Chiều hôm đó, cả thành phố Seoul hầu như bị lật ngược chỉ để tìm một con người. Yoongi đi khắp nơi, xem xét từng ngõ ngách của thành phố để tìm Jimin. Nhưng kết quả hiện giờ vẫn còn là con số không. Không có một manh mối, không một cuộc gọi nào khác từ cuộc gọi lúc chiều. Yoongi như sắp điên lên, điều động hơn trăm người tìm kiếp từ trong thành phố ra đến vùng ngoại ô.
"Anh...anh Yoongi có manh mối rồi, đừng đập nữa, vào đây mau lên" - Trong cơn giận đang sôi sục thì Jungkook gọi vựt Yoongi khiến anh phải kiềm nén mà đi vào xem tình hình
"Có việc gì sao? Manh mối gì?" - Tuy bề ngoài anh thể hiện vẻ lạnh lùng nhưng trong lòng thì đang sốt ruột như sắp nổ tung
"Em tìm được chủ nhân của số điện thoại rồi. Mà nói thật cái cô Taehee bị ngu hay sao mà dám lấy sim có đăng kí tên ra gọi cho mình..haha" - Jungkook chỉ vào mấy con chữ trên màn hình máy tính, sau đó nhìn Yoongi mà cười
"Kim Minyoung?" - Yoongi nhíu mày, nhìn chằm chằm vào dòng chữ trên màn hình
"Anh quen sao?" - Jungkook nhìn anh nghi ngờ hỏi
"Là cô gái anh quen hồi đầu năm ngoái" - Yoongi trả lời, mặt không một tí cảm xúc nào cả
"Anh, thật là người yêu của anh bây giờ hận anh quay ra trả thù Minnie đáng thương của em rồi" - Jungkook làm vẻ mặt hờn dỗi với Yoongi
Taehyung nảy giờ nhìn sơ ngang, sau đó nhìn vào đồng hồ trên tay, mặt có tí thay đổi sắc thái có vẻ hơi lo lắng, nói - "Nè Yoongi không cần đứng đó hối hận đâu, đã 6 giờ 30 phút cậu còn không mau tập hợp anh em"
"Địa chỉ?"
"Có rồi này, mau báo với Namjoon. Địa điểm là nhà hoang trên tuyến rừng ngoài vùng ngoại ô" - Taehyung chụp lấy chìa khóa xe, nhanh chóng đứng dậy - "Kookie em ở lại lo cho Jin hyung. Hyung ấy mà bị gì thế nào Namjoon cũng sẽ không tha cho hai đứa tụi mình đâu haha"
"Taehyung tớ điện thoại cho Namjoon tập hợp số anh em còn lại, còn cậu dẫn số ở đây đến đó đi, khi nào có tính hiệu của tớ hãy ra tay" - Yoongi phóng nhanh ra xe, vừa nổ máy vừa nói với Taehyung
Hai chiếc xe đi ngược hướng lại với nhau trên con đường đông đúc với tốc độ chóng mặt
Căn nhà hoang vùng ngoại ô
Jimin tỉnh dậy, đầu còn hơi choáng váng. Cậu đưa mắt nhìn xung quanh nhưng mọi thứ đều tối đen như mực khiến cậu không thể định hình được cái nơi mình đang đứng. Hai tay cậu bị trói phía trên một xà ngang, hai chân chạm đất nhưng vẫn bị cột chặt, miệng bị quấn một lớp băng keo dày khiến cậu không thể mở miệng. Cậu nghe thấy có tiếng giày cao gót nện xuống sàn vì quá tối nên cậu không biết là ai. Cậu nghe thấy tiếng cãi nhau xì xào, hình như là của hai người phụ nữ
"Mẹ nó, sao lại dùng số tôi gọi cho hắn, lỡ như bị bắt thì sao hả?"
"Chứ bây giờ tôi không có điện thoại cô bảo tôi dùng cái gì gọi cho hắn. Cô bảo tôi đổi sim thì tôi đổi, tôi đâu ngờ cô có đăng kí bằng tên mình"
"Mẹ nó, 6 giờ 55 phút rồi, cô nghĩ hắn sẽ tìm ra à? Cô điên hay sao mà không cho hắn biết địa chỉ để hắn đến giao cổ phần "
"Cô tưởng hắn ngốc đến độ xách cổ phần giao cho cô? Tôi không nói nữa vào xem thằng nhóc đó đã"
Tiếng giày cao gót càng ngày càng gần, tiếng xì xào cũng bớt đi. Có ai đó nâng cầm cậu lên và bóp mạnh khiến cậu kêu lên một tiếng
"Chậc chậc, nó cũng xinh đẹp hèn gì Min Yoongi bỏ rơi cô để chọn nó nhỉ?"
Có thêm ai đó sờ tay vào bụng cậu bóp mạnh, lần này thật sự rất đau khiếm Jimin rên lớn
"Con của Min Yoongi, tao rất muốn xem mặt mũi thế nào đấy"
Ai đó mở đèn lên, ánh sáng đột ngột làm cậu phải nheo mắt lại thích ứng
"Minnie còn nhớ chị không nhỉ?" - Taehee câu vào cổ cậu tạo vẻ thân thiện
"Chị, chị Taehee, sao chị lại...như vậy chứ?" - Cậu run rẩy hỏi
"Còn có mình nữa này bạn học Park"
"Minyoung?"
"Còn nhớ? Nào nào để xem xem, 7 giờ 10 phút, vậy là trễ rồi nhé! Min Yoongi không đến thì em sẽ được bọn chị chăm sóc" - Taehee nói vừa dứt câu đã thụt một cú vào bụng cậu
"A....con của em...chị...làm ơn đừng hại con em..em xin chị mà" - Cậu đã đau điếng, nước mắt cũng đã ứa ra nhưng gắng gượng nói
"Sao? Chị đang chăm sóc em mà" - Cô ta nói xong ra dấu cho Minyoung thụt thêm một cái, lần này Jimin đau đến ngất đi
Cánh cửa bị đạp đổ, Yoongi, Taehyung, Namjoon và hơn 20 người đi vào. Yoongi lúc bước vào vô cùng bình tĩnh nhưng khi vừa gặp Jimin ngất ở phía sau họ thì mắt anh chiếu lên tia đỏ ngầu giận dữ. Anh tiên phong tiến vào thì bị một đám to con chặng lại
"Mẹ kiếp, lũ chó biến ngay cho tao" - Yoongi tức giận lao vào đấm vào mặt thằng A một cái đau đớn
"Má, mày dám ra tay sao? Mày chán thở rồi" - Thằng B bên vực thằng A lao vào định đấm Yoongi thì bị Taehyung chặn tay lại, bẻ ngang nghe rõ một tiếng 'rắc' gãy cmn xương
Thằng C, D, E lao vào cứu đồng đội thì bị Namjoon cùng anh em tiến đến, mỗi thằng một phát súng chết lăn ra tại chỗ.
Taehee cùng Minyoung sợ xanh mặt, nhìn chằm chằm lấy Yoongi đang nóng hừng hực tiến đến. Anh không làm gì họ chỉ đi thẳng ra phía sau ôm lấy Jimin, cởi trói cho cậu
"Này, anh tưởng dễ dàng đưa đi như vậy?" - Minyoung lấy ra một khẩu súng được giấu ở dưới ống giày, giơ cao lên chỉa thẳng vào đầu Yoongi
"Cô gái, gan to lắm mới dám chỉa súng vào Min Yoongi này đấy" - Yoongi vừa dứt câu thì 'đoàng' một phát súng từ tay Taehyung xuyên thẳng đầu cô ta không khoan nhượng. Cô ta gục xuống tức thì
"Jimin bị thương rồi, tôi đưa em ấy về. Nơi này giao lại cho các cậu. À mà Lee Taehee có phải cô chưa bao giờ nếm mùi đàn ông nên rất thèm khát? Anh em ở đây giúp cô ta đi chứ nhỉ" - Anh đỡ Jimin ra cổng, quay mặt vào nói xong thì ra hiệu cho anh em
"Các người muốn làm gì cô ta cũng được, bây giờ đó là của các người. À xong việc thì đốt cái kho này đi nhá, tạm biệt. Làm việc vui vẻ nhé anh em" - Namjoon nói, giọng nói pha lẫn nghiêm túc cộng thêm đùa giỡn. Chắc không bao giờ có người biết rằng, bác sĩ nhân hậu Kim Namjoon chính là trùm đâu nhỉ?
Namjoon cùng Taehyung rời đi để lại Taehee với gần 10 người đàn em ở lại. Họ tiến đến bên Taehee đang sợ hãi lùi người về sau. Nhưng nó là vách tường. Và sau đó là hàng ngàn thứ tạp âm được phát ra từ căn nhà đó
- - - - - - - - - - -
Tui đã comeback đúng hẹn nha~
Vote + Cmt đê~
Tag: Oanh_Min Tina_Orchid SngNguyn531610 HopeMin_2322 Nhiemie93 ForBTSV EchOpXanhXanh TrangSoo59 KinsHius tamnhi145 Chimchim-Syubi PhnggNghii5 KimBch6 AnhPhuong292
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip