Chương 9

Công việc trên công ty cũng như thường ngày, cứ lặp đi rồi lặp lại, nàng vẫn làm cho đến khi hết giờ thì lại về. Ngoài trời đang nắng gắt, xe cộ lại đông đúc khiến nàng phải có khó chịu khi định đón taxi về, nàng không muốn gọi làm phiền cô vì còn đang trong kỳ thi nhưng đối với người thương nàng như cô thì không cần điện cũng tự đến.

Mắt nàng đang nhìn xa xăm về đâu đó, ngay cả chiếc xe đậu trước mặt mình mà cũng chả hay phải đợi cô lên tiếng thì mới chịu nhìn đến.

- "Lisa, sao em đến đây?"

- "Tôi đến rước chị. Nếu chị không muốn biến heo quay thì mau lên xe."

Nghe cô nói thế nàng hấp tấp chạy đến xe mở cửa đi vào trong. Nàng vào rồi cô liền nổ máy chạy đi, không khí trên xe cũng như khi sáng, im lặng đến nổi khiễn con người ta phát chán, nàng nhìn qua cô rồi cũng vội thu ánh mắt về. Qua kính chiếu hậu thấy được ánh mắt nàng nên cô lên tiếng:

- "Mình tấp vào đâu đó ăn đi."

- "Thôi phiền em lắm, em còn phải học bài."

Nói thật thì bụng nàng cũng đói meo, nó réo lên từ nãy đến giờ. Nếu hôm nay là một ngày bình thường thì nhất định nàng sẽ đồng ý nhưng vì cái vấn đề học hành của cô làm nàng phải ái ngại.

- "Chỉ có mình tôi ở nhà nên tôi kêu Vú khỏi phải nấu, tôi cũng chưa ăn."

Đây chắc hẳn chỉ là cái cớ để cô có thể chở nàng đi ăn mà không cần nàng phải ngại. Lalisa cô bên ngoài thì tỏ vẻ không quan tâm, cọc cằn, ngang ngược nhưng thật chất nó chỉ che đi cái ngại trong mình mà thôi. Ít lâu sau, cô tấp vào một quán ăn ven đường, nó không sang trọng như những nhà hàng nhưng cô đây rất thích nó và hằng ngày vẫn đến ăn, thức ăn ở đây cũng không quá cầu kỳ như sơn hào hải vị nhưng nó chứa biết bao nhiêu là kỷ niệm của cả cô và nàng.

- "Lisa?" - nghiêng đầu nhìn cô

Nàng cũng ngạc nhiên khi thấy cô ghé vào đây, vì tính chất công việc nên không thể đế ăn và cũng khá lâu rồi mới được thấy nó lại. Nàng cũng không nghĩ là cô còn nhớ đến, thật là lòng nàng có chút cảm động. Cô nhanh chân bước xuống xe chạy qua phía bên kia mà mở cửa cho nàng bước xuống cùng vào với mình.

- "Lisa hôm nay được nghỉ mà cũng đến ăn nữa sao con?"

Chủ quán ở đây khá quen mặt với cô rồi, từ nhỏ thấy nàng dẫn cô đến đây ăn và đến giờ vẫn vậy, cứ cách vài ngày là sẽ đến. Cô mỉm cười nhìn bà đáp lại:

- "Vâng, con đưa chị ấy đến ăn ạ."

- "Con chào dì Lee, dì còn nhớ con không ạ!"

Nói xong cô cũng tránh qua một bên cho để lộ nàng đang đứng phía sau mình. Nàng bước lên cuối đầu chào bà, bà nheo đôi mắt mình lại nhìn nàng khá lâu rồi cũng lên tiếng:

- "Chaeyoung đó sao con? Lâu rồi mới thấy con ghé quán bác đấy!"

- "Vâng, tại con bận nhiều việc quá nên cũng chẳng có thời gian."

Bà nhìn Chaeyoung một lúc nữa rồi cũng mỉm cười kêu cả hai vào ghế gọi món. Dì Lee là mẹ của một người bạn mà khi đi học nàng rất kính trọng nên khi đấy vẫn thường hay ghé quán dì ăn và phụ từ đó dì cũng có thiện cảm với nàng hơn ai hết. Bây giờ nhìn nàng chững chạc, lại còn xinh đẹp hết phần thiên hạ, quả thật lòng bà cũng vui lây.

Trên bàn ăn, cô từ tốn gắp thức ăn cho nàng, vì cũng đang khá đói nên nàng cũng không có từ chối mà cho thức ăn cô gắp vào miệng.

- "Sao chị ăn như chết đói vậy? Không ăn buổi chính sao?"

Nàng nghe cô nói thì ngừng nhai lại nhìn cô gật đầu. Cô chỉ thở dài lắc đầu rồi gắp tiếp ý muốn nàng ăn nhiều vào, thấy nàng vậy thật sự cô không muốn. Ít sau nàng cũng đặt đũa mình xuống bàn, cô tinh tế gọi cho nàng một ly nước, nàng uống xong cũng theo thói quen còn đi học mà đem chén bát phụ tiếp dì.

- "Con còn việc bận cứ về đi, để ta đem vào."

Nàng mỉm cười nhìn và lắc đầu, tay chân cũng nhanh nhẹn đem vào trước khi bà chạm vô. Bà cũng hạnh phúc biết nhiêu, phải đây là còn dầu bà chắc bà cưng nó dữ lắm.

Không lâu sau nàng bước ra khỏi khu nấu, tay còn vẫy vẫy cho ráo nước, nhìn vào liền biết nàng đã rửa chén. Thức ăn ở đây rất ngon nên khách cũng không ít, đợi nàng rửa hết đóng đó quả thật cô đã đánh một giấc thật sâu trên bàn.

- "Mình về thôi Lisa." - kéo áo cô.

- "Chị vẫn y như ngày nào."

Cô quay sang nàng gật đầu nói một câu rồi cũng quay lưng đi, nàng đứng đấy ngơ ra khó hiểu nhưng cũng phải theo cô để về nhà.

Một bữa trưa nóng bức đã trôi qua, hiện tại cũng đã hơn 4 giờ chiều không khí cũng dịu lại được một chút, hai ông bà vì có việc bận nên cũng đã đi từ sớm chưa biết khi nào về. Cô đang ngồi trên sô pha cùng với sấp tài liều dày cọm, bình thường thì ham chơi nhưng đến kỳ thi quan trọng nhất thì cũng có ý thức mà quay lại học hành nghiêm túc, còn phía nàng đang tưới hoa trước nhà.

Nàng đang cậm cụi chỉnh mấy bông hoa thì có một viên đá rơi vào người nàng rồi rớt xuống đất. Chaeyoung nhíu mài lại nhìn đó rồi đưa ánh mắt về phía cổng thì chẳng thấy ai, trong đầu nàng nghĩ chắc con nhà ai lại nghịch nữa đây mà nên không mấy quan tâm mà quay lại làm tiếp. Đâu dừng lại ở đó, một viên nữa lại rơi mà lần này xui thay là rơi vào đầu khiến nàng nhẹ la lên.

Tiếng la này làm cô chú ý đến mà chạy ra thì thấy nàng đang đứng đờ người nhìn cục đá dưới đất mà phán xét. Cô nhíu mài lại, vội nhặt cục đá lên mà ném thật mạnh ra phía cổng....

- "Aaa."

Cô và nàng nhướng mắt nhìn nhau rồi chạy nhanh về phía cổng mà mở nó ra nhìn tứ phương. Cô đang hoảng loạng thì thấy sau bụi hoa có gì đó lấp ló, lúc này Lisa cô đã hiểu ra vấn đề nhếch mép một cái rồi đi lại nắm cái áo kéo người đó ra...

- "A...a...a Lisa thả chị ra mau!"

Nàng nghe tiếng thì quay đầu lại nhìn, chẳng phải là chị họ của Lisa sao? Sao lại lấp ló phía bụi cây mà không vào nhà. Nàng cũng sợ nó đứng đó nắng này nọ nên cũng ngỏ ý quan tâm nhưng bị cô nhảy vào họng không cho nói.

- "Người nãy giờ ném đá vào nhà là chị ta đấy, nắng thì tự chịu."

Nàng hít một hơi thật sâu rồi thở dài ra ngán ngẩm không biết vì sao giới trẻ hiện nay lại quậy đến vậy. Cô buông chị ra khoanh tay đứng nhìn hồi lâu rồi cũng bỏ đi vào nhà, Chaeyoung ở lại cũng mời chị vào theo.

Chị đang ngồi đối diện nhìn cô học bài bằng ánh mắt phán xét, cả chị cũng không ngờ cũng có ngày Lisa lại chăm chỉ đến vậy bởi vì đó giờ chỉ toàn thấy cô chọc chó chọi gà chứ nào thấy Lisa trong cảnh này. Chị chề môi làm cô cảm thấy chướng mắt mà ném cuốn sách về phía chị, cùng lúc đó nàng mang nước ra đặt xuống bàn.

- "Lisa manh động quá chị ha?" - cười với nàng.

- "Ừm, nó trước giờ là vậy mà."

Nàng đi đến ngồi cạnh cô, cũng mai là nàng ra kịp chứ không thôi là chị cũng chơi lại cô rồi. Hai người này từ nhỏ gặp nhau là cải lung trời lỡ đất, đụng là đánh nhau mà giờ lớn rồi nên cũng đỡ. Nàng hỏi tiếp:

- "Tên em là gì? Xin lỗi chị quên mất."

- "Không sao đâu ạ, em là Kim Jennie." - cười trừ.

- "Nếu chị không nhớ lầm, em 26 rồi đúng không?"

- "Vâng, em 26 rồi."

Cả hai đang nói chuyện thì cô xen ngang vào khi chị vừa đáp:

- "Già rồi mà còn hay đôi co với trẻ con, hèn gì đến giờ vẫn ế."

Chị trừng mắt với cô, vì có nàng ở đây nên chị phải nhịn mà nói lại đàng hoàng.

- "Này là tôi đi theo chủ nghĩa độc thân, không phải ế."

Cô lại chề môi vì câu nói đó làm chị tức sôi máu, thật ra chị cũng là một người khó tính và chững chạc, cũng lớn thật rồi chứ có phải còn trẻ gì đâu mà phải như một đứa con nít. Nhưng với riêng Lisa cô là chị không bao giờ điềm tĩnh được, từ khi còn nhỏ đã thường xuyên cà khịa chị đủ điều.

Nàng ngồi một bên nhìn hai người chiến tranh lạnh lại một lần nữa thở dài. Ở cạnh Lisa nàng đôi khi cũng tức chết đấy chứ nhưng lại biết kiềm chế hơn Jennie hiện tại, thật mệt mỏi...

Còn tiếp....

Mình vẫn luôn tin, khi hoàn nhất định sẽ có người đọc! :((

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip