Chương 1 & 2

  Đêm trăng máu năm ấy, cả con hẻm Shadow như bị nhuộm màu máu. Trong căn nhà lụp xụp hai tầng đổ nát đó, một cặp song sinh đã ra đời.

- Hai đứa à.....mẹ xin lỗi nhé....mẹ chỉ là con người thấp kém....hai cái tên này mẹ đã nghĩ cho hai đứa....

Người phụ nữ đó đã khóc rất nhiều, nước mắt của cô ta lăn dài rời lên trên mặt của hai đứa nhỏ, cô ta đã cố gắng dùng sức lực cuối cùng đeo cho hai đứa mỗi đứa một chiếc vòng có chiếc nhẫn với dòng chữ tinh xảo tên của chúng ở mặt trong. Cô ta đã chết ngay khi vừa sinh xong hai đứa trẻ. Sức mạnh của quỷ vương quá lớn làm cơ thể một con người như cô ta không chịu được, do kiệt sức mà chết đi. Một cơn gió thổi qua làm cửa sổ lay lay rồi bật tung ra. Chiếc rèm cửa cũ kĩ vì bị gió thổi mà rời ra đáp xuống sàn nhà mà úp lên người đứa bé gái.

Rầm.uỳnh.

Một loạt âm thanh vang lên và ngay sau đó, một nhóm người xuất hiện mà đi đầu là người đàn ông ngũ quan tinh tế, khí chất ngời ngời. Người đàn ông đó tiến lại phía gần cửa sổ tầng hai này, ông ta cúi xuống nhìn người phụ nữ rồi lại nhìn đứa bé trai nằm bên cạnh đang mở to mắt nhìn ông ta kia.

- Ta đến muộn rồi sao?

Ông ta đau lòng, bế đứa bé nam lên. Không hiểu sao tự dưng đứa bé đó khóc thét lên và tay hướng về phía người mẹ của mình. Người đàn ông và mọi người không hiểu, họ cứ nghĩ đứa bé khóc vì không muốn xa mẹ nhưng thực ra đứa bé không muốn rời xa đứa em song sinh của mình. Họ đã rời đi mà để quên mất đứa bé gái đang bị tấm vải phủ lấy.

Đoàng.đoàng.

Hai phát súng vang lên, một người đàn ông đang chạy bán sống bán chết khi đằng sau là một nhóm người có súng, có kiếm đang đuổi theo. Ông ta nhanh chóng chạy vào ngôi nhà hai tầng lụp xụp trong hẻm Shadow này và rồi leo lên tầng hai núp vào một góc. Lúc người kia chạy vào ngôi nhà, khi chúng vừa đặt chân lên tầng hai thì phát hiện một người phụ nữ, một tên lại gần chạm vào thấy lạnh ngắt, hắn run run đưa tay lên mũi xem sao thì....

- Cô ta chết rồi.

- Rời khỏi đây nhanh.

Họ nhanh nhanh chóng chóng rời khỏi đây. Khi nghe tiếng bước chân đã xa, người đàn ông ngồi núp trong góc tối kia bò ra, ông ta lại gần xác người phụ nữ này.

- Sao có xác chết ở đây?

Ông ta thắc mắc nhưng không phải kẻ nhiều chuyện. Quay đầu và định rời đi thì ông ta cảm nhận được một bàn tay nhỏ bé vào chạm vào chân ông ta. Cúi xuống nhấc tấm vải lên ông ta phát hiện một đứa bé gái vừa sinh đang hiu hiu ngủ.

- Một con nhóc? Nuôi nó rồi lớn lên co ích đó.

Ông ta thầm tưởng tượng lợi nhuận rồi nhanh chóng quấn mảnh vải vào người cô bé rồi mang đi.

Đêm trăng máu, sự chia rẽ làm hai người thành đôi nửa về hai hướng khác.

Đêm trăng máu, hai cuộc đời khác nhau bắt đầu hình thành.

Đêm trăng máu, là kí ức của cả hai chúng ta tại con hẻm nhỏ Shadow.

~12 năm sau~

- Con ranh con.

Chat. một cái tát như trời giáng làm cho cô bé tội nghiệp ngã sõng soài trên nền đất lạnh lẽo. Dù đang là mùa đông buốt giá nhưng cô bé tội nghiệp cũng chỉ có một bộ quần áo rách rưới, chân trần đầy vết xước, mái tóc rối bù xù, đôi môi khô cứng, đôi mắt màu đỏ vô hồn. Cả người cô bé trông thật tồi tàn, đáng thương vô cùng, không một chút sức sống. Người đàn ông mà cô bé phải gọi là 'ba' kia nhẫn tâm đánh đập cô.

- Cả ngày mày làm gì mà kiếm được có chút tiền thế hả? Mày bảo tao sống sao với số tiền ít ỏi này?

Ông ta đay nghiến nhẫn tâm dẫm đạp lên người đứa bé nhỏ tội nghiệp này. Nằm co ro ôm lấy đầu cô bé không dám phản kháng hay trả lời. Căn bản cô bé đã mệt mỏi lắm rồi, gần như cả tuần nay cô không được ăn lại làm việc suốt để kiếm về chút tiền ít ỏi cho người ba của mình.

- Cái gì thế này? Bấn chết lên được.

Ông ta bực mình khi dẵm phải máu từ vết thương của cô bé chảy ra. Đưa chân lên quẹt vết máu vào bộ trang phục rách rưới của cô bé ông ta rời đi rồi đóng sầm cửa lại. Cô bé nằm trên đất gần như bất tình, đưa tay lên bịt vết thương trên đầu, cô bé cảm thấy đau, đói, rét. Lúc này trời đã trở tối, ông ta sẽ lại đi uống rượu ở mấy cái quán bar cũ rích cho mấy kẻ thương nhân, mấy tay làm ăn thất thố say sỉ.

- Đau quá....

Cô bé rên rỉ rồi cố gắng ngồi dậy, lê lết cái bộ dạng lại gần tủ với một sự mong chờ có gì đó để ăn. Mở tủ ra cô bé chỉ thấy một mẩu bánh mì còn sót lại và đã mốc trắng lên. Lúc này cơn đói lại dâng cao, không còn sự lựa chọn, cô bé cầm mẩu bánh mì phủi phủi rồi ăn một cách ngấu nghiến. Bàn tay bé nhỏ đó chứa đựng bao vết thương chưa được băng bó cẩn thận. Phải làm sao đây? Thật tàn nhẫn đối với một đứa trẻ.

Sau khi ăn xong mẩu bánh mì đó, cô bé cầm cốc nước uống một ngụm, ngồi co ro trong cái góc của mình cô bé cầm chiếc nhẫn được xâu vào chiếc vòng, ngắm nghía nó cô bé bỗng phát hiện bên mặt trong chiếc nhẫn có một dòng chữ.

- Allin...

Cô bé bất giác đọc lên dòng chữ đó, đừng hỏi vì sao một đứa không đi học lại biết chữ như cô. Dù cho đi làm thêm nhưng cô bé vẫn thường xuyên ghé lại trước những tiệm sách cũ để tự mình mày mò. Thật may ở đó có một ông lão đã tốt bụng dạy cô bé chữ rồi còn cho cô bé xem sách nữa.

- Tên mình là Allin sao?

Cô bé tự nói với bản thân mình, từ trước đến nay cô không có tên, người đàn ông cô gọi là ba kia luôn kêu cô là con này, con nọ rồi con kia. Chưa bao giờ cô có một cái tên đàng hoàng.

Cũng như thường ngày, khuya đó ông ta mới về nhưng hôm nay không dáng vẻ say khướt nữa, mà thay vào đó là một nụ cười tươi hớn hở. Ông ta sách túi lớn túi bé về nhà đặt lên bàn rồi nhìn cô bé đang ngồi trong góc co ro kia.

- Lại đây nhóc con.

- Vâng.

Đứa bé cố thốt lên rồi lại gần ông ta, ông ta ấn đứa bé ngồi xuống ghế chăm chú nhìn gương mặt nhỏ bé đo rồi vỗ tay cái bốp.

- Tốt lắm, bây giờ ăn đi, tao mua cho mày đấy.

- Dạ?

Cô bé ngạc nhiên như sợ mình nghe nhầm, ông ta mua thức ăn cho cô sao? Mở cái túi nhỏ ra cô bé thấy có cơm hộp rồi cả nước nữa. Không chần trừ gì cô bé nhanh chóng ăn cơm, mẩu bánh mì kia quả thực chẳng đủ để cô lo. Ông ta chỉ ngồi nhìn cô ăn mà nhớ lại lúc tối khi vừa bước vào quán bar cũ rích đó nghe được đôi chuyện hay ho.

- Cái tên gần nhà tôi vừa bán con gái mình cho nhà quý tộc kiếm được đống tiền. Nghe đâu bây giờ đang có ông quý tộc nào đó đi tìm con nuôi.

- Thật sao? Tiếc quá tôi không có con.

....Kết thúc tưởng nhớ ông ta cười thầm. Sau khi ăn xong cô bé ngước nhìn ông ta.

- Sao...sao ba không bán chiếc nhẫn này đi?

- Cái đó sao? Nó là kỉ vật của mẹ mày mà tao không muốn động đến người chết rồi lại gặp quả báo. Tao nói rõ cho mày biết, ngày mai tao sẽ bán mày đi?

- Sao? Sao lại...????

Cô bé ngạc nhiên căng tròn mắt nhìn ông ta thì ông ta cười lớn.

- Tao chỉ là nhặt được mày bên cạnh cái xác chết lạnh của mẹ mày thôi. Nuôi mày đến bây giờ cũng đủ rồi, kia là quần áo mới của mày, lo mà tắm rửa rồi thay vào. Sáng mai mày sẽ cùng tao đến nhà ông quý tộc đó.

Ông ta nói rồi đi về giường mình mà ngủ để lại cô bé đang thất thần, cô bé lại khóc. Thật đau quá, sao ông ta có thể nhẫn tâm mà đối xử với cô bé như vậy chứ?

Sáng sớm hôm sau, cô bé đã dậy sớm và tự tắm rửa rồi thay bộ đồ đàng hoàng vào. Đó chỉ là một chiếc váy hoa bình thường, cô bé vẫn luôn cảm thấy lạnh vô cùng nhìn người đàn ông không phải ba mình kia.

- Đi thôi, nhìn mày xinh đẹp như vậy chắc chắn tao sẽ kiếm được bội tiền.

Ông ta cười sung sướng rồi nhanh chóng kéo cô bé đi vào thị trấn. Tìm đến nơi ở hiện tại của một quý tộc mới tới thị trấn này mà ông ta tìm hiểu được, ông ta nhờ bọn thuộc hạ đi nói với vị quý tộc đó.

- Ngài đang đợi ông trong phòng riêng.

Một ông già ăn mặc vest đen lịch lãm xuất hiện, ông ta liếc nhìn đứa bé đang lạnh co ro kia rồi dẫn đường cho hai người vào một thư phòng sau đó ông ta rời khỏi thư phòng ngay lập tức.

- Chào ngài....

Người đàn ông này cúi đầu trước một người đàn ông cáo lớn mặc vest đen đội mũ đứng ở trước cửa sổ lớn quay người về phía họ kia. Cô bé đứng nhìn người đàn ông đó và cảm nhận được có gì đó rất khác lạ. Cạch. một tiếng rất nhỏ mà cô bé có thể nghe thấy được phía sau mình trong khi cái người bên cạnh cô kia thì vẫn cười chẳng thấy gì. Ngoái đầu lại cô bé thấy cánh cửa này vừa mới bình thường nay đã bị khóa chặt từ bên ngoài mà khó mở ra được. Ngay lúc đó người đàn ông quý tộc kia xoay người lại, ông ta chiếu ánh nhìn băng lãnh lên người cô bé và người đàn ông kia.

- Ta muốn xem cô bé.

- Đây thưa ngài.

Ông ta đẩy cô bé đến trước mặt người đàn ông quý tộc kia. Cô bé hơi sợ hãi tiến lại gần người đàn ông quý tộc đó. Ngồi xuống để ngang bằng với cô bé người đàn ông qusy tộc mỉm cười cầm lấy bàn tay bé nhỏ đầy vết thương kia.

- Con rất xinh đẹp, ta đảm bảo sau này sẽ không một thằng đàn ông nào không bị con cuốn hút.

- Ngài thích con bé là được rồi. Còn về giá tiền....

'Ba' của cô bé nhanh nhảu lên tiếng, ông ta đang mong sẽ có một khoản tiền lớn. Ngay lúc đó người đàn ông quý tộc kia xoay người cầm một vali tiền đưa cho ông ta đếm rồi lại ngồi ngang tầm nói chuyện với cô bé, ông ta đặt vào tay cô bé một khẩu súng lục.

- Ông ta đã đánh đập con phải không? Con rất hận ông ta? Vậy thì hãy giết ông ta đi con gái.

Cô bé nghe ông ta nói cầm chặt khẩu súng trong tay. Xoay người cô bé nhìn người đã từng làm 'ba' cô kia đang hí hửng đếm tiền. Cho đến lúc cô bé dơ súng lên hướng vào ông ta thì ông ta cũng không biết, chỉ đến khi cô bé lên lòng súng thì ông ta mới để ý ngước mắt lên nhưng ngay lập tức giật mình kinh hãi.

- Con đang làm gì vậy?

- Tôi....không phải con ông.

Đoàng. cô bé đã bóp cò kết thúc cuộc đời của kẻ đã đánh đập cô, kẻ đã khiến cô đau đớn suốt trong 12 năm qua. Ông ta chết ngay lập tức và ngã ra đó làm máu chảy lênh láng. Người đàn ông quý tộc kia mỉm cười bế cô bé đặt lên mặt bàn rồi ông ta ngồi xuống ghế trước mặt cô bé.

- Con tên gì?

- Con không có tên.

- Ồ.

Ông ta đứng dậy tay xoa cằm suy nghĩ nhìn ra bên ngoài cửa sổ kia. Ngay cả ông ta cũng không ngờ rằng cô bé đang cầm súng dơ lên hướng thẳng đầu ông ta. Đoàng. một tiếng súng nữa vui tai vang lên, cô bé đã kết thúc cuộc đời hai con người trong cùng một ngày. Ngồi ở đây nhưng cô bé có thể nghe thấy tiếng bước chân dồn dập đang lại gần đây.

- Huhu....

Cô bé ngồi ôm mặt khóc khi nhìn thấy hai cái xác, cô biết rằng cả hai người đàn ông này đều là những kẻ xấu xa như nhau. Từ sâu thẳm trong lòng cô đang hi vọng ai đó đến đây để giúp cô thoát khỏi toàn bộ mớ hỗn độn này.

- Cô bé kêu gọi ta sao?

Một tiếng nói vang lên, cô bé ngước nhìn người một ông già mặc áo choàng đen có cầm một cây gậy quỷ dị với một hình con mắt ở trên đó.

- Ông...ông là ai?

- Đừng lo, ta là nhà tri thức, những kẻ giúp các linh hồn tìm các hiệp ước để sống và làm việc.

- Ông...

Cô bé ngạc nhiên nhưng lúc này chẳng ai có thể giúp cô bé cả. Cô bé cần ông ta giúp đỡ.

- Hãy giúp tôi có sức mạnh để được sống tiếp.

- Ồ, nếu vậy cô bé sẵn sàng chấp nhận bản hiệp ước của quỷ chứ? Cô sẽ trở thành kẻ hầu của một ác quỷ để thông qua đó được hưởng sức mạnh từ người đó.

- Vậy? Tôi...tôi phải làm sao?

Cô bé sợ hãi hỏi thì ông ta dở một quyển sách dày cộp ra đặt lên bàn rồi dừng lại ở một trang danh sách.

- Miết tay qua những cái tên đó đi.

Cô bé nghe lời ông ta miết tay qua những cái tên đó. Và trong suốt một trang cuối cùng cũng có cái tên lóe sáng.

- Ồ...thật là thú vị, cô bé hợp với tiểu ác ma Allen đó.

- Allen? Là ai vậy?

Cô bé thắc mắc thì ông già chỉ mỉm cười đưa cô bé một tờ giấy dài dằng dặc cùng một chiếc bút lông ngỗng.

- Kí đi. Kí rồi cô sẽ là người sở hữu sức mạnh.

- Tôi sẽ không bị tổn thương nữa phải không?

- Đúng vậy.

Ông ta gật đầu thì cô bé cầm bút nhưng nhận ra mình không có tên, cô bé ngước nhìn ông ta.

- Tôi, không biết tên mình.

- Vậy thì hãy nhỏ máu mình vào đó.

Ông ta nói rồi cầm ngón tay cái của cô bé lấy chiếc kim chọc nhẹ một cái rồi cho giọt máu nhỏ vào đó. Bản hiệp ước có máu đánh dấu càng hiệu lực mạnh hơn.

- Hãy sống thật tốt, chủ nhân của cô sẽ tìm cô bất cứ khi nào.

Ông ta nói rồi biến mất thì ngay lập tức một ánh sáng phát ra ở bên vai trái phía sau của cô bé. Đó là một dấu ấn thể hiện hiệp ước của quỷ. Cô bé đã bán linh hồn của mình chỉ để đổi lấy sức mạnh bảo vệ bản thân mình. Cô bé không biết rằng mình đã bị lừa, ông lão đó thực chất là những kẻ đi tìm kẻ hầu cho quỷ, ông ta càng kiếm được những kẻ vô vọng, cầu cứu một sức mạnh thiên nhiên sẽ càng được thăng cấp.  

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip