103.104 end
Người đại diện [103] PN – Thái Tử Phi 2
*********
Viên Hà và Simon là quan hệ bạn bè thuần khiết, tuy đã bị Sở Tự phát hiện mình thích Viên Hà, nhưng vì mối quan hệ khó xử của hai người nên Simon vẫn không dám làm gì vượt quá giới hạn, lại càng không dám để Viên Hà biết tình cảm của mình.
Simon nhìn ra được Viên Hà chỉ xem mình là bằng hữu chứ không thích mình, hoặc nên nói là Viên Hà chưa từng thích ai cả.
Viên Hà không phải đồng tính luyến, cậu càng giống như một người vô tính luyến hoặc lãnh đạm.
Có thể làm bằng hữu tốt nhất là đủ rồi, phải biết thỏa mãn.
Simon dìu Viên Hà say bí tỉ trở về chỗ ở, dùng thẻ chứng minh dễ dàng mở cửa nhà Viên Hà, quyền hạn này ngay cả anh trai cậu, hoàng thái tử Wilson Kamihir cũng không có.
Viên Hà thiết lập quyền hạn ra vào, ban ngày thì bình thường, nhưng khi đêm xuống, Wilson hoàn toàn không có quyền hạn tiến vào nơi này.
Viên Hà rất tín nhiệm mình.
Cho tới bây giờ Viên Hà chưa từng phòng bị mình, mình cũng nên thỏa mãn rồi.
Simon thầm nói vậy với chính mình, sau đó dìu Viên Hà lên lầu.
"Ọe...." Nào ngờ còn chưa đi tới cửa phòng, Viên Hà say rượu đã ói lên người Simon.
Simon cũng không ghét bỏ, ngược lại quan tâm hỏi: "Hoài Cẩn, anh không sao chứ? Hoài Cẩn."
Hoài Cẩn là tên chữ của Viên Hà. Bị ảnh hưởng từ Phùng Vận Chi, nhóm hậu sinh của Viên gia cùng Sở gia đều được đặt tên chữ, bình thường đều thân thiết gọi tên này.
"Không, không sao..." Thần trí của Viên Hà cũng không quá minh mẫn, mê mê mang mang nhìn Simon.
Simon chấn động, nhưng nhanh chóng cưỡng ép bản thân bình tĩnh lại, không dám suy nghĩ nhiều hơn.
Viên Hà tín nhiệm cậu như cậu, cậu không thể làm ra hành vi gì có lỗi với Viên Hà...
Simon dìu Viên Hà lên lầu, giúp Viên Hà nằm xuống giường, cởi giày, thay đồ ngủ, đắp chăn, sau đó dùng nước ấm giúp Viên Hà lau mặt rồi mới đi vào phòng tắm, xử lý một thân ô uế bị Viên Hà nôn lên người vừa nãy.
Bởi vì quan hệ của hai người rất thân thiết nên trong nhà Viên Hà có sẵn quần áo và vật dụng hằng ngày của Simon.
Đợi Simon tắm rửa xong đi ra, Viên Hà đã ngủ say.
Ánh đèn mờ ảo chiếu lên mặt làm ngũ quan Viên Hà thoạt nhìn đặc biệt nhu hòa, vừa vô tội lại yên lặng như trẻ con mới sinh, hoàn toàn khác biệt với dáng vẻ lạnh lùng ngày thường, làm người ta ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Simon vô thức ngừng thở... ma xui quỷ khiến nhìn chằm chằm Viên Hà hồi lâu, sau đó bắt đầu rón rón rén rén đi tới gần.
Cuối cùng không biết gom góp đâu ra dũng khí, cúi người đặt một nụ hôn thật khẽ lên môi Viên Hà.
Chỉ là một cái chạm nhẹ thôi đã làm trái tim Simon nảy lên thình thịch, mặt đỏ tai hồng. Simon sửng sốt một lúc rồi hồi phục tinh thần, có chút khẩn trương nhìn Viên Hà. Thấy Viên Hà vẫn còn say ngủ, hoàn toàn không có dấu hiệu tỉnh lại, đang tình thở phào một hơi thì... đôi mắt vốn đang nhắm nghiền của Viên Hà đột nhiên mở ra...
Có thể là vì hơi rượu đã tan không ít nên ánh mắt Viên Hà lúc này cực kỳ thanh minh.
"Em... em..." Simon hoảng hốt tới không nói nên lời, cục xúc bất an đừng im tại chỗ, căn bản không biết nên giải thích thế nào.
Viên Hà bình tĩnh hơn Simon rất nhiều, mở miệng hỏi: "Em thích anh à?"
Simon sửng sốt, tim đập như sấm rền, khẩn trương tới không nói nên lời.
"Em thích anh à, Simon?" Viên Hà tăng lớn âm lượng, hỏi lại lần nữa, đồng thời nhìn thẳng vào mắt Simon.
Simon không còn đường lui, biết rõ là không nên nhưng ma xui quỷ khiến thế nào lại không chút nghĩ ngợi nói: "Đúng vậy, em thích anh, vẫn luôn thích anh."
"Thích nhiều cỡ nào?" Không biết là đang tỉnh hay say, Viên Hà có chút nóng nảy.
Đầu óc Simon hỗn loạn, còn chưa kịp suy nghĩ đã thốt ra: "Em... em nguyện ý trao sinh mệnh của mình cho anh bất cứ lúc nào."
Lời vừa nói ra, không chỉ Viên Hà, bản thân Simon cũng sửng sốt không thôi...
Sau đó là một trận im lặng.
Bản thân Simon cũng không biết tình cảm mình dành cho Viên Hà sâu sắc đến mức như vậy từ khi nào.
Viên Hà bình tĩnh nhìn Simon, nhìn ánh mắt chân thành tha thiết của đối phương, trong lòng Viên Hà đột nhiên xuất hiện một ý tưởng táo bạo, sau đó mở miệng hỏi: "Vậy, em có muốn kết hôn với anh không?"
"Em...em..." Tuy biết rõ là không nên, biết rõ người trước mặt là chị dâu mình, là thái tử phi, là hoàng hậu tương lai của hoàng thất Dias... chính là giờ phút này, nhìn Viên Hà trước mắt, Simon căn bản không có cách nào tỉnh táo: "... muốn."
Cậu muốn ở cùng một chỗ với Viên Hà, muốn kết hôn với Viên Hà.
Nằm mơ cũng muốn.
"Tốt lắm, một khi đã vậy..." Viên Hà là người rất có chủ ý, một khi đã quyết định thì tốc độ làm việc sẽ nhanh như sấm sét.
Tên hoàng tử Wilson Kamihir khốn khiếp kia, cậu không muốn nhẫn nhịn nữa.
Viên Hà đột nhiên ngồi dậy, từng bước từng bước đi tới gần Simon, nhìn gương mặt cực kỳ tương tự nhưng lại hoàn toàn bất đồng với Wilson của Simon, Viên Hà đột nhiên đưa tay nâng cằm Simon: "Nếu anh nói anh muốn làm em, em cũng đồng ý à?"
Viên Hà chưa từng có ý tưởng muốn phát sinh quan hệ thân mật với bất kỳ ai, thế nhưng không biết vì cái gì, có lẽ là vì uống nhiều rượu, có lẽ bị hạnh phúc của Viên Tiệp cùng Sở Tự kích động, có lẽ vì Wilson kích thích, đêm nay cậu đột nhiên có hứng thú với Simon.
Ánh mắt Simon nhìn cậu chứa đầy ái mộ... là ánh mắt hoàng toàn bất đồng với Wilson, Viên Hà nghĩ.
"Anh... anh muốn làm em?" Simon sửng sốt, nửa ngày cũng không phản ứng được. Thân là một người đàn ông, Simon chưa từng có suy nghĩ sẽ nằm dưới thân một người đàn ông khác.
Viên Hà thẳng thắn thừa nhận: "Đúng vậy, không thể à?"
Tuy vẫn luôn bị gọi là thái tử phi tương lai, hoàng hậu tương lai nhưng Viên Hà vẫn là người đàn ông, lại không phải là đồng tính luyến, thay vì nằm dưới thân một người người đàn ông khác, cậu lại càng thích chinh phục, xâm lược hơn... đây cũng là nguyên nhân cậu cùng hoàng thái tử đính hôn lâu như vậy nhưng chưa từng phát sinh quan hệ.
Cậu mới không thích thú gì nằm dưới thân người đàn ông, nhất là một người người đàn ông như hoàng thái tử.
Nhưng, làm cậu có cảm giác muốn làm... kỳ thực từ đó đến giờ Simon chính là người đầu tiên.
Bước tới gần, nương theo men rượu kéo tay Simon đặt lên hạ thân đã cứng nóng của mình, Viên Hà nói: "Anh cứng rồi, nếu em nguyện ý thì lưu lại, mọi chuyện còn lại cứ để anh xử lý... còn không muốn thì đi đi, sau này đừng làm chuyện như vậy nữa, cũng đừng nói thích anh, chúng ta vẫn là bằng hữu. Nhưng sau này anh sẽ không dính dáng gì với hoàng thất nữa, lại càng không phải thái tử phi gì đó."
Trải qua lần say rượu này, Viên Hà đã suy nghĩ thấu suốt.
Cậu không muốn kết hôn với Wilson Kamihir.
Trái cổ Simon giật giật, sững sờ đứng im một chỗ.
Viên Hà bình tĩnh nhìn Simon, vẫn không nhúc nhích.
".... nguyện ý, em nguyện ý." Một lúc lâu sau, ngay lúc Viên Hà suýt chút nữa đã từ bỏ ý định nhất thời nảy lên trong đầu thì Simon nhẹ nhàng kéo Viên Hà, nhỏ giọng nói.
Tuy chưa bao giờ nghĩ có một ngày mình sẽ nằm dưới thân đàn ông... tuy hoàng thất xuống dốc nhưng tận trong xương tủy Simon vẫn có niềm kiêu ngạo của hoàng tử, của hậu nhân gia tộc Kamihir... thế nhưng người này lại là Viên Hà... là Viên Hà... người mà cậu có thể từ bỏ hết thảy, nguyện ý dâng hiến chính mình.
Chỉ cần là Viên Hà là tốt rồi.
Vì Viên Hà, Simon nguyện ý làm hết thảy, cho dù phải nằm dưới cũng không sao.
Viên Hà ôm lấy Simon, trong lòng cũng có chủ ý: "Tốt lắm."
Tuy không biết con đường phía trước hung cát thế nào, thế nhưng chỉ cần có người nguyện ý bầu bạn bên cạnh là đủ rồi.
Tuy hai người đều là lần đầu nhưng động tác của Viên Hà cũng ôn nhu hệt như bản tính của cậu nên Simon cũng không quá đau đớn, mặt sau có chút khó chịu nhưng Simon lại cảm thấy vô cùng ngọt ngào và vui sướng, cứ việc hành vi của bọn họ là yêu đương vụng trộm thì Simon vẫn thực hạnh phúc...
Nếu có thể như vậy cả đời thì tốt biết bao.
Nhìn Viên Hà nằm bên cạnh, Simon thực hạnh phúc chìm vào mộng đẹp.
********
Sáng hôm sau thức dậy, toàn thân Simon đau nhức như sắp rã ra tới nơi. Viên Hà hôn lên trán Simon, ôn nhu hỏi: "Tỉnh rồi à?"
"Ừm." Simon nhỏ giọng đáp, có chút không biết làm sao với quan hệ hiện tại của mình và Viên Hà.
Viên Hà thực ôn nhu nhìn Simon, hệt như một tình nhân hoàn mỹ quan tâm nói: "Nằm thêm một chốc đi, anh làm bữa sáng rồi gọi em dậy ăn."
Có lẽ là một đêm vợ chồng trăm ngày ân ái... Viên Hà hiện giờ đặc biệt yêu thương Simon.
"Ừm." Simon không biết nên nói gì, chỉ đành đồng ý.
Ngay lúc hai người ôn tồn, Viên Hà đang định mặc quần áo thì cửa phòng đột nhiên mở ra, Wilson hổn hển xông vào, nhìn thấy Viên Hà cùng Simon lõa thể cùng nằm trên giường thì quên béng đi mục đích tới đây của mình, phẫn nộ quát lớn: "Viên Hà, cái tên điếm này, mày... mày với Simon, hai đứa mày tối qua rốt cuộc đã làm cái gì hả? Tụi mày ở cùng một chỗ bao lâu rồi, tụi mày... không thấy có lỗi với tao à?"
Trong tiểu thuyết, Viên Hà cùng Simon bị Lâm Khinh Vũ, Vạn gia cùng đám Ân Tử cố ý lập bẫy hãm hại dẫn theo truyền thông tới bắt gian tại giường, nhưng lần này bất đồng, hoàng thái tử Wilson chỉ tới một mình, nguyên do là vì trận tranh cãi trước đó... thật không ngờ vừa mở cửa lại thấy một màn như vậy, lập tức giận sôi gan.
"Tối qua bọn tôi làm gì? Giống như anh thấy đấy, đều là người trưởng thành, nhìn không hiểu à? Hoàng thái tử điện hạ." Cho dù bị Wilson bắt gặp, Viên Hà cũng không chút sợ hệt, cậu căn bản không để người này vào mắt.
Wilson tức không nhẹ: "Mày..."
"Còn mày, Simon... sao mày dám cùng Viên Hà làm loại chuyện này hả, tao chính là anh trai của mày? Chẳng lẽ mày ăn chơi bên ngoài chán rồi về chơi cả chị dâu của mình à? Mày không xem tao ra gì à?" Phẫn nộ nhìn về phía Simon, tuy không thích Viên Hà nhưng trong mắt Wilson, Viên Hà là vật sở hữu của mình.
Wilson vung tay định tát Viên Hà.
Simon còn chưa kịp đứng dậy, Viên Hà đã đi trước một bước, túm lấy cổ tay Wilson, trực tiếp bẻ trật khớp.
Hoàng thái tử lập tức hét thảm: "Tên điếm này..."
Hoàng thái tử vẫn luôn hống hách ra vẻ kỳ thực chỉ là một con gà còm, làm sao là đối thủ của Viên Hà xuất thân từ quân nhân thế gia, lại còn được giáo dục chính quy, có quân hàm trung giáo.
Viên Hà khinh thường nhìn Wilson, vung tay hất đối phương ngã rạp xuống sàn.
Cậu đã nhịn người này đủ rồi.
"Đồ điếm, mày nghĩ làm ra chuyện thế này mày còn có thể tiến vào hoàng thất làm thái tử phi, làm hoàng hậu à? Lần này cho dù Viên gia mày có bản lĩnh cũng không cứu được cái thứ còn chưa vào cửa đã dâm đãng leo lên giường em chồng như mày!" Trán Wilson ứa gân xanh, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nhưng miệng vẫn không ngừng mắng chửi.
Viên Hà bình tĩnh mặc quần áo, từ trên cao nhìn xuống Wilson, sau đó từ trong ngăn kéo lôi ra một sấp hình giường chiếu của Wilson cùng Lâm Khinh Vũ: "Trước khi chất vấn tôi, anh nên giải thích xem mình có làm việc gì để tôi thất vọng không? Hoàng thái tử điện hạ!"
Nhìn những bức hình dây dưa của mình cùng Lâm Khinh Vũ, Wilson á khẩu không nói được lời nào.
"Tao làm gì? Tao là hoàng thái tử đế quốc, tao muốn ngủ với ai thì ngủ, ai cũng không quản được tao, tao là hoàng thái tử! Tao là hoàng đế tương lai, mày với Viên gia thế mà lại dám đối xử với tao như vậy, thứ điếm dâm đãng như mày mà cũng dám xưng là hoàng thái tử phi hoàn mỹ à? Tao phải tố cáo với trưởng lão, tao phải hủy hôn, tao chịu đựng mày đủ rồi!" Nhưng rất nhanh sau đó, Wilson một lần nữa bắt đầu mắng chửi.
Gã không làm sai gì cả, sai là Viên Hà.
Gã là hoàng thái tử, gã có thể có lỗi với Viên Hà nhưng Viên Hà thì không thể.
"Hoàng thái tử? Anh có tin chỉ cần tôi muốn, thân phận hoàng thái tử đế quốc này có thể lập tức thay đổi thành một người khác không hả?" Viên Hà khinh thường nhìn Wilson, cười nhạo.
Viên Hà cảm thấy bi ai cho sự ngu xuẩn của Wilson.
Wilson chưa bao giờ thấy Viên Hà như vậy, bị uy áp của Viên Hà dọa hoảng, cứng đờ người: "Mày... mày nói cái gì?"
"Hôn ước của chúng ta nên hủy, nhưng không phải anh không cần tôi mà là tôi không cần anh." Viên Hà trực tiếp vứt sấp hình lên mặt Wilson, từ trên cao nhìn xuống mắng một câu: "Ngu xuẩn!"
Nếu Wilson Kamihir đã không nhìn rõ tình hình thực tế thì cậu sẽ giúp anh ta. Trước kia nể tình đế hậu có ân với Viên lão soái nên Viên Hà vẫn luôn nhẫn nhịn, thế nhưng bây giờ, cậu không muốn nhịn nữa.
Phải để vị hoàng thái tử này hiểu rõ mình rốt cuộc có bao nhiêu phân lượng.
...
Người đại diện [104] PN – Thái Tử Phi 3
**********
Wilson bị thái độ của Viên Hà dọa từ kinh hách thành sửng sốt, nháy mắt có cảm giác như mình đang nằm mơ.
Nếu không phải mơ, thái tử phi hoàn mỹ Viên Hà bình thường tuy cũng có lúc tức giận, có lúc tranh cãi nhung vẫn luôn nhẫn nhịn không xé rách mặt sao tự dưng lại hung hăng như vậy? Lại còn giương nanh múa vuốt, quả thực chính là triệt để xé rách mặt.
Wilson thực muốn tự tát mình một cái để bản thân tỉnh táo lại... chính là không đợi gã làm vậy, Viên Hà đã kéo Simon đã mặc quần áo chỉnh tề rời đi, lưu lại một mình gã ở lại đây, không thể phân rõ là hư hay thực, chỉ tiếc, hết thảy không phải mơ.
Đời trước Viên gia không được báo trước, Viên Hạ lại bị người ta lập bẫy hãm hại. Cộng thêm chuyện Sở Tự qua đời, Sở gia cùng Viên gia triển khai một loạt trả thù bị người ta tìm ra chứng cớ, tạo thành nội loạn gia tộc, gian tế quá nhiều, Sở Tùng Bách vì đả kích quá lớn, bệnh không gượng dậy nổi.
Hơn nữa sau lưng vị thái tử ngu xuẩn này còn có Vạn gia cùng Ân gia liên thủ hỗ trợ mới đủ khả năng đánh sập Viên gia cùng Sở gia...
Thế nhưng đời này Viên Hà đã được báo trước mọi chuyện, nắm giữ quyền chủ động trong tay...
Wilson Kamihir muốn đối phó Viên gia là chuyện không có khả năng.
Viên Hà cùng Wilson vừa mới tranh cãi không tới hai tiếng thì hình ảnh giường chiếu của Wilson cùng Lâm Khinh Vũ đã bị lan truyền trên mạng, cả đế quốc cơ hồ không có ai không biết tin này.
Hình tượng của Wilson trong lòng công chúng bị sụp đổ hoàn toàn.
Mà Lâm Khinh Vũ thì một lần nữa trở thành đề tài buôn chuyện của dân mạng, dưới sự trợ giúp của Sở gia cùng Viên gia, gì mà cắm sừng Đàm Thành, gì mà từng được thái tử xã hội đen bao dưỡng, thậm chí cả chuyện trở thành trai bao trong club, quan hệ mờ ám với con riêng Ân Tử của Ân gia, hết thảy đều bị phanh phui.
Đoàn đội quan hệ chông chúng của hội trưởng lão hoàng thất vội tới sứt đầu mẻ trán cũng không xử lý được.
"Động tác của em nhanh thật đấy, sáng nay nhìn thấy tin tức, tôi còn không kịp phản ứng." Làm người khởi xướng mật báo cho Viên Hà, lúc này Sở Tự đang nhàn nhã ngồi uống cà phê.
Đối với chuyện nắm giữ và khống chế dư luận, lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy, lại còn tự mở công ty, Sở Tự hiển nhiên biết rất rõ.
Thưởng thức tách cà phê trong tay, Viên Hà thản nhiên nói: "Tiên hạ thủ vi cường, ra tay chậm sẽ gặp tai ương, sáng nay em và Simon bị bắt gian, nếu không hành động nhanh thì hiện giờ người bị mắng chửi chính là em."
Cậu có thể thừa nhận, thế nhưng Viên gia thì không. Vì thế Viên Hà chỉ có thể hi sinh Wilson.
Tin tưởng chuyện này sẽ là bài học đắt giá cho vị hoàng thái tử ngu xuẩn kia, để anh ta nhìn rõ sự thật.
"Mặc kệ em chọn lựa thế nào, anh và anh trai em, còn có Sở gia, nhất định sẽ đứng về phía em. Vấn đề dư luận, trong tay anh có nhiều minh tinh, đoàn đội cũng nhiều, đảm bảo Wilson không có khả năng xoay người, tuyệt đối sẽ không để dư luận gây bất lợi cho em, cứ yên tâm." Sở Tự nói.
Sự thực là sáng nay Viên Hà còn chưa tìm tới Sở Tự, Sở Tự vừa đọc thấy tin tức đã lập tức ra tay hỗ trợ.
Viên Hà vuốt cằm: "Cám ơn, nhưng chuyện em lo lắng nhất không phải việc này, có Sở gia cùng Viên gia chống đỡ, Wilson tuyệt đối không trở mình được. Hiện giờ em lo lắng nhất là cha mẹ..."
Cậu vẫn chưa nói chuyện với cha mẹ... thế nhưng hiện giờ chuyện đã nháo lớn như vậy, không có cách nào xử lý, cha mẹ sớm muộn gì cũng biết.
"Tình cảm của ba với hoàng đế hoàng hậu bệ hạ rất tốt, chuyện lần này lại do em chủ động ra tay... đúng là khó xử lý. Nhưng anh tin tưởng cha mẹ sẽ hiểu và đứng về phía em, dù sao thì em cũng là con trai của họ, không tới mức bất cận nhân tình như cha anh đâu..." Sở Tự hớp một ngụm cà phê nói tiếp: "Wilson cũng thực quá đáng."
Cho dù Viên Hà tiên hạ thủ vi cường, không để tâm tới quan hệ của Viên gia cùng hoàng thất thật sự có chút bất nghĩa. Thế nhưng cũng do Wilson sai trước, Sở Tự không cho rằng Viên Hà làm sai gì cả.
Viên Hà khẽ thở dài: "Hi vọng là vậy."
Lựa chọn đi con đường này, Viên Hà không hối hận, thế nhưng vẫn có chút áy náy với cha mẹ... chuyện tới nước này cũng chỉ có thể đi một bước xem một bước.
Hai người câu có câu không trò chuyện thì thông tấn khí Viên Hà đột nhiên reo vang, Viên Hà nhìn người gọi tới thì phát hiện là số trong cung, đế hậu hi vọng cậu tiến cung, muốn thương nghị vụ lùm xùm này.
Sở Tự lo lắng nhìn Viên Hà.
Viên Hà liếc nhìn Sở Tự, ý bảo Sở Tự cứ an tâm.
Sự tình tới mức này, người khác không tra ra là Viên Hà đứng sau động tay động chân, thế nhưng hoàng thất cùng Viên gia không giống, khẳng định có thể tra ra được.
Đối với việc đế hậu tìm tới tận cửa, Viên Hà cũng không quá lo lắng, thậm chí cùng không hề sợ hãi... hoàn toàn không có chút e dè như khi nghĩ tới cảnh phải đối mặt với cha mẹ.
Uống xong ngụm cà phê cuối cùng, Viên Hà dùng khăn tay lau miệng, sau đó mới tạm biệt Sở Tự, lên xe huyền phù đi tới hoàng cung.
*********
Đế hậu quả thực đã biết Viên Hà là người đứng sau, cho dù bọn họ không biết thì Wilson cũng báo cho họ biết, hơn nữa còn nói ra nỗi phẫn nộ trong lòng.
Chính là không như Wilson tưởng tượng, đế hậu không tức giận cũng không hủy hôn ước của gã với Viên Hà, thậm chí cũng không tung ra tin tức của Viên Hà với Simon để cứu vãn danh dự cho gã.... ngược lại đập gã một trận, tới tận khi Viên Hà tới vẫn chưa chịu dừng dây.
"Hoàng đế bệ hạ, hoàng hậu bệ hạ, hai người làm gì vậy?" Vừa mới tiến cung liền thấy đế hậu trói Wilson bị đánh bầm dập quỳ trước mặt mình, Viên Hà liền hiểu được tính toán của họ.
Rốt cuộc đế hậu vẫn là đế hậu.
Tuy không có thực quyền nhưng so với đứa con trai ngu xuẩn Wilson, đế hậu khôn khéo hơn nhiều lắm.
Hoàng đế sớm đã biết Viên Hà đứng sau chuyện này nhưng không hề đề cập tới, chỉ thay con trai xin lỗi: "Tin tức ban sáng chắc con cũng biết rồi, đều là lỗi của chúng ta, dạy hư nó, để nó làm ra chuyện có lỗi với con như vậy, làm Viên gia cùng Kamihir gia mất hết mặt mũi, là chúng ta quản giáo không nghiêm! Thật sự có lỗi với con và Viên lão soái!" Nói xong, hoàng đế còn hung hăng quất Wilson một roi.
"Phụ hoàng, rõ ràng là nó dan díu với Simon, tin tức hôm nay tám chín phần cũng là nó tung ra, sao phụ hoàng lại xin lỗi nó?" Wilson không phục, há miệng liền phản bác.
Hoàng đế căn bản không để Wilson có cơ hội, lập tức vung tat tát một bạt tai: "Câm miệng! Đừng có nói nữa."
"Rõ ràng là anh không đứng đắn rước họa vào thân, đến bây giờ thế mà lại còn muốn đùn đẩy trách nhiệm, vu oan Hoài Cẩn! Tôi thấy anh căn bản không còn thuốc cứu nữa, anh đúng là đứa con ngỗ nghịch!" Cho dù trong lòng biết rõ mọi chuyện nhưng hoàng đế không cho phép hoàng thái tử lên tiếng, trong lòng cũng thực bi ai khi sinh ra đứa con ngốc nghếch như vậy: "Còn không mau xin lỗi Hoài Cẩn!"
Hoàng thất xuống dốc tới mức này, có hay không có hoàng thái tử Wilson cũng được... nhưng không thể không có vị thái tử phi xuất thân quyền thế như Viên gia...
Wilson khiếp sợ nhìn hoàng đế: "Phụ hoàng..."
Đến lúc này Wilson mới bắt đầu tỉnh ngộ, hóa ra hoàng thất này không hề uy quyền như những gì bọn họ thấy.
Mọi người chào hỏi bọn họ, tôn kính bọn họ..
Viên Hà vẫn luôn lễ phép với bọn họ.
Thế nhưng cũng chỉ vì nể mặt tổ tông cùng thân phận hoàng thất của bọn họ mà thôi, cơ bản không khác gì một vật biểu tượng hữu danh vô thực.
Nếu suy xét kỹ càng... Viên gia còn có quyền lực hơn hoàng đế bệ hạ được người người tung hô...
"Còn không mau xin lỗi Hoài Cẩn..." Hoàng đế tức giận hối thúc Wilson.
Cũng vì sinh ra một đứa con ngu xuẩn như vậy nên ông mới phải mất mặt hạ mình trước mặt một hậu bối như Viên Hà, bằng không không quản đám người nắm giữ quyền lực kia nghĩ thế nào, ngoài mặt vẫn phải cung kính gọi ông một tiếng bệ hạ, mỗi khi đế quốc có chuyện, bọn họ cũng theo hình thức tới 'xin chỉ thị', tuy ông không được quyền làm chủ, chỉ có thể nói vài câu tượng trưng nhưng tôn nghiêm vẫn được duy trì.
Mà Viên Hà thân là hậu bối vẫn luôn giữ mặt mũi vấn an ông...
Thế nhưng hiện tại.
Hoàng đế thật sự muốn đánh chết Wilson.
Wilson chậm chạp không chịu mở miệng, hoàng đế một lần nữa muốn ra tay giáo huấn đứa con này.
"Không cần đâu, hoàng đế bệ hạ tôn kính..." Viên Hà từ chối ý tốt của hoàng đế: "Con không nhận nổi tiếng xin lỗi của hoàng thái tử điện hạ đâu, sự thực lần này con tiến cung cũng vì việc hủy hôn với hoàng thái tử điện hạ."
Viên Hà nói rõ mục đích của mình, chuyện tới nước này, cậu không muốn bị mối hôn sự này trói buộc nữa.
Hoàng đế đã sớm đoán được, chỉ là vẫn cố thuyết phục: "Bắt buộc phải làm vậy sao? Con có chỗ nào không hài lòng về Wilson, trẫm sẽ bảo nó sửa, cho dù không sửa được, trẫm cùng hoàng hậu sẽ đốc xúc nó phải sửa... Nếu, con thực sự không thích Wilson thì chỉ cần đăng ký kết hôn thôi, sau đó chỉ cần tiến hành dung hợp gen để sinh ra một đứa nhỏ chứ không cần có quan hệ gì cả, chỉ cần không nháo lớn chuyện, con có tình nhân bên ngoài trẫm cùng hoàng hậu cũng không can thiệp..."
"Trong lịch sử cũng có không ít chuyện như vậy, rất nhiều đế hậu duy trì hình tượng hài hòa ân ái nhưng sau lưng đều lén có tình nhân, đại đế Bố Lỗ Tư cùng hoàng hậu của ngài chính là điển hình như vậy, họ kết hôn chỉ vì lợi ích gia tộc, thậm chí còn ký hiệp ước không can thiệp vào đời tư của nhau, sau khi kết hôn vì dần dần nảy sinh tình cảm mới hủy bỏ phần hiệp ước kia đi..." Hoàng đế cố gắng thuyết phục Viên Hà thay đổi chủ ý.
Trừ bỏ Viên Hà, ông không tìm được vị thái tử phi nào vừa có gia thế vừa chu đáo khéo léo như vậy.
Nếu không phải Wilson quá tệ thì mọi chuyện cũng không nháo lớn như vậy.
"Thật xin lỗi bệ hạ. Kỳ thật nghiêm khắc mà nói, con cùng thái tử điện hạ đều có lỗi, vốn con cũng không bài xích việc làm 'bầu bạn mẫu mực' với thái tử điện hạ, dù sao quan hệ của hai nhà vẫn rất tốt. Lúc trẻ cha con cũng được bệ hạ giúp đỡ rất nhiều, thế nhưng..." Viên Hà cúi đầu, cũng không tỏ ra cao ngạo, ngược lại vẫn chừa lại mặt mũi cho hoàng đế cùng hoàng thất: "Con nghĩ ngài cũng nghe thái tử điện hạ nói chuyện của con cùng nhị hoàng tử tối qua... Con nghĩ, chuyện tới mức này, con thực sự không có cách nào quay đầu lại. Vì không để tương lai có thêm tin đồn ảnh hưởng đến hoàng thất cùng Viên gia... con chỉ có thể đưa ra lời đề nghị hủy hôn với hoàng thái tử điện hạ."
Viên Hà ngừng một chút mới nói tiếc: "Hôn sự này con thật sự không có cách nào tiếp tục nữa." Hoàn toàn không e dè nói ra chuyện của mình và Simon.
Hoàng đế không nói tiếng nào, có chút trầm tư.
Mà Wilson một thân xúi quẩy, lúc này có muốn giả ngu không nhìn rõ sự thật cũng không được.... cuộc hôn nhân này, người làm chủ tình hình căn bản không phải gã mà là Viên Hà.
*******
Sau khi Viên Hà vào cung không lâu, bên quan hệ công chúng hoàng thất tựa hồ từ bỏ việc hỗ trợ cứu vãn thanh danh hoàng thái tử, thậm chí còn nửa dung túng nửa đồng ý để Sở gia cùng Viên gia lan truyền càng nhiều tin tức tiêu cực về đời sống sinh hoạt cá nhân của hoàng thái tử.
Hình ảnh đoạn phim giường chiếu với những người tình nhân khác cũng không ngừng bị tung ra.
Còn Lâm Khinh Vũ, Sở Tự trực tiếp giao chứng cứ Lâm Khinh Vũ cố ý mưu sát Hiên Viên Hoàng cho cảnh sát, để cảnh sát bắt tay điều tra, đồng thời vận dụng quan hệ nhanh chóng tống Lâm Khinh Vũ vào tù, bị phán chung thân.
Bởi vì từng nảy sinh quan hệ với một người như Lâm Khin Vũ, thanh danh Wilson triệt để hỏng bét.
Trên mạng bắt đầu xuất hiện các bài tít #từ chối Wilson đăng cơ#, #từ chối Wilson làm đại diện Đế quốc Anson#, #thỉnh cầu hoàng thất hủy bỏ chức vị hoàng thái tử của Wilson#.
Đối mặt với chuyện này, Viên Hà không hề lên tiếng, không than vãn cũng không trách cứ Wilson, chỉ chính thức thông báo mình đã hủy hôn với Wilson, nhưng lại chiếm được không ít hảo cảm của dân chúng.
Theo sự việc ngày càng phát triển, đế hậu công khai xin lỗi công chúng, hơn nữa cũng sẽ thuận theo ý dân, hoàng thất quyết định truất phế Wilson, vị trí thái tử sẽ do nhị hoàng tử Simon Kamihir đảm nhận, đồng thời cùng tuyên bố Viên Hà vẫn là thái tử phi được hoàng thất chỉ định, sẽ thành hôn với thái tử Simon.
Tin tức này vừa ra liền được đại đa số dân chúng ủng hộ.
Hoàng thất vốn là vật biểu tượng, quốc gia không cần một vị thái tử thanh danh dơ bẩn như Wilson.
Mà Viên Hà trong lòng dân chúng chính là một vị thái tử phi hoàn mỹ, thích làm công ích, đã trợ giúp không ít trẻ em và người nghèo khó.
Hôn ước của Viên Hà cùng Simon được định xuống, để tránh phát sinh biến cố, hoàng thất lập tức tuyên bố thời gian kế hôn, thời gian còn sớm hơn cả hôn lễ của Sở Tự cùng Viên Tiệp, thực sự là một hôn lễ thế kỷ.
Thái tử phi tương lai Viên Hà chính thức trở thành thái tử phi, hoàng hậu tương lai của đế quốc.
Hoàn toàn bất đồng với Wilson vẫn luôn từ chối tham gia hoạt động với Viên Hà, không chịu cấp mặt mũi cho Viên gia, sau khi thành hôn, Simon cùng Viên Hà vẫn luôn cùng nhau ân ân ái ái tham gia các hoạt động. Trước mặt công chúng nghiễm nhiên đắp nặn thành hình tượng bầu bạn kiểu mẫu, lại càng tôn vinh thêm hình tượng đế quốc, thuận tiện tẩy trừ vệt bẩn mà Wilson tạo ra.
Không quản là hoàng thất, hội trưởng lão, dân chúng hay chính khách... hết thảy đều rất vừa lòng với cặp đế hậu tương lai này.
Tuy hiện tại vẫn chưa có thành tựu lớn lao nhưng ít ra bọn họ cũng không cần theo đuôi xử lý cục diện rối rắm như thời kì Wilson làm hoàng thái tử.
Không ít người còn nói nên làm vậy từ sớm rồi mới phải.
Wilson còn chưa kịp phản ứng thì thời kì làm hoàng thái tử của gã đã hoàn toàn chìm vào quên lãng, cả tinh tế hiện giờ chỉ còn tin tức em trai hoàng thái tử cùng em dâu thái tử phi của gã làm gì, không thì cũng là tin tức bọn họ được dân chúng kính ngưỡng, thán thành, mà gã thì chỉ là đại hoàng tử mà thôi.
Trước hôn lễ Viên Hà có ngẫu nhiên gặp gã, khi đó Viên Hà áp sát bên tai gã nói: "Anh thấy rõ ràng chưa? Tôi chưa bao giờ vì đính hôn với anh mà trở thành hoàng thái tử phi, ngược lại vì tôi đính hôn với anh nên anh mới là hoàng thái tử. Không phải thái tử chọn thái tử phi, là tôi chọn hoàng thái tử. Hiện giờ anh đã hoàn thành tâm nguyện hủy bỏ hôn ước với tôi, hãy tận hưởng cuộc sống mới đi đại hoàng huynh, đại hoàng tử. Hi vọng tương lai anh sẽ tìm được người tâm đầu ý hợp, một đại hoàng tử phi có thể làm anh vừa lòng." Viên Hà từng câu từng chữ nói.
Lúc này đây, Viên Hà triệt để giúp Wilson nhìn rõ sự thật.
Gã có muốn quay đầu lại cũng không còn cơ hội.
Viên Hà bây giờ là em dâu của gã, Viên Hà vẫn là thái tử phi hoàn mỹ, là hoàng hậu bệ hạ tương lai của đế quốc, thế nhưng gã đã không còn là hoàng đế bệ hạ tương lai của đế quốc nữa.
...
Toàn Văn Hoàn.
(CK 31.7.2017 - 27.5.2018)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip