Chap 3
Xuống tàu tôi chịu không nổi mà đã....ọe ọe~ gần một bụi cây gần đó...Yoongi đứng vỗ lưng cho tôi...
- Ngốc ! Sao sợ mà còn chơi ?
- Tại tớ thấy cậu có vẻ thích...Với lại tớ không muốn phá không khí vui của mọi người !
Anh ấy vươn tay về phía trước...kéo má của tôi...
- Đau aaaaa !
-Thiệt tình cậu chừng nào mới hết ngốc đây hả ? Rõ là ngốc !
- Hehe...Vì yêu cậu nên tớ mới ngốc như thế đấy !
Yoongi quay mặt đi chỗ khác hai má đỏ ửng...
- Đi...đi thôi ! Đừng có nhảm !
Kook dẫn tụi tôi đến một căn nhà ma gần đó...Chạy lại mua vé rồi cười...
- Chúng ta chơi trò này đi ! Trò này thú vị lắm đấy ! hehe
- Kook nè ! Hay...chúng ta đừng chơi được chứ?
- Không được ! Mà chẳng lẽ cậu sợ hả Tae ?
- Đâu...Đâu có chứ !!! Tớ mà sợ sợ gì !!!
- Vậy sao ? Vậy đi thôi ! Tớ mua vé rồi !
Kook nắm cổ áo của Tae mà kéo đi
- Cứu...tớ với ! Chu mi nga~ nooooo
Jimin đứng gần đó nhìn Kook và Tae mà khẽ cười...Quay sang gọi Hope
- Chúng ta đi thôi ! Hope
- Oh ! Yoongi chúng ta đi...
- Uk
Đi được đến cửa thì dây giày của Yoongi bị tuột nên cậu ngồi lại cột...
- Hai người đi trước đi ! Tôi theo sau
- Uk vậy bọn tớ đi đây !
- Hay tớ đợi cậu ?
- Đã kêu đi trước đi mà !
- Đi thôi Hope !
- Uk...
Mặc dù đi trước nhưng ánh mắt tôi không rời khỏi cậu ấy...Cứ đi khuất dần khuất dần tôi mới không nhìn cậu ấy nữa...
- Ở đây trang trí đáng sợ thật...!
- Như vậy họ mới kiếm được tiền chứ !
- Jimin cậu nói đúng ha !
- Haha
Chúng tôi đang nói chuyện bỗng có một hình nộm nhảy ra hù tôi làm tôi chạy bán sống bán chết...mà vấp té... Jimin chạy sau tôi...
- Cậu có sao không Hope ?
- Ai da... Tớ không biết
- Cậu đứng dậy được chứ !
Jimin đưa tay ra kéo tôi đứng lên...Đặt nhẹ chân xuống đất... chân tôi có vẻ bị thương nên vừa đặt đã làm tôi khó chịu...
- Cậu ổn chứ ?
- Tớ...ổn...
Tôi chống tay vào tường đi một bước...hai bước mà té lần nữa
- Cẩn thận thiệt là ! Chân cậu chắc bị trật rồi ! Lên tớ cõng cho...
- Nhưng...
- Đừng có nhưng...Không sao đâu !
- Cảm...ơn cậu !
Jimin cõng tôi ra đến ngoài đặt nhẹ tôi xuống...Kook chạy lại hỏi thăm tôi...
- Hope à ! Chân cậu bị sao vậy ?
- À...Tớ bị trật chân thôi không sao đâu !
- Yoongi cậu ra rồi hả ?
Tae nói làm tôi quay người lại nhìn Yoongi...Anh đang nhìn vào chân của tôi với ánh mắt lo lắng...
- Hay chúng ta đến quán nước nào đó nghỉ một chút đi...!
Mọi người đều gật đầu...dẫn tôi đến quán nước gần đó...
- Cậu thấy đỡ hơn chưa Hope?
- À tớ không sao đâu mà !
- Có cần đến bác sĩ không ? Tớ đưa cậu đi
- Kookie~ Tớ đâu nặng lắm đâu mấy ngày nữa nó hết à !
- Tớ có học được vài cách chữa cho người trật chân trên ti vi tớ giúp cậu !
Tae mà chữa cho tôi chắc từ " Gà què thành gà chết " haha... Jimin và Kook nhìn Tae cười mỗi người nắm hai bên tay cậu mà kéo xa ra khỏi Hope...
- Tae à ! Nhìn kìa Woa~ Con voi đang bay !!!
- Đâu đâu !
Tôi khẽ cười vì sự quan tâm của các cậu ấy thật ấm áp làm sao !...Tôi nhìn qua Yoongi mong chờ một điều gì đó từ cậu ấy...
- Sao cậu cứ nhìn tôi thế ?
- Không có gì ! Tại tớ muốn nhìn thôi !Mà cậu không có gì muốn nói với tớ sao ?
- Cậu...
Ánh mắt của mọi người hướng về phía Yoongi mà tò mò...
- ... Phiền quá !
Mặc dù tôi đã quen với sự lạnh lùng và những câu nói cọc cằn của cậu ấy...Nhưng khi nghe câu đó tim tôi lại có chút gì đó nhói...Tôi cúi mặt...
- À vậy hả ?! Thôi tớ đi vệ sinh một chút...
- Hope à! Tớ đi cùng cậu...
- Nè Yoongi ! Cậu thấy cậu có quá đáng với cậu ấy không ? Chỉ cần một lời hỏi thăm thôi mà !
- Tớ thấy Jimin nói đúng đó !
Yoongi nhìn theo Hope từng bước chân của cô ấy thật khó khăn...Lần này chắc cậu làm cho cô đau thật rồi...
-...Chắc có lẽ tớ hơi quá rồi !...
Chưa chơi được bao lâu chúng tôi đã phải về sớm rồi
- Hope à về nhà gọi điện thoại cho tớ nha ! Hay là tớ đưa cậu về ?
- Thôi cậu về đi ! Nhà chúng ta đâu có thuận đâu lại mất công quay đầu xe nữa !
- Nhưng mà...
Jimin đứng ở đằng xa mở cửa xe vẫy tay gọi Jung Kook
-Kook à ! Về thôi !
- Dạ em qua liền ! Về nhớ điện thoại cho tớ yên tâm nha !
- Oh
Tôi bắt một chiếc taxi...
- Bye Tae
- Uk bye cậu
- Tớ về nhà Yoongi...
Yoongi cậu ấy im lặng mà chẳng nói gì...Tôi thở dài rồi leo lên xe...
- Chú cho cháu xuống XXX nha chú...
Một dáng người mở cửa leo lên xe ngồi gần bên tôi...
- Cháu đi với cô ấy !
- Hả ?! Yoongi !?
- Đừng có nói gì hết ! Tôi mệt ! Mà...Chân cậu có sao không ?
Hai má tôi đỏ lên...nhìn anh ấy ngạc nhiên
- Hả ?! À ừ...chân tớ đỡ rồi ! Cảm ơn cậu...
- Có gì mà cảm ơn...
Nói rồi cậu ấy quay mặt ra hướng cửa số...Tôi ngồi nhìn cậu ấy mà cười thầm...
- Chú chạy nha !
- Dạ ! Chạy đi chú
Ở phía sau...Có một người ấm ức...
- SAO TỚ LUÔN BỊ BỎ LẠI 1 MÌNH !!?
Hết chap 3
----------------------------------------------
Mong mọi người ủng hộ ạ ! :3
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip