🐻 19 🐻
Đúng lúc này, Jungkook đi tới, tóm lấy tay Tzuyu và kéo mạnh cô ta về sau. Anh liếc nhìn vợ chồng họ với vẻ khinh thường, hờ hững nói:
"Tôi thật sự không cảm thấy người phụ nữ của tôi phải dụ dỗ chồng người khác để chứng tỏ sức quyến rũ của cô ấy!"
Dứt lời, anh bước lại gần Lisa, ôm cô rời đi trước ánh mắt của tất cả mọi người.
Mặc dù đã biết Jungkook và Jaehyun đi dự tiệc thay Yoongi, nhưng Yugyeom vẫn cẩn thận gọi điện hỏi bé Jihoon.
Sau khi nhận được đáp án, anh ta lập tức lái xe đến nhà Jungkook. Nhóc Jihoon đã đứng đợi sẵn ngoài cửa. Đãi ngộ quá tốt khiến Yugyeom cực kỳ thỏa mãn. Anh ta xuống xe, nhéo nhéo hai má cậu bé.
Jihoon tuy không thích hành động này của chú Bảy chút nào, nhưng vẫn tỏ ra vui vẻ. Hai chú cháu họ bây giờ là "đồng minh", đứng trên cùng một trận tuyến, nên nhất định không thể xảy ra xung đột nội bộ được.
Yugyeom ôm nhóc Jihoon vào nhà, sau đó cố ý chau mày làm bộ nghiêm trọng: "Chú nói cho con biết một chuyện. Bố con hôm nay lại dẫn theo cô kia đi dự tiệc. Chúng ta phải nhanh chóng tìm ra mẹ con, kẻo người phụ nữ đó trở thành mẹ kế của con đấy."
Jihoon trợn tròn hai mắt, cơ hồ cũng ý thức được "tính nghiêm trọng" của vấn đề.
"Sao chú biết?"
"Chú Jaehyun của con gọi điện báo với chú."
Yugyeom nghĩ đến cuộc điện thoại vừa rồi, lửa giận lại bùng cháy. Trong điện thoại, Jaehyun không những tỏ ra thần thần bí bí, mà giọng nói còn vô cùng phấn khích, giống như đang cười nhạo anh ta sẽ không thể tìm được mẹ ruột của nhóc Jihoon.
Yugyeom đặt cậu bé ngồi lên ghế, sau đó lấy ra một cuốn sổ tay, chuẩn bị "bàn bạc": "Tranh thủ bố con chưa về, chúng ta nghiên cứu một chút xem ai có khả năng là mẹ con nhé!"
Nghe có vẻ rất thú vị, nhóc Jihoon liền gật đầu.
Yugyeom vừa hí hoáy viết, vừa giải thích: "Thế này nhé, năm nay con bảy tuổi, con sinh ra khi bố con mười chín tuổi. Nghĩa là lúc bố con mười tám tuổi đã quen mẹ con. Ừm... Xem nào..."
Yugyeom càng ngày càng cảm thấy bản thân có năng khiếu làm thám tử.
Anh ta chăm chú nhìn xuống trang giấy một hồi, sau đó cau mày nói: "Thế này, con sinh ra lúc bố con đang học cấp ba ... À không, chính xác phải là vừa qua kỳ thi đại học được mấy ngày."
Yugyeom nghĩ đi nghĩ lại, chợt thấy việc này không có khả năng. Với bản tính của Jungkook, làm sao anh lại để xảy ra chuyện đó vào thời gian quan trọng như vậy được?
Thế là, anh ta trịnh trọng ngẩng lên nhìn bé Jihoon: "Con có đúng là con ruột của bố con không? Biết đâu, bố con nhận nuôi."
Jihoon lắc đầu nguầy nguậy: "Con là con ruột của bố! Con đã nghe bố và cô Kim nói chuyện, cô Kim cũng nghi ngờ con không phải con ruột của bố, nhưng chính bố con đã khẳng định."
Yugyeom lại ngẫm nghĩ thêm, cảm thấy cũng có lý. Nếu Jihoon không phải con ruột, vì sao Jungkook phải hy sinh nhiều cho thằng bé như thế?
Anh ta gật đầu tỏ ý tin tưởng: "Được! Chú Bảy nhất định sẽ tìm ra được mẹ của con! Mẹ con có lẽ chính là mối tình đầu của bố con. Đợi chú điều tra kỹ càng "tình sử" của bố con, mọi chuyện sẽ sáng tỏ thôi!".
Jihoon kiên định gật đầu: "Chú Bảy cố lên!"
...
Ra khỏi đại sảnh, Jungkook liền buông tay Lisa.
"Vẫn chưa chừa sao!"
Giọng nói của anh không hề có sự tức giận, nhưng lại thấp thoáng một chút thất vọng. Lisa chỉ không hiểu nỗi thất vọng ấy bắt nguồn từ đâu.
Anh đã biết chuyện xảy ra ở công ty cô lần trước, bây giờ lại tái diễn ở đây, vì thế nên thất vọng sao? Nhưng cô vô tội cơ mà! Cô chưa một lần chọc vào gã Mingyu đó, vì sao lại đến cơ sự này?
"Em không hề làm chuyện mà người ta nghĩ." Lisa cắn môi. Cô không xen vào gia đình người khác, nhưng vì sao trong mắt mọi người, tất cả tội lỗi đều do cô?
Jungkook chỉ nhìn cô, không tiếp lời. Cô nghĩ cô không sai, nhưng lẽ ra ngay từ đầu cô nên dứt khoát với Mingyu, không gặp mặt anh ta. Như vậy, mọi chuyện mới không trở nên phức tạp như hôm nay.
Sau khi lên xe, Jungkook mới mở miệng: "Cảm thấy ấm ức lắm sao?"
Lisa không đáp. Đúng là cô có phần ấm ức, dường như mọi người đều cho rằng cô sai, từ đồng nghiệp cho đến những người chứng kiến vừa rồi. Ngay cả anh cũng nghĩ vậy... Chẳng lẽ thật sự cô đã sai?
"Em không làm gì hổ thẹn với lòng mình."
Jungkook khẽ cười. Đúng lúc này, Yugyeom gọi điện tới, anh bèn nghe máy.
Đầu dây bên kia, Yugyeom cười hì hì, nói: "Tứ ca, nghe nói hôm nay anh dẫn theo một mỹ nữ đến dạ tiệc?"
"Cậu có thể đừng quan tâm tới tôi từng giờ từng phút như thế nữa được không?"
"Đương nhiên là không thể! Chuyện của Tứ ca làm sao em không quan tâm cho được?", Yugyeom cười khì, "Cô gái đó..."
"Nếu cậu gọi điện chỉ để hỏi tôi việc này, tôi chỉ có thể nói bốn chữ: không thể trả lời."
Yugyeom khá hiểu tính tình của Tứ ca. Biết chắc sau khi nói câu này, Jungkook nhất định sẽ cúp máy, nên anh ta vội vàng ngăn lại:
"Tứ ca, em nói cho anh biết, hôm nay em sẽ ở nhà với nhóc Jihoon. Ừm... anh có thể đi cùng cô gái đó... ngắm hoa thưởng nguyệt...".
Không đợi Yugyeom nói hết, Jungkook đã cúp máy.
Yugyeom nhìn điện thoại, đắc ý cười: "Tưởng đối phó với em mà dễ à?"
Mặc dù biểu hiện lúc này của Jungkook có phần khó chịu, nhưng Lisa vẫn cảm nhận được tâm trạng anh không đến nỗi tệ. Cô chăm chú quan sát sắc mặt anh. Là cuộc điện thoại kia khiến anh thấy vui vẻ sao?
Jungkook quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt dò xét của cô, anh nhíu mày. Sau đó, anh chuyển hướng xe về biệt thự.
Hai người vừa về tới nơi, dì giúp việc liền vào bếp chuẩn bị cơm nước. Jungkook bỗng nhiên gọi dì lại rồi nói với Lisa: "Em nấu đi!"
Lisa không khỏi ngạc nhiên, nhưng vẫn làm theo ý anh. Cô cảm thấy bản thân thật đáng phỉ nhổ, vì sao anh bảo cô làm gì cô liền làm theo chứ? Tuy nghĩ vậy, cô vẫn nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ.
Jungkook đứng ngoài cửa, khoanh tay nhìn cô không chút kiêng dè. Cô thái rau rất nhỏ và khá đều, động tác dứt khoát hệt như mẹ anh trước kia.
Sau lần ăn cơm ở nhà cô, trông thấy cô bận rộn trong bếp, anh không hiểu vì sao mình lại muốn được trải nghiệm cảm giác ấy một lần nữa.
Tựa như một người bị đóng băng từ lâu, bỗng cảm nhận được sự ấm áp, để rồi khao khát được chạm vào nó thật nhiều.
...
Lần thứ ba nhìn ra ngoài, Lisa vẫn thấy Jungkook đứng đó, cô lấy làm lạ. Chợt nhớ ra mình chưa thay quần áo, chắc là bộ dạng mặc váy dạ hội nấu cơm lúc này rất buồn cười.
"Đẹp lắm sao?" Cô không nhịn được bèn lên tiếng.
"Em thấy mình rất đẹp?" Anh hất cằm.
Không đẹp sao anh nhìn nãy giờ? Cô nghĩ thầm.
Sau đó cô lại nghĩ, có lẽ anh đã quen nhìn người đẹp như Yeri nên cảm thấy ngoại hình của mình chẳng ra sao. Suy nghĩ ấy khiến cô có chút tự ti, nhất thời sơ suất suýt làm đứt tay.
Jungkook lập tức đi vào, cầm tay cô lên xem. Thấy không hề hấn gì, anh lại dứt khoát buông ra. Lisa sửng sốt vài giây. Thái độ của anh cứ như thể thất vọng vì cô không bị đứt tay vậy.
Thấy cô nhìn mình chằm chằm, Jungkook cảm thấy khó hiểu: "Tự mình không cẩn thận, nhìn anh làm cái gì?"
"Vì anh đẹp trai!"
Lisa vô thức thốt ra những lời này giống như mọi lần trêu đùa với Mina. Nhưng vì hiện giờ đối phương là Jungkook nên cô không tránh khỏi xấu hổ, chỉ có thể cúi đầu tiếp tục thái rau.
Jungkook cũng ngẩn ra, dường như không nghĩ cô sẽ đáp như vậy.
Mãi đến khi bắc nồi lên bếp, Lisa mới buộc phải mở miệng: "Anh ra ngoài được không? Anh đứng đây khiến em không được tự nhiên."
"Anh có ảnh hưởng lớn tới em như vậy sao? Chỉ đứng nhìn mà cũng khiến em xấu hổ à?"
Cô không thèm phân bua thêm nữa, lẳng lặng xào rau.
Dáng vẻ nhẫn nhịn này của cô khiến anh cảm thấy khá thú vị. Anh cố ý tiến lại gần: "Nóng lắm à? Mặt đỏ bừng bừng!"
"Xào rau đương nhiên nóng!" Cô lập tức đáp lại.
Trước khi anh kịp nói thêm, cô liền đưa đĩa thức ăn đã làm xong đến trước mặt, ý bảo anh bưng ra bàn.
...
Cơm nước xong xuôi, hai người lên phòng tắm rửa.
Ra khỏi phòng tắm, Jungkook chợt nhớ đến câu "ngắm hoa thưởng nguyệt" của Yugyeom. Ở đây không có hoa, cũng không có trăng, nhưng không thành vấn đề.
Lisa có thể cảm nhận rõ ràng tinh thần của anh hôm nay rất tốt, mọi cử chỉ đều dịu dàng, khiến cô không hề có một chút khó chịu.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip