1. ba cộng hai bằng sáu
kim taehyung thở dài một hơi, hôm nay bán hoa quả với mẹ chẳng lời lãi được bao nhiêu, sắp hết hè rồi lại phải đi học, tốn kém rất nhiều chi phí
từ nhỏ nhà hắn đã theo nghề nông, gia đình thu nhập bấp bênh ngày được ngày không, chính vì vậy nên hắn mới lo lắng việc học hành của mình ảnh hưởng tới bố mẹ
"hay là con đi làm luôn hả mẹ"
"đồ ngốc, con nói cái gì vậy chứ? kim taehyung của bố mẹ học giỏi như vậy nhất định phải học lên đại học, bố mẹ đầu tư cho con là không bao giờ lỗ hiểu không?"
hàng xóm xung quanh biết hắn trúng được học bổng toàn phần trên thành phố vào năm lớp 11, ai cũng vui vẻ chúc mừng, mọi người tụ lại với nhau gom góp tiền cho hắn lên seoul học tập
chỉ là chi phí đi lại lẫn phòng trọ thật rắc rối, trường không có nội trú nên hắn không thể ở kí túc xá được, vì hi vọng của bố mẹ cũng là tương lai bản thân, đứa trẻ 17 tuổi một thân một mình lên seoul học tập
ngày lên thành phố, mẹ hắn dúi tay này tay nọ đồ ăn thức uống, bố còn đặc biệt bỏ số tiền không nhỏ mua cho hắn vài bộ quần áo đắt tiền
họ đều muốn dành cho đứa con trai của họ những gì tốt nhất họ có thể làm, kim taehyung lên seoul trong lòng cảm thán thành phố này thật hiện đại
so với vùng quê yên bình của daegu thì rõ ràng thủ đô nhộn nhịp hơn nhiều, hàng ăn cửa hàng xen kẽ nhau với những màu sắc nổi bật, người người tấp nập đi bên đường
rồi hắn cũng đến được trường học, nơi mà hắn sẽ theo học nốt 2 năm cuối cùng của thời học sinh này
trường rộng rãi thoáng đãng với hàng cây xanh, hắn vừa đi vừa hít thở không khí hiếm khi dễ chịu như này vào mùa hè, tự dưng dưới chân hắn nghe thấy tiếng cạch rõ to như đã đạp phải cái gì
đây là một cái máy nghe nhạc???
"này tên kia!! tôi gọi cậu đấy!!! sao cậu lại đạp lên cái máy nghe nhạc của tôi thế??"
cậu trai kia mặt đỏ bừng tức giận, chiếc máy nghe nhạc phiên bản giới hạn cứ thế mà rơi xuống lúc nào cậu không biết, vừa quay lại đã thấy em nó hi sinh anh dũng trên bàn chân của người nào đó lạ hoắc
"tôi xin lỗi.. tôi không cố ý đâu"
hắn nói thật, hắn thề là hắn mà biết thì hắn sẽ cách xa chiếc máy nhìn đắt tiền này vài mét chứ đừng nói là đạp lên nó
"tôi không có cần biết cậu cố ý hay không.!! chu cha mạ ơi cậu nhìn nó nứt một ít rồi này"
jeon jungkook bực dọc lên tiếng, dạo này cậu phải đi đến trường học bổ túc mùa hè vì điểm thấp nên mới định đi ra ngoài thư thả đầu óc, gặp chuyện xong cái thấy nổ tung đầu óc chứ thư thả miếng nào cơ chứ
"mà cậu là ai vậy? không có bảng tên hay đồng phục mà được vào trường à?"
trường này quy định nghiêm ngặt, học bổ túc cũng phải đồng phục bảng tên đàng hoàng mới được vào
"tôi là học sinh mới.. tôi đến nhận đồng phục bây giờ đây"
"hừ, nhìn cậu chắc không có tiền đền tôi sửa cái máy đâu, coi như hôm nay tôi tốt bụng đấy"
jungkook thấy trên người hắn đều là một vẻ "tôi đây không đủ tiền đền đâu" liền quay ngoắt đi, jeon jungkook đại ca đây vì cái mặt đẹp mã của cậu ta mà tha cho đấy!
kim taehyung nhìn bảng tên của cậu, ghi nhớ trong đầu
"jeon jungkook 11a1"
hắn sẽ đi làm thêm và trả số tiền sửa chữa kia sau
__
"kim taehyung lần này thầy cô phân em vào 11a1 nhé"
cô hye vui vẻ, học sinh mới chuyển tới thật sự học rất giỏi nha, đã vậy trông ngoan ngoãn lễ phép nên cô rất hài lòng
"về tiền học bổng thì nhà trường sẽ tự trừ hàng tháng, em chỉ cần đóng tiền quỹ lớp thôi, đồng phục và bảng tên nhà trường sẽ tặng em vì đã cố gắng trong kì thi vừa rồi"
"vâng, em cảm ơn cô ạ"
"à mà hình như bên bổ túc cũng có vài bạn học 11a1 đấy, để cô nhớ xem nào.."
"à đúng rồi, park jimin là đứa năng nổ hoà đồng nhất đó, cô sẽ nhờ jimin chỉ dẫn em tham quan trường nhé"
jimin ngay sau đó xuất hiện, trông cậu ta ăn chơi thật, phong thái đúng chuẩn một công tử nhà giàu
"chào cậu, tôi là park jimin, cứ gọi tôi là jimin được rồi"
"kim taehyung, xin chào"
"cậu đừng cứng nhắc quá, tôi không có làm gì cậu đâu"
jimin cười ha hả, bắt đầu dắt kim taehyung đi tham quan mọi ngóc ngách, còn hướng dẫn taehyung một cái lỗ sau trường có thể chui vào khi muộn học
"tôi và jungkook hay mò bằng đường này lắm"
nghe tên quen quen, taehyung thuận miệng hỏi
"có phải cái người đầu tròn tròn đi giày độn cao không?"
"ô, cậu biết jungkook à? tiểu tổ tông nhóm tôi đó, nó quậy thì thôi rồi luôn"
"nãy tôi có đạp trúng máy nghe nhạc của cậu ấy, chưa kịp nói gì thì cậu ấy đã bỏ đi rồi"
"thế mà nó chưa đấm cậu một cú hả"
jimin xoay xoay ngó người taehyung, vậy mà jungkook không ra tay với bạn mới thật, lần trước có thằng ngang qua làm bẩn cặp jungkook, cậu đã cho nó một phát tím cả mắt rồi
"không có đánh tôi, kêu là tâm trạng tốt nên tha"
"chắc do cậu đẹp trai đấy, nó thích những người đẹp mà"
"......"
"cậu muốn gặp lại nó không? nó đang ở trong lớp giải toán đó"
hắn lại theo jimin lên tầng, cái đầu tròn nhăn nhó vừa nãy nay lại đang chu môi ra bất mãn với bài tập, hắn thấy không có giáo viên liền gõ ở cửa sổ khẽ nói
"cái đấy cậu phải đặt thêm ẩn mới giải được"
jungkook ngước lên nhìn cái tên vừa đụng mình ở dưới sân trường hỏi
"cậu lừa tôi phải không? chắc cay cú vừa nãy nên định lừa để thầy song gõ đầu tôi rồi"
"....." đồ ngốc này, ai thèm lừa cậu chứ
"tôi nói thật, cứ đặt ẩn đi xong thay cái đáp án của ẩn vào là cậu giải được ngay"
"sao tôi tin cậu được chứ"
này bạn học, tôi chỉ giải toán hộ cậu chứ không có lừa tiền cậu nha, sao mà đa nghi dữ vậy?
"hừ, vì cậu đẹp trai nên tôi sẽ nghe cậu một lần, tí thầy song gõ đầu tôi sẽ tìm cậu tính sổ
thế mà sai thật.
jungkook đỏ bừng mặt mũi, lúc đầu thầy song kêu sai đã định tìm kim taehyung đang đứng ở cửa sổ đánh đòn thì thầy mới gõ đầu cậu
"cách giải thì đúng mà cẩu thả thì nhanh, lớp 11 rồi mà ba cộng hai bằng sáu à? đến chịu thua em đấy jungkook ạ"
kim taehyung len lén nhìn mà bật cười, đồ ngốc ấy trên tay đang cầm máy tính đời mới, trên vở cũng viết rất to kết quả là ba cộng hai bằng sáu
jungkook vừa xấu hổ vừa tức giận đan xen, đúng là cậu sai nhưng cậu biết tên ngoài kia đang vụng về giấu đi nụ cười
hừ, thiếu gia đây phải cho cậu một đòn đau mới được.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip