Chương 12Kiểm tra quầy

Nếu ngay từ đầu vào công ty làm việc, tôi chỉ ở trên văn phòng thì chắc chắn tôi sẽ chẳng học thêm được nhiều kiến thức đến như thế. Tôi vẫn có thể biết về tên thuốc, về quy cách đóng gói trong mường tượng mỗi lần nhập hóa đơn. Tôi cũng biết quy trình kiểm kê trên sổ sách nhưng lại chẳng có cơ hội làm trên thực tế để ra nhiều vô kể các vấn đề liên quan đến công tác kiểm kê. Tôi có thể không bao giờ biết việc bán thuốc kê đơn, việc điều chỉnh thuốc cùng hàm lượng, hoạt chất với mục đích cuối cùng vẫn là tối ưu lợi nhuận, xử lý một vài trường hợp đặc biệt liên quan vấn đề thiếu hụt thuốc khách hàng cần. Tôi sẽ không biết việc kết hợp thuốc đúng đắn có thể có tác dụng nhanh hơn hẳn so với việc lần mò do chỉ có những kiến thức cơ bản. Tôi cũng không biết gì công việc bán hàng, công việc vận hành kinh doanh, vận hành quầy thuốc. Tôi thậm chí còn sẽ không thay đổi được suy nghĩ, khi người ta giàu chỉ khi người ta sống tiết kiệm (tiết kiệm không giống với hà tiện). Tôi sẽ không biết những người giàu có, họ phải nỗ lực, cố gắng và vất vả cho dù có cả cái đầu thông minh, tính toán rất tài giỏi đi chăng nữa...

Những kiến thức đó sau này tôi mới hiểu, chúng bổ trợ rất nhiều cho chuyên môn tôi, đi từ vị trí thấp lên tới những vị trí cao, đi từng bậc thang lên đỉnh cao của sự nghiệp.

Nếu chỉ làm công việc kế toán ở văn phòng công ty, tôi sẽ chỉ bắt đầu công việc lúc 8 giờ sáng và kết thúc lúc 5 giờ chiều thì nghỉ. Công ty chỉ có hai bạn nữ làm kế toán. Tôi không có sự va chạm, cọ sát với thực tế. Tôi sẽ không thể nâng cao kỹ năng giao tiếp-một trong những kỹ năng tôi biết mình vừa mạnh lại vừa yếu. Tôi hiểu, việc giao tiếp theo cảm hứng đôi lúc cũng không được hay cho lắm. Thích thì tôi sẽ nói chuyện rất xôm. Không thích tôi sẽ tỉnh bơ trong khi giao tiếp bổ trợ rất nhiều cho sự phát triển, thăng tiến của nghề nghiệp. Ít nhất, giao tiếp tốt hơn sau thời gian vào quầy làm, giúp tôi hoàn toàn có được lòng của mọi người, ở mức độ nào đấy. Tôi sống trong một tập thể, một cộng đồng nhỏ, bây giờ không chỉ có tôi, đồ đạc trong những căn nhà tôi từng giúp việc qua, hay chỉ là những câu chuyện trò, thăm hỏi của những vị chủ nhà có tuổi. Xung quanh tôi có nhiều người và việc này cũng bổ trợ phần nào đấy cho khả năng giao tiếp của tôi mỗi khi gặp những người lạ. Tôi biết phải chào hỏi xã giao cho phải phép cái đã. Tôi biết khi nào nên nói, khi nào ngừng, khi nào dừng, khi nào xuất hiện, khi nào biến mất...

Không giống với quyết toán thuế có lần tôi về văn phòng công ty hỗ trợ trong giai đoạn chuẩn bị hồ sơ (sau này tôi có về văn phòng công ty làm được thời gian thì nghỉ). Khi thanh tra bên quản lý thị trường làm việc, họ tới trực tiếp tại quầy. Họ sẽ đổ bộ một cách đầy bất ngờ dù trước giờ giám đốc vẫn thường xuyên nắm được những thông tin quan trọng, phím cho mọi người trong quầy chuẩn bị. Thế nhưng, khi họ tới, mọi người vẫn cảm thấy bối rối dù đã tiếp các đoàn quản lý thị trường, đôi khi có cả công an tới trăm ngàn lần rồi. Tần suất họ đi nhiều tới nỗi, tôi cũng không thể nào nhớ nổi trong khoảng thời gian làm việc 3-4 năm ở đó, đã chứng kiến họ đi bao lần. Tôi nhớ những lần họ đi ở các thời điểm như các ngày lễ trong năm, dịp cuối năm và dịp nào kinh tế có vẻ khó khăn.

Họ đến vội vàng và rời đi cũng chóng vánh. Dù trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, tôi vẫn có đôi lần để ý thấy cách làm việc của họ. Họ vào quầy, mò trên tủ xem thuốc nào đấy có vấn đề gì không? Họ sẽ quan tâm tới vấn đề như hãng sản xuất, ngày sản xuất, hạn sử dụng. Lúc nào họ cũng chú ý soi mói tới vấn đề hạn dùng của thuốc. Chỉ cần phát hiện được loại thuốc nào gần hết hạn, vẫn còn bày bán trên tủ, họ sẽ quy vào lỗi vi phạm sự tuân thủ liên quan GPP-thực hành tốt quản lý nhà thuốc. Họ được quyền lập biên bản...

Thiếu sót đó nhiều phần hoàn toàn do lỗi chủ quan, bản thân người bán hàng hoặc người làm các công tác liên quan trong quá trình vận hành quầy thuốc sơ ý bỏ qua. Và chắc chắn cho dù quầy bán cả thuốc nhập khẩu song song, một số thực phẩm chức năng không chắc chắn nguồn gốc, nhưng không một dược sỹ đứng quầy nào dám trà trộn bán thuốc gần hết hạn sử dụng vào thuốc được phép bán. Điều này liên quan đến đạo đức nghề nghiệp.

Trong cuốn MIMS vợ chú quản lý tặng tôi hay nói cực kỳ về vấn đề này. Không riêng gì đạo đức nghề nghiệp, tác phong bán hàng luôn được ưu tiên sự quan tâm đặt lên hàng đầu. Đúng là nghề của sự cao quý!

Khi kiểm tra xong, họ lẳng lặng rời đi. Sau đó chuyện gì xảy ra tiếp theo tôi cũng không rõ. Tôi chỉ biết bạn thủ quỹ hay bỏ phong bì, hỏi chú quản lý xem đi bao tiền...

Tôi sẽ ngừng sự quan tâm hoặc không tiếp tục đề cập tới vấn đề tôi không biết rõ. Sau những lần quản lý thị trường đi, chúng tôi nhiều khi còn bận chả khác gì những vụ chuẩn bị hồ sơ cho quyết toán thuế thì phải. Bạn thủ quỹ phải bổ sung sổ theo dõi nhiệt độ, độ ẩm, sổ theo dõi vấn đề nhập hàng... Có rất nhiều sổ trong quầy cần bổ sung và hoàn thành.

Tôi lại tiếp tục làm công việc xử lý hàng phát hiện có vấn đề sau mỗi lần thanh kiểm tra. Hàng hết hạn hoặc gần hết hạn lại được phân loại ra, sàng lọc và xử lý.

Mỗi vụ thanh tra qua đi, khi nhìn vào chiều hướng tiêu cực thì chỉ tổ tốn tiền, mất thời gian. Nhưng nhờ những vụ đột nhập khám xét như vậy, tôi thấy được sự thay đổi rõ ràng trong quầy thuốc, không riêng gì quầy thuốc công ty tôi mà cả những quầy xung quanh, bởi họ mà đi là càn quét luôn một lượt.

Sau những lần thanh tra, lại ra thuốc hết hạn, gần hết hạn, thuốc hỏng, thuốc chậm bán...

Các vấn đề liên quan như ghi chép sổ sách, báo cáo, vệ sinh quầy đáp ứng tiêu chuẩn GPP cũng được nâng cao và cải tiến rõ rệt.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip