Bên này chiến tranh bùng nổ, người chết trải dài khắp mặt đất, hắn ngạo mạn đứng trên cao miệt thị nhìn xuống, trái tim nhiệt huyết ảm đạm chỉ còn một mảnh hoang vu lạnh lẽo, khóe mắt hung tợn, đôi tay sắc bén cướp đi vô số sinh mệnh.
Ở bên kia nàng lặng lẽ nuốt ngược nước mắt vào lòng, trái tim yên ắng nhiều năm bất chợt bùng nổ, tim đập gia tăng đau đớn khó tả, như hàng vạn lưỡi dao đâm xuyên qua tâm không ngừng chảy huyết lệ nóng bỏng.
Trong lòng hắn chỉ có một cái quan trọng người, chính là hắn đệ đệ. Nhưng cả đệ đệ ở quá khứ trọng thương trong tay địch nhân, chết ở trong tay phản đồ. Quan trọng người đều đã chết đi, thế giới không còn thứ gì có thể khiến hắn lưu luyến, liền tại đây hủy diệt hết thảy.
Trong lòng nàng chỉ có hắn là cái trọng yếu nhất người, nàng yêu nhất cũng chỉ có hắn một người có được, nhưng hắn không biết. Ở nàng chết đi trong tay hắn, chỉ mong hắn có thể an an ổn ổn sống một đời yên bình, có một cái ấm áp gia đình nhỏ, nhưng lại không ngờ hắn lại đi ngược lại hết thảy.
Quá khứ là nổi đau, hiện tại là bi thương, tương lai như cũ là thống khổ.
Mà nàng, chỉ là một cơn gió thoáng lướt qua, để rồi tan biến mà chẳng để lại thứ gì.
Hán Việt: Thúc bất khả nhẫnTác giả: Tô OảnTình trạng: Hoàn thành (Đang beta lại) Nguồn: WikidichSố chương: 67Bìa: TRAM520Thể loại: Hiện đại, Ngọt sủng , Sạch , Thanh mai trúc mã , Nhẹ nhàng , Đô thị tình duyên , Trâu già gặm cỏ non [VĂN ÁN] Mục Nhạc: Tất cả mọi người đều nói em thích cháu tôi, cho dù nó đã có bạn gái rồi nhưng em vẫn không hề đau lòng hay đố kị gì cả. Thật ra tình cảm em dành cho nó không phải là yêu thích, mà là như trưởng bối yêu thương dung túng tiểu bối mà thôi.Diệp Dung:... Vậy ý của chú là?Mục Nhạc: Vậy thì em làm trưởng bối của nó thôi -- làm thím là thích hợp nhất.Diệp Dung:... Chú nói nghe rất có đạo lý, cháu không biết phải nói gì cả.________Mục Nhạc: Chúng ta cũng coi như là thanh mai trúc mã đúng không? Lúc em vừa sinh ra tôi đã từng ôm qua em rồi.Diệp Dung: Đúng vậy, trúc mã... chú.Mục Nhạc:...Nói ngắn gọn, chính là chuyện người chú bắt cóc tiểu thanh mai của cháu trai về nhà. Trúc mã lớn tuổi quá thì phải làm sao bây giờ? (Truyện đang được beta lại cho mượt hơn, tiến độ có hơi chậm một chút, mong mọi người thông cảm ạ.)TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẠI ĐÂY! CẤM REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!…
" hai chúng ta thật sự là định mệnh của nhau em nhỉ? "" anh tìm em ở khắp mọi nơi vẫn không tìm được, thế rồi khi anh dần bỏ cuộc thì nơi chúng ta gặp nhau lại là nhà của anh "Fic này là fic nối tiếp fic đầu tiên của tui, nếu mọi người không hiểu có thể tìm lại fic đầu mà đọc nhéĐỪNG MANG CON MÌNH RỜI XA MẸ ( cảm ơn )…
Nguồn: taopho5k.wordpress.comNhiệm vụ của Diệp Trần là sửa chữa tư tưởng lệch lạc của các nhân vật phản diện để cứu vớt thế giới.Cô từng đổ máu vì nhân vật phản diện, từng chặn đao thay nhân vật phản diện, chăm bẵm những nhân vật phản diện kia trở nên béo trắng béo tròn, tư tưởng đứng đắn, ngay thẳng.Ai mà ngờ được...Nhân vật phản diện cô nuôi đều! ngoẻo! sạch!Hệ thống rút kinh nghiệm xương máu: "Không được! Kí chủ! Bạn không được đối xử quá tốt với nhân vật phản diện nữa! Làm thế họ sẽ yêu bạn, bạn tán đổ người ta xong liền bỏ chạy, sốc quá sốc."Diệp Trần gật đầu.Đến thế giới tiếp theo...Hệ thống: "A a a kí chủ! Bạn đang làm cái gì thế! Dừng tay lại! Đừng có tốt với họ như thế!"Diệp Trần rút thanh kiếm cắm trên người ra, cười dịu dàng với người con trai đứng trước mặt đang bàng hoàng.Đồng thời trong lòng thì khóc như có bão: "T_T xin lỗi, cứ nhìn thấy khuôn mặt này là lại háo sắc không quản nổi mình nữa."#nữ chính vô tâm vô tư giả bộ thâm tình, nam chính phong độ si tình hết mực##nam nữ đều đẹp, bàn tay vàng lớn##nam chính là một người duy nhất, dần dần thức tỉnh qua từng thế giới, cho nên kết cục ở mỗi thế giới có thế nào cũng đừng tiếc nuối#…
Lưu ý: Bạn nào tinh thần yếu thì không nên đọc bộ này. Vì NGƯỢC nặng nên đọc sẽ tức lắm nhé. Số chương: >300 chương + ngoại truyện.Thể loại : Ngược sủng đan xen, hiện đại, có H, nữ cường, nam máu chó. Tình trạng : vẫn đang sáng tác .Chúc các bạn đọc vui. ..........................Cô phải làm sao để trốn khỏi sự truy lùng của người đàn ông giàu có này?Đêm tối ma mị, hơi thở nóng rực dồn dập, Nam Cung Kình Hiên hung hăn ngăn cản cô gái dưới thân, đôi mắt ánh lên dục niệm, giận giữ quát: "Cô đủ rồi! Dụ Thiên Tuyết, cô còn dám dãy giụa nữa đi! Cô có biết bao nhiêu người liều mạng để leo lên giường tôi không, cô có cơ hội lại còn phản kháng cái gì?""Cút!" Dụ Thiên Tuyết thét lên như muốn điếc tai, nước máy nóng hổi chảy dài khiến tiếng kêu gào thên phần run rẩy: "Anh không phải là người, anh không có nhân tính, tôi đã sai lầm nghi nghĩ anh sẽ cứu Thiên Nhu, tôi điên nên mới để cho mình như một kẻ ti tiện, phó mặc cho anh định đoạt! Anh đủ rồi! Buông tôi ra!"Nam Cung Kình Hiên ngừng thở, sắc mặt xanh mét, chứng tỏ anh đang giận dữ.Một tay đè cổ tay cô, giọng nói của anh khàn khàn như từ địa ngục vọng tới:"Tốt.....Để tôi nhìn xem cô có bao nhiêu kiêu ngạo!"Giữ chặt gáy cô, anh cúi đầu hung hăng ngăn lại đôi môi đỏ tươi của cô.*****5 năm sau, không trốn tránh nữa, cô trở về.....Cho là tất cả đều đã trở thành quá khứ, nghĩ rằng một đoạn kích tình kia đã bị anh quên lãng.…
★ Tên gốc: QUÝ PHI BẰNG PHUN TÀO THỰC LỰC THƯỢNG VỊ. ★Tác giả: Hoa Nhật Phi. ★Tổng số chương: 181.★Trạng thái bản gốc: đã hoàn.★Conver: Lovely Day★Edit: Tái Thế Tương Phùng •Nghe đồn đương kim Bệ hạ giết cha giết huynh, là bạo quân giết người không chớp mắt, người người e ngại. Rốt cục, ngay cả trời cũng dung không được hắn!Một đêm dông tố, Hoàng đế giục ngựa ra khỏi thành, bất hạnh bị sét đánh trúng, chưa hết đâu. Sau khi tỉnh lại, đột nhiên thêm một kỹ năng 'Có thể nghe thấy tiếng lòng Quý phi'. Quý phi tự xưng đối với mình tình căn thâm chủng, trong bụng câu đầu tiên khi nhìn thấy hắn lại chính là: Cẩu hoàng đế!Vì lẽ đó, tình yêu của Quý phi sẽ biến mất đúng không?•Nội dung nhãn hiệu: Tình hữu độc chung, hoan hỉ oan gia, xuyên qua thời không.•Một câu giới thiệu vắn tắt: Vì lẽ đó tình yêu của Quý phi sẽ biến mất, đúng không?•Tên chương do editor đặt.★Văn án của editor:✿Vài ngày sau khi bị sét đánh...Bạo quân: "Vì sao trẫm nghe được lời ngươi nói mà những người khác lại không nghe được? Đích thị là yêu quái!"*xách kiếm lên chém lấy chém để*✿Hơn nửa năm sau khi bị sét đánh...Bạo quân: "Nàng trốn đi đâu ta cũng tìm ra hết, cứ tùy tiện chọn một chỗ là được."Sủng phi: [ ta đi nhà xí, đi theo không? ]Bạo quân cười mỉm:"Nàng đi nhà xí ta cũng theo."Sủng phi xanh mặt:[ đậu má mình chỉ nghĩ thôi chứ có nói ra miệng đâu? Sao con chó này biết được. Đích thị là yêu quái. ]*xách cái quần chạy tám hướng*…
Tác giả: Tiểu Yêu Mô ThứcTình trạng: bản gốc hoàn, 167 chươngNguồn: wikidichEditor: CutimapGhi chú: tựa đề tới chương 91 là mình tự đặt Ngày mở hố: 14/9/2020Ngày lấp hố: 31/3/2021===Xuyên đến trước mạt thế, làm sao bây giờ?Thích Thất: ╭(°A°')╮Xuyên thành tình nhân mà nam chủ muốn lập tức vứt bỏ, làm sao bây giờ?Thích Thất: ╭(°A°')╮Mạt thế đến, không vật tư, không không gian, làm sao bây giờ?Thích Thất: ╭(°A°')╮Từ từ! Không vật tư, không không gian, nam chủ có thật nhiều nha!!Liếc mắt một cái nhìn nam chủ thảnh thơi ngồi trên đỉnh chóp của chuỗi đại siêu thị, Thích Thất chân chó tiến về phía trước: Ha hả, nếu không ta trước vẫn nên chắp vá đi...Sau đó, Thích Thất hơi hơi tròn miệng, trộm liếc nhìn nam chủ kế bên, không nghe nói ở mạt thế còn có người sống trong lâu đài nha, cái đùi cô ôm rốt cuộc là vĩ đại bao nhiêu...Tóm tắt 1 câu: ở mạt thế ăn ăn uống uống===Cảnh báo:Nữ chính đơn thuần, xuẩn manh, tham ăn, không cường, đúng nghĩa ôm đùi nam chính thật chặt mà sống sót qua mạt thế. Đừng hy vọng thấy được nữ chính đánh thây ma bang bang bang hay kiến tạo đội ngũ diệt thây ma gì nha!VSNam chính phúc hắc, cường đại, có tùy thân không gian, bàn tay vàng lớn nhất ở mạt thế, nhưng mà, chậc chậc, nam chính thật lười biếng.…