qua nói với bạn nam đồng học duy nhất chung số phận: "Không biết không có cùng bàn là may mắn hay xui xẻo nữa." Nếu hắn nhớ không lầm thì vị đồng học này tên Cao Hàn.
"Hahaha, ta lại thích ngồi một mình, hợp thân hình của ta." Cao Hàn thấy Lê Giai Thụy bắt chuyện thì cười lớn đáp. Cũng phải, hắn cao, thân hình cũng có chút vạm vỡ, vừa lúc thích hợp ngồi một mình.
Hai người nói chuyện cũng không tính nhỏ, lúc này cũng có vài bạn học quay xuống nói chuyện với bọn hắn. Lý Quân Dao, vị lớp trưởng này hiện ngồi phía trước Lê Giai Thụy, quay xuống cười nói: "Cũng phải, thân hình ngươi to lớn như vậy, thích hợp."
Cao Hàn cười đáp lại: "Còn không phải vậy sao!"
Vị nam cùng bàn ngồi cạnh Lý Quân Dao cũng quay xuống nhìn Lê Giai Thụy nói: "Ngươi muốn đổi chỗ với ta không, nàng phiền đã chết." Nói hắn còn chỉ chỉ tay về phía Lý Quân Dao.
"Uy, tiểu Kiệt tử, không phải ta nói với ngươi sao, ta đây là thân thiện hòa đồng, nói xấu ta cẩn thận ta đánh ngươi nga." Lý Quân Dao tức giận quơ nắm đấm nói. Nàng cùng Tào Huy Kiệt trước đây cũng là ngồi cùng bàn, oan gia ngõ hẹp bây giờ lại tiếp tục cùng bàn.
Lê Giai Thụy nhìn bọn hắn ầm ĩ, cười thiếu đánh nói: "Ngươi không sợ ta ngồi phía trước che hết tầm nhìn của ngươi sao. Tuy không vạm vỡ như Cao Hàn nhưng ta cao."
Tào Huy Kiệt nhìn nhìn Lê Giai Thụy một hồi mới nói: "Hảo đi." Không cao bằng nhân gia, chịu thôi.
"Hahaha, Ta nói nha tiểu Kiệt tử, cho ngươi ghét bỏ ta. Ta còn ghét bỏ ngươi không cao đây." Lý Quân Dao không khách khí cười nói.
"Ngươi...." Tào Huy Kiệt tức nổ phổi. Thật ra Tào Huy Kiệt cũng không thấp, hắn chỉ so ra kém Lê Giai Thụy một tí.
Trong lúc nói chuyện, Chử lão sư cũng đã sắp xếp các bạn học khác xong, vì có một số bạn tầm nhìn không tốt nên được chuyển lên phía trước. Lúc này Chử lão sư gõ gõ bàn nói: "Hảo, các bạn học an tĩnh lại! Từ ngày mai trường học của chúng ta sẽ bắt đầu bảy ngày quân huấn. Đại gia quay lại cùng gia trưởng thông báo. Lý Quân Dao đồng học, phiền toái một lát ngươi mang theo hai nam đồng học nữa đi tiếp quân huấn phục! Sẵn tiện mang theo sách vở trở về phát xuống cho các bạn học luôn."
Lý Quân Dao vội vàng ngưng đối thoại với Lê Giai Thụy đám người, đáp: "Hảo! Đã rõ lão sư!"
Đúng như không có gì bất ngờ, Lê Giai Thụy cùng Tào Huy Kiệt bị trưng dụng. Lê Giai Thụy vác một chồng cao sách vở cùng Tào Huy Kiệt đi sau lưng Lý Quân Dao. Không phải nói của hắ quái lực tại phương diện này nổi lên tác dụng, quân phục nhẹ hơn nên Tào Huy Kiệt cùng Lý Quân Dao chia sẻ ôm. Tào Huy Kiệt quay qua đụng đụng vai Lê Giai Thụy cười nói: "Không ngờ ngươi sức lực lại lớn như vậy nha, sau này khuân vác nặng khẳng định luôn có vị trí của ngươi." Nói rồi hắn nhướng nhướng mài chỉ phía trước Lý Quân Dao.
Lê Giai Thụy cười khổ nói: "Ta đây có thể làm sao, ta cũng nên duy trì tổ chức phải không? Ta cũng là một công dân tốt!" Không thể không nói, nếu Lý Quân Dao ba năm sơ trung đều đảm nhiệm chức vụ lớp trưởng, hắn phỏng chừng cùng Tào Huy Kiệt đều đi theo hưởng phúc ba năm.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip