Phiên Ngoại: Neymar
"Cậu có ý gì hả? Tại sao quả bóng đó cậu không chuyền cho tôi?"
Kylian Mbappé- hiện đang là ngôi sao sáng của nước Pháp và PSG, đóng tủ đồ cá nhân một cách bạo lực.
"Tôi đã nói tình hình lúc đó quá gấp, tôi không thể chuyền được. Anh bị thiểu năng hay sao mà nói mãi không hiểu?"
Tôi đá ngã cái ghế bên cạnh, "Có quỷ mới tin cậu, đồ ham hư vinh"
"Tin hay không tùy anh, đồ ăn chơi trác táng", Mbappé hộc hằn đáp trả.
Hai người không ai chịu thua ai.
"Đủ rồi, muốn báo chí làm ầm lên hai cậu mới chịu đúng không?"
Huấn luyện viên day day trán, đứng chen ngang Neymar và Mbappé đang có dấu hiệu sắp xô xát với nhau.
Tôi hừm một tiếng, gom đồ bỏ đi, trước khi rồ ga thì nhận được tin nhắn của huấn luyện viên
[Mbappé còn nhỏ, háo thắng một chút thôi. Cậu là đàn anh, nhường nhịn thằng bé một chút đi]
"Mẹ kiếp", tôi chửi thề một tiếng.
Bây giờ ai mà không biết thằng nhóc đó đang được o bế, đến cả huấn luyện viên cũng kêu tôi phải nể mặt nó.
Cầm điện lên điện thoại cho huấn luyện viên, ngay khi ông vừa nhấc máy tôi liền nói:
"Tôi nể mặt nó thì nó có nể mặt tôi đâu, ông đi mà bảo nó thu lại có nết đó đi rồi nói chuyện với tôi"
Sau đó không đợi ông ta nói gì, tôi liền tắt máy.
Mbappé rất tài năng, tôi không phủ nhận nhưng cái tôi thằng bé quá lớn, lại kiêu ngạo khiến tôi có muốn nói chuyện cũng không muốn chứ đừng nói làm thân.
Dần dần ai ai cũng biết tôi và nó không hợp nhau, rất thường xuyên cãi cọ bất kể trên sân đấu hay ngoài sân.
Cho dù chung một câu lạc bộ nhưng chúng tôi luôn trong trạng thái đối chọi gay gắt.
Nếu nói ai là người khiến tôi ghét nhất thì tôi sẵn sàng gọi tên thằng bé đó........
Chỉ là......ai có thể giải thích cho tôi tình hình hiện tại được không?
Thế quái nào tôi lại thấy một tôi khác đang đeo tạp dề đứng trong bếp nấu ăn thế này.
"Hello, anh bạn, này"
Hiển nhiên người nọ không phát hiện ra sự tồn tại đang đứng kế bên của tôi, đáng sợ hơn là tôi không thể chạm vào cái gì được vì khi chạm vào vật gì đó tay tôi liền xuyên qua vật đó.
Giống như tôi là một vong hồn vất vưởng vậy.
Nghĩ đến đáp án này, cả người tôi lạnh toát.
Đúng lúc này, 'tôi' ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường khẽ cười, sau đó nhanh nhẹ nhàng múc một bát cháo nóng hổi để lên bàn.
Tôi trầm mặc, tôi đang thắc mắc không biết liệu người này có phải là tôi hay không nữa. Chứ từ bao giờ kẻ ăn chơi như tôi lại có dáng vẻ người đàn ông của gia đình thế này.
Chả lẽ đây là tôi ở thế giới song song sao?
"Anh nấu cái gì thơm thế?"
Một giọng nói còn đậm chất ngái ngủ vang lên phía sau làm tôi giật mình.
Người vừa xuất hiện dáng người cao ráo, đôi mắt hiện lên ý cười nhu hòa.
Mẹ kiếp, đây không phải là Mbappé à, không, phải nói là một Mbappé phiên bản trưởng thành.
"Cháo tôm, hôm qua em bảo muốn ăn đó"
'Tôi' kia đằng sau lên tiếng.
Khoan đã, có cái gì đó sai sai.
Đừng bảo ở thế giới này, tôi và thằng nhóc Mbappé này ở chung nhà đấy nhé.
Mà ở chung thì thôi đi, cớ sao tôi lại phải nấu ăn cho thằng nhóc hỗn láo này.
Lại còn dáng vẻ của kẻ dưới cơ?
Chúa ơi, thế giới song song này điên rồi sao?
Mà đáng nói hơn là cái tên Mbappé phiên bản người lớn này, hiện chỉ mặc áo sơ mi rộng thùng thình dài qua mông một tấc.
Thằng nhóc này ở chung nhà với 'tôi', không chỉ bắt 'tôi' nấu ăn cho, mà còn không chịu mặc quần!!!!!
Khinh người quá đáng.
Ngay khi tôi còn đang tức giận thì cảnh sau đây khiến tôi hóa đá.
Một 'tôi' bước đến ôm eo hôn lên môi 'Mbappé', cánh tay càn rỡ luồn vào áo sơ mi bóp mông 'Mbappé'.
"Anh đã đi siêu thị từ rất sớm để mua tôm cho em đó, em có thưởng cho anh cái gì không?"
Tôi: "........."
Chờ một chút!
Chờ một chút!
Chờ con mẹ nó một chút!!!!
Chuyện quái gì đang diễn ra thế này!!!!!!!!
Đừng nói là quan hệ hai người mà tôi đang nghĩ đấy nhé.
Không thể nào!
Làm sao có thể?!
Tôi thích ăn bánh bao nóng hổi sao mà chuyển quay thích ăn xúc xích rồi?
Lại còn là xúc xích hạng bự?
Lại thấy 'Mbappé' đánh một cái rõ đau vào mông 'tôi'
"Sao thế, đêm qua em chưa thỏa mãn cưng sao? Thế em thưởng cho cưng buổi sáng nóng bỏng nữa"
Má!!!!!!!
Không chỉ chuyển gu mà tôi còn nằm dưới sao?
'Tôi' ở thế giới này bất lực đến thế sao?
Chuyện này vượt quá mức tưởng tượng của tôi rồi, nhân sinh quan đang dần sụp đổ.
"Tỉnh, tỉnh, tỉnh"
Bên má trái tôi bị ai đó tát đến đỏ ửng lên.
Tôi mơ mơ màng màng mở mắt ra, đập vào mắt tôi là gương mặt của Mbappé đang dựa sát vào mặt tôi.
"Á"
Mbappé nhăn mặt, "La cái quỷ gì, anh bị sao thế, định ngủ giữa đường cho báo chí chụp à?"
Lúc này tôi mới phá hiện bản thân vẫn đang ngồi trên con xe của mình, mà Mbappé lại đang đứng bên ngoài xe tự nhiên mở cửa xe ngồi vào trong.
Tôi xuyên trở về rồi......?
"Cậu......sao lại ở đây?"
Không biết vì sao ánh mắt tôi lại dừng trên môi Mbappé.
Mbappé chậc chậc hai tiếng, "Còn không phải vì thấy ai đó đậu xe bên lề đường, đầu gục xuống vô lăng nhìn qua tưởng như chết nên tôi phải ở lại coi còn thở không"
Tôi: "......"
"Cảm ơn"
Hình như Mbappé không xấu tính như tôi nghĩ.
Mbappé kéo áo khoác, tư thế chuẩn bị bước khỏi xe, "Không có gì, đừng mang ơn. Tiện tay thôi, tạm biệt.....ơ"
"Này, mở khóa xe coi", cậu quay ngoắt lại liếc tôi.
Tôi bật cười trêu đùa, "Ban nãy cậu vào xe tôi tự nhiên lắm mà"
"Ban nãy là do tình thế gấp rút thôi, chứ ai thèm vào xe anh ngồi. Bây giờ, mở xe cho tôi về"
Nhìn đoạn đường vắng tanh, tôi nghĩ đến cậu ta ban nãy có ý tốt nên liền nói.
"Ngồi yên đi, tôi đưa cậu về nhà"
Mbappé im lặng hai giây, "Anh bị chập mạch à?", ban nãy còn cãi nhau bây giờ lại tốt bụng như vậy, không khỏi khiến cậu nghi ngờ.
"Ừm, coi như vậy đi"
Không đợi cho cậu ta lên tiếng, tôi nhấn ga khởi động xe.
Đôi khi lơ đãng tôi lại liếc mắt nhìn trộm người bên cạnh.
"Này, nhìn gì mà nhìn, tập trung lái xe đi, không chết cả đám bây giờ. Tôi không muốn chết chung với anh đâu"
Mbappé bực bội dựa ra ghế, liếc mắt nói.
Tôi: ".....", tên này đúng là cái gì cũng dám nói.
Từ ngày hôm đó, tôi vẫn hoang man lắm, tôi biết sự việc tôi chứng kiến chắc chắn có thật, không phải là ảo giác.
Nếu vậy, ở một thế giới nào đó tôi và Mbappé là một đôi, mà tôi còn là kèo dưới.
Nghĩ đến tôi nằm dưới thân cậu ta rên rỉ khiến tôi khó chịu.
Cho dù nằm dưới cũng là cậu ta chứ!
Ấy chết, sao tôi lại có ý nghĩ điên khùng đó vậy?
Tôi và cậu ta làm sao có thể......
Nhìn cậu ta đang tập chạy bên kia sân, tôi bỗng cảm thán.
Chà, mông bự phết.
"Này"
Mbappé xuất hiện trước mặt tôi.
Tôi ngẩng đầu nhìn cậu, không hiểu sao nhìn cách cậu đội cái mũ nike làm tôi liên tưởng đến cậu đang đội cái quần mini mà bật cười.
Cũng dễ thương....
"Con mẹ anh bị cái gì mà cứ nhìn tôi mãi thế, muốn gây sự hay gì"
Tôi xua tay, "Tôi nhìn cậu tập thôi", nếu tôi nói tôi nhìn mông cậu thì không nghi ngờ gì sẽ bị người này đập cho coi.
Mbappé trầm mặc, hồi lâu sau dùng ánh mắt như thấy quỷ mà nhìn tôi.
"Anh là gay à?"
Tôi sặc nước bọt của chính mình, "Cậu nói cái quái gì vậy?"
Mbappé nheo mắt, "Không phải thì tốt, tôi nói cho anh biết nhé, tốt nhất đừng có ý định bất thường gì với tôi, cũng thu lại cái ánh mắt biến thái đó đi"
Một Mbappé ngang ngạnh trước mặt tôi cùng với Mbappé thế giới kia thật khác nhau.
Hoặc là cùng một người nhưng thái độ lại khác nhau.
Tôi vẫn nhớ rõ ánh mắt 'Mbappé' khi nhìn 'tôi', trong đôi mắt không thèm che giấu tình yêu ngọt ngào.
Vậy ra đây chính là Mbappé khi yêu ai đó sao?
Lại nhìn Mbappé trước mặt tôi, trái tim bỗng nhiên đập mạnh.
Một cảm giác muốn chinh phục trước nay chưa từng có đang dần chiếm lĩnh lấy tâm trí tôi.
Hay là thử một chút nhỉ?
Chỉ là có một số việc không như dự tính của tôi, thật sự ban đầu tôi chỉ muốn trêu đùa với Mbappé một chút mà thôi, đàn ông với nhau có mất mát gì đâu.
Ai mà nghĩ đến tương lai vì ấy nghĩ này mà tôi trả giá đắt thế này.
Người thì còn chưa thu vào tay mà tim thì trao cho người nọ mất rồi.
"Kyky, em đừng đi nhanh quá, cẩn thận vấp té đó"
"Kyky, em nhìn tôi hôm nay vì em cạo râu rồi nè"
"Kyky, em đừng bơ anh có được không?"
"Kyky, Mary là ai?"
"Đừng lại gần cô gái đó, anh sẽ ghen đó"
"Kyky, em yêu cô ta sao?"
"Em sẽ vì cô ta mà đánh đổi sự nghiệp bóng đá của mình sao?"
"Đừng trách anh, Kyky, em chỉ cần xin lỗi tôi thì tôi sẽ xem không có chuyện gì xảy ra"
Mbappé đôi mắt đỏ ngầu nhìn tôi.
"Neymar, anh là đồ điên"
Tôi phá cười lên, "Đúng, tôi điên rồi. Điên lên vì em, là em khiến tôi yêu em, tất cả là tại em"
Mbappé muốn chạy nhưng bị tôi bắt lại, tôi cúi sát mặt em, "Em muốn đi đâu, tìm cô ả người yêu sao, anh không cho phép"
Tiếng la đầy đau đớn vang khắp căn phòng, tôi nhìn em dùng tay bò ra ngoài với đôi chân bị tôi dùng búa đập gãy.
Tôi nắm cổ chân em kéo ngược em về, cưỡng ép em nhìn đối diện tôi.
"Kyky, hôn anh đi"
Đổi lại chỉ là ánh mắt hoảng sợ của Kylian Mbappé.
"Vì sao em không yêu tôi, vì sao chứ?"
Tôi gào lên, hôn mạnh lên môi em khiến môi em bật máu, tôi cứ như thú dữ đang gậm nhấm con mồi.
"Tại sao thế giới kia tôi và em rất hạnh phúc mà, tôi còn vì em nấu cháo tôm, em sẽ đáp lại nụ hôn của tôi. Tại sao đến em thì em lại từ chối tôi"
Tại sao chứ, tại sao thế giới đó tôi có được em mà thế giới này em lại yêu người khác.
Vì sao em có thể từ bỏ bóng đá để yêu cô gái tầm thường kia?
Yêu tôi không tốt hơn sao?
Tại sao lại cự tuyệt tôi?
"Nếu em đã không yêu tôi, thì cũng đừng hòng thuộc về người khác"
Lôi Mary đang bất tỉnh vào căn phòng với Kylian, nhìn ngọn lửa ôm trọn lấy hai người, trái tim tôi chưa bao giờ thấy thống khổ như thế này.
Ngay cả khi chết, Kylian cũng ôm lấy Mary vào lòng thề hẹn kiếp sau.
Ha ha ha.
Tôi bị cảnh sát bắt giữ vì tội bắt cóc giết người, mà người tố giác là người anh thân thiết Leo Messi.
"Ney, anh xin lỗi"
Qua cửa kính, tôi thấy Messi đau lòng nhìn tôi.
"Anh không cần xin lỗi"
Tôi nhìn qua Cristiano Ronaldo, "Anh phải chăm sóc Leo thay em nhé"
Cùng ngày hôm đó, đợi người ta phát hiện ra thì Neymar đã dùng con dao trộm được từ đâu đó mà tự sát.
Mà trên tường phòng giam Neymar, người ta phát hiện chi chít từng mũi dao khắc 2 kí tự....
KM
Rất nhiều câu hỏi được đặt ra nhưng câu hỏi khó lý giải nhất vẫn là:
Neymar giết Mbappé là vì mâu thuẫn hay vì nguyên do khác?
----
Fic này kết thúc thật rồi nha, cảm ơn mọi người đã dành sự yêu thích và ủng hộ cho Da tôi đen lắm sao? 🙆♀️🙆♀️
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip