Chap 10. Sai Lầm Của Tôi Là Tin Cô!

Khu biệt thự tối đen như mực, bên trong phòng khách rộng lớn, có một người cuộn tròn trên sofa.

- Không thể nào...

Từng lời nói và hình ảnh của Thúy Ngân ngày ấy cứ vang lên trong đầu cô...

.

.

.

.

- Ninh Dương Lan Ngọc

- Hửm em nói gì?

Cô tưởng bản thân nghe nhầm, tại sao nàng gọi cả họ lẫn tên cô, điều này chưa bao giờ xảy ra. Thúy Ngân quay người lại đối diện với cô,nhìn thẳng vào mắt Lan Ngọc

- Hôm nay em nói cho chị biết, em - Lê Huỳnh Thúy Ngân yêu Ninh Dương Lan Ngọv...yêu từ rất lâu rất lâu...yêu rất nhiều.

Cô không tin vào tai mình. Thúy Ngân đang nói cái quái quỷ gì thế?

- Em có biết bản thân đang nói gì không !?

- Em biết chứ, em yêu chị.

Nàng không quan tâm sau quyết định bây giờ sẽ như thế nào, nhưng thật sự nàng không chịu được nữa.

Lan Ngọc mở to mắt nhìn cô gái đó, cô gái nói yêu mình, đấy là tình yêu đồng tính, cái tình yêu mà rất nhiều người cho rằng là sai trái, quan trọng cô gái đó lại là Thúy Ngân - người cô xem là bạn thân duy nhất, là người cô đặt hết niềm tin. Không ! Cô không muốn...

- Em chỉ nói đùa thôi phải không Thúy Ngân ? Chúng ta...chúng ta đều là con gái mà.

Thuý Ngân nhìn ánh mắt không tin của cô, trái tim một lần nữa như chết lặng, tổn thương nhiều như vậy nhưng trái tim vẫn không có miễn dịch của nó, vẫn vì người mà đau nhói.

Không nghe một lời phản biện hay lời nói nào từ Thúy Ngân, chỉ có ánh mắt ảm đạm chứa đựng bi thương kia làm tinh thần Lan Ngọc thêm loạn...Cô sợ hãi...Cô bỏ chạy mà không chú ý sâu trong tâm trí có một thứ gì đó dần thức tỉnh, mặc cho bóng hình cô độc đó chịu "sự lạnh lẽo của mưa, của sóng, của gió, của biển..."

.

.

.

.

Cô bây giờ cảm thấy rất lạc lỏng, cô cần một ai đó...phải rồi cô cần Sơn Thạch. Âm thanh chờ phát ra từ điện thoại.

- Chuyện gì ?

- Sơn Thạch...anh có thể đến đây được không ? Em có chuyện muốn nói với anh.

- Thôi thôi à mà tôi muốn chia tay, chúng ta không hợp nhau.

- Không...đấy không phải lý do, tại sao?

Lan Ngọc rối càng thêm rối, mọi chuyện sao lại đồng thời ập đến với cô. Sơn Thạch bên kia mân mê da thịt cô gái bên cạnh, hắn cũng không cam tâm cứ như vậy chia tay một "hố vàng", hắn căm thù Thúy Ngân, bỗng trong đầu hắn nghĩ ra một âm mưu.

-Tôi có người phụ nữ khác, cô ta tốt hơn cô nhiều, lại rất chiều chuộng tôi.

- Anh...

- Còn nữa người này chắc chắn cô cũng quen.

- Là ai ?

- Nếu muốn biết thì 18h ngày mai tại XYZ, phòng 302.

...

- Tổng giám đốc, các cổ đông đều đã đến đầy đủ, chúng ta có thể bắt đầu cuộc họp.

Thư ký thông báo với nàng. Thúy Ngân - con gái cưng chủ tịch Lê - Tổng giám đốc tập đoàn Lê Gia, nàng đã chứng tỏ tài năng của mình ngay khi vừa vào tập đoàn, dùng chính năng lực của mình để "bịt miệng" những kẻ bảo nàng là "ngậm thìa vàng,sinh ra đã ở vạch đích".

- Đi thôi.

Nàng ngẩng đầu nói với thư ký, công việc giải quyết mãi cũng không hết. Vừa đứng dậy, mắt nàng bỗng tối sầm, ngã ngồi lại trên ghế.

- Tổng giám đốc sao vậy?

Thư ký bị doạ một phen,lập tức đến đỡ nàng. Thúy Ngân nhắm mắt, lắc đầu:

- Không sao, chỉ là chóng mặt một chút.

- Hay chúng ta dời cuộc họp lại, tổng giám đốc đến bệnh viện kiểm tra đi, sức khỏe quan trọng hơn rất nhiều, để tôi đi thông báo.

Thư ký định bỏ đi thì bị nàng kéo lại.

- Được rồi tôi không sao, vào họp thôi.

Sau khi lấy lại được tỉnh táo nàng đã lên tiếng, hợp đồng lần này đặc biệt quan trọng.

Cuộc họp diễn ra nhanh chóng, ai cũng hết sức chú tâm, đạt được hiệu quả công việc cao nhất.

- Tốt lắm, hợp đồng quan trọng, mọi người cùng cố gắng, sau khi hoàn thành, tôi khao mọi người một bữa xứng đáng.

- Haha chúng tôi đợi bữa ăn của Tổng giám đốc đây!

- Cuộc họp kết thúc.

Nàng ngả lưng vào ghế, dùng tay xoa thái dương, điện thoại vang lên âm thanh. Thúy Ngân nhíu mày nhìn màn hình hiển thị tên người gọi.

- Nói.

- Haha làm gì căng thế, tôi đã làm theo lời cô nói, chia tay cô ta rồi, tuy là có hơi tiếc nuối đấy.

Nàng gõ gõ ngón tay xuống mặt bàn.

- Tiền anh bòn rút từ chị ấy thì sao ? Cứ như vậy là xong ?

- Tôi đều đã chuyển khoản trả lại cho cô ta, còn tài liệu của tôi thì sao ? Cô không được nuốt lời !

- Tốt, tài liệu tôi cho người gửi đến.

- Khoan cô gái, tôi muốn cô đưa tận tay cho tôi.

- Đừng có đòi hỏi.

- Tôi chỉ muốn tốt cho bản thân tôi thôi, ai biết được cô sẽ giở trò gì.

Nàng suy nghĩ một chút, nàng không tin là hắn dám làm càn, Thúy Ngân muốn mau chóng giải quyết chuyện này liền đồng ý.

- Địa điểm ?

- 18h tại XYZ, phòng 302.

...

Nàng một mình lái xe đến điểm hẹn.

Đứng trước cửa phòng 302, linh cảm cho nàng biết có thứ gì đó rất kỳ lạ, nàng mở máy ghi âm rồi bỏ vào túi xách.

[ Cốc cốc ]

- Cứ tự nhiên, mời vào.

Tiếng nói từ trong phòng vọng ra.

- Chào bạn thân người yêu cũ của tôi.

Sơn Thạch nở nụ cười, tay lắc lắc ly rượu trong rất nhàn hạ.

- Tài liệu phi pháp gì đó đều ở trong đây, cầm lấy !

Thúy Ngân dứt khoát lấy xấp tài liệu ném cho hắn. Sơn Thạch vội vã kiểm tra, những gì có thể gây hại cho bản thân, hắn đều xé đi.

...

Lan Ngọv đang trong thang máy tiến đến phòng 302, cô muốn biết người trong lời nói đó là ai. Còn nữa, nếu thật sự đó là người quen, cô phải giúp đỡ cô ta thức tỉnh mới được, cô không muốn ai đó lại mù quáng vì tình yêu với tên kia...Nhưng giọng nói sao lại quen như vậy...

- Tôi đã chia tay cô ta theo lời cô, xem nào dù là lợi ích cô cho tôi không thể thoả mãn tôi.

Sơn Thạch nhìn thấy bóng người ngoài khe cửa, đoán chừng cô đã tới liền bắt đầu kế hoạch.

Hắn nhanh tay hất ly rượu vào áo nàng, làm ướt cả vùng áo sơ mi chỗ đấy. Thúy Ngân còn chưa kịp phản ứng đã bị hắn ôm lấy, 1 tay bịt miệng nàng, nở nụ cười đê tiện.

- Tôi biết cô yêu tôi nhiều lắm phải không?Nhìn tôi với Lan Ngọc ngu ngốc kia bên nhau em tổn thương nên muốn anh chia tay cô ta, giờ anh tự do rồi. Hôm nay em quyến rũ quá đi mất, cô ta làm sao bằng em, nào vui vẻ thôi.

Thúy Ngân vùng vẫy hòng tránh khỏi tầm tay và nụ hôn của hắn...bỗng đầu nàng đau như dây thần kinh bị căng ra hết mức, tay chân cũng vì thế mà vô lực.

Lan Ngọc tức giận đến nổi cả gân xanh trên trán, ánh mắt lại không tin được, thì ra bao lâu nay cô bị xem như con rối. Thúy Ngân cô quá hạ đẳng rồi !

[ Ầm ]

Cô dùng sức phá mở cửa, đập vào mắt là hình ảnh Thúy Ngân và Sơn Thạch đang "ân ái" với nhau, áo quần xộc xệch. Thúy Ngân không một phản kháng mà thuận theo hắn.

- Thúy Ngân, Sơn Thạch!

Sơn Thạch lập tức buông Thúy Ngân ra, giả bộ vô tội.

- Ấy, Lan Ngọc em tới rồi à.

Thúy Ngân ngã ngồi trên sàn nhà, tầm mắt dần nhìn rõ người đến, nhìn thái độ của cô có lẽ đã hiểu lầm...nàng hoảng sợ. Rơi vào mắt Lan Ngọc thì phản ứng của nàng chính là chột dạ, sự chột dạ của kẻ giả dối.

- Thật không ngờ, cô còn nói yêu tôi ? Thúy Ngân cô diễn giỏi lắm !

Lời nói của cô như con dao ghim sâu vào tim nàng. Sơn Thạch cười thầm trong lòng, kịch hay rồi.

- SAI LẦM CỦA TÔI LÀ TIN CÔ !

Nước mắt của Lan Ngọc làm lòng Thúy Ngân đau xót...

- Lan Ngọc không phải như chị nghĩ đâu, nghe em giải thích...

Lan Ngọc không muốn ở nơi của sự dối trá này nữa, cô bỏ chạy mặc cho tiếng gọi của nàng. Thúy Ngân cố gắng đuổi theo dù cho tay chân vô lực, dù cho đầu đau như muốn nổ tung.

...

[ Cốp cốp cốp ]

- Lan Ngọc

Xe của cô vừa rời khỏi tầng hầm, nàng mặc tất cả lao ra chặn trước đầu xe, sau đó chạy đến đập vào cửa kính xe.

- Tránh xa tôi ra, từ nay chúng ta không còn quan hệ gì !

Lan Ngọc lạnh lùng nói...tiếp theo chính là tháo sợi dây chuyền trên cổ ném ra ngoài, đạp ga xe chạy đi.

Thúy Ngân nhặt sợi dây chuyền lên...Miệng cười, lòng đau, nước mắt rơi...

...

- Puka, đấy không phải là Lê tổng sao.

Vỹ Dạ nói với Puka, 2 người này chính là Phó tổng và Tổng giám đốc của tập đoàn T&B. Tập đoàn Lê Gia và tập đoàn T&B đã từng hợp tác rất nhiều lần, 2 bên có mối quan hệ thân thiết.

- Hình như cô ấy không ổn, chúng ta lại xem mau.





............
Coi tức ôn😖😖😖

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip