《Chodeft》1830
warning: OOC, ngôn từ thô lỗ, 🔞…
Phim truyền hình: Lưu Kim Tuế Nguyệt
Diệp Cẩn Ngôn - Chu Tỏa Tỏa: bỏ lỡ không đồng nghĩa với việc chúng ta sẽ đánh mất nhau mãi mãi. Nếu đã là của nhau thì đi một vòng cũng trở về bên nhau.
warning: OOC, ngôn từ thô lỗ, 🔞…
Note: Edit!…
- Hoàng thượng. Hôm nay Kỳ nương nương gây sự với An Đáp ứng - Phế An Đáp ứng đi. Còn nữa đừng để người ta bàn tán .....-Hoàng thượng Kỳ nương nương phóng hỏa Ngự hoa viên....- Kỳ nương nương đã đập phá hết đồ do Người ban thưởng ....- Kỳ nương nương...- Đừng để người khác bàn tán để tránh nàng buộc trẫm phế nàng A! Ai mà có thể tung hoành hậu cung mà chẳng ai dám nói gì? Ai có thể khiến Hoàng thượng lạnh như băng vạn năm không tan mà cũng có thể cười ...Au viết truyện còn chưa có kinh nghiệm. Mn ủng hộ nha♡♡♡…
Hán Việt: Trường phong hữu quy xửTác giả: Ngữ Tiếu Lan SanThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Hoan hỉ oan gia, Cung đình hầu tước, Nhẹ nhàng, Giang hồ ân oán , 1v1Vương gia dũng mãnh thiện chiến tính tình ấu trĩ (công) x Công tử thế gia tài cao học rộng siêu siêu làm biếng (thụ)Edit: LeiaCP: Lương Thú X Liễu Huyền An┃ vai phụ: ┃ cái khác: HE【Tóm tắt】Lương Thú phái thân tín đến Bạch Hạc sơn trang muốn thăm dò cho rõ ràng, thứ Liễu Huyền An ghét nhất là gì.Mấy ngày sau, thân tín gửi tin về bẩm, Liễu nhị công tử ghét nhất là chép sách, ghét nhì là Vương gia ngài.【Tóm tắt trong một câu】: Mau đứng dậy vận động đi.-------------------Đại từ nhân xưng đặt theo tổ tiên mách bảo, xưng hô 100% cảm tính, truyện cổ trang nhưng vibe tùy hỉ do editor bất tài, lỡ thấy cấn chỗ nào xin góp ý nhẹ nhàng để từ từ sửa chữa.Chuyển ngữ phi thương mại, chưa có sự đồng ý của tác giả, không đảm bảo tính chính xác. Vui lòng không repost. Truyện chỉ đăng tải duy nhất trên w.a.t.t-p.a.d. leia_gardenia và WordPress lachoaluuthuyChương mới đăng hàng ngày, hôm nào bận quá thì nói sau.…
Tác giả: 有鹿文化 Nguồn : truyện tranh thập cẩm Tên khác: Nhạ thượng thủ tịch tổng tàiTình một đêm không có kết quả, cô gái to gan len lén rời đi,thậm chí ở trên ga giường hạ dấu "chiến thư" khiêu khích.Tần Tấn Dương nhìn ấn kí chói mắt đỏ mọng này, trong đôi mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.Hắn thề,dù có đi khắp cả Đài Loan,hắn cũng phải tìm ra nữ nhân to gan dám chạy trốn hắn này!Ngày thứ hai, trên trang nhất của các tờ báo lớn ở Đài Loan đồng loạt đăng "lệnh truy nã"Cả trang báo chỉ có hình một cô gái xinh đẹp lộ ra tấm lưng trần, làm cho người ta không thể tò mò muốn biết dung mạo của nàng.Trên chiếc giường đơn trắng muốt, dấu môi son đỏ hồng nghênh ngang khiến người ta không khỏi mơ màng.Bên cạnh chỉ có một hàng chữ nhỏ -- "Là ai, tự động xuất hiện trước mặt ta. Nếu không, tự gánh lấy hậu quả"Cùng lúc đó, Đồng Thiên Ái cầm lấy tờ báo bước đi trên đường, gương mặt tức giận đỏ bừng bừng.Hai mắt ngây thơ vô tội, hồi tưởng lại trò đùa dai ngày hôm qua trong phòng khách sạn...Trời ơi! Nàng chọc tới ác ma sao!Ảo não nhìn đi nhìn lại, đem cái tên của nam nhân niệm tám trăm lần, không, phải nói nguyền rủa tám trăm lần!"Tần Tấn Dương... tổng giám đốc tập đoàn tài chínhTần thị..."Đồng Thiên Ái bóp nát tờ báo trong tay, đi tới tổng công ty của tập đoàn Tần thị.Đồng Thiên Ái, một đứa trẻ không nơi nương tựa, sáng sủa thẳng thắn, tuy còn ngây thơ trẻ con.Cuộc đời này lỗi lầm lớn nhất mà nàng phạm phải, chính là trêu chọc tên tổng giám đốc Tần Tấn Dương.Tần Tấn Dương, tổng giám…
Tóm tắt : Từng bị phản bội trong quá khứ khiến anh trở nên ít nói, lạnh lùng, tàn nhẫn. Nhưng từ khi gặp cậu, anh mới biết trước đó mình chưa hề yêu, chính cậu đã mang cảm giác yêu đến cho anh, khiến anh trở lại cuộc sống này lần nữa. Nhưng vì không muốn cậu gặp phải nguy hiểm, anh đành để cậu ra đi''Em có thể ghét tôi, có thể đánh tôi, có thể không quan tâm đến tôi, nhưng xin em đừng hận tôi, vì người tôi yêu chỉ duy nhất mình em mà thôi, Kookie''…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…