Chương 17: Sính Lễ(2)
Các bác giúp việc trong nhà vừa thấy mẹ anh bất ngờ nhanh chóng cúi đầu kính cẩn chào. Mẹ anh chắp tay chào lại rồi nhanh chóng hỏi.
'Cậu chủ đâu rồi?'
'Đang trên phòng ạ!'
'Vậy có đang ở với ai không?' -Bác giúp việc có chút e dè với câu hỏi này nhưng vẫn trả lời.
'Ùm...Có bé Yim thưa bà!'
'Bé..Yim?' - Mẹ anh có chút bất ngờ với cách xưng hô khá là thân thiết của cậu với người giúp việc trong nhà.
'Thưa bà! Lúc đầu chúng tôi gọi cậu ấy là Cậu Yim nhưng cậu ấy cứ nhất quyết bắt tôi gọi bằng tên thôi vì như vậy sẽ thân thiết, cậu chủ nói với chúng tôi sau này cứ gọi em ấy Bé Yim là được ạ!' -Nói rồi bác giúp việc kính cẩn cúi người. Bà cũng không hỏi nữa cận thận bước lên phòng anh. Căn phòng rộng lớn với ánh đèn vàng vẫn như cũ chỉ khác là cảnh tượng trước mắt không khỏi làm bà bất ngờ. Trên chiếc bàn làm việc trong phòng vẫn còn để hộp cơm do Yim mang đến cho anh, trên chiếc giường kingsize trắng vốn dĩ là của anh thì bây giờ là một thân ảnh nhỏ khác đang được đắp chiếc khăn lạnh mà thiếp đi còn anh thì ngồi gục người trên giường ngay cạnh cậu. Bà khá bất ngờ vì từ trước giờ không ai được nằm trên giường anh như vậy. Bà nhẹ nhàng dìu anh ra chiếc ghế sofa đối diện giường cho anh ngã lưng không quên đắp chiếc chăn mỏng cho anh rồi từng bước tiến tới nơi thân ảnh nhỏ đang nằm. Bà nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường không ngừng đưa mắt nhìn qua cơ thể cậu.
'Đứa trẻ này!.....Cũng không tồi như mình nghĩ nhỉ!' - Bà nói khẽ rồi mỉm cười. Bàn tay thon dài vuốt lên gương mặt trắng mềm đang đột ngột gia tăng nhiệt độ.
'Có vẻ lại tái sốt rồi' - Bà với lấy chiếc khăn trên trán thay cậu con trai chăm sóc cho Yim. Đắp chiếc khăn hết lần này đến lần khác mà Yim vẫn không khỏi sốt bà phải lau người cho cậu mới đỡ được chút. Yim sốt mê man rồi bỗng nói mớ.
'P'Tutor....mắng Yim..hức...' - Có vẻ trước khi sốt hai đứa trẻ này đã có chuyện gì với nhau. Bà nhẹ nhàng vuốt lên mái tóc dày mềm của cậu rồi khẽ bảo.
'Ngoan! Để Mae mắng Tutor cho nhé' - Bà cũng phải chịu thua trước sự đáng yêu của cậu không ngừng đưa ánh mắt dịu dàng lả lướt trên gương mặt cậu. Tutor vừa mới chợp mắt được chút cũng nhanh chóng tỉnh giấc. Anh khá bất ngờ với cảnh tượng trước mắt. Mẹ anh là đang chăm sóc cho bảo bối của anh sao? Anh ngay lập tức đi đến chỗ bà.
'Mẹ ạ! Mẹ đến khi nào đấy?' -Anh hỏi bà đang vắt khăn thay nước cho Yim.
'Anh hỏi làm gì? Nói tôi biết sao anh mắng thằng bé?'- Mẹ anh nghiêm giọng hỏi làm anh cũng phải rén xanh mặt.
'Ùm...Em ấy sợ con về muộn không ăn tối nên đã đội mưa mang cơm đến cho con....Thấy em ấy người ướt sũng hoảng quá nên có hơi lớn tiếng với em ấy ạ......Ối....!' - Mẹ anh nghe được lý do nhanh chóng nhéo vào tay anh một cái làm anh giật mình la lên.
'Ngta đem cơm cho mà mắng ngta thế hả? Cái thằng này! Thằng bé mà gặp chuyện gì thì mày chết với Mẹ' - Bà vừa nói vừa đưa ánh mắt sắc lẹm nhìn anh.
'Ôi! Con mới là con ruột mà mẹ!' - Tuy là nói vậy nhưng anh cũng đã thầm mở cờ trong bụng vì mẹ anh rất mến bé con của anh không ngừng thay anh chăm sóc em. Cứ như vậy Mẹ anh chăm sóc cậu cả đêm đến gần sáng mới chợp mắt được một chút. Khoảng 6h sáng, Tutor xuống nhà lấy cháo cho cậu cùng lúc đó Net và James cũng đến thăm Yim. James lại chỗ Tutor đánh vào vai anh trách.
'Anh làm sao mà để đứa nhỏ nhà tôi sốt vậy hả? Tôi không gả cho anh nữa quá!' - Rồi cầm khây cháo bưng lên cho Yim còn không quên quay lại dặn dò.
'Anh nghỉ ngơi chút đi! Để tôi lên xem Yim cho' - Nói rồi James một mạch bước thẳng lên phòng để Tutor và Net ở lại nói chuyện với nhau Net thấy anh có quần thầm thì liền hiểu đêm qua anh đã chăm sóc và lo lắng Yim tận tình đến cỡ nào.
'Được rồi mày! Nghỉ chút đi! Để em ấy chăm Yim thay cho!' -Net thúc vai Tutor.
'Nhưng mà mẹ tao đang ở trển😃' - Tutor chỉ tay lên lầu rồi nói.
'HẢ? Mẹ mày!' - Net hỏi lớn ánh mắt bất ngờ.
'Ừ! Mẹ tao chăm Bé Yim cả đêm qua!' - Net vỗ vai mừng thầm cho thằng bạn không ngừng khoác vai bá cổ giơ like với anh.
'Tuyệt' =))))).
James lúc này vừa mở cửa bước vào thì thấy mẹ anh đang kiểm tra nhiệt độ cho Yim mà không khỏi ngỡ ngàng.
'Àh....Cháu...Chào dì ạ!' - Cậu đặt khây cháo lên bàn rồi chắp tay kính cẩn chào Bà.
'Ùm...Không sao đâu! Cháu đến đây! Mang cháo cháo cho Yim hả?' - Mẹ anh lên tiếng hỏi mỉm cười dịu dàng với James.
'Dạ! Cháu James ạ là bạn Yim! Dì là......!' - James thắc mắc lễ phép hỏi người phụ nữ trước mắt.
'Dì là mẹ Tutor! Cháu là...người yêu Net phải không?'
'Ùm...Vâng!'
'Thảo nào nhìn cháu lại quen đến vậy! Ùm có đợt Net cho dì xem ảnh của cháu còn khen cháu rất nhiều nữa!'
'Ùmm...Dì đã chăm sóc Yim cả đêm ạ!'.
'Ùm...Thằng bé này đối với Tutor nhà dì mà nói như là bảo bối vậy! Nhưng mà phải công nhận rằng hai đứa nhỏ này rất yêu thương nhau!' - Vừa nói bà vừa lướt tay nhẹ theo khuôn mặt của cậu một cách dịu dàng.
'Dì chắc là mệt rồi để cháu chăm sóc thay nhé ạ' - James nhanh chóng đỡ lấy mẹ Tutor rồi nói.
'Không sao! Con cứ gọi dì là Mae cũng được vì Net cũng gọi dì bằng Mae đó con!'
'Khap Mae' - Cậu kính cẩn chắp tay đồng ý rồi mỉm cười với mẹ Tutor.
Bà còn hỏi cậu một câu làm cậu bất ngờ vui mừng dùm Yim đang ngủ không biết trời đất trên giường.
'Con cho Mae xin số liên lạc với Mae Yim nhé!' - Hơi Mẹ anh bây giờ là muốn rước con dâu về nhà rồi.
'Dạ...Đây ạ' - James nhanh chóng đọc số cho Mẹ anh. Sau khi nhận được số bà không hề chần chừ bắt máy gọi ngay cho Mẹ cậu.
'Sawadi kha! Chị ạ! Tôi nghĩ chúng ta nên bàn về sính lễ đi ạ.......' - Bà đứng dậy vừa nghe điện thoại tay xoa đầu James như giao lại con dâu thân yêu của bà cho James rồi bước ra cửa phòng. Mẹ anh vừa rời đi James nhanh chóng xà tới chỗ Yim nói.
'Chết mày rồi Yim ơi! Mày bị mẹ chồng ép gả rồi' - Yim đang mơ màng thì cũng từ từ tỉnh giấc sau lời nói của James. Cả thân người ê ẩm vì đêm qua sốt cao. Yim lấy lại ý thức rồi nhìn James nói.
'Mày......Sao tao ở đây?'
'Mày bị sốt đến ngu người luôn hả Yim! Mày sắp bị mẹ mày bán cho P'Tutor rồi đó.' - James ngay lập tức nói rõ tình hình cho Yim.
'HẢ? GÌ CƠ? BÁN?' - Cậu hoảng người hét lớn. Thành công thu hút sự chú ý của cà nhà ở dưới. Cả ba người ở ngoài đồng loạt ùa vào làm James với Yim giật mình.
'Bé Yim' -Tutor
'JamesJames' - Net
'Sao thế con?' - Mẫu hậu.
Không hẹn mà gặp Mẹ anh thấy Yim tỉnh lại nhanh chóng đến sờ trán kiểm tra nhiệt độ ánh mắt lo lắng vì nhìn Yim lúc này rất xanh xao.
'Sao rồi con? Nói Mae nghe nào?'
'Ùm...Dì.... Dạ...Con không sao!' - Yim thấy mẹ anh đến mà bất ngờ hai má ửng ửng như muốn sốt, bất ngờ trước sự quan tâm của Mẹ anh.
'Sao lại gọi là dì! Gọi Mae đi! Yim là dâu của Mae không phải sao?' - Tutor, Net và James thành công bị Mẹ anh làm cho bất ngờ mà bật cười một phen. Mẹ chồng quốc dân là đây sao? Đáng yêu chết được. Yim cứ đỏ mặt không ngừng khẽ lễ phép trả lời.
'Khap Mae!' - Mẹ anh nhanh chóng ngồi xuống ghế nắm hai tay cậu rồi dịu dàng nói.
'Bé Yim sau này không cần mang cơm cho anh nữa nhé! Để Mae mắng Tutor thay con được chứ! Nào mẹ đút cháo cho con' - Mẹ anh nói xong ngay lập tức đút cháo cho cậu. Cậu cũng ngại ngùng mà ăn hai má đào mềm cứ hồng hồng đến mẹ anh còn thấy yêu.
'Ui! Nalak! Sướng nhất Yim rồi nhá!' - James không khỏi cảm thấy ngọt ngào trước cảnh tượng mẹ chồng nàng dâu này.
'Nhìn đi! Mày sắp mất vợ lẫn Mẹ rồi kìa! Người anh em!' - Net có ngay cớ ghẹo gan Tutor làm cậu cũng phải đầu hàng vì sự thật quả đúng như vậy. Mẹ anh rất thích bé con của anh còn không ngừng xoa đầu em ấy đến cả cậu cũng phải ghen tị.
'Mae! Vợ của Tutor mà!' - Anh chạy nhào đến chỗ mẹ đang cưng chiều Yim nhanh chóng hôn lên má mềm của em rồi nói. Làm mẹ anh bật cười đánh anh một cái.
'Cái thằng này! Vợ mày nhưng mà là con dâu Mae mày tránh ra để mẹ chăm em!' - Yim cũng phải chịu thua trước sự đáng yêu của hai mẹ con nhà Anh, quả thật anh và mẹ rất giống nhau. Đáng yêu hết cả nhà.
'Nhưng mà P'Tutor hôm qua mắng Yim! Mae!' - Yim ngay lập tức nhớ đến chuyện hôm qua mà làm nũng méc Mẹ anh. Mẹ anh giờ mê bé con phải biết nhanh chóng mắng anh.
'Ôi! Được được! Để mẹ mắng anh nhá! Ngoan! TUTOR!' - Mẹ anh dỗ Yim ngay lập tức quay sang quát anh.
'Anh xin lỗi bé màaaa!' - Tay ôm chặt em miệng không ngừng xin lỗi. Rồi thơm lên khắp gương mặt đáng yêu đang đỏ ửng của Yim.
Không khí mẹ chồng nàng dâu của nhà này không khỏi khiến người khác bật cười với độ cưng chiều dâu của Mẹ anh. Làm Net và James đứng bên ngoài cũng phải thấy tội thay anh. Được một lúc đột nhiên Yim thấy điện thoại đổ chuông liềm bật lên nghe máy thì hốt hoảng.
'Hả? MẸ bán Yim cho mẹ anh luôn hả? MẸ! MẸ KHÔNG THƯƠNG YIM HẢ?' - Mẹ cậu là bị mẹ anh thương lượng đến hời mà bán cậu cho anh luôn rồi. Mẹ anh nghe Mẹ cậu nói cũng không khỏi buồn cười. Chỉ vì đem cơm qua cho anh mà vô tình ra mắt gia đình anh rồi Mẹ cậu bán luôn cậu cho Mẹ Anh lúc nào không hay.
Net cũng lẳng lặng nắm lấy tay James khẽ thì thầm.
'Đứa nhỏ của em đã có người lo rồi! Giờ chúng ta về ra mắt bố mẹ anh nhé! Vợ yêu!' - James nghe những lời sến súa của anh mà không khỏi bật cười nhưng mà biết sao được cậu đã trót trao trái tim cho người con trai sến súa này rồi.
'Ùm...Cùng về nhà thôi!' - Cậu nhẹ nhàng tiến lại gần anh đặt lên trán anh một nụ hôn rồi gật đầu đồng ý.
Hôm ấy trong căn hộ rộng lớn sang trọng nằm giữa lòng thành phố tấp nập. Nhộn nhịp, ấm cúng và tất bật hơn hẳn, những tiếng cười đùa cứ vang lên không ngớt. Cả năm người cứ vui vẻ hạnh phúc bên nhau.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Happy ending rồi keo ơi! Cặp nào cũng soft nhỉ🥺❤️
(Hẹn mọi người vào lễ cưới của hai em bé nhé😝)
Thật sự rất cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng tớ trên chặng đường dài này. 🥺❤️❤️❤️❤️
Nhớ vote cho tớ nhé ạ🥺❤️❤️❤️
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip