CHƯƠNG 5

Từ phía cửa xuất hiện thân ảnh áo trắng, vóc người thon dài mềm mại

Người vừa bước vào mang theo một luồng gió thơm mát mùi hoa đào. Dáng người linh hoạt, mái tóc vàng óng của cậu như phát ra ánh sáng.

-"Cha!" cậu nói chuyện rất nhẹ nhàng, một bộ thư sinh tri thức quen thuộc. Bắt gặp trong phòng còn có khách cậu lịch thiệp cúi đầu "xin chào tiên sinh, chào tiểu thư"

-"À.. ừ, chào cậu!" Kim Ưng bỗng dưng ấp úng vì quá bất ngờ với dung mạo của cậu nhóc trước mặt, quả thực có hơi ngoài ý muốn

-"Chào... cậu.. à không chào anh" gì chứ! Anh ta có phải là sinh viên vừa tốt nghiệp đại học và sắp trở thành chủ tịch của một công ty quốc tế không vậy... có chắc là người này hơn mình 3 tuổi !? Nhìn thấy Tử Thao Kim Tiểu Điệp khẽ chấn động và không thể tin vào mắt

Thiếu niên khung xương nhỏ, tinh tế, mắt thanh mày lãnh, bọng mắt rất mượt, chiếc mũi cao nhưng lại hài hòa với gương mặt thanh tú, đường nét và mọi khía cạnh lại rất dịu dàng... nhìn như con gái vậy! Khuôn miệng nhỏ bờ môi căng mọng, nó đỏ như một trái dâu chín vừa hấp dẫn vừa ngọt ngào. Mái tóc màu vàng bạch kim không được tạo kiểu theo một phong cách nào cả mà tùy tiện buôn thả nhẹ nhàng phủ lên gương mặt tinh mỹ. Dù là nam nhân nhưng cậu rất trắng, làn da trắng sứ, mịn màng vô cùng... Tóm lại chỉ một từ thôi đẹp, rất đẹp... nhưng vẻ đẹp như vậy lại ở trên người một nam nhân! Khiến người khác khó tin, nhịn không được nhìn lâu thêm chút

...Vẻ đẹp của một thiên sứ, liệu đây là sắp đặc của tạo hóa hay chỉ đơn giản cậu là một tạo vật xinh đẹp minh chứng cho một cuộc tình đẹp!?

-"Tiểu Thao, ngồi đi con" Hoàng Minh cũng cảm thấy bất ngờ trước đứa con trai xa cách mười năm nay. Nhưng cảm xúc vui mừng chính là hơn mọi loại cảm giác khác

-"Cha, mẹ thế nào rồi!" cậu vừa ngồi xuống ghế thì liền hỏi

-"Vẫn không khá hơn, nhưng vẫn ổn. Mai cha sẽ đưa con đến bệnh viện thăm bà ấy!" Nhắc đến người vợ hiền dịu nhưng bất hạnh, tâm trạng ông hơi trùng xuống

-"Vâng!" cậu cũng đồng dạng chẳng khá hơn bao nhiêu

-"À đúng rồi" chợt nhớ ra điều gì đó Hoàng Minh lên tiếng "Chỉ lo cho tiểu Thao mà quên mất. Thực thất lễ quá, con trai đây là bác Kim Ưng bạn của cha, còn đây là con gái bác ấy Tiểu Điệp" Hoàng lão gia giới thiệu cha con họ Kim cho cậu "còn nữa chuyện vui ta muốn nói với con là tiểu Điệp về sau sẽ là vợ con đấy!"

-" Hả?!" Cậu có chút bất ngờ trước lời nói vừa rồi của cha mình "vợ con!? Mà chúng con đâu có biết gì nhau đâu chứ"

-"Ha...a...a....thì hai đứa cứ từ từ bù đắp tình cảm nga!" Nghe thế họ Kim cười lớn

Còn Kim Tiểu Điệp thì vẫn im lặng

Đến bây giờ, cậu mới để ý cô gái ngồi trước mặt. Cũng không tệ, mà cậu chẳng để ý đẹp xấu làm gì Hoàng Tử Thao cậu chính là rất nghe lời cha mình nếu là người cha đã chấm thì cậu cũng không thắc mắc

_____

Một lúc sau...

Trên một chiếc xe màu đen sang trọng

-"Cha, con phải lấy anh ta thật sao?" giọng nói lanh lảnh của Kim Tiểu Điệp vang vọng

-"Thì ừ!" Kim Ưng cũng không biết nói gì thêm. Chỉ là ông ta có cảm giác lạ khi nhìn Tử Thao, mà không biết là gì!

-"Nhưng mà..."

-"Cậu ta có điểm gì không vừa ý con chứ" họ Kim bỗng ngắt lời cô ta. Tự nhiên lão có một loại cảm giác muốn Kim Tiểu Điệp phải lấy Hoàng Tử Thao cho bằng được

-"Ơ... thì... anh ta không có gì không tốt mà là... anh ta chẳng giống một nam nhân trưởng thành gì cả. Với gương mặt đó mà đi ra đường cùng con. Thế nào người ta cũng nghĩ anh ta là em trai hay tệ hại hơn nữa là con gái giả trai đó cha~~" giọng nói ngọt đến phát ngán của cô ta khiến cho người tài xế cũng phải lén nhăn mặt một phen

....

____________

Ở một khu ngoại ô nằm trên đường cao tốc, khu vực dọc hai bên đường rất ít nhà , đa số là những khu chung cư đang được thi công. Tại một khu đất rất rộng, là một ngôi biệt thự cực lớn, xung quanh có lẽ đây chính là căn to nhất và tráng lệ nhất ở khu vực này

Ngôi biệt thự xây dựng theo lối kiến trúc hiện đại chủ đạo là những bức tường bằng kính lớn và được treo rèm nhung ở bên trong theo phong cách của các khu nhà ở phương tây, họ thường làm cửa bằng kính để tận dụng ánh sáng tự nhiên theo kiểu thân thiện môi trường gì đó!

Nội thất bên trong lấy tông màu trung tính xám và đen là chính, từ màu sơn, thảm, kệ, bàn ghế... đều là các mức độ đậm nhạc khác nhau. Điều đặc biệt nhất ở giữa căn biệt thự khổng lồ này không phải là một bộ sô pha hoành tráng mà là một cái hồ nước mini! Chiếc hồ được xây dựng vô cùng công phu có cả núi đá, các khóm cây nhỏ... dưới mặt nước trong veo còn có cá vàng đang bơi lội... trên các "ngọn núi" còn có hẳn một thác nước nhân tạo... một chiếc hồ tuyệt vời ở trong một căn biệt thự hoành tráng

Ở giữa chiếc hồ cá này còn được xây một chiếc cầu cũng bằng kính nhìn rất đặc biệt ...và chính vì thế tất cả đã tạo ra một điều rất lạ cho căn nhà này!

Ở góc của chiếc hồ là một nam nhân... dường như là đang cho cá ăn

Nam nhân vận chiếc áo choàng bông màu trắng, mái tóc đen vẫn còn lấm tấm nước... khuôn ngực mạnh mẽ thấp thoáng sau cổ áo choàng quá rộng... đôi chân thuôn dài rắn chắc. Dáng đứng với bàn tay rải thức ăn xuống hồ thật ưu nhã

"Br...br..."

Chợt điện thoại trong túi áo choàng rung lên tạo sự chú ý của hắn, nhẹ nhàng đặt bát thức ăn xuống phiến đá bên cạnh hắn thong thả đi thẳng vào nhà vệ sinh

-"Alo!" rồi mới chậm rãi trả lời điện thoại sau khi đã rửa và lau sạch tay

-[ Phàm! Anh về sao không gọi cho em ? Người ta nhớ anh lắm ] từ bên kia là giọng nói của một cô gái trẻ, nghe có vẻ uỷ khuất

-"Từ khi nào mà tôi phải nói cho cô biết là tôi làm gì" thay vì vỗ về người yêu thì hắn lạnh lùng đến vô cảm

-[Em...em về nước rồi, anh gặp em một chút được không, em nhớ anh] giọng nói cô gái bắt đầu thay đổi trở thành van nài

-"Tôi bận!" nói xong hắn liền cúp máy, không nói thừa thêm bất cứ tiếng nào nữa

...

Như nhớ ra gì đó hắn cầm lấy điện thoại

" tút... tút... tút... "

-[Em nghe nè!] sau ba tiếng tính hiệu lập tức truyền đến giọng nói của một nam nhân

-"Mai sẽ bắt đầu công việc lấy lại chuyến hàng! Nhớ có mặt đúng giờ cho tôi! "

-[Ây... tiểu Phàm, mình biết mà cậu đừng có lạnh lùng như vậy mà!]

-"Kim Chung Nhân, chú tốt nhất nên dẹp cách xưng hô đó đi" lời này nói xong hắn lại tiếp tục cúp máy

Ngô Diệc Phàm hắn chính là không thích nhiều lời khi công việc đã đạt được!

_____________

Buổi tối zui zẻ nha mấy nàng...
Haizzz...mai ta đi học rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip