Chương 55: Tiệc sinh nhật (2)
Nhờ sự sắp xếp cẩn thận của Net nên khi James đến nhân viên nhà hàng đã nhanh chóng đưa cậu lên tầng 3, Yok đã được nghe anh nói qua kế hoạch nên không thật sự đưa cậu đi ăn mà dẫn cậu tham quan triển lãm tranh trên lầu 3 để tranh thủ thời gian cho anh.
Net đã đặt 1 phòng bao lớn có trang trí rất bắt mắt từ hoa tươi, bóng bay đến background, có cả màn hình lớn để chiếu video mà anh đã cất công edit mấy ngày liền.
Khi anh đến đã đưa bánh kem và hoa cho nhân viên nhà hàng sau đó vội vàng thay áo sơ mi trắng và quần tây đen, xong xuôi anh mới đi tìm nhân viên phòng máy đưa cho họ file video anh đã chuẩn bị sẵn.
Khách mời hôm nay không có ai ngoài gia đình Wongwisut và Manithikhun, bên nhà cậu có ông bà Wongwisut, Yok, Boat và Aum. Còn nhà anh thì có ông bà Manithikhun và anh, gia đình Nonz không đến do bận việc khác.
Tất cả mọi thứ trong tiệc sinh nhật bất ngờ này đều do anh tự tay lựa chọn hết, anh muốn dành hết những gì tốt đẹp nhất tặng cho cậu, mong muốn bản thân sẽ trở thành người đặt biệt trong tuổi mới của cậu.
Theo dự định trước tiên để Yok dẫn James đi dạo triển lãm tranh sau đó sẽ dẫn cậu xuống tầng dưới để tạo bất ngờ, trước khi cậu xuống thì mọi người đã đi vào phòng ăn chờ sẵn và anh cũng hồi hộp tay phải cầm bánh kem tay còn lại ôm bó hoa hồng Black Baccara sẵn sàng chờ đợi cánh cửa mở ra.
James khá bất ngờ khi em gái lại dẫn cậu đi xem triển lãm tranh, dạo vài vòng thì Yok nhận được tin nhắn, sau đó liền mỉm cười nói:
- Cũng đến giờ ăn tối rồi, chúng ta đi thôi...
James khẽ cau mày nhìn em gái mình:
- Yok, chúng ta thật sự ăn tối ở đây sao?.
Yok cười cười đẩy cậu đi về phía trước:
- Đúng vậy, Pí James mau đi thôi...
James biết nhà hàng này rất nổi tiếng và giá cả rất đắt, cậu không nghĩ Yok lại đưa cậu đến đây ăn tối, nghĩ thôi mà cậu đã thấy đau túi rồi.
Khi Yok dẫn James tới trước phòng bao cậu đã kinh ngạc kéo em gái lại:
- Nong Yok, em không nhầm lẫn đấy chứ?. Đây là phòng bao đó, chúng ta đi nhầm rồi đúng không?.
Yok mỉm cười lắc đầu nói:
- Chúng ta đi đúng chỗ rồi, không sai được đâu. Vào trong thôi...
Nhân viên nhà hàng đã đứng sẵn ở cửa thấy 2 người đi đến liền mở cửa cho cả 2 đi vào, James mang theo sự hoang mang bị Yok đẩy vào bên trong.
Bên trong tối òm không thấy gì cả, lúc cậu lo lắng định quay đầu lại thì bỗng có ánh sáng lóe lên, màn hình lớn trong phòng bắt đầu chiếu những hình ảnh từ nhỏ đến lớn của cậu, mỗi thước phim đều là những kỉ niệm mà cậu không bao giờ quên được.
Màn hình chiếu rất nhiều phân cảnh từ lúc cậu mới biết đi cho đến những hoạt động trong trường học, những hình ảnh trên phim trường của cậu cũng có mặt trong video khiến cậu vừa bất ngờ lại vừa cảm động.
Sau khi chiếu hết video thì màn hình lại hiện lên dòng chữ "Happy Birthday 23th - James Supamongkon Wongwisut" với rất nhiều trái tim hiện lên, bóng bay cũng được thả ra khung cảnh thật sự rất lãng mạn, kế tiếp mọi người bắt đầu hát bài hát chúc mừng sinh nhật:
- Happy birthday to you, happy birthday to you...
James thật sự bất ngờ khi nghe thấy giọng hát của ông Joker, cậu đưa tay lên che miệng mình, ánh mắt đỏ hoe khi nhìn thấy gia đình của mình cũng ở đây.
Net chậm rãi cầm theo bánh kem mà anh đã trang trí đi tới trước mặt cậu, nhẹ nhàng nói:
- Nong James, sinh nhật vui vẻ...
James thật sự rất cảm động, cậu rưng rưng nước mắt mỉm cười nhìn anh:
- Pí Net, cảm ơn anh, cảm ơn anh rất nhiều...
Ông Joker thấy cậu bật khóc liền mỉm đi tới ôm vai cậu:
- Nào con trai, sinh nhật của con thì con phải vui vẻ lên, sao lại khóc rồi...
Đã rất lâu rồi James không có gặp cha mình, vì tính chất công việc nên cậu ít khi về nhà mà cha cậu cũng vì công việc mà ít khi ở nhà, đối với cậu gặp được cha là niềm vui rất lớn.
Nói xong ông Joker đưa tay lau nước mắt cho cậu, dịu dàng nói:
- Nào, mau cầu nguyện rồi thổi bánh kem, Net đã đợi con rất lâu rồi đó...
Net có chút xấu hổ, anh mỉm đưa bánh kem lại gần cậu và cậu cũng hiểu ý chấp 2 tay lại cầu nguyện mấy giấy trước bánh kem rồi mạnh mẽ thổi tắt 3 cây nến trên bánh.
Sau đó đèn trong phòng đã được bật lên và Yok đã cầm lấy bánh kem trên tay Net để anh có thể cầm bó hoa bằng 2 tay của mình, anh mỉm cười âu yếm nhìn cậu:
- Nong James, anh rất vui vì có thể là 1 phần trong cuộc sống của em, có thể cùng em đón nhiều cái sinh nhật của sau này, cùng em trưởng thành và già đi. Anh mong rằng mọi thứ đến với người anh yêu ở tuổi 23 sẽ là niềm vui và hạnh phúc, sẽ là những trải nghiệm tốt đẹp nhất...
Sau đó anh đã chân thành tặng bó hoa hồng Black Baccara 99 đóa cho cậu, James cũng không kìm được sự xúc động mà nhận lấy bó hoa, hạnh phúc ôm lấy anh:
- Pí Net, cảm ơn anh rất nhiều, cảm ơn vì đã yêu em và luôn quan tâm em...
Mọi người trong phòng đều vui vẻ vỗ tay cho 2 người, ông Manit giục con trai tặng quà cho cậu:
- Net, con không phải có quà tặng cho James sao?.
Lúc này Net mới nhớ ra hộp quà trong túi của mình, anh luống cuống lấy chiếc hộp nhỏ ra và mở nó trước mặt cậu:
- Anh đã đặc biệt nhờ người thiết kế nó cho em, là dây chuyền cỏ 4 lá với hy vọng những điều may mắn sẽ đến với em trong tương lai...
Bà Yanaruk khẽ cau mày nói nhỏ với ông Manit:
- Tôi còn tưởng Net sẽ mua nhẫn kim cương cầu hôn James, không ngờ lại là dây chuyền...
Ông Manit cũng khá bất ngờ với món quà này của anh dành cho cậu:
- Tôi còn nghĩ nhẫn kim cương gì mà để trong hộp to thế, hóa ra là dây chuyền...
Net cẩn thận lấy sợi dây chuyền kim cương từ trong hộp ra sau đó đeo lên cổ cậu, nhìn mặt dây chuyền có đính kim cương lấp lánh Yok không khỏi ngưỡng mộ nói:
- Pí Net vừa đẹp trai lại còn lãng mạn nữa a...
Aum mỉm cười nhìn chị gái của mình:
- Pí Yok nói vậy Pí Boat sẽ buồn đó nha...
Yok lại nhìn sang bạn trai của mình, mỉm cười nói:
- Tình yêu, anh sẽ buồn khi em nói thế sao?.
Boat cũng hùa theo cười cười nói:
- Có sao?. Hình như nãy giờ anh không nghe thấy gì cả...
Mọi người trong phòng đều bật cười khi nghe Boat nói vậy, bà Bongkot nhẹ nhàng đặt tay lên vai Net, mỉm cười nói:
- Ta gửi gắm James cho con, sau này nhất định phải đối xử tốt với thằng bé nhé...
Net mỉm cười vui vẻ ra mặt nói:
- Vâng ạ, mẹ cứ yên tâm giao em ấy cho con...
Ông Joker nhẹ nhàng ôm lấy vai vợ mình, mỉm cười nói:
- Đừng lo lắng, con chúng ta đã lớn và thằng bé đã lựa chọn được người đồng hành trên con đường về sau rồi...
Ông Manit thấy mọi người chỉ mãi đứng đó mà không chịu vào bàn ngồi liền lên tiếng:
- Được rồi, cũng đã đến giờ ăn tối mọi người mau ngồi vào bàn thôi...
Thật ra khi biết Net và James có mối quan hệ trên tình bạn bà Bongkot đã rất lo lắng và có ý định ngăn cản cả 2, nhưng sau đó lại suy nghĩ lại có lẽ cậu đã đủ trưởng thành để lựa chọn bạn đời của mình.
Còn về phần ông Joker sau khi nghe vợ mình nói về mối quan hệ của con trai ông đã suy nghĩ rất lâu, nhưng ông lại không nói ra bất cứ điều gì mà im lặng âm thầm theo dõi cả 2 trên mạng xã hội.
Nhìn thấy được sự chân thành mà Net dành cho con trai của mình ông cũng dần chấp nhận chuyện tình cảm của cả 2, đôi khi ông cũng có chút buồn vì James là đứa con trai duy nhất của mình.
Nhưng rồi bà Bongkot đã nói rất nhiều điều với ông, dần dần ông cũng không còn suy nghĩ tới vấn đề đó nữa mà thay vào đó là chấp nhận tình yêu của cậu và anh.
Điều mà ông Joker an tâm hơn chính là Net đã lên kế hoạch sinh nhật cho James và còn đích thân đến rước mọi người, sắp xếp tất cả mọi thứ 1 cách hoàn hảo nhất.
Hôm nay khi gặp ông bà Manithikhun, được nói chuyện nhiều hơn với 2 người họ ông Joker lại càng chắc chắn rằng tương lai của James khi chọn Net sẽ luôn tốt đẹp và hạnh phúc vì không những anh yêu cậu chân thành mà gia đình anh cũng rất yêu quý cậu.
Ông Manit đã nói với ông vài câu trước khi vào phòng bao:
- Tôi biết ông sẽ khó chấp nhận chuyện của 2 đứa nhỏ, tôi cũng không khác gì ông là mấy. Nhưng đó là lựa chọn, là hạnh phúc của tụi nhỏ. Mỗi ngày cả 2 đều ở cạnh nhau, cùng nhau làm việc rồi cùng nhau trưởng thành trong những lời nói cay nghiệt của thiên hạ, nhưng chúng vẫn không buông tay nhau ra, vẫn luôn vui vẻ và hạnh phúc. Tôi cũng là cha, cũng mong muốn con mình sẽ hạnh phúc, Net chọn James là hạnh phúc của đời mình thì tôi cũng sẽ vui vẻ xem James như con trai ruột, vì không gì thay thế được hạnh phúc của con mình cả ông à...
Những lời của ông Manit nói ông Joker đều hiểu rõ, bản thân ông cũng làm cha đương nhiên sẽ không vì sự ích kỷ hoặc sĩ diện mà từ chối hạnh phúc của con cái, điều ông lo lắng là người nhà anh sẽ không yêu thương cậu. Nhưng khi nghe ông Manit nói vậy trong lòng ông đã thấy nhẹ nhõm đi rất nhiều, cuối cùng tảng đá đè nặng trong lòng suốt gần 1 năm qua cũng được dỡ bỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip